Không ngờ cảnh sau lưng phản diện nhà hắn cũng đẹp như vậy.
Mái tóc đen bóng được búi lên, cổ áo là một sợi dây màu bạch ngọc, tấm lưng rộng lớn trông lại càng có cảm giác an toàn hơn, hai tay áo bay bay cực kì tiêu sái.
Quy Hải rất ít khi nhìn thấy đằng sau lưng Sư Vân Phong, đa phần nếu không phải Sư Vân Phong ôm hắn thì là dùng tay bế hắn. Hiện tại đột nhiên nhìn thì cảm giác tấm lưng Sư Vân Phong vừa cao lớn vừa vĩ đại. Quy Hải thậm chí cảm thấy, kết thành đạo lữ với một người vừa dễ nhìn lại vừa hữu dụng thế này quả thực là cả đời cũng không lỗ.
Nhưng trong đáy lòng Quy Hải vẫn còn tồn tại một chút cảm giác nghi hoặc và khó hiểu.
Ừ thì là mình đã bồi bạn với Sư Vân Phong lúc y cần, bồi hắn qua một thời gian, sau lại bị ép đi chắn lôi kiếp giúp Sư Vân Phong, Sư Vân Phong đối với mình không nỡ rời xa và yêu mến là có thể khẳng định. Nhưng là phần lớn thời gian của mình không phải hình rùa con thì cũng là bé trai, nhưng sau khi trở thành người trưởng thành thì thời gian tiếp xúc với Sư Vân Phong cực kì ít ỏi, thậm chí hai bên còn không quá hiểu rõ về nhau, vậy Sư Vân Phong đối với mình thực sự có thể đạt tới cái loại trình độ bạn lữ đó sao?
Nhưng mà phản diện nhà hắn đã chủ động đề xuất, lấy trình độ đen tối của phản diện ra mà nói thì rõ ràng việc này đã trải qua quá trình suy nghĩ kĩ càng, mới muốn kết thành đạo lữ với mình. Nghĩ như vậy Quy Hải cũng yên tâm hơn.
Sư Vân Phong vẫn còn chưa dám lắng nghe tỉ mỉ âm thanh tiểu Hải nhà y mặc quần áo, một bên rời lực chú ý của mình đi, lấy ra ngọc truyền tin để phân phó thuộc hạ làm việc, một bên trả lời câu hỏi của Quy Hải: “ Buổi nghi thức và điển lễ lập vị Ma đế sẽ cùng nhau tiến hành. Trước tiên sẽ mời rùa tiên xem ngày lành tháng tốt để thực hiện nghi thức, sau đó sẽ đưa ra danh sách khách mời, chuẩn bị yến tiệc và nơi tổ chức – tiểu Hải vết thương mới lành, mấy cái việc chuẩn bị này không cần phải suy nghĩ, chỉ cần ngoan ngoãn dưỡng thương, nghi thức giao hết cho ta an bài là được. Đại điển đạo lữ với Quy Hải nhất định phải tổ chức thật lớn.”
Lúc này, quần áo của Quy Hải đã mặc xong hết, theo thói quen ngẩng đầu lên nhìn phản diện nhà hắn, ý đồ định ôm phản diện từ sau lưng. Hai tay xuyên qua dưới cánh tay phản diện, vừa mới đưa tay ra trước người phản diện chuẩn bị ôm thì đã bị phản diện bắt lấy hai tay.
“ Sao vậy?” Quy Hải cực kì khó hiểu hỏi.
Biểu tình của Sư Vân Phong Quy Hải nhìn không tới, chỉ nghe thấy y nhẹ giọng nói: “ Tiểu Hải, theo quy tắc, trước khi tiến hành nghi thức đạo lữ tốt nhất không nên—-“
Quy Hải cảm thấy cực kì kì lạ, đánh gãy lời y hỏi: “ Không nên cái gì? Không phải ôm cũng đã ôm rồi sao?”
Tiếng Quy Hải vừa dứt, thì oành một cái, chuông đồng tâm trong thức hải đột nhiên nhày nhót, thậm chí kêu ầm ầm, bỗng nhiên, Sư Vân Phong đưa hai tay Quy Hải ấn lên lồng ngực mình, nói: “ Nếu như tiểu Hải đã muốn, vậy thì, ta đương nhiên có thể.”
Quy Hải: “………”
Ai có thể tới nói cho hắn biết, dưới hai bàn tay mình cái điểm cứng cứng đó là cái gì không.
Nhưng cảm xúc dưới lòng bàn tay cực kì thích, bằng phẳng lại đàn hồi, Quy Hải không khỏi bóp mấy cái, không hổ là phản diện, áng chừng cũng là cup B đi? Lại thành thật ôm Sư Vân Phong một lát, thoải mái cọ cọ, nghe tiếng hít thở của Sư Vân Phong theo động tác của mình mà dồn dập hơn, tim đập nhanh hơn, mới đột nhiên hiểu ra đây là có chuyện gì.
Nhất định là phản diện vừa mới mát xa cho mình quá thoải mái, khiến cho IQ của mình đi ngủ rồi, nếu không, sao mình lại không nhớ là mùa xuân của phản diện đến rồi cơ chứ? Phản diện sẽ không còn là phản diện như lúc bình thường tùy ý thoải mái ôm ấp hôn hít nữa, mà là phản diện tùy thời tùy lúc đều có thể cứng!
Quy Hải ngay lập tức buông hai tay ra.
“ Sao vậy?” Lúc này đến lượt Sư Vân Phong không hiểu, quay người lại đối mặt với Quy Hải, kéo hai cánh tay Quy Hải đặt lên người mình, hỏi lại: “ Tiếp nha?”
Quy Hải: “……….”
Tay Quy Hải muốn tiếp tục, trong lòng cũng vui vẻ, dù sao cảm giác mà phản diện mang tới cũng cực kì thoải mái. Nhưng vừa nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra là Quy Hải quyết đoán buông tay.
Rõ ràng ba điểm kia của phản diện đều phản ứng hết rồi, bước tiếp theo không phải tuốt cho nhau thì thể nào cũng là mấy cái tiết tấu không hài hòa khác. Nhưng Quy Hải đối với việc tuốt phản diện lại không có hứng thú gì, cũng vô pháp tưởng tượng cảnh phản diện sẽ đè mình xuống, hoặc là mình đè phản diện.
Xác thực mà nói nó giống như việc không thể tưởng tượng nổi cảnh đẩy ngã chủ nhiệm hoặc trưởng khoa khoa học sinh gì đó vậy.
Cho dù phản diện cực kì sủng ái Quy Hải, ánh mắt thể hiện ra cũng cực kì dịu dàng, nhưng trong thâm tâm Quy Hải, ấn tượng đầu tiên không thể xóa nhòa về phản dineje chính là trong sách đã nói, hình tượng phản diện cao ngạo uy nghiêm, khí thế bức người. Cứ cho là bình thường phản diện đối với mình cực kì ôn nhu cực kì tốt, nhưng khí thế bá đạo của y vẫn còn, thậm chí còn nghiêm hơn cả giáo viên chủ nhiệm. Cái nữa thân hình phản diện cao lớn, hình thẻ kiện mĩ, tướng mạo anh tuấn, hôn hôn ôm ôm gì đó cũng đều quen cả rồi, còn rất là thích ý, nếu như làm thật thì vẫn có cảm giác quái quái thế nào.
Dù sao phản diện trong lòng Quy Hải nhìn cũng rất thuận mắt, ôm rất thoải mái, hôn thì cũng không ghét, chỉ là không có cứng, tối thiểu là không có cứng bằng phản diện nhà hắn.
Nhưng mà dù sao cũng đã đáp ứng kết thành đạo lữ với phản diện, lại còn cùng phản diện thích lẫn nhau, bởi vì loại sự tình này mà hối hận thì cũng chưa đến mức như vậy. Dù sao thì không làm thì không làm thôi, cũng không phải là động vật không khống chế được.
Quy Hải chuyển đường nhìn lên trời, đổi chủ đề nói: “ Đại Phong, vừa nãy không phải nói tới nghi thức đạo lữ sao? Ta đã thành niên, cũng biết bói toán, bói còn chuẩn hơn cả rùa tiên nữa đó.”
Sư Vân Phong ngạc nhiên “ ô” lên một tiếng, lại vì sự bình phục và kĩ năng mới của Quy Hải mà cảm thấy thích thú, nói với Quy Hải: “ Vậy thì tiểu Hải đến xem ngày vậy, tốt nhất là trước mùa xuân năm sau.”
“ Tại sao?” Quy Hải ngây thơ tò mò hỏi lại.
Sư Vân Phong chỉ nói: “ Vừa mới đạt được lĩnh vực Ma đế, lòng người khó đoán, đương nhiên là càng nhanh càng tốt.”
Quy Hải không nghi vấn thêm nữa, âm thầm bói toán. Từ sau khi phản diện bôi thuốc mát xa cho, mai rùa đã khép lại, tốc độ câu thông trời đất càng ngày càng nhanh, dự đoán cũng càng ngày càng chính xác. Qua một lát, Quy Hải bèn nói ra mấy ngày tốt: “ Ngày mười năm, hai mươi, hai năm tháng Chạp đều là ngày đại cát, ngươi muốn chọn ngày nào?”
Sư Vân Phong không cần suy nghĩ bèn nói: “ Mười năm tháng Chạp.”
Quy Hải không có ý kiến, cứ vậy định ngày này.
Ngày lành chọn xong rồi, Sư Vân Phong lập tức đem ngày tháng báo cho thuộc hạ để bọn họ tăng tốc chuẩn bị.
Quy Hải muốn thông báo tin này cho bọn A Sơn, bởi vì đã từng động sinh cộng tử với A Sơn, mà lại để thuộc hạ của pd đi báo cho A Sơn tin mình có đạo lữ thì lại không quá nghĩa khí. Thế là Quy Hải bèn đề xuất muốn mời A Sơn đến để tình mình thông báo, mời A Sơn thiết kế chỗ ở như vậy.
Quy Hải lại hỏi: “ Đúng rồi, Đại Phong, ngươi vẫn chưa nói, các khách mời làm sao để đến được đây?”
Sư Vân Phong đáp: “ Ta kiến tạo một chiếc thuyền phá băng, lúc đó chia ra để đón là được. Còn về chỗ ở, chỗ cử hành đại điển thì để ta kiến tạo là được, không cần phải mời A Sơn đến thiết kế.”
Sư Vân Phong nói xong, trước mặt Quy Hải biểu diễn một pháp thuật kinh thiên động địa đã thai nghén rất lâu.
Đây quả thật là kinh thiên động địa.
Sư Vân Phong nhấc hai tay lên, huơ trong không khí, đại lực của lĩnh vực Ma đế bèn theo tư thế tay của Sư Vân Phong mà phân ra từng tầng, linh khí bị phân phối lại lần nữa. Chờ một lúc lâu sau, Sư Vân Phong mới phân xong, biến một mảnh đại lục rộng lớn vô tận thành chín tầng mây, linh khí cứ xuống mỗi tầng lại giảm xuống.
Quy Hải và Sư Vân Phong từ đầu đến cuối không động, đều đứng ở trên tầng cao nhất.
Sư Vân Phong giải thích: “ Linh khí của lĩnh vực Ma đế quá nồng đậm, đối với những yêu thú và ma tu dưới kì Hợp thể đều có hại. Linh khí giống như giọt nước vậy, phàm nhân ăn uống đương nhiên không sao, nhưng nếu trầm trong nước thì sẽ dẫn đến nguy cơ tử vong. Cho nên, ta chia lĩnh vực Ma đế thành chín tầng, linh khí cũng phân chia lại, để cho những tu giả dưới kì Hợp thể cũng có thể sinh sống ở đây. Nhưng mà, cứ cho là tầng thấp nhất thì chưa đến kì Nguyên anh cũng sẽ có nguy hiểm.”
Quy Hải gật gật đầu, phản diện nhà hắn chỉ vẫy tay một cái mà đã chia trời chia đất lại rồi, lại còn phân chia linh khí, quả thật là quá lợi hại.
Sư Vân Phong thấy ánh mắt tán thưởng của Quy Hải, trong làm thấy động tác cố ý thiết kế của mình quả không lãng phí. Kì thực, lĩnh vực Ma đế sớm đã bị Sư Vân Phong nắm trong tay, không cần vẫy tay cũng có thể thay đổi trời đất.
Nhưng Quy Hải không biết điều này, Sư Vân Phong lại tiếp tục biểu diễn trước mặc Quy Hải, thế là hai tay tiếp tục nhấc lên một cách ưu nhã, đồng thời điều động linh khí, khiến cho những mạch nước dưới tầng thấp nhất, đất đá bay tứ tung, từng tòa cung điện hung vĩ từ đất bằng phẳng trồi lên, dòng nước thay đổi, cây cối di chuyển, kiến tạo thành một bức tranh hoa lệ.
Sư Vân Phong còn cố ý hỏi: “ Tiểu Hải, mấy chỗ ở tạm thời này cho khách mời nhìn được không?”
Quy Hải thấy vậy, không hề keo kiệt tán thưởng: “ Đại Phong thật lợi hại, chớp mắt đã làm xong rồi, lại còn làm đẹp như vậy.”
Sư Vân Phong cười khẽ, tự hào nói: “ Đương nhiên rồi.”
Quy Hải muốn kiến thức thêm, chờ mong hỏi: “ Khách mời đều có rồi, vậy chúng ta thì sao?”
Sư Vân Phong bèn tự tin tiêu sái kiến tạo đủ loại chỗ ở với Quy Hải, có chỗ thì ở trên đám mây, có chỗ thì non xanh nước biếc, có chỗ thì ở trên cây….. Quy Hải nhìn thấy vậy mắt hoa lên, sự tán thưởng đối với phản diện lại sâu hơn một tầng.
……
Quy Hải và Sư Vân Phong hưởng thụ thế giới hai người đều không biết rằng các ma tu thu được tin tức truyền đến của Sư Vân Phong đều bùng nổ!
Bọn họ đua nhau đoán xem, Quy Hải trong miệng cái người lạnh lùng như Ma đế Sư Vân Phong gọi là đạo lữ kia rốt cuộc là vị nào, có dây dưa gì với Ma đế đại nhân. Tuy không biết Quy Hải là ai, nhưng điều này cũng không thể ngăn được tâm tình lây nhiễm niềm vui mà thiệp mời của của Sư Vân Phong đưa tới, ào ào thảo luận cần phải tặng lễ vật gì cho Ma đế đại nhân mới tốt.
Bách Lý Bất Phàm cũng đương nhiên nhận được tin tức này, cả người như bị sét đánh trúng vậy, cực kì không thể tin tưởng được, cơ hồ bóp nát thiếp mời mà Sư Vân Phong phái người đưa tới, chấn kinh nói: “ Nghi thức đạo lữ! Làm, làm sao có thể?!”
Ma tu tới đưa thiếp mời tò mò hỏi: “ Bách Lý huynh theo Ma đế đại nhân cũng cảm thấy khó mà tin được? Đạo lữ của Ma đế đại nhân Bách Lý huynh gặp qua sao?”
Lúc này Bách Lý Bất Phàm đã bình tĩnh lại, không có nói nhiều với ma tu đưa thiếp, chỉ đơn giản nói: “ Đến lúc đó không phải sẽ biết sao. Cảm ơn thiếp mời của Ma đế đại nhân, ta nhất định sẽ đến sớm.”
Sau khi Ma tu kia đi, huyết quang trước mắt Bách Lý Bất Phàm đỏ giống như tấm thiếp hắn nắm chặt trong tay: “ Ta ngược lại muốn xem, ngoại trừ ta, còn có thể có ai.”
………
Tin tức Ma đế đại nhân có đạo lữ còn chưa truyền được vài ngày, về thân phận của Quy Hải, từ những suy đoán ban đầu đến bây giờ đã có mấy phiên bản khác nhau. Ví dụ như là Quy Hải là sư huynh đệ đồng môn trong Ngự Kiếm môn, lúc Ma đế đại nhân còn chưa đi Tiên vục thì lâu ngày sinh tình; Ví dụ như Quy Hải là mỹ nhân mà Ma đế đại nhân gặp ở Tiên vực, tại sao không có bất kì thông tin nào là bởi vì trước khi gặp được Ma đế đại nhân chỉ là một phàm nhân, là chính tay Ma đế đại nhân dẫn dắt lên con đường tu hành……v….v
Bất luận là Ma tu hay Tiên tu thì dưới sự ảnh hưởng của dư luận cũng trở nên cực kì bất bình.
Sư Vân Phong trở thành Ma đế, mở ra lĩnh vực Ma đế, nắm trong tay vô số tài nguyên tu luyện quý giá của hai giới Tiên Ma, ai mà không muốn gần y, tiếp cận y chứ, cho dù có trở thành nô bộc ở tầng thấp nhất thì cũng không sao hết. Bởi vì, cứ cho là ngón tay Ma đế chỉ hở ra xíu tài nguyên thôi, chỉ một câu chỉ điểm thôi, thì cũng đã đủ cho bất kì ai nỗ lực năm thì mới đạt được.
Bởi vì danh tiếng Quy Hải không có truyền, lại không biết bị ai khơi lên, khiến cho một đoạn thời gian rất nhiều Ma tu đều đố kị hắn. Một tên tiểu tử vô danh, vậy mà lại lọt vào mắt xanh của Ma đế đại nhân, trở thành người bên cạnh Ma đế đại nhân, đạt được sự yêu thích đến từ Ma đế mà mọi người đều muốn đạt được?!
Sau đó, lại qua vài ngày, tất cả hướng gió đều thay đổi.
Bởi vì A Sơn và A Hắc của Hải đế chi thành, lại còn có một đám yêu thú đều được đón đến lĩnh vực Ma đế, được Quy Hải đích thân thông báo hắn muốn cử hành nghi thức đạo lữ với Ma đế Sư Vân Phong.
A Hắc vừa nghe bèn đề nghị: “ Tiên sinh, chi bằng tuyên bố thân phận của tiên sinh cho mọi người biết? Trước đó vài ngàu rất nhiều Ma tu bên đó đều tranh cãi ầm ỹ, nói tiên sinh không có danh tiếng gì, không có thực lực, không xứng với Ma đế đại nhân, ý đồ muốn đòi đổi tiên sinh.”
Sư Vân Phong bên cạnh nghe vậy, lông mày khẽ giật, kiếm Phá Thiên đã nằm trong tay. Chỉ nghe Sư Vân Phong lạnh lùng mở miệng: “ Đây là ai nói? Giết.”
Quy Hải xoa xoa lòng bàn tay Sư Vân Phong, kiếm Phá Thiên của Sư Vân Phong vẫn không thu hồi lại, được Quy Hải an ủi, tay cầm ngược lại tay Quy Hải.
( còn tiếp)