CHƯƠNG : THÔN TRANG KỲ LẠ
Xét cho cùng, Lâm Thanh Diện cũng là người đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, sau khi nghe thấy tiếng khóc thì chắc chắn nơi này không đúng.
Thế là anh không còn buồn ngủ nữa mà đứng dậy bắt đầu chuẩn bị tiền hành điều tra, định tìm xem rốt cuộc tiếng động quỷ dị kia phát ra từ nơi nào.
“Ban ngày những người này đều vô cùng yên tĩnh, nhưng đến ban đêm lại truyền đến tiếng khóc, nhất định là có chỗ kỳ lạ .”
Lâm Thanh Diện vừa lầm bằm lầu bầu suy đoán, vừa đứng dậy thu dọn đơn giản một chút rồi ra ngoài bắt đầu xem xét.
Mặc dù tuyệt đại đa số người ở đây đều đóng chặt cửa nhà, nhưng anh vẫn thông qua khe cửa và cửa số nhìn thấy tình hình bên trong, hơn nữa còn cảm nhận được chỗ dị thường của những người này.
“Kỳ lạ, rõ ràng những người này là thôn dân bình thường, vì sao trên người lại có sức mạnh tà ác lớn như vậy?”
Sau khi anh quan sát một lượt, đã phát hiện ra thể nội của người trong thôn không đúng lắm.
Đương nhiên trong lòng anh vẫn còn hơi nghỉ ngờ, bởi vì đây chỉ là một thôn trang bình thường mà thôi, theo lý mà nói thì người dân ở đây cũng phải là người bình thường.
Hơn nữa vào ban ngày anh cũng không hề phát hiện ra những người dân này có chỗ nào không bình thường.
Cũng chính bởi vì vậy, buổi tối có thể cảm nhận được cỗ khí tức này nên tự nhiên anh cảm thấy hơi kỳ lạ.
Ngay khi đang trăm mối không có cách giải, Lâm Thanh Diện lại chợt nhớ tới lời giới thiệu về thôn Quỷ Vương ở Thiên Giới.
“Mình nhớ trước kia có người từng nói rằng thôn Quỷ Vương cũng giống như thế này, trên cơ thể mỗi người đều có sức mạnh tà ác, nhưng không thể phát hiện được vào ban ngày.”
Lâm Thanh Diện tự nói một mình, sau khi quan sát những tình hình này xong thì trốn vào trong một góc tối, bắt đầu phân tích những điều mà mình mới quan sát được.
Nhất là sau khi nghĩ đến truyền thuyết về thôn Quỷ Vương rồi lại càng cảm thấy chúng có liên quan với nhau.
Mặc dù vừa đến nơi đây và cũng không hề phát hiện dấu hiệu gì kỳ lạ, người nơi này cũng chỉ là không thích kết nối với người khác mà thôi.
Hơn nữa, sau khi Lâm Thanh Diện đi tới quán trọ vẫn được chủ quán tiếp đãi bình thường nên anh cũng không hề suy nghĩ nhiều gì.
Nhưng đủ loại dấu hiệu buổi tối lại cho thấy nhát định trong này có gì đó.
Nhất là sau khi cảm nhận được cỗ sức mạnh tà ác to lớn trong cơ thể của người ở đây thì anh lại càng thêm vô cùng kiên định mà cho rằng, nhất định hai cái này có liên quan tới nhau.
“Chỉ là thôn trang nhỏ không mấy nỗi bật, thế mà lại có liên quan với thôn Quỷ Vương?”
Mặc dù Lâm Thanh Diện đã nghĩ đến nơi này có liên quan tới thôn Quỷ Vương trong truyền thuyết, nhưng cũng vẫn không rõ hai nơi này có liên quan như thế nào.
Mà đúng lúc này lại phát hiện ra dường như có một nơi loại khí tức này vô cùng đậm đặc, nên anh đi đến chỗ kia.
Chỉ có điều trong quá trình đi đến đó, trong đầu anh vẫn còn đang nghĩ đến những chuyện kia, anh muốn biết rõ quan hệ giữa hai nơi.
Phải biết rằng đủ loại dấu hiệu ở nơi này đều rất giống với thôn Quỷ Vương trong truyền thuyết ở Thiên Giới kia.
Nhất định nơi này không phải ngẫu nhiên, lúc này trong lòng anh ít nhiều vẫn hơi nghỉ ngờ.
Và khi anh đi đến gần nơi kia, anh chợt phát hiện ra căn nhà này tuy nhìn không đáng chú ý, nhưng sau khi đi vào lại được bao phủ bởi một loại khí tức quỷ dị.
Lúc này trong lòng anh có một suy đoán to gan, thế là không nhịn được lầm bầm nói: “Nơi này lại có khí tức tà ác nồng đậm như vậy, chẳng lẽ là…”
Sau khi tiến vào một căn nhà, anh cảm nhận được dường như cỗ khí tức kia đậm đặc hơn bắt kỳ chỗ nào khác, lúc này trong lòng anh lại có một suy đoán.
Đó chính là thôn trang nhỏ này chính là thôn Quỷ Vương, chẳng qua để che giấu tai mắt người khác nên mới lấy tên là thôn Tiểu Thắng.
Chỉ là mặc dù bây giờ anh có suy đoán như vậy nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán của anh mà thôi, Lâm Thanh Diện cũng không có cách để chứng minh điểm này.
Lúc này chỉ có thể tiếp tục điều tra, xem có thể tìm được thêm những đầu mồi khác hay không.
Mà đúng lúc này anh cũng phát hiện ra mình đang từ từ đến gần nơi phát ra tiếng khóc.
Lâm Thanh Diện thầm nghĩ trong lòng, có phải khí tức tà ác đậm đặc kia có liên quan đến tiếng khóc ở phía trước không.
Lúc này anh quyết định mình tự mình đi đến xem thế nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến người phụ nữ này khóc như đứt từng khúc ruột gan như thế.
Sau khi đến gần mới phát hiện ra lúc này có một người phụ nữ đang ôm con mình khóc ròng.
“Đứa con đáng thương của tôi, nó còn nhỏ như vậy mà sao lại phải chịu sự đối xử không công bằng như vậy chứ.”
Dường như người phụ nữ này cũng không phát hiện ra sự tồn tại của Lâm Thanh Diện mà chỉ tiếp tục ôm con mình khóc rống lên.
Lâm Thanh Diện nhìn một màn trước mắt này, lông mày nhíu chặt lại, muốn xem một chút cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng vừa xem lại không nhịn được mà giật nảy mình, bởi vì anh phát hiện ra đứa con trong lòng người phụ nữ kia đã chết từ lâu, hơn nữa còn chết một cách cực kỳ thê thảm.
Dường như cơ thể của đứa bé bị ăn mòn một cách rất nghiêm trọng, từ đó mới dẫn đến cái chết.
Cho dù anh là một người đàn ông đã từng trải qua rất nhiều mưa gió nhưng lức nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng không nhịn được mà thắt lại.
Dù sao đứa bé mà người phụ nữ kia ôm cũng không lớn lắm, bây giờ tuổi còn nhỏ mà đã bị ăn mòn như vậy, nói thế nào cũng thảm không nỡ nhìn.
Hơn nữa sau khi chết rồi vẫn còn bị mẹ ôm ở trong lòng, dường như cũng không được mồ yên mả đẹp, nhìn ra có một cảm giác quỷ dị.
Nhưng để tiện điều tra, Lâm Thanh Diện cũng không làm kinh động đến người phụ nữ kia mà chỉ ở phía xa bí mật quan sát, muốn biết rõ rốt cuộc tất cả những chuyện này là như thế nào.
Bởi vì hoàn toàn đắm chìm trong nỗi bi thương của mình, nên giờ phút này người phụ nữ kia không hề chú ý tới có người tới nơi này.
Cô ta chỉ tiếp tục ôm con của mình khóc ròng, hiển nhiên bởi vì sự ra đi của đứa bé mà đã mắt hết hy vọng.
Lâm Thanh Diện ở một nơi bí mật gần đó quan sát hồi lâu, phát hiện ngoại trừ trong cơ thể người phụ nữ này cũng ẩn chứa một lượng rất lớn khí tức tà ác ra thì dường như không hề có thêm bắt kỳ phát hiện nào.
Hơn nữa phần lớn khí tức tà ác kia đều được truyền đến từ trên người đứa bé bị ăn mòn đó.
Anh phát hiện cho dù mình có trốn ở trong tối quan sát thêm nữa thì cũng không có kết quả gì, nên cuối cùng Lâm Thanh Diện vẫn quyết định tiến lên hỏi thăm rõ ràng.
Bây giờ mình cũng đã đi vào trong thôn này, nếu không biết rõ ràng tất cả mọi chuyện là không được, nhưng nếu mình chỉ ở trong bóng tối quan sát mà muốn biết rõ ràng mọi chuyện thì cũng không dễ dàng như vậy đâu.