Edit by Tô
Beta by Tô
______________________________
Kỷ Ninh mở mắt sau giấc ngủ say li bì, thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là trần nhà màu trắng bạc, tựa như chất liệu kim loại, mà bài trí trong phòng cũng thay đổi sang một phong cách khác, có vẻ như trong lúc không hay biết gì đã bị đưa đến một nơi khác.
Trong trí nhớ của cậu, cậu nhớ mình bị Auzers ôm chặt lấy không buông, cậu vốn là có chút khẩn trương, nhưng dần dà lại cảm thấy mệt mỏi liền ngủ thiếp đi. Giờ nghĩ lại hẳn là Auzers dùng tinh thần lực nhẹ nhàng xoa dịu thần kinh của cậu, nên lúc ấy cậu mới bất giác chìm vào giấc ngủ.
Vậy lúc này cậu đang ở nơi nào? Chẳng lẽ lúc cậu đang ngủ xảy ra rối loạn không gian, chạy thoát khỏi chỗ của Auzers?
Kỷ Ninh khẽ giật giật thân thể, trong đầu vừa mới thoáng qua suy nghĩ như vậy thì chợt bị người sờ tóc từ phía sau, kèm theo đó là giọng nam dễ nghe đầy ý cười vang lên: “Tỉnh rồi?”
Nó thật sự chỉ là một ước nguyện tốt đẹp…
Nghe được âm thanh của Auzers, Kỷ Ninh thầm thở dài trong lòng, xoay người lại. Quả nhiên, vị quân vương tóc vàng đang ngồi ở nửa giường còn lại, trên đùi có đặt công văn, một tay lật trang giấy, một tay sờ đầu Kỷ Ninh, đôi mắt màu xanh nhạt nhìn qua, đang nở nụ cười với cậu.
“….Vương huynh.”
Khi đối mặt với Auzers, Kỷ Ninh vẫn luôn không có chút khí thế nào, nhất là sau khi đối phương đã trở thành Quân vương đế quốc quyền thế ngập trời càng làm cậu bất an hơn, chẳng biết sao luôn cảm thấy Auzers dường như có thể làm ra chuyện kinh khủng nào đó bất cứ lúc nào. Vì vậy cậu chỉ rũ mắt xuống, nhỏ giọng gọi Auzers, nhưng lại chẳng biết phải nói gì.
Dựa theo tính cách của Auzers, hắn nhất định sẽ hỏi cậu tại sao lại trở về từ cõi chết, những năm này đã đi đâu….
Cậu đã đoán như vậy trong lòng.
“Buổi sáng tốt lành, Tiểu Ninh.”
Trong mắt Auzers toát ra ý cười, dịu dàng hỏi han Kỷ Ninh.
Trải qua một đêm đầy trầm lắng, hắn đã không còn thất thố như lúc mới vừa nhìn thấy Kỷ Ninh nữa, mà lại biểu lộ một mặt tao nhã hờ hững mà quyến rũ đến lạ thường.
Nhưng Kỷ Ninh quen thuộc hắn thì lại rất rõ ràng, đây chẳng qua chỉ là Auzers khi đã thu liễm hết cảm xúc thật sự, giống như một ngọn núi tạm thời không phun trào, toàn bộ cảm xúc tựa như dung nham nóng bỏng đều bị ẩn giấu sâu bên trong, chẳng biết lúc nào sẽ bộc phá thiêu rụi mọi thứ.
“Có phải đã đói rồi không?” Auzers cười hỏi: “Ta sẽ kêu bọn họ cho người mang bữa sáng đến cho em, em ở đây ăn đi.”
“Cảm ơn Vương huynh, nhưng mà không cần đâu, ta không đói bụng, chưa muốn ăn lắm.” Kỷ Ninh lắc đầu.
Auzers cười nhẹ, không có cưỡng ép Kỷ Ninh, chỉ chồm người qua hôn lên trán cậu một cái, tràn đầy cưng chiều hỏi: “Có muốn ngủ thêm một lát nữa không? Sẽ không có ai quấy rầy em đâu.”
Kỷ Ninh vẫn lắc đầu như cũ, cậu cẩn thận từng li từng tí mà quan sát Auzers, chờ đợi một lúc nhưng phát hiện người nọ hình như không muốn nói gì, cậu không khỏi lộ ra chút chần chừ, muốn nói lại thôi lên tiếng: “Vương huynh…”
“Sao vậy em?” Auzers dịu dàng hỏi.
“Huynh…. Không có gì muốn hỏi ta sao?”
Giọng nói của Kỷ Ninh rất khẽ khàng. Trong mắt cậu, Auzers không hỏi cái gì căn bản là không thể nào. Thực tế đến ngay cả khả năng Auzers sẽ nhốt cậu vào phòng tối nhỏ để thấm vấn cũng đã nghĩ qua.
Ai nào biết Auzers chỉ cong cong khóe môi, ve tóc cậu, trả lời: “Nếu như em không muốn nói thì ta sẽ không hỏi em, chỉ cần em ở lại bên cạnh ta là đủ rồi. Ta biết, em cũng có bí mật của riêng mình.”
Kỷ Ninh chớp mắt, lộ ra chút bất ngờ. Cậu thật sự không nghĩ tới Auzers vậy mà lại nói lời như thế, hắn sẽ là người dịu dàng như vậy sao?
Nhưng bất kể như thế nào, Auzers nói như thế quả thật làm cậu yên lòng đôi chút, cậu quay lại hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta đang ở đâu?”
Cậu vừa mở mắt đã đến một nơi khác, bây giờ vẫn chưa rõ bản thân rốt cuộc đang ở nơi nào.
“Ở trên phi thuyền.” Quân vương tóc vàng nói: “Ta đang tuần tra các lãnh thổ của đế quốc, mục tiêu kế tiếp là tinh cầu gia tộc Secor, khoảng chừng hai tiếng sau đến nơi.”
Kỷ Ninh chưa từng nghe qua gia tộc Secor, kia dù sao cũng chỉ là quý tộc tầng lớp bình thường, họ không có tư cách được cư ngụ ở tinh cầu thủ đô mà phải sống ở những tinh cầu khác.
Đối với Kỷ Ninh mà nói đây là tin tốt, bởi vì tinh cầu giống như vậy phòng thủ khẳng định không nghiêm ngặt như tinh cầu thủ đô. Nếu cậu chạy trốn cũng sẽ dễ dàng hơn đôi chút.
Chắc cậu phải gọi Hoắc Vô Linh ra bàn bạc một chút, để có thể chuẩn bị sẵn sàng khi lúc ấy đến…
Nghĩ đến những điều này, Kỷ Ninh đi chân trần xuống giường, dẫm lên tấm thảm mềm mại, mượn cớ mình muốn rửa mặt đi vào trong phòng tắm tương ứng với phòng ngủ, đóng cửa lại.
Đưa mắt nhìn bóng lưng của cậu, nụ cười bên môi của Auzers dần nhạt xuống, ánh mắt âm trầm, ngón tay cầm công văn bỗng nhiên siết chặt mấy phần.
Hắn dĩ nhiên không phải không có bất kỳ câu hỏi nào muốn chất vấn Kỷ Ninh, nhưng hắn biết nếu hắn cứ vậy thẳng thắn hỏi ra, Kỷ Ninh nhất định sẽ không thành thật trả lời. Auzers có thể nhìn ra được Kỷ Ninh đang giấu hắn, nếu không vào thời điểm gặp mặt trước, Kỷ Ninh chẳng cần phải bỏ chạy.
Là do trong lòng hận hắn sao? Auzers không biết.
Nhưng Auzers có thể cảm giác được, tình yêu của Kỷ Ninh dành cho hắn đã không còn mãnh liệt như ngày xưa nữa rồi, thậm chí còn mơ hồ sợ hãi hắn. Chẳng lẽ bởi vì khi đó tình yêu của bọn họ bị phát hiện dẫn đến cái chết của Kỷ Ninh, cho nên mới thay đổi thái độ đối với hắn?
Bây giờ rõ ràng khác với trước kia, hắn là Quân vương đế quốc, là tồn tại tối cao, hoàn toàn có thể bảo vệ Kỷ Ninh thật tốt, quang minh chính đại tuyên bố tình cảm của bọn họ với tất cả mọi người.
Nhưng tại sao hắn lại cảm giác dường như mình đang mất đi nhiều hơn?
Trong đôi mắt Auzers tối đen, ngón tay càng siết chặt hơn, công văn đã bị nhăn nhúm hoàn toàn.
Sau cơn vui mừng tột độ, thứ nổi lên chính là nỗi sợ hãi cùng lo lắng bị mất đi lần nữa, hắn chẳng biết Kỷ Ninh đã đi đâu trong những năm này, cũng không biết đã trở về từ cõi chết bằng cách nào hay cậu làm cách nào thoát khỏi án tử hình. Nếu như không điều tra rõ những thứ này, thì hắn vẫn sẽ tiếp tục lo được lo mất.
Huống chi Kỷ Ninh còn có thể có năng lực tương tự nhảy không gian…
Auzers còn nhớ lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, Kỷ Ninh đã biến mất một cách chóng vánh. Lần trước cảnh sát ngầm trong chuyến bay trên phi thuyền cũng phát hiện ra Kỷ Ninh, nhưng sau khi phi thuyền hạ cánh vẫn không thấy bóng dáng cậu đâu.
Còn có lần này. Hắn híp đôi mắt màu xanh nhạt lại.
Để xác nhận Kỷ Ninh đang ở đâu, hắn đã đặc biệt hỏi thăm phu nhân Rojina rằng đã tìm thấy Kỷ Ninh ở đâu. Phu nhân Rojina bày tỏ mình cũng không biết, là con gái bà tìm được cậu và cũng đã gọi con gái bà đến.
Nhưng sau khi gặp con gái bà xong, thiếu nữ bỗng quỳ xuống, ấp a ấp úng nói tối hôm qua không biết xảy ra biến cố gì, chàng trai nàng tìm tới không có bị đưa đến phòng Auzers, mà người mẹ nàng đưa vào là một người khác.
Sau khi biết được chân tướng, phu nhân Rojina không khỏi tái mặt, trước khi đưa người vào, quả thật bà với thị nữ chưa từng gặp qua chàng trai, chẳng hề biết đưa sai người vào. Nếu như người này là thích khách, thì tất cả bọn họ đều xong đời!
Auzers chẳng thèm quan tâm các nàng đưa sai người, mà đúng hơn là các nàng nên cảm ơn lần sai lầm này, nếu không đưa cậu trai kia vào thì hắn có thể sẽ thật sự tức giận.
Mà lần đột ngột xuất hiện này cùng với hai lần trước đó của Kỷ Ninh đã đủ cho thấy cậu có khả năng nhảy không gian và có thể nó không ổn định, không thể điều khiển theo ý mình được.
Vả lại Auzers biết, Kỷ Ninh có lẽ không muốn lưu lại, nếu không cậu hoàn toàn có thể để lại phương thức liên lạc, để Auzers đón cậu trở về Mạc Linh. Nhưng cậu lại không làm như vậy, điều đó cho thấy thái độ của cậu.
Loại năng lực không chịu sự khống chế của Kỷ Ninh này lại đưa cậu về bên hắn.
Auzers không tin số mệnh, nhưng giờ phút này hắn lại tình nguyện tin đây chính là sự an bài của số mệnh.
Nếu như không thể khống chế, vậy thì hắn nhất định phải nghĩ cách khóa trạng thái của Kỷ Ninh lại, không để cậu sử dụng loại năng lực này một lần nữa. Đội nghiên cứu khoa học của Mạc Linh đế quốc không thể nghi ngờ là hàng đầu bậc nhất, cũng từng nghiên cứu về vô số bước nhảy không gian, bọn họ nhất định là có biện pháp ngăn chặn không chế sự dịch chuyển không gian không rõ lai lịch này.
Hơn nữa, cho dù cuối cùng Kỷ Ninh vẫn trốn thoát thì cũng chẳng sao.
Ánh mắt quân vương tuấn mỹ thâm trầm, bên môi nhếch lên một độ cong rất nhạt nhưng lại để lộ ra sự cố chấp kinh người.
Hắn đã kêu cảnh sát ngầm đã gặp qua Kỷ Ninh trên thuyền đợi lệnh ở tinh cầu gia tộc Secor, nàng đã từng để lại một ký hiệu tinh thần lực đặc biệt trên người Kỷ Ninh, lần này nàng sẽ gieo tinh thần lực của Auzers vào chung. Như thế bất luận Kỷ Ninh đi đến nơi nào ở đâu, hắn cũng sẽ có thể tìm thấy cậu.
Mà không lâu sau, bọn họ phải cử hành hôn lễ, Kỷ Ninh sẽ trở thành Hoàng hậu Mạc Linh đế quốc, đến lúc đó hôn lễ của bọn họ sẽ truyền hình trực tiếp trên toàn tinh tế, tất cả mọi người đều sẽ nhớ rõ dung mạo của cậu.
Như thế thì cho dù Kỷ Ninh có chạy tới quốc gia của bất kỳ ai, Mạc Linh cũng có đầy đủ lý do phái binh tiến vào, nghênh đón Hoàng hậu tôn quý của bọn họ trở về tổ quốc của mình.
Trên trời dưới đất, chẳng có một lối thoát.
Hắn tuyệt đối sẽ không để mình mất Kỷ Ninh thêm một lần nữa.
Cũng trong lúc đó, ở trong phòng tắm, Kỷ Ninh thay bộ đồ mỏng tanh mập mờ trên người xuống, mặc áo choàng tắm vào, sau đó ngồi xổm dưới đất, nhẹ nhàng chạm vào bóng mình một cái, khẽ thì thầm kêu: “Hoắc Vô Linh.”
Cậu đợi một lúc, nhưng chẳng được đáp lại, cậu không biết có phải cách mình gọi Hoắc Vô Linh không đúng hay không, đang định gọi một lần nữa thì sau lưng cậu lại rơi vào một vòng tay lạnh giá.
“Đừng lên tiếng, bên ngoài có người….”
Tinh thần lực của Auzers rất cao, năm giác quan cũng rất nhạy bén, Kỷ Ninh không biết tinh thần lực của hắn liệu có cảm ứng được hồn thể hay không, đang có chút khẩn trương khẽ thì thào nhắc nhở Hoắc Vô Linh một câu, nhưng ngay sau đó thân thể của cậu lại bị xoay lại, đôi môi lập tức bị hôn lên.
Hoắc Vô Linh xác thực không có nói chuyện, chuyện đầu tiên hắn làm chính là hôn Kỷ Ninh trước tiên.
Kỷ Ninh lúc này muốn cầu cạnh hắn, cũng không thể thẳng thừng đẩy hắn ra được. Nên cậu không thể làm gì hơn là nhắm mắt lại mặc cho Hoắc Vô Linh hôn.
Nhưng Hoắc Vô Linh xấu tính vô cùng, hắn dường như cũng biết tình hình bây giờ không đúng lắm, nhưng còn cố tình muốn trêu chọc Kỷ Ninh bật thốt, cố ý hôn rất sâu, muốn thích Kỷ Ninh phát ra âm thanh.
Nếu vào thường ngày Kỷ Ninh có lẽ lơ đễnh thì sẽ phát ra âm thanh thật, nhưng bây giờ có Auzers ở bên ngoài cậu nào dám, vì thế cậu liều mạng nhẫn nhịn, đáng tiếc thứ cậu nhận lại là Hoắc Vô Linh càng được nước bắt nạt mà thôi.
Đến khi rốt cuộc cũng được buông ra, sắc mặt Kỷ Ninh đã sớm sớm đỏ lựng, không thể không chịu được phải ngồi xổm xuống kìm nén kích động muốn há miệng dốc, lấy tay che miệng và mũi mình lại chậm rãi mà hô hấp thật sâu, ngước đôi mắt ngấn nước hung ác trừng nhìn Hoắc Vô Linh.
Người đàn ông xinh đẹp cong cong khóe môi, im lặng cười, cuối cùng cũng duỗi tay ra, khom người kéo Kỷ Ninh dậy, dùng chút năng lực của mình, điểm nhẹ đầu ngón tay một cái để lại một hàng chữ viết máu trên không trung, hỏi cậu.
“Sao vậy Ninh Ninh, em lại gặp chuyện gì?”
Hắn viết xong những chuyện này rồi đụng đầu ngón tay cậu một cái, đem loại năng lực này chia cho Kỷ Ninh, lúc trước ở thế giới vô hạn lưu, Kỷ Ninh cũng đã dùng cách thức như vậy để câu thông với Hoắc Vô Linh, nên cậu liền phác họa hình dáng chữ viết trên không, giải thích đơn giản về tình cảnh trước mắt của mình cho Hoắc Vô Linh.
“Nói cách khác, cái tên hoàng đế truy bắt em bây giờ đang ở bên ngoài cửa đúng không?”
Hoắc Vô Linh ngoẹo đầu, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm bên ngoài một lúc, giơ tay lên viết chữ: “Muốn tôi giết hắn à?”
“Anh có thể đừng động chút là muốn giết người được không…”
Kỷ Ninh có chút câm nín, vả lại nói thật, Auzers không có dễ giết như vậy. Mặc dù ở khoảng cách này Auzers hình như không cảm ứng được hồn thể của Hoắc Vô Linh, nhưng điều đó không có nghĩa không thể ở khoảng cách gần hơn. Đến lúc đó nhất định sẽ có đề phòng.
Kết giới tinh thần lực của Auzers cực kỳ cứng rắn, tạo thành một lớp mỏng vô hình bao phủ toàn thân hắn, ngay cả đạn cũng chẳng thể xuyên qua được. Hoắc Vô Linh lúc này thương thế vẫn chưa khỏe, có vô số thủ đoạn đặc biệt không thể dùng được, đồng nghĩa không thể Auzers.
“Vậy em muốn làm gì?” Người đàn ông tóc đen xòe tay, vẻ mặt vô tội: “Em đã nghĩ ra cách chạy trốn chưa?”
“Vẫn chưa, tôi chỉ có thể đợi rối loạn không gian của tôi kết thúc.” Kỷ Ninh viết: “Lúc cần thiết có thể sẽ kêu anh ra hỗ trợ.”
Hoắc Vô Linh hỏi: “Tôi sẽ được thù lao gì?”
“….Anh muốn gì?” Kỷ Ninh viết những lời này, song lại nhanh chóng bổ sung một dòng: “Không được phép quá đáng.”
Hoắc Vô Linh suy tư mấy giây: “Ví dụ như đêm đầu của em?”
“Tôi đánh chết anh đó!” Sắc mặt Kỷ Ninh cực kỳ kém, hung ác trừng Hoắc Vô Linh.
Ai biết Hoắc Vô Linh lại đột nhiên bật cười, vô cùng giảo hoạt viết: “Thì ra em thật sự không có kinh nghiệm nha.”
“….” Kỷ Ninh chẳng biết nên viết cái gì nữa.
“Không đùa nữa.” Hoắc Vô Linh khẽ cong môi: “Sau khi thành công chạy thoát, nói cho tôi nghe về những gì em đã trải qua đi, tôi muốn biết về em.” Hắn khẽ dừng, rồi lại viết: “Chọn những gì em có thể nói, ví dụ như những việc em trải qua ở thế giới mình sinh ra, như thế nào?”
“….Có thể.” Kỷ Ninh nghĩ một chút, cảm thấy yêu cầu này cũng chưa tính là quá đáng, nên liền đáp ứng Hoắc Vô Linh.
“Vậy thì tôi chờ em gọi tôi bất cứ lúc nào.”
Hoắc Vô Linh nhích đến gần, đặt một nụ hôn lên gương mặt cậu, rồi lại đến bên tai mập mờ nói nhỏ.
“Sau này tôi sẽ trở thành người đàn ông đầu tiên của em, và cũng là người duy nhất.”
Nói xong câu này hắn nhanh chóng dung nhập vào trong bóng của Kỷ Ninh. Cậu bị tức đến nghẹn, nhưng cục tức này lại chẳng có chỗ để trút, chỉ có thể trợn mắt trừng cái bóng mấy lần, nhanh chóng chỉnh đốn lại bản thân, sau đó đi ra khỏi phòng tắm.
Hai giờ sau phi thuyền đáp xuống mục tiêu của chuyến bay, tinh cầu nơi gia tộc Secor cư ngụ.
Auzers thay chính phục, cũng để Kỷ Ninh thay lại quần áo chỉnh tề hơn và kêu cậu đứng bên cạnh hắn. Lúc hai người đi xuống phi thuyền, có rất nhiều phóng viên quay chụp hình bọn họ, Auzers ngồi trên xe lăn, nắm tay Kỷ Ninh, nở nụ cười tao nhã.
Hành động này của hắn lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Trong trường hợp công khai như này, hoàng đế của bọn họ lại nắm tay một người trẻ tuổi, cho thấy mối quan hệ thân mật giữa bọn họ.
Mặc dù Auzers chưa nói gì, chỉ đưa Kỷ Ninh lên xe, nhưng hàm ý đằng sau nó đều mang đến sóng gió kinh hoàng trong lòng mọi người. Nếu không phải có giáo dưỡng cực kỳ cực kỳ tốt cùng với còn nhớ lúc này đang ở trước mặt Auzers, thì chắc những quý tộc này đã sớm để lộ ra vẻ kinh hoàng sợ hãi, không còn cách nào giữ bình tình.
Các phóng viên ngơ ngác nhìn xuống máy ảnh của mình, băn khoăn không biết có nên gửi những bức ảnh này về tòa soạn, hay là viết biên soạn thành một câu chuyện.
Quả nhiên vẫn nên tiêu hủy những ảnh này? Tuy bệ hạ Auzers đã bãi bỏ luật pháp đang hiện hành cùng với hợp pháp hóa kết hôn đồng tính, nhưng phong tục và tập tục của đế quốc mấy ngàn năm qua không dễ gì thay đổi. Nếu phát hành những bức hình này ra, điều đó sẽ mang đến…
Vừa suy nghĩ cảnh tượng có thể sẽ xảy ra, các phóng viên liền không rét mà run, mà lúc này các sĩ quan phụ trách an ninh tại hiện tường cùng lễ nghi cũng đi đến, các phóng viên đã chuẩn bị tâm lý, chủ động đưa máy chụp ảnh nộp lên cho Lễ Quan thì chợt nghe anh ta nói.
“Những bức hình này có thể phát hành ra ngoài, nhưng đồng thời bản tin của mọi người nhất định phải phù hợp đúng mực, trang trọng nghiêm túc, đồng thời phải nộp lên cho bộ trưởng Bộ thông tin đích thân kiểm duyệt.”
Có mặt ở đó đều là những phóng viên ưu tú thường xuyên đi theo hoàng gia viết tin, kinh nghiệm phong phú tràn đầy, nghe thấy Lễ Quan nói như vậy bọn họ cũng có chút kinh ngạc, loại yêu cầu soạn thảo công văn này chỉ thường xảy ra trong những dịp quốc sự trọng đại, cho nên chính xác thì đây rốt cuộc là chuyện gì….
“Bản tin phải trải qua nhiều lần xét duyệt nên sẽ không được phát hành sớm. Trước lúc ấy mọi người có thể đưa tin về những nội dung khác, thí dụ như là,” Lễ Quan mơ hồ nói: “Điểm lại các hôn lễ của quân vương triều đại Mạc Linh trước đây.”
╮(╯▽╰)╭
Dưới sự hộ tống của vô số hộ vệ cùng quân đội, Auzers đi đến lãnh thổ gia tộc Secor tiến hành tuần tra theo chương trình đã sắp xếp trước đó.
Kỷ Ninh cũng đã từng làm Hoàng tử của Mạc Linh, tuy gần như không lộ diện với bên ngoài nhưng cậu cũng biết tất cả loại lễ nghi xã giao, dù bây giờ đã quên gần hết, nhưng nhờ có hệ thống “Tương Lai” nhắc nhở mà rất nhanh nhớ lại, cậu vẫn luôn ở bên người Auzers, cả quá trình đều biểu hiện điềm tĩnh tao nhã.
Cậu không biết tại sao mình phải cùng Auzers đi tuần tra khắp nơi, nhưng cậu không thể không đi theo. Cậu đã hết sức mệt mỏi, thể lực cạn dần sau một ngày dài hoạt động, mà Auzers cuối cùng cũng kết thúc tuần tra đi đến trang viên gia tộc Secor, nhưng đến đó rồi vẫn chưa thể nghỉ ngơi mà còn phải tổ chức hội nghị với các quý tộc Secor.
“Xin lỗi, khiến em phải khổ cực rồi.”
Sau một khắc điều chỉnh ngắn ngủi trong phòng nghỉ ngơi, hai người có cơ hội ở một mình, Auzers cũng thả lỏng đôi chút, ôm lấy Kỷ Ninh ngồi bên cạnh hắn, yêu thương khẽ hôn lên môi cậu, thấp giọng nói.
“Hội nghị kế tiếp em không cần tham dự, ở lại nơi này nghỉ ngơi đi, nếu như có cần gì thì có thể kêu người hầu ở bên ngoài bất cứ lúc nào, bọn họ sẽ đáp ứng yêu cầu của em.”
“Vâng, thưa Vương huynh.”
Kỷ Ninh ngoan ngoãn gật đầu, Auzers cười khẽ, di chuyển xe lăn rời khỏi phòng nghỉ. Cho dù coi như là hắn rời đi thì cũng chỉ đi đến phòng họp phòng kế bên, tinh thần lực chắc chắn vẫn còn bao phủ căn phòng nghỉ ngơi này. Kỷ Ninh chẳng thể nào nhân cơ hội này bỏ chạy, cậu không trốn được.
Mình chờ ở đây cũng chẳng có đồ gì để giết thời gian, Kỷ Ninh có chút buồn chán vô nghĩa. Một lúc sau, cậu chợt nghe thấy một tiếng “Lạch cạch” khẽ vang lên, có thứ gì đó rơi bên chân cậu.
Đây là…. thiết bị kết nối Liên Bang?
Kỷ Ninh nhặt đồ ở trên đất lên, sau khi mở lên thì lại kinh ngạc phát hiện đây chính là thiết bị kết nối của cậu. Cậu rõ ràng đã để lại thiết bị kết nối trong biệt thự trước khi xảy ra rối loạn không gian, tại sao bỗng dưng nó lại xuất hiện ở chỗ này?
Là Leigh làm?
Kỷ Ninh nghĩ một chút, cảm thấy đây có lẽ là câu trả lời duy nhất trong lúc này, cậu không khỏi rơi vào trầm tư suy nghĩ nhìn thiết bị kết nối trên tay. Chẳng lẽ đến tận đây cậu cũng phải tiếp tục chơi cái trò chơi kia cùng Leigh sao?
Nhưng mà lần này trò chơi không có khởi động ngay mà thay vào đó thiết bị kết nối nhận được thông báo, điều này lại khiến Kỷ Ninh bất ngờ một phen, không nghĩ tới đến cả nơi này cũng có tín hiệu từ quang não trung ương. Phải biết nơi đây là lãnh thổ của Mạc Linh đế quốc cách mấy chục năm ánh sáng.
Chẳng lẽ có một trạm gốc quang não?
Đối với vấn đề này Kỷ Ninh không nghiên cứu qua, cậu nhìn chằm chằm thiết bị kết nối trên tay không biết phải xử lý như thế nào, bởi vì nếu nhìn thấy cái thiết bị kết nối này, cậu nhất định sẽ bị phát hiện thân phận công dân Liên Bang.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù sao tương lai mình cũng phải đi theo bọn Arques ra khỏi nước, nếu có thể lừa Auzers tra xét trong Liên Bang thì cái này ngược lại là chuyện tốt. Vì vậy cậu bình tĩnh lại, mở thông báo ra, phát hiện là Lưu đạo đang gọi cậu điểm danh vào mạng lưới D tiếp tục quay phim.
….Thì ra cậu không chỉ phải ở đây tiếp tục chơi trò chơi cùng Leigh, mà còn phải tiếp tục đóng phim với Cố Sâm.
Thần sắc Kỷ Ninh trở nên cực kỳ vi diệu, nhưng bây giờ cậu đang ở trong phòng nghỉ ngơi, cũng chẳng có chuyện gì làm nên dứt khoát lấy lý do cần hồi phục thể lực, nhờ nữ hầu bên ngoài mang đến cho cậu một khoang máy dinh dưỡng, đeo thiết bị kết nối đăng nhập vào mạng lưới D.
Lúc cậu đăng nhập vào, cảnh tượng đã được mô phỏng dựng lên là một căn phòng trọ, Cố Sâm và đạo diễn đều đã online. Hai người cười lên tiếng chào hỏi Kỷ Ninh, cậu cũng gật đầu đáp lại, đạo diễn tiến tới vỗ vai Kỷ Ninh một cái, nói.
“Vậy chúng ta tiếp tục nội dung lần trước, phân cảnh tiếp theo là Cố tiên sinh chụp ảnh khỏa thân cho Tiểu Ninh.”
⊙﹏⊙∥
Kết thúc hội nghị cùng các quý tộc, Auzers trở lại phòng nghỉ thì thấy Kỷ Ninh đang nằm trong khoang dinh dưỡng, hắn có chút ngoài ý muốn, gọi nữ hầu đến hỏi mới biết đây là yêu cầu của Kỷ Ninh, lý do là cậu có hơi mệt mỏi, muốn dùng cách thức như vậy để hồi phục thể lực.
Auzers nghe vậy không nói gì nữa, bảo nữ hầu lui ra khỏi phòng nghỉ, để lại hắn cùng Kỷ Ninh. Hắn đẩy xe lắn đến bên khoang dinh dưỡng, điều chỉnh vỏ khoang dinh dưỡng sang chế độ trong suốt, lập tức có thể nhìn thấy Kỷ Ninh nằm ở bên trong.
Hắn rũ mi, dùng ánh mắt dịu dàng phác họa dung nhan cậu, sau đó ánh mắt dần xuống dưới, bỗng dưng phát hiện có một thứ đồ ở trên cổ tay Kỷ Ninh.
Auzers nhận ra được, đây là thiết bị kết nối của Liên Bang, trước đây hắn từng đến thăm Liên Bang, trong buổi giao lưu Nguyên thủ Liên Bang còn đặc biệt giới thiệu với bọn họ về thiết bị kết nối với hệ thống quang não mà họ vô cùng tự hào, đồng thời cũng mời Auzers đeo thiết bị lên trải nghiệm.
Qua lần trải nghiệm ấy, Auzers phát hiện tinh thần lực của hắn có thể bơi đi theo quang não, thậm chí có thể dùng tinh thần lực xâm nhập vào các thiết bị kết nối. Chỉ là hắn không cần phải làm thế, nên rất nhanh thoát ra ngoài, không quá để tâm.
Nhưng lúc này đây hắn lại nổi hứng thú với thiết bị kết nối của Kỷ Ninh. Trong lần điều tra trước, bọn họ đã thu hẹp phạm vi vị trí cậu còn Liên Bang, bây giờ nhìn lại Kỷ Ninh quả nhiên là công dân chính thức của Liên Bang, có thiết bị kết nối của riêng mình. Nếu hắn xâm nhập vào cái thiết bị này, hắn sẽ biết được rất nhiều thông tin liên quan về Kỷ Ninh, đến lúc đó cậu sẽ càng không thể trốn thoát.
Trầm ngâm chớp mắt một cái, Auzers duỗi tay đặt lên vỏ ngoài khoang dinh dưỡng, điều khiển tinh thần lực xâm nhập vào thiết bị kết nối của Kỷ Ninh.
Nhưng sau dùng tinh thần lực chìm đắm vào thì hắn không nhận được thông tin gì, mà lại tiến vào trong một hoàn cảnh xa lạ, đồng thời nghe được giọng nói của Kỷ Ninh.