Hứa Thông lập tức nhìn theo hướng chỉ của Tiểu Đình, phát hiện quả thật là hai người Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện.
“Hai người bọn họ không phải đã bị dẫn đi rồi sao? Thế nào lại xuất hiện ở tầng ?” Hứa Thông lập tức nhíu mày.
“Liệu có phải hai người bọn họ lén chạy lên đây hay không, cho dù vé của bọn họ không có vấn đề, cũng không thể lên tầng , em đoán chắc anh nói với bọn họ chúng ta ở tầng , trong lòng bọn họ liền ngưỡng mộ, cho nên lén chạy lên đây rồi.” Tiểu Đình suy đoán.
Hứa Thông cảm thấy có khả năng này, suy tư một lúc, nói: “Đi, qua đó hỏi thử bọn họ, nếu thật là như thế, vậy thì vạch trần bọn họ, anh khinh thường nhất chính là loại người rõ ràng không có đẳng cấp lại cứ muốn mặt mày đeo bám người khác.”
Hai người cùng đi về phía Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện.
“Ha ha ha, không ngờ tôi thuận miệng nói với hai người muốn lên tầng thì đến tìm tôi, hai người lại thật sự đến thật, tôi trước nay chưa từng gặp phải loại người nào mặt dày như vậy.” Hứa Thông mặt mày khinh khỉnh nói một câu.
Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài vốn dĩ đang hiếu kỳ nhìn khung cảnh của tầng , sau khi nghe thấy giọng của Hứa Thông thì đều quay đầu lại, nhìn thấy anh ta.
Hứa Bích Hoài lập tức nhíu mày, cô vốn còn tưởng chiếc du thuyền này lớn như thế, chắc sẽ không chạm mặt bọn Hứa Thông đâu, không ngờ vừa mới xuống thì đã chạm mặt rồi.
“Xin lỗi, chúng tôi đến xem biểu diễn trang phục, nếu không phải chạm gặp hai người, chúng tôi sợ rằng đều đã quên mất hai người cũng ở trên du thuyền.” Lần này Lâm Thanh Diện không có nhịn nữa, trực tiếp nói một câu với Hứa Thông.
Hứa Thông lập tức hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Không ngờ một tên phế vật như anh, vậy mà lại dám nói chuyện với tôi như thế, sao hả, lén chạy lên tầng còn khiến anh cảm thấy mình có thân phận rồi sao?”
“Hứa Thông, tôi nể tình anh là anh họ xa của tôi, không muốn tranh cãi với anh, chúng tôi đến đây không liên quan gì đến anh cả, anh mau tránh ra, chúng tôi muốn đi xem biểu diễn trang phục.” Hứa Bích Hoài không khách khí nhìn hai người trước mắt.
“Ông xã, anh nói họ hàng xa của nhà anh sao đều là loại người này chứ, không biết xấu hổ, thật sự là khiến người ta sợ hãi, bọn họ cũng không nhìn mình có thân phận gì, vậy mà cũng muốn đi xem biểu diễn trang phục, thật là tức cười mà.” Tiểu Đình ở một bên lập tức mỉa mai.
“Hai người rốt cuộc có ý gì?” Hứa Bích Hoài mở miệng nói.
“Chúng tôi có ý gì? Không có ý gì cả, Hứa Bích Hoài, nhà các cô như thế nào, chẳng lẽ cô còn không rõ? cô cảm thấy cô có tiền đến loại địa phương này sao? Cô mau chóng thành thật nói ra đi, hai người từ đâu lén chạy lên đây, nếu không tôi sẽ đi gọi người quản lý nơi này đến, đến lúc đó tra ra, sợ rằng không phải đơn giản chỉ là đuổi hai người trả về nữa đâu.” Hứa Thông cười lạnh nói.
Lâm Thanh Diện bước lên một bước, lạnh lùng nhìn Hứa Thông, mở miệng nói: “Chúng tôi từ tầng trên đi xuống, sao hả, có vấn đề gì không?”
Hứa Thông bật cười thành tiếng, nói: “Xem ra hai người đây là cứ muốn đào hố chôn mình phải không, nếu đã như thế, vậy thì đừng trách chúng tôi không khách sáo.”
Nói xong, Hứa Thông vỗ vỗ tay, lớn tiếng gọi: “Mọi người qua đây mà xem, hai người này rõ ràng chỉ có vé của tầng thấp nhất, hơn nữa còn có thể là vé giả, bây giờ lại chạy đến tầng , hơn nữa còn có dáng vẻ nghênh ngang, thật sự đáng ghét mà.”
Hứa Bích Hoài nghe thấy Hứa Thông hét lên như thế, lập tức muốn ngăn lại, có điều Lâm Thanh Diện lại kéo cô lại, nói: “Không sao, để anh ta nói.”
Hứa Thông liếc nhìn Lâm Thanh Diện, tiếp tục gào lên: “Hai người này tôi cũng quen, hai bọn họ là họ hàng xa của tôi, nữ là người nhặt từ bên ngoài về, nam càng là loại phế vật nổi tiếng, lấy điều kiện của bọn họ, căn bản không thể mua nổi vé của chuyến du thuyền Trân Châu này, cho nên tôi nghi ngờ vé của bọn họ là giả!”
Mọi người sau khi nghe thấy lời của Hứa Thông, lập tức nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài bắt đầu bàn luận, có không ít người đều tin lời của Hứa Thông, bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ với Lâm Thanh Diên và Hứa Bích Hoài.
Dương Mạnh Sơn cũng đi theo đến tầng , sau khi nhìn thấy một màn này, trên mặt lộ ra nụ cười khinh bỉ.
Anh ta không ngờ Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài vậy mà có thân phận như thế, tuy hai người bọn họ quả thật ở tầng trên cùng, nhưng cho dù là nhân vật nhỏ cũng có khi trúng số, Dương Mạnh Sơn bây giờ có hơi nghi ngờ Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài là trúng số, mới có tiền đến đảo Ánh Trăng.
Nếu như thật sự là như thế, vậy anh ta càng có lòng tin cướp được Hứa Bích Hoài từ trong tay của Lâm Thanh Diện.
Tình hình bên này rất nhanh thu hút được sự chú ý của nhân viên quản lý, có vài người lập tức đi về phía này.
“Ở đây có chuyện gì?” Một người trong đó mở miệng hỏi.
Tiểu Đình vội mở miệng nói: “Hai người này là người ở tầng thấp nhất, bọn họ lén chạy lên đây, dựa theo quy định, hai bọn họ không có tư cách đến tầng , các anh mau bắt bọn họ lại đi.”
Mấy người đó liếc nhìn Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, người dẫn đầu lạnh giọng nói: “Cô nói là thật sao?”
Người của tầng dưới lén lút chạy đến trên là điều cấm kỵ của Trân Châu, một khi bắt được nhất định phải nghiêm phạt.
Lâm Thanh Diện mỉm cười, mở miệng nói: “Anh nói cho tôi trước, nếu như hai người bọn họ tung tin thất thiệt thì sẽ bị xử phạt như thế nào?”
“Chúng tôi sẽ làm trung gian giải quyết, kêu bọn họ xin lỗi các anh.” Người dẫn đầu mở miệng.
“Ổ? Vậy nếu như tôi nói với anh, chúng tôi là khách của tầng trên cùng thì sao?” Lâm Thanh Diện hỏi tiếp.
Sắc mặt của mấy người đó đều thay đổi, vội nói: “Nếu như là như thế, chúng tôi sẽ tăng nặng xử phạt với hai người này, hủy đi mọi phục vụ của họ trên chuyến tàu này, hơn nữa chỉ cho phép bọn họ chờ đợi ở trong phòng của mình cho đến khi đến đảo Ánh Trăng.”
Hứa Thông nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện thì cười to: “Anh đừng nghe tên này nói khoác, bọn họ không thể là khách của tầng trên cùng được, tình cảnh nhà bọn họ thế nào, tôi còn không rõ hay sao.”
“Bọn họ ở đây mạo danh là khách của tầng trên cùng, các anh nên trực tiếp ném hai người bọn họ xuống biển đi.” Tiểu Đình lẩm bẩm một câu.
Lâm Thanh Diện không có để tâm lời của hai người đó, mà lấy vé của mình và Hứa Bích Hoài ra, đưa cho người dẫn đầu đó.
“Chúng tôi có phải khách của tầng trên cùng hay không, các anh tự xem đi.”
Người dẫn đầu đó cầm lấy hai tấm vé trong tay Lâm Thanh Diện, sau khi liếc nhìn, mắt lập tức trợn lên, vội vàng cúi người với Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, mở miệng nói: “Thưa hai vị khách quý, đã tạo cho anh những rắc rối không cần thiết rồi, đây là sự thất trách của chúng tôi, xin anh tha thứ, chúng tôi lập tức đuổi hai người tung tin đồng này về phòng, không để bọn họ ra ngoài nữa.”
Nói xong, anh ta trả lại vé cho Lâm Thanh Diện, đưa mắt với mấy người phía sau, lập tức bắt lấy hai người Hứa Thông và Tiểu Đình.
Hứa Thông và Tiểu Đình lập tức đều ngây ra, hoàn toàn không ngờ sự việc lại phát triển đến mức này.
“Các anh bắt chúng tôi làm gì, người mà các anh nên bắt chính là bọn họ!” Hứa Thông mở miệng gọi một câu.
“Hai người họ là khách VVIP của chúng tôi, hai người bôi nhọ người ta, không bắt hai người thì bắt ai?”
“Không thể nào, vé của bọn là giả, lấy hoàn cảnh của nhà bọn họ, sao có thể mua được vé của tầng cao nhất!” Hứa Thông mặt mày khó tin nói.
“Vé của khách tầng trên cùng của chúng tôi đều được làm riêng, không thể làm giả, đừng phí lời nữa, mau lăn về phòng của hai người đi, cho đến khi xuống thuyền, không được phép ra ngoài.”
Mấy người đó nói rồi thì lôi Hứa Thông và Tiểu Đình rời khỏi đại sảnh.