Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đã uống thuốc rồi chắc chắn là không thể nhả ra, Doãn Tân dưới sự năn nỉ và nhõng nhẽo của Triệu Tiểu Tiên, cuối cùng vẫn là không thể không ngoan ngoãn đi vào khuôn phép.
Chỉ là mọi việc không có khả năng sẽ luôn gặp thuận lợi, mặc dù hai người nỗ lực cả đêm, nhưng mà hơn nửa tháng sau, que thử thai của Triệu Tiểu Tiên cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.
Tất nhiên là... không có mang thai.
Xuất phát từ bóng ma đối với chuyện lần trước, Doãn Tân nhân tiện cũng tự mình làm kiểm tra một lần, sau khi xác nhận bản thân mình cũng không có mang thai mới hoàn toàn thở ra một hơi.
Đối với việc này Doãn Tân cảm thấy vui buồn lẫn lộn, vui là vì bản thân mình và Triệu Tiểu Tiên đều không cần phải chịu cực khổ sinh em bé, buồn là vì chỉ cần không chú ý một chút thì cái nha đầu kia không chừng lại muốn làm cái trò gì.
Vì thế cho nên chỉ cần thời điểm Doãn Tân có ở nhà, tròng mắt sẽ không nhịn được mà đi theo Triệu Tiểu Tiên, sợ là Triệu Tiểu Tiên lại lén lút trốn ở chỗ nào đó uống thuốc.
"Cô đây là xem tôi giống như tên trộm vậy?" Triệu Tiểu Tiên buồn cười nói: "Cô cũng xem đến quá sít sao rồi."
Thời điểm Doãn Tân đến công ty sẽ để cho Du Lý đi theo nàng, cái loại ở bên người hai mươi bốn tiếng đồng hồ, nếu như Du Lý đi tập thể ɖu͙ƈ thì giao lại cho Lâm Thư tiếp tục công việc, nói tóm lại là không cho nàng bất kỳ cơ hội nào để ở một mình.
"Có sao?" Bị vạch trần, Doãn Tân giả vờ bộ dạng như đi ngang qua. "Tôi chỉ là tùy tiện nhìn một chút, chủ yếu là do cô xinh đẹp."
"Nếu như đổi lại là một tình cảnh khác, chắc chắn tôi sẽ tin." Triệu Tiểu Tiên câu lấy cái cổ của Doãn Tân. "Cô yên tâm, tôi sẽ không uống thuốc."
Doãn Tân suy nghĩ, bản thân mình nếu có thể yên tâm thì còn lâu, cô nửa tin nửa ngờ hỏi: "Thật sao?"
"Đương nhiên." Triệu Tiểu Tiên nói: "Tôi biết cô là vì suy nghĩ cho thân thể của tôi."
Lời này nói rất đúng, Doãn Tân cũng không phải là không muốn có thêm một đứa con, chỉ là nếu phải trả giá bằng thân thể khỏe mạnh của Triệu Tiểu Tiên, cô cảm thấy có một đứa con cũng đã đủ rồi.
Quả thật không được, cô còn suy nghĩ đến việc có thể nhận nuôi hai đứa, lại không đúng mực hơn một chút, mang thai hộ cô cũng cân nhắc qua.
Chỉ là không dễ dàng gì để yên tâm hết một buổi tối, trước khi đi ngủ, thời điểm Doãn Tân ngồi ở đầu giường xem văn kiện, liền nhìn thấy gương mặt nhỏ của Triệu Tiểu Tiên đỏ lên, ngượng ngùng nũng nịu đi đến.
Sau đó, vô cùng tình cảm mà ngã vào trong lòng của cô.
Cái cảnh tượng này, cho dù nhìn như thế nào cũng đều cảm thấy giống như đã từng trải qua.
Nếu như nhớ không nhầm, cách một tiếng đồng hồ trước, chính cái người phụ nữ này đã nói sẽ không lại uống thuốc.
"Triệu Tiểu Tiên!!" Doãn Tân ngay lập tức cắn răng nói.
Kết quả đối phương lại đột nhiên vươn ra một ngón tay để trêи môi của cô, mềm mại dịu dàng khẽ "Suỵt" một tiếng.
Doãn Tân:...
Xong rồi, đấu không lại cái tiểu yêu tinh này.
Mặc dù lý trí nói với Doãn Tân không thể cổ vũ cho cái bầu không khí này của tiểu nha đầu, nhưng sự thật là khi nhìn thấy Triệu Tiểu Tiên như thế này, đừng nói Doãn Tân có năng lực tự kiềm chế, ngay cả tầm mắt của cô cũng không thể dịch chuyển khỏi nửa phần từ trêи người của Triệu Tiểu Tiên.
Ngày hôm nay Triệu Tiểu Tiên mặc bộ đồ ngủ lỏng lỏng lẻo lẻo màu hồng nhạt bằng tơ lụa, cổ áo rất thấp, váy cũng rất ngắn, ở mép váy còn có ren màu đen.
Cũng may là Triệu Tiểu Tiên không có mang cái tất chân đen kỳ quái gì, nếu không Doãn Tân sợ là bản thân muốn phun máu ngay tại chỗ.
"Đừng nói." Triệu Tiểu Tiên đến sát gần bên tai của Doãn Tân, bộ dạng phong tình vạn chủng, nhẹ giọng thì thầm: "Hôn tôi."
Doãn Tân:...
Thua thiệt cho cô trước kia còn cảm thấy cái nha đầu Triệu Tiểu Tiên này ngây thơ và thuần khiết, kết quả hiện tại...??
Đầu óc của Doãn Tân đã rơi vào trạng thái chết máy, duy nhất chỉ còn một cái màn hình cứ lặp đi lặp lại: Vợ của tôi thật xinh đẹp, vợ của tôi thật hăng hái...
Cùng lúc đó, tiếp nhận được tín hiệu mệnh lệnh, thân thể theo bản năng đã bắt đầu xuất hiện cương cứng, nói ví dụ như thật sự ngoan ngoãn giương cao cái cổ, suy nghĩ muốn hôn lên đôi môi đỏ hồng giống như là trái vải.
Một khi đã bắt đầu cái chuyện thân bất do kỷ này, thì những chuyện còn lại cũng hoàn toàn không cần nhắc đến hai chữ "kiềm chế".
Một giây trước trong tay còn đang cầm văn kiện, một giây sau liền không biết đã ném đi nơi nào, tùy thời còn được thay thế chính là cái eo mềm mại không xương của Triệu Tiểu Tiên.
Nụ hôn nhẹ nhàng trong bất tri bất giác đã biến đổi thành nụ hôn sâu và dài kiểu Pháp khiến cho người khác cảm thấy thỏa mãn, Triệu Tiểu Tiên bị đẩy ngã ở trêи giường, dây đai áo ngủ đã rơi xuống đến chỗ khuỷu tay, lộ ra càng nhiều da thịt trơn trắng bóng và mềm mại.
Mỗi một tấc mỗi một phân đều mang theo mê hoặc, khuyến khích đối phương phạm tội.
Lại là một đêm phiên vân phúc vũ, đêm khuya qua đi, hai người đổ mồ hôi đầm đìa mới dần dần ngừng lại nghỉ ngơi, nằm ở trêи giường há miệng thở dốc, nhân tiện thể nghiệm dư vị vừa rồi.
Sau đó Doãn Tân mới bình tĩnh lại, nhớ đến một cái trọng điểm khác trong chuyện này. "Khi nào uống thuốc?"
Triệu Tiểu Tiên gối lên trêи người của Doãn Tân. "Thời điểm tắm rửa."
Doãn Tân: "..."
Ngày hôm sau, bà chủ Doãn gắn một cái camera có thể quay được toàn bộ các góc trong phòng tắm.
"Doãn Tân, hành động này của cô là sao??" Thời điểm Triệu Tiểu Tiên biết chuyện này, trong đầu toàn bộ đều là một mảnh trắng xóa, hoàn toàn không biết gì.
"Vì để phòng ngừa lần sau cô lại lén lút ở trong phòng tắm làm chuyện gì xấu, tôi cần thiết phải áp dụng một số biện pháp."
Triệu Tiểu Tiên đỡ trán:...
"Nếu như lần này tôi mang thai được, chắc chắn sau này sẽ không uống thuốc, cô không cần phải gắn cái này?"
"Khi nào mang thai thì sẽ hủy." Doãn Tân nhàn nhạt nói: "Lỡ như không có thai, đến lúc đó mới gắn cũng đã muộn rồi."
Triệu Tiểu Tiên: "..."
Doãn phu nhân thở phì phò bĩu môi nhìn chằm chằm Doãn Tân mấy phút, mãi cho đến khi trong đầu đột nhiên nhảy ra cái ý nghĩ kỳ quái.
"Đợi một chút." Đôi mắt như nhìn xuyên thấu của Triệu Tiểu Tiên rất sống động. "Cô không phải là giả vờ mượn danh nghĩa giám sát tôi, thật ra là có cái chủ ý gì kỳ quái chứ?"
"...Cái chủ ý kỳ quái gì?"
Triệu Tiểu Tiên một bộ dạng "Tôi hiểu", nở nụ cười sâu xa, dùng một loại giọng điệu Đài Loan khó phát âm nói: "Ai da, nếu như cô muốn nhìn thì cứ trực tiếp đi vào là được rồi ~ không cần phải quanh co lòng vòng như vậy a."
Doãn Tân: "..."
Đối với chuyện này bà chủ Doãn thật đúng là nghiêm túc nhấn mạnh giải thích: "Có chỗ nào của cô mà tôi chưa nhìn qua, cần gì tôi phải dùng cái loại biện pháp này?"
"Cái loại lén lút này tương đối có kϊƈɦ thích hơn."
Doãn Tân: "..."
Gắn camera thật ra càng gây nhiều áp lực cho Triệu Tiểu Tiên, làm cho nàng biết ở trong bóng tối có một đôi mắt luôn nhìn chằm chằm vào nàng, đừng có lại lén lút làm hành động gì.
Nhưng cũng không có biểu thị, Doãn Tân thật sự sẽ mở ra nhìn.
Nếu như Triệu Tiểu Tiên thật sự là muốn tắm rửa, cô liền ngồi nhìn chằm chằm trước màn hình, vậy không phải là giống một tên biến thái sao?
Chỉ là lúc trước Doãn Tân không có nghĩ đến chính là, không nhất định là cô sẽ xem, nhưng mà Triệu Tiểu Tiên ngoài ý muốn lại đạt được cái loại thuận tiện này, cho nên nhất định phải xem.
Trước kia Doãn Tân vẫn luôn cảm thấy Triệu Tiểu Tiên chính là một nha đầu ngốc ngây thơ không biết gì, về phương diện tình cảm không được mở mang, khi gặp được chuyện tình cảm cũng sẽ hoàn toàn không biết cách xử lý, không biết cái gì gọi là thích, không biết giữa những người thích nhau nên chung sống như thế nào.
Cho dù sau khi hai người lần đầu tiên da thịt gần gũi với nhau, cái loại ý nghĩ này của Doãn Tân cũng không có nhiều lung lay, lúc ấy Triệu Tiểu Tiên mới vừa gả vào giống như là một con thỏ con luôn lo lắng sợ hãi, cho nên ai có thể nghĩ đến một ngày kia, nàng sẽ biến thành cái bộ dạng giống như ngày hôm nay, tham ăn vô lại, còn đủ loại lẳng lơ.
Thời điểm Doãn Tân tắm rửa còn chưa có ý thức được cái chuyện gì đã xảy ra, ban ngày sau khi nói chuyện phiếm xong thật ra cô cũng không xem là sự thật, cũng liền không để ở trong lòng. Kết quả ngược lại trí nhớ của Triệu Tiểu Tiên vô cùng tốt, cô mới vừa đi vào phòng tắm, Triệu Tiểu Tiên liền rón ra rón rén mở điện thoại di động của Doãn Tân, bật chế độ hình ảnh theo dõi.
Một bên ngồi xem say sưa ngon lành, một bên ánh mắt giống như sương mù ʍôиɠ lung nhìn say mê hình ảnh ở bên trong.
"Dáng người thật tốt." Thỉnh thoảng Triệu Tiểu Tiên sẽ bật thốt lên những lời khen ngợi từ tận đáy lòng, thuận tiện giơ tay xoa xoa cái mũi, tránh cho sẽ có chất lỏng màu đỏ nhỏ giọt xuống ga trải giường.
Kết quả Triệu Tiểu Tiên cũng không thưởng thức được lâu, bởi vì có một ngọn lửa vô danh liên tục tăng lên theo hình ảnh, Triệu Tiểu Tiên cảm thấy nhiệt độ ở trong phòng càng ngày càng nóng đến khó chịu, cho dù đã mở cửa sổ cũng không thấy có hiệu quả gì.
Đơn giản ném di động, trực tiếp chui vào phòng tắm.
Lúc trước có một khoảng thời gian, thời điểm Doãn Tân tắm rửa có thói quen là khóa cửa, nhưng sau đó lại cùng Triệu Tiểu Tiên dần dần trở thành lão phu thê, cái loại thói quen không có ý nghĩa này lại một lần nữa bị cô vứt bỏ.
Đây cũng là nguyên nhân mà giờ phút này Triệu Tiểu Tiên có thể thuận lợi đẩy cửa mà trực tiếp đi vào.
Tình huống như thế này, không nhớ rõ là cách đây bao lâu cũng đã từng xảy ra một lần, khác nhau ở chỗ chính là lúc đó Triệu Tiểu Tiên uống say, căn bản không biết bản thân mình đang làm cái gì.
Nhưng giờ phút này, tinh thần của Triệu Tiểu Tiên lại rất tỉnh táo, hoặc là rất rõ ràng, chẳng những tắm rửa, còn có mục đích chính xác, đi thẳng vào chủ đề.
Thời điểm tay chân của Triệu Tiểu Tiên cùng nhau bám lên người của Doãn Tân, nội tâm vừa sụp đổ vừa bất đắc dĩ của bà chủ Doãn còn có ý đồ muốn cứu vãn tình thế một chút . "Ngày hôm qua cô vừa mới..." Uống thuốc.
Nhưng lời nói chỉ mới được một nửa, đã bị Triệu Tiểu Tiên không có kiên nhẫn cắt ngang: "Mới ngày đầu tiên, chắc là không có việc gì đâu?"
Doãn Tân: "Vậy ngày hôm qua cũng là mới vừa..." Làm.
"Ai nha, ngẫu nhiên làm liên tục hai ngày, không ảnh hưởng đến đại cuộc." Triệu Tiểu Tiên một lần nữa cắt ngang lời nói, cũng thật kỳ quái, nàng giống như là đọc được nội tâm của Doãn Tân, đối phương muốn nói cái gì chỉ vừa mới mở đầu liền biết được.
Doãn Tân bị Triệu Tiểu Tiên giày vò đến không còn cách nào, đặc biệt là cái giờ khắc này, hai người ở trong trạng thái này, tuy rằng Triệu Tiểu Tiên có mặc đồ ở nhà, nhưng mà chất liệu mỏng manh, bị dính nước một chút, có mặc cũng không khác gì không mặc.
Cái nha đầu này lại không biết từ khi nào có thói quen, vào trong phòng liền thích đem nội y cởi ra hết, nói là bị buộc chặt đến khó chịu.
Mỗi lần Doãn Tân còn theo bản năng nhìn một cái, sau đó xác nhận hình như Triệu Tiểu Tiên gần đây quả thật là có chút trổ mã.
"Cô không có ảnh hưởng đến đại cục, ngược lại tôi ngày mai phải đi đến công ty." Doãn Tân bất đắc dĩ nói.
"Không sao, tôi thay cô nói với ba, lại cho cô nghỉ phép một ngày."
Triệu Tiểu Tiên ỷ vào việc bản thân mình là một tay làm đồ ăn ngon, suốt ngày ở nhà cứ xưng là Đại Vương, đặc biệt là hai cái vợ chồng già kia thật đúng là nể mặt, mỗi lần chiếm một chút tiện nghi, được ăn chút đồ ngon là răm rắp nghe theo lời của Triệu Tiểu Tiên.
Đừng nói cho Doãn Tân nghỉ phép một ngày, nếu như mỗi ngày Triệu Tiểu Tiên làm cho bọn họ Mãn Hán toàn tịch, ngược lại đồng chí lão Doãn chính là nghĩa bất dung từ đảm đương lại cương vị.
Trái phải đều chạy không khỏi, mấu chốt nhất chính là, bà chủ Doãn mặc dù vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng nội tâm bên trong lại đủ loại mong chờ cuồng nhiệt.
"Ngay ở phòng tắm?" Doãn Tân thử thăm dò hỏi một câu.
Triệu Tiểu Tiên gắt gao ôm lấy Doãn Tân. "Ngay ở phòng tắm." Trong khi nói chuyện, nàng giơ tay cởi hết quần áo. "Đến đây đi."
Giống như là vì để kỷ niệm cái lần đầu tiên kia ở trong phòng tắm, hai người không nhịn được chiến đấu hăng hái cảm giác như một loại nghi thức, mặc dù lúc trước đó là một chuyện đáng xấu hổ nhất đối với Triệu Tiểu Tiên, nhưng trước mắt lại một lần trở lại đây khiến cho cô có một loại cảm giác không giống nhau.
Hoặc là cái cảm giác vừa cực kỳ tinh tế lại vừa tuyệt vời.
Tuy rằng đối với chuyện lần đó Triệu Tiểu Tiên cũng có chút ấn tượng, nhưng có rất nhiều chi tiết đã quên sạch sẽ, vì vậy chính là hai bên vừa đang dây dưa tiến hành công việc, tình cảm mãnh liệt như lửa, vừa sát phong cảnh lôi kéo Doãn Tân hỏi tới hỏi lui.
Hỏi không ra chỗ nào thì cẩn thận tỉ mỉ nghiêm túc làm lại chỗ đó một lần nữa, đến cuối cùng thiếu chút nữa không có làm thành nhân vật đóng vai.
"Cô còn nói nhảm, tôi sẽ lấp lại cái miệng nhỏ của cô!" Doãn Tân cứ bị truy hỏi, không còn cách nào khác đành giả vờ hung ác, uy hϊế͙p͙ nói.
Ngược lại Triệu Tiểu Tiên cười khúc khích. "Bộ dạng khi cô giả vờ hung dữ thật là đáng yêu."
Doãn Tân: "..."
------------------------------
Ngày --
P/S: Tính đăng ngày hôm qua nhưng không kịp .