“Bẩm điện hạ những công nhân này đều là người mới nên vẫn còn trúc trắc, chờ một thời gian để họ quen thuộc với công việc hiệu suất sẽ được nâng cao hớn.”
Đỗ Mộc Kim thấy những công nhân đang trúc trắc làm việc liền xấu hổ nói.
“Không sao, ta hiểu được khó khăn của ngươi.
Công tác bảo mật thế nào?”
Đây mới là điều Long quan tâm, cho dù những linh kiện kia lọt ra ngoài cũng không gây ảnh hưởng quá nhiều nhưng nếu để chúng không lọt ra ngoài vậy thì càng tốt không phải sao.
“Điện hạ yên tâm thần đã cho xây dựng một làng nhỏ ngay gần đây, những công nhân này cùng gia đình của bọn họ đều được sắp xếp tại đó.
Chỉ cần có chuyện quân đoàn một chắc chắn sẽ có mặt.”
Đức Bình ở một bên báo cáo, ông ta trở về từ thành Hải Phong hiện tại vẫn là người chỉ huy của quân đoàn một đương nhiên những vấn đề hiện tại liên qua tới an ninh của các khu vực quan trọng đều trong tầm kiểm soát của ông ta.
Long cũng dự định tất cả các công trình quan trọng sau này đều được xây dựng quanh khu vực đóng quân của quân đoàn một như vậy chỉ cần có chuyện xảy ra quân đội ngay lập tức có mặt để xử lý.
Với sức mạnh của quân đoàn một hiện tại, cũng có khả năng tiêu diệt các siêu phàm giả cao cấp (từ nay ta gọi chung đại hiệp sĩ với pháp sư thành cao cấp siêu phàm giả, siêu phàm giả vs siêu phàm giả học đồ nhé.
Chỉ khi nào cần phân biệt mới gọi hiếp sĩ pháp sư.)
“Rất tốt, tiện đây tình hình dân quân thế nào?”
Dân quân như cái tên lực lượng này được Long đề ra nhằm mục đích sử dụng chính những người dân trong các làng cùng các trại tị nạn xung quanh lãnh địa, đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ an ninh cho làng của bọn họ.
Ban đầu Long định sử dụng hai ngàn quân từ quân đoàn hai làm nhiệm vụ canh giữ lãnh địa, nhưng thực ra số quân đội để có thể đảm bảo an ninh cho toàn lãnh địa hiện tại quả thực không tưởng.
Vì thế Long quyết định thành lập lực lượng dân quân, đào tạo người dân trong những ngôi làng và trang bị vũ khí cho họ để họ có thể tự bảo vệ mình.
Mặc dù việc này rất nguy hiểm khi Long vẫn còn mang trên người cái danh kẻ xâm lược.
Nhưng không sao chỉ là đao kiếm cùng những đội dân quân phân tán còn chưa đủ lo lắng, ngược lại lợi ích nó mang lại lớn hơn khi những ngôi làng quanh lãnh địa có lực lượng tự vệ cho riêng mình trong khi những gì Long cần bỏ ra chỉ là vũ khí bỏ đi, hắn thậm chí không cần bất kỳ chi phí nuôi quân nào khác.
Lợi ích lớn hơn nữa đây có thể trở thành lực lượng dự bị cho quân đội của hắn trong tương lai, một lực lượng đã trải qua huấn luyện quân sự cơ bản đương nhiên sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc khi tuyển quân phải huấn luyện lại từ đầu.
“Các khu vực xung quanh thành Vĩnh Đông đã bắt đầu tiến hành huấn luyện dân quân.
Nhưng các khu vực xa hơn hiện tại chúng ta cẫn chưa thể hoàn toàn kiểm soát.”
“Ta hiểu, trước tiên ưu tiên các làng xung quanh thành trấn lớn, sau đó có thể từ từ mở rộng ra, đặc biệt ta cần ưu tiên các khu vực phía tây thành Vĩnh Đông, nơi đó dễ dàng trở thành mục tiêu cho lũ sơn tặc.”
“Thần đã hiểu thưa điện hạ.”
Căn dặn xong Đức Bình, Long tiếp tục chú ý tới mục đích hắn tới đây lần này.
“Mộc Kim máy móc sản xuất có theo kịp nhu cầu.”
Đỗ Mộc Kim vội vã trả lời.
“Bẩm điện hạ khả năng sản xuất hiện tại của chúng ta thật sự không thể theo kịp nhu cầu.
Nhưng điện hạ yên tâm chỉ cần công xưởng này có thể hoạt động năm mươi phần trăm công suất mọi thứ sẽ được giải quyết.”
Như cầu hiện tại không chỉ đơn giản sản xuất vũ khí còn là nhu cầu khác như khai thác mỏ, sản xuất công nghiệp.
Long đã quyết định bắt đầu tiến hành cách mạng công nghiệp lần thứ nhất.
Không sai đâu chính là cách mạng công nghiệp lần thứ nhất.
Mặc dù những vũ khí Long tạo ra đều đã nằm trong tiểu chuẩn cao nhất của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ hai, nhưng tất cả đều dựa trên ma pháp để có thể hoàn thành, nên công nghiệp hiện tại của Long nếu rời khỏi ma pháp hoàn toàn không có khả năng sản xuất những vũ khí đó.
Long đã từng rất phân vân liệu có nên dựa vào sức mạnh ma pháp trực tiếp bỏ qua cách mạng công nghiệp lần thứ nhất tiến lên cách mạng công nghiệp lần thứ hai hay không.
Bởi vì với tình trạng hiện tại với sức mạnh vũ khí trong cách mạng công nghiệp lần thứ nhất Long hoàn toàn không có khả năng tự vệ, nhưng hắn lại sợ.
Hắn sợ nếu bỏ qua một cuộc cách mạng công nghiệp như vậy nền móng công nghiệp có hay không sẽ bị thiếu hụt nó có hay không sẽ để lại mầm họa cho sự phát triển sau này.
Long thực sự không biết những gì hắn lo lắng có xảy ra hay không, nếu nó xảy ra đó chính là thảm họa đối với hắn.
Phải biết mục đích của Long chính là một trong vô số những ngôi sao trên bầu trời kia, nếu trong tương lai chỉ vì vội vã tiến lên khiến nền móng công nghiệp không vững chắc để lại mầm họa trong tương lai Long sợ hắn sẽ hối hận không kịp.
Cuối cùng sau khi suy nghĩ một thời gian Long vẫn quyết định tiến hành theo trình tự cách mạng công nghiệp với hệ thống dân sự.
Còn với hệ thống quân sự Long lựa chọn vẫn tiếp tục duy trì phát triển tình trạng công nghệ hiện tại.
Là chủ nhân của một lãnh địa cũng là người sở hữu toàn bộ hệ thống tri thức của nhân loại Long tự tin hắn chỉ cần mất vài tháng để định hướng phát triển những kỹ thuật cần thiết cho việc sản xuất những vũ khí hắn cần không còn cần dựa vào sức mạnh của pháp sư, trong điều kiện tìm được nguồn nguyên liệu đáp ứng được yêu cầu.
Đương nhiên đây chỉ là định hướng kỹ thuật quân sự mà thôi và nó sẽ chỉ được áp dụng cho lĩnh vực quân sự, bởi vì Long sẵn sàng đánh đổi tài nguyên cùng tiền bạc để rút ngắn khoảng thời gian đó.
Còn với lĩnh vực dân sự hắn cũng sẽ tiến hành định hướng cùng thúc đẩy phát triển, nhưng theo dự tính hắn sẽ phải mất ít nhất mười năm mới có thể hoàn thành cuộc cách mạng này.
Mười năm đã là con số ít nhất hắn có thể nghĩ tới để hoàn thành cuộc cách mạng công nghiệp đầu tiên, phải biết từ cách mạng công nghiệp lần thú nhất tới cách mạng công nghiệp lần thứ hai phải mất tới một trăm năm, suốt một trăm năm này là sự tích lũy của nền sản xuất cơ khí và phát triển khoa học kỹ thuật.
Long bắt đầu cách mạng công nghiệp những nền tảng này hắn có thể không cần phải tích lũy, nhưng có những thứ không phải khoa học kỹ thuật có thể giải quyết được.
Ví dụ như chu kỳ kinh doanh của một doanh nghiệp.
Nghĩ mà xem ngươi vừa đầu tư một đống tiền để xây dựng nhà máy, mua máy móc sản xuất, nhưng khi ngươi còn chưa kịp đưa vào sản xuất thu hồi lại tiền vốn bỏ ra thì đã có công nghệ máy móc mới xuất hiện.
Những máy móc này có khả năng làm giảm chi phí sản xuất khiến giá thành sản phẩm rẻ hơn, chất lượng sản phẩm cao hơn vậy ngươi lấy gì đi cạnh tranh với người ta.
Tiền ngươi không có, tất cả tiền của ngươi đều nằm trong đống máy móc còn mới tinh chưa kịp đưa vào sản xuất đã lỗi thời kia.
Cho dù sao đó ngươi có làm như thế nào bán lại cho người khác hay như mấy cái ý tưởng dời nhà máy đi nơi khác ngươi cũng chỉ có thể chấp nhận lỗ vốn.
Cuối cùng còn ai sẽ chấp nhận đầu tư vào sản xuất nữa, những suy nghĩ như à không cần phải đầu tư bây giờ chờ một hai năm nữa có công nghệ mới.
Thậm chí có những người còn không dám bỏ tiền ra vì sợ mình vừa mới mua xong máy móc mới nhất còn chưa kịp sản xuất đã có máy mới.
Đến lúc đó không cần Long phá nền kinh tế sẽ tự sụp đổ.
Vì thế không phải cứ phát triển công nghệ càng nhanh là càng tốt, nó phải phù hợp với tốc độ phát triển kinh tế và khả năng tiêu thụ của thị trường.
Một điều quan trọng nữa chính là chất lượng của nguồn lao động, mười năm cũng là một thời gian đủ dài để một hệ thống giáo dục hoàn thiện và đào tạo ra thế hệ đầu tiên.
Đem thời gian một trăm năm rút ngắn xuống mười năm đã là một con số rất khó khăn rồi, Long không tin hắn có thể áp súc thấp hơn nữa.
Vì thế trong tương lai mười năm hệ thống công nghiệp sẽ có chút dị dạng khi công nghiệp quân sự đã phát triển tới mức dùng điện cũng như các loại máy móc sản xuất tinh vi, thì công nghiệp dân sự lại đang sử dụng hơi nước, cùng những loại máy móc cồng kềnh.
Không có cách nào đây đã là lựa chọn tốt nhất Long có thể nghĩ ra.
“Lực lượng siêu phàm giả của chúng ta thì sao? Có thế đáp ứng nhu cầu?”
Câu hỏi này ra khiến Đỗ Mộc Kim lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Điện hạ, theo tính toán của thần chúng ta cần thêm ít nhất một trăm người mới có thể đáp ứng nhu cầu sản xuất.”
Long cau mày, một trăm người, đây không phải một con số nhỏ.
Phải biết lực lượng siêu phàm giả được đăng ký trong danh sách hiện tại của lãnh địa chỉ có hơn hai trăm năm hai người, hầu tước đã sở hữu tới một trăm năm mươi người, những người còn lại đều được thuê bởi những thương đoàn hay những gia đình quyền quý làm hộ vệ.
trong trận chiến vừa qua toàn bộ lãnh địa đã tổn thất tới bảy mươi người, tính ra hiện tại chỉ cong một trăm tám mươi người.
Một con số không lạc quan, còn chưa kể những người này đều đến từ những thế lực rắc rối phức tạp sẽ gây ra rắc rối rất lớn cho công tác bảo mật..