Sau Khi Giả A Bại Lộ, Tôi Mang Thai Con Của Phản Diện

chương 41

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tay Nhan Quyết muốn đánh người ngừng ở giữa không trung, tức giận đến tay run.

mặt mưa gió sắp đến.

Anh bắt lấy cổ áo Nhan Thanh, xách người lên kéo theo vạt áo của cậu cũng bị kéo lên.

Dấu vết ở người Nhan Thanh hoàn toàn bại lộ ở trong tầm mắt.

Rậm rạp, trải rộng các nơi thân thể.

Là một người từng trải, Nhan Quyết biết rõ dấu vết này vì sao lại có.

Ngón tay Nhan Quyết niết đến mức vang lên khanh khách, đáy mắt một mảnh khói mù.

Heo nhà anh bị con heo nhà khác gặm?

Hay là heo nhà mình đi ủi cải trắng nhà người khác?

Nhan Quyết bắt Nhan Thanh đối mắt với mình, chỉ vào dấu vết người cậu, nổi giận nói: "Đây là chuyện gì? Mày cùng ai làm?"

Nhan Thanh cúi đầu thấy chính mình lộ ra dấu vết, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, khẩn trương nói: “Đại ca, chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, em uống say......."

Lời mở đầu vô cùng thiếu đánh.

Nhan Quyết phẫn nộ, "Mày uống say, cho nên liền ở bên ngoài xằng bậy? Nói! Rốt cuộc là mày chiếm tiện nghi người khác hay bị người khác chiếm tiện nghi?"

Nhan Thanh nuốt nuốt nước miếng, tay nhỏ khẩn trương đến run run, bị ánh mắt nghiêm túc của Nhan Quyết nhìn, nói: "Sau, là người sau."

Nếu cậu là người phía trước, anh cậu chắc chắn sẽ tra hỏi cậu làm với Omega nào, lúc đó tuyệt đối sẽ có gậy gộc đuổi theo để cậu phụ trách con nha người ta.

Còn không bằng trực tiếp thừa nhận mình bị người thượng.

Cậu cho là nói vậy thì anh trai sẽ không quá tức giận, kết quả hoàn toàn ngoài dự đoán, hai mắt Nhan Quyết trơn lên, trực tiếp dùng bạo lực hết áo Nhan Thanh, thấy được càng nhiều dấu vết.

Không trung lửa giận thiêu đốt.

Bây giờ Nhan Thanh không dám nhìn thẳng ánh mắt Giang Quyết, chỉ nghe thấy thanh âm nghiến răng nghiến lợi, cậu rụt rụt cổ, nghe thấy Nhan Quyết mở miệng.

"Đứa thái kia là ai?"

Nhan Thanh: “??”

thái trong miệng anh cậu là …… Lý Chuẩn sao?

Khẩu khí này, tư thế này, chẳng lẽ muốn lấy lại công đoạ cho cậu?

Nhan Thanh kinh ngạc trầm mặc trong nháy mắt.

Sắc mặt Nhan Quyết càng trở nên khó coi, nhìn chằm chằm mặt Nhan Thanh, nói: "Mày muốn bao che cho thằng thái kia? Hay là mày cũng thích chuyện này?"

"Em đương nhiên không vui, nhưng khi đó uống say, em cũng không, không cự tuyệt........ Cho nên, cũng đừng nhắc đến chuyện này nữa, em cũng không chịu thiệt lắm."

“Không chịu thiệt lắm? Mày còn bị người ta thượng, còn kêu không có Hay là mày cho là mình là Alpha, sẽ không mang thai, cho nên vạn sự đại cát, đã vượt qua?" Nhan Quyết tức giận đến mặt đều tái đi, cầm chổi lông gà, cao cao giơ lên, sau đó đập thật mạnh lên bàn phía sau Nhan Thanh, ra một tiếng vang lớn, nói: "Mày làm tức tao rồi."

Nhan Quyết hùng hùng hổ hổ rời đi.

Chỉ còn một mình Nhan Thanh, chỉ mặc một chiếc quần cộc nửa nằm ở thảm trong thư phòng, sắc mặt trắng bệch.

Trời ạ.

Ba ba giả A lâu ngày, vậy mà quên luôn chính mình có thể mang thai.

Bây giờ đã qua mười ngày so với hôm đó, cậu căn bản không nhớ tới phải uống thuốc.

Nhan Thanh càng nghĩ càng sợ hãi, cắn móng tay lâm vào hoảng sợ trạng thái.

Hai tay cậu ôm ngực, chà xát cánh tay.

Chỉ là một buổi tối, hẳn là sẽ không có việc gì đi.

Tỷ lệ Omega thụ thai cũng không cao.

Buổi tối hôm đó, Lý Chuẩn cũng không đánh dấu cậu. Trong huống kết hợp mà không có đánh dấu, tỉ lệ thụ thai sẽ càng thấp, hẳn là sẽ không mang thai.

Nhất định sẽ không mang thai.

Nhan Thanh nỗ lực an ủi chính mình, nhưng nội tâm vẫn thấp thỏm lo âu, cốt truyện cưỡng chế có thể khiến ái choàng phòng thủ kiên cố, nhưng nếu mang thai, chờ mấy tháng sau bụng lớn sẽ bị hiện, sẽ có người tin tưởng cậu là một Alpha sao?"

Thế giới này sẽ có người tin tưởng Alpha có thể mang thai sao?

Loại chuyện này chắc chó mèo nó cũng không tin.

Mẹ nó.

Cậu muốn giết thằng chó Lý Chuẩn này.

Nhan Thanh từ sợ hãi đến tức giận, lại đem toàn bộ lửa giận truyền đến người Lý Chuẩn mất không đến mười phút.

Nếu cậu mang thai, tất cả đều là Lý Chuẩn sai, ai kêu thằng chó kia vẫn cứ để đồ của hắn cả đêm khiến cho nó không thể ra ngoài làm tăng tỉ lệ thụ thai của hắn.

Nhưng tốt nhất vẫn là không mang thai, nếu không áo choàng của cậu sẽ giữ không nổi.

Nội tâm Nhan Thanh hoảng sợ như cũ.

Cậu nhặt lại quần áo rồi mặc vào, sau đó mở quang não, bắt đầu tìm tòi về huống Omega có thể mang thai.

Omega mang thai bao lâu sẽ có thể kiểm tra được?

Tỉ lệ thụ thai của Omega có cao không?

Nếu không có đánh dấu, sẽ thụ thai không?

……

Nhan Thanh tìm đọc vô số thiệp, cuối cùng tất cả đều chỉ ra một hướng: Tỉ lệ thụ thai của Omega khá thấp, không đánh dấu lại càng thấp, mang thai một tháng có thể kiểm tra ra.

Trong đó có một câu trả lời làm cậu thở phào nhẹ nhõm.

【Omega không được Alpha đánh dấu khi kết hợp tỉ lệ thụ thai thấp hơn . 】

Nếu với xác suất thấp như vậy mà vẫn có thể mang thai vậy thật sự chính là trúng giải độc đắc rồi.

Nhưng Nhan Thanh vẫn không thật sự yên tâm, cậu đăng ký một tài khoản Tinh Võng, id tên [Thằng chó đi cho bố] rồi mở một topic.

Năm nay tôi mười tám tuổi, là một Omega, kỳ lần trước tôi không cẩn thận ngủ cùng một Alpha cao cấp, từ hôm đó đến nay cũng đã mười ngày nhưng vẫn chưa uống thuốc, tôi có thể mang thai không?

Bài viết của Nhan Thanh vừa mới đăng lên, quang não đã bắt đầu điên cuồng vang lên.

Tích tích tích, tất cả đều là bình luận trả lời cậu.

L: Lâu chủ có bị đánh dấu không?

【 Thằng chó đi cho bố 】 reply L: Không có đánh dấu.

L: Theo lý thuyết thì loại huống này, tỉ lệ mang thai rất thấp, nhưng thấp không có nghĩa là không có khả năng, chúc phúc cho chủ lầu nhé!

L: Chuyên gia nói xác suất thụ thai thiên thấp, nhưng lâu chủ kết hợp cùng Alpha cao cấp, không chừng có thể sẽ thụ thai.

L: Lâu chủ đừng lo lắng, một lần sẽ không có thai đâu, làm nhiều lần thì sẽ tốt thôi. Tôi với lão công kết hôn đã nhiều năm rồi nhưng vẫn chưa có thai. Đi khám bác sĩ cũng không có dùng thuốc gì, sau này thả lỏng tâm thái, ở kỳ làm thật nhiều lần, kết quả có mang rồi.

Nhan Thanh:……

Ai nói cậu muốn mang thai?

Cậu không muốn mang thai có được không?

【 Thằng chó đi cho bố 】 reply L: Cảm ơn, nhưng tôi không muốn mang thai, tôi muốn biết chính là làm như vậy có mang thai hay không, nếu không thì tôi có thể yên tâm rồi.

L reply【 Thằng chó đi cho bố 】: Chủ lầu không thích trẻ con sao? Hay là không thích Alpha giúp cậu vượt qua kỳ kia?

Nhan Thanh nhíu mày.

Sao cậu có thể thích Lý Chuẩn được? Sứ mệnh tồn tại của cậu chính là đẩy Lý Chuẩn xuống biển. Cho dù hiện tại Lý Chuẩn thoát khỏi quỹ đạo của cốt truyện nhưng cậu thì không được như thế.

Cậu chỉ là tiểu pháo hôi chịu chi phối của cốt truyện, dưới sự cưỡng chế của nó, cuối cùng cậu sẽ nhất định độc thủ đối với Lý Chuẩn.

【 Thằng chó đi cho bố 】 reply L: Không thích trẻ con cũng không thích hắn, không muốn con cho bất kỳ một Alpha nào.

L trả lời: Là một Omega, nếu không có thì sẽ rất vất vả, tuy rằng thuốc ức chế có thể giảm bớt khó chịu khi đến kỳ , nhưng nếu dùng quá nhiều sẽ mất đi dược hiệu.

L reply: Lắm miệng nói một câu, nếu có thể, hy vọng cậu có thể sớm gặp được Alpha của đời mình.

Nhan Thanh không trả lời.

Cậu buồn bực tắt quang não, sau đó nghe thấy ba ba nhỏ kêu xuống ăn cơm chiều, rửa tay rửa mặt, xuống lầu ăn cơm.

Bởi vì tâm sự nặng nề, cậu ăn cơm cũng không ngon.

bàn cơm đa số là món cậu thích ăn, nhưng hôm nay cậu chẳng có khẩu vị gì.

Hứa Nghệ Tài lo lắng nhìn Nhan Thanh, không ngừng gắp đồ ăn cho cậu, hỏi han ân cần, "Bảo bảo, có phải không thoải mái hay không? Sao hôm nay con ăn ít vậy?"

Nhan Quyết quét mắt lại đây.

Nhan Thanh mới vừa ngẩng đầu liền đối mắt với anh trai, cậu giật mình, gắp thịt lên nhét vào trong miệng.

Cơm chiều qua đi, một nhà bốn người bọn họ bắt đầu nói chuyện phiếm.

Hứa Nghệ Tài móc ra một xấp vé xem phim, đưa cho hai anh em mỗi người mười mấy tấm, nói: "Ba ba có phim điện ảnh mới, rảnh thì dẫn bạn bè đi xem nha."

Nhan Quyết chỉ lấy hai tấm, dư lại đưa toàn bộ cho Nhan Thanh, nói: "Tao và Bạch Thư chỉ cần hai cái, người dư thừa không cần tham gia."

Nhan Thanh: “……” Cái này mà cũng muốn khi dễ cẩu độc thân sao?

Giữ liêm sỉ một chút đi.

Nhan Thanh đếm đếm, có mười mấy tấm.

Mấy năm trước ba ba có ra phim mới thì đều cho cậu vé xem phim để cậu dẫn bạn bè đi xem, Nhan Thanh lần nào cũng rủ Từ Khải, Vĩ Ngư và những người khác.

Năm nay đáng lý nên là thế.

Nhưng năm nay lại có thêm ngoại lệ, cậu không muốn cùng Lý Chuẩn đi xem phim.

Tưởng tượng đến việc có khả năng cậu sẽ mang thai con của Lý Chuẩn, cậu ăn cơm cũng không thấy ngon càng đừng nói là có tâm đi xem phim.

Phải đợi một tháng mới có thể kiểm tra chuẩn xác kết quả, hiện tại mới không đến mười ngày, hai mươi ngày còn lại đối với cậu quả thật là một quá trình dày vò.

Hứa Nghệ Tài nắm lấy tay Nhan Thanh, nói: “Bảo bảo, có tâm sự gì cứ nói với ba ba, ba ba sẽ phân ưu với con."

Nhan Thanh nghe vậy, theo bản năng liếc mắt nhìn Nhan Quyết một cái, nhận lại là ánh mắt lạnh lùng của anh, có chút ngoài ý muốn, cậu vốn cho rằng anh sẽ nói ra chuyện cậu làm với người khác.

Nhưng hiện tại xem ra, ba ba hẳn là còn chưa biết huống gì.

Ca ca cố ý chưa nói, là sợ ba ba lo lắng? Vẫn là vì cậu mà suy nghĩ?

Mặc kệ là nguyên nhân gì, Nhan Thanh đều cảm không thôi.

Chuyện này, càng ít người biết càng tốt.

Hơn mười giờ, cả nhà vẫn chưa nói hết chuyện, Hứa Nghệ Tài bận việc cả một ngày, xoa xoa cổ. Y vừa mới làm động tác này, Nhan ba ba vẫn luôn trầm mặc liền duỗi tay bắt đầu xoa bóp cho y.

Hứa Nghệ Tài quay đầu, đối mắt cùng Nhan ba ba, hai người mắt, ra tia lửa biu biu biu.

“Khụ khụ.” Nhan Thanh thật sự chịu không nổi hai người này, cố ý ho khan hai tiếng, chọc thủng bong bóng yêu xung quanh hai người.

“Bảo bảo, ngày mai nhớ đưa bạn học đi xem phim nha. Còn cả bạn học Lý Chuẩn của con nữa, cậu bé ấy là bạn cùng bàn của con phải không? Người này nhìn qua không tồi, người ta cũng là Alpha cao cấp, con thân cận với cậu nhóc nhiều một chút, về sau ra xã hội còn có người trợ giúp."

Nhan Thanh: “……” Con trai ba với người ta đã tiếp xúc cự ly âm với nhau luôn rồi.

Hứa Nghệ Tài dưới sự ám chỉ nhiều lần của Nhan ba ba, trở về phòng, lúc này phòng khách chỉ còn Nhan Thanh và Nhan Quyết.

Nhan Thanh không dám ở riêng với anh trai, sợ bị đánh, lén lút muốn rời đi, nhưng mông còn chưa rời khỏi sô pha đã bị Nhan Quyết gọi lại.

"Lý Chuẩn kia là ai? Hai đứa đang yêu đương? Nó chính là thằng thái kia sao?"

“Khụ khụ……” Nhan Thanh bị nước miếng của mình làm sặc.

Đại ca cậu không làm trinh thám quả thật rất đáng tiếc.

Nhan Thanh cúi đầu, ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí, chờ giáo huấn.

"Hai đứa đều là Alpha? Mày yêu đương với nó sao? Hay là vẫn muốn nằm phía dưới?" Nhan Quyết càng nói càng tức giận, nói đến lời cuối mặt đều đen.

Heo nhà mình nuôi mười tám năm không ủi cải trắng nhà người ta, cuối cùng lại bị lợn rừng gặm.

Nhan Thanh gục xuống, nói: "Không phải, em với cậu ấy chỉ là bạn bè bình thường thôi, bởi vì là bạn cùng bàn cho nên ngẫu nhiên sẽ đi gần một chút. Nếu anh không yên tâm, về sau em sẽ giữ khoảng cách với hắn."

“Không phải? Mấy đứa bạn bên cạnh mày tao đều biết, Vĩ Ngư, Từ Khải là Beta, không có khả năng đè được mày, dư lại mấy Alpha thì đều không bằng mày, nếu có cái gì thì mày cũng mạnh hơn bọn họ."

“……” Nhan Thanh não bổ hình ảnh cậu và Từ Khải Vĩ Ngư gì gì kia, thiếu chút nữa nôn hết cả cơm chiều.

“Trừ phi là học chuyển trường, nếu không phải là Lý Chuẩn thì chính là Ngụy Hướng Viễn, dấu vết người màu rốt cuộc là ai lưu lại?"

“Khụ khụ khụ……”

Trời ạ, sao anh cậu biết luôn cả Nguỵ Hướng Viễn.

Nhất định là Cừu Chí Phong lại mách lẻo.

Em trai Cừu Chí Phong là cấp dưới của anh cậu, ông chú kia lần nào cũng lấy tin tức của cậu ra để lôi kéo làm quen với anh trai, muốn mượn chuyện này để em trai lão thăng chức.

Thật sự rất đáng ghét.

“Đều không phải.” Nhan Thanh cúi đầu, không thừa nhận.

Dù sao thì lại bị đánh thôi.

Dù sao cậu cũng quen bị đánh rồi, bị đánh thêm một hai lần cũng chẳng có gì khác biệt.

Nếu như đại ca biết Lý Chuẩn đè cậu, có khi sẽ nháo đến dư luận xôn xao.

Vạn nhất đại ca tức giận, ra tay đánh Lý Chuẩn vậy thì tinh tặc đoàn phía sau Lý Chuẩn sẽ không để yên chuyện này. Đến lúc đó hai bên đánh nhau thì hậu quả không thể tưởng tượng.

Cậu chỉ tưởng tượng thôi mà đã đau hết cả đầu.

Nhan Quyết nhìn chằm chằm đỉnh đầu Nhan Thanh một hồi lâu, hai người trầm mặc không nói lời nào. Qua một hồi lâu, Nhan Quyết động, Nhan Thanh cảm giác đỉnh đầu hiện lên một mảnh hắc ảnh, cho rằng sắp bị đánh, theo bản năng nhắm mắt lại.

Kết quả Nhan Quyết chỉ là cầm lấy vé xem phim bàn, đứng dậy đi khỏi phòng khách.

Thẳng đến khi tiếng bước chân đi xa, xác định Nhan Quyết đã lên lầu trở về phòng, Nhan Thanh mới ngẩng đầu.

Cậu chớp chớp mắt.

Khóe mắt phiếm hồng, lóe lên lệ quang trong suốt.

……

Nhan Thanh hẹn một đám người đi xem phim, chỉ không mời Lý Chuẩn.

Kết quả hôm nay đi xem phim lại ngoài ý muốn gặp nhau ở cửa rạp.

Nhan Thanh mang theo mấy hồ bằng cẩu hữu.

Bên cạnh Lý Chuẩn là một ngự tỷ xinh đẹp, tóc dài lượn sóng, áo chữ V khoét sâu cùng với quần da....... Phác hoạ dáng người hoàn mỹ của cô.

Từ Khải nhìn đến hai mắt không rời.

Y nhỏ giọng cảm thán nói: "Em gái này mẹ nó quá đẹp!"

Vĩ Ngư cũng nhỏ giọng nói: “Là bạn gái Chuẩn ca sao?”

Fan cuồng Từ Khải sau khi lấy lại tinh thần, sắc mặt lập tức không tốt, y quay đầu liếc mắt nhìn Nhan Thanh một cái, trong mắt chỉ có đau lòng.

Xong đời.

Nhan ca bắt gian sao?

Chắc sẽ khổ sở lắm đi?

Sau đó Từ Khải phẫn nộ trừng Lý Chuẩn đang đi về phía này, cho rằng Lý Chuẩn không phải người. Đúng là đồ hỗn đản vô lương tâm, mới lừa Nhan ca về tới tay vậy mà chỉ vì cãi nhau thôi mà đã có người mới.

Quả nhiên nam nhân đều không phả người tốt, lừa tới tay ăn xong rồi liền không biết quý trọng.

Từ Khải không hiện y kéo cả mình vào chửi.

Nhan Thanh cũng thấy mỹ nữ bên cạnh Lý Chuẩn, mắt to miệng nhỏ, diện mạo cùng dáng người đều thực gợi cảm, nếu chụp bìa tạp chí tuyệt đối sẽ trở thành thần khí để trạch nam loát.

Đẹp đến mức làm người điên đảo.

Thoạt nhìn quan hệ của hai người thật tốt, hai người nói nói cười cười, ôm bắp rang Coca đi đến cửa rạp phía trước họ.

“Oa, vừa rồi tao còn hỏi sao không có Chuẩn ca ở đây, hoá ra là người ta có hẹn trước rồi." Vĩ Ngư thấy mỹ nhân, có chút động, thấy bóng dáng mỹ nhân mất liền huýt sao một cái.

Từ Khải sợ Nhan Thanh nghe được sẽ không vui, duỗi tay đập vào ót Vĩ Ngư, nói: "Ồn ào cái rắm, chắc chỉ là bạn bè thôi."

"Mỹ nhân kia thực đẹp, bất quá Chuẩn ca cũng rất tuấn tú, soái ca mỹ nữ phối hợp siêu cấp đẹp mắt.” Một Beta khác hâm mộ nói.

Từ Khải trực tiếp đẩy Beta kia qua một bên, đi đến trước mặt Nhan Thanh, nói: "Nhan ca, mày đừng nghe chúng nó nói bừa, tao cảm thấy Chuẩn ca và em gái kia chỉ là bạn bè mà thôi."

Nhan Thanh nhấc mí mắt lên nhìn y một cái lên mí mắt nhìn hắn một cái, nói: "Mày giải thích với tao làm gì? Dù hắn với mỹ nữ kia có đính hôn thì cũng chẳng có quan hệ gì với tao cả."

Nhan Thanh khẩu khí có chút nóng nảy.

Nhan Thanh nói xong thì ném vé cho Từ Khải, nói: "Tao đi WC."

Từ Khải ôm xấp phiếu, mặt đất còn rớt mấy tấm, y ngồi xổm xuống nhặt lên.

Vĩ Ngư hậu tri hậu giác dựa lại đây, dùng khuỷu tay dỗi dỗi Từ Khải, nói: "Mày có hiện không, Nhan ca giống như không mấy vui vẻ. Hình như từ hồi bọn mình từ tinh cầu Emilia về nó vẫn luôn như vậy, giống như có tâm sự gì đó?"

Từ Khải tự cho là mình là người duy nhất hiện ra, ho nhẹ hai tiếng, nghiêm trang đánh yểm trợ nói: "Mày nhìn lầm rồi, có lẽ là thi tháng không tốt nên bị Nhan đại ca đánh đi. Mày thấy tay Nhan ca khi vén lên không, toàn là vết bầm thôi."

Ngụy Hướng Viễn ngồi xổm xuống giúp đỡ nhặt lên một tấm vé, hiếu kỳ hỏi: "Nhan Thanh hay bị anh trai cậu ấy đánh lắm sao?"

“Hư, cậu nói nhỏ một chút, chúng ta nói chuyện này Nhan ca sẽ không vui, nó cảm thấy mất mặt. Bất quá Nhan đại ca thật sự rất nghiêm khắc, mỗi lần Nhan ca thi không tốt, về nhà sẽ bị đánh." Từ Khải làm dấu nhỏ giọng thôi.

"Nhan ca thật đáng thương!”

"Bọn mày đang nói cái gì? Nói ai đáng thương?" Nhan Thanh từ toilet đi ra vừa vặn nghe được câu cuối cùng của Vĩ Ngư, đè đầu Vĩ Ngư xuống, uy hiếp: "Dám ở sau lưng bố nói vậy, ngứa đòn rồi à?"

Vĩ Ngư sờ sờ mái tóc bị Nhan Thanh xoa loạn, cười hì hì nói: "Nhan ca của chúng ta thật tốt, năm nào cũng mời chúng ta đi xem phim điện ảnh của Hứa lão sư."

Từ Khải tiếp lời: “Đúng vậy đúng vậy, vé xem phim của Hứa lão sư rất khó kiếm, lúc nào cũng cùng mọi người trong tinh tế cướp suất chiếu đầu."

Nhan Thanh phần tóc rũ xuống do bị ướt khi rửa mặt, nói: "Hồi tao mới quen bọn mày thì sao? Ba ba tao còn không biết tính bọn mày à? Một đám không có tiền đồ, dám nói không dám thừa nhận.”

Nhan Thanh dúi tay vào trán từng người.

Từ Khải cùng Vĩ Ngư cười hì hì, nói: “Nhan ca, phim sắp bắt đầu rồi."

Nhan Thanh tùy tay cầm một tấm vé.

Cậu đi vào sau cùng.

Mấy người Từ Khải đều đã tìm được vị trí ngồi xuống, vé của Nhan Thanh vừa vặn là tấm vé ngồi riêng một hàng.

Cậu cũng không ý kiến gì với chuyện này, dù sao mấy người kia cứ hay lải nhải, mỗi lần thấy ba ba cậu lên sân khấu đều sẽ điên cuồng liếc mắt gọi bậy.

Cho nên đối với Nhan Thanh mà nói, ngồi một mình ở dãy khác khiến cậu vô cùng vui mừng.

Nhan Thanh tìm được vị trí ngồi xuống, sờ tay vịn phía bên cạnh muốn lấy ra mắt kính D nhưng không sờ thấy gì mà lại đụng trúng tay của một người.

Độ ấm thuộc về con người khiến cậu lập tức rút tay về quay đầu nói: “Thực xin , tôi không cố ý……”

Oan gia ngõ hẹp.

Thế mà lại là tay của thằng chó Lý Chuẩn.

“Nhan Thanh, cậu cũng tới xem phim sao?” Thanh âm Lý Chuẩn có chút vui sướng, đôi mắt động.

Nhan Thanh lướt qua sườn mặt Lý Chuẩn, thấy được mỹ nữ bên cạnh hắn. Mỹ nữ hiện ánh mắt của cậu, xoay đầu qua cười cười với cậu, nói: "Cậu là bạn của A Chuẩn sao?"

"Chào cô, tôi là bạn cùng bàn của cậu ấy." Nhan Thanh thân sĩ hướng mỹ nữ vươn tay.

“Oa oa, thì ra em là Nhan Nhan sao? Chào em, chị tên Tiêu Vân, là chị của A Chuẩn. Ba ba nhỏ của chị và ba ba nhỏ của nó là một cặp song ."

Mỹ nữ cười bắt tay với Nhan Thanh, nắm thật chặt, không cho Nhan Thanh cơ hội rút tay về. Cô dùng ngón tay quẹt lòng bàn tay cậu một chút, cười đến siêu lòng người.

Nhan Thanh bị liêu đến đỏ mặt.

Tiêu Vân cười càng vui vẻ, nói: "Em quả nhiên đáng yêu như lời A Chuẩn nói."

Nhan Thanh: “……” Cảm ơn, tôi cảm thấy có chút mạo .

Thế mà lại là chị gái.

Hiện tại nhìn lại, hai người này đúng là có chút giống nhau.

Nhan Thanh nhìn chằm chằm Tiêu Vân đến thất thần.

Lý Chuẩn ăn giấm, kéo tay Tiêu Vân lại, sau đó dùng cơ thể to lớn của mình chắn giữa hai người, ánh mắt cảnh cáo nhìn Tiêu Vân.

Nhưng biểu hiện của hắn càng khẩn trương thì Tiêu Vân càng cảm thấy vui vẻ.

Tiêu Vân cắn kính D, một tay chống ở tay vịn ghế dựa, nhìn chằm chằm vào Nhan Thanh.

Nhan Thanh bị nhìn chằm chằm đến cả người không được tự nhiên, mặt đỏ lan đến bên tai.

"Em dễ đỏ mặt đến vậy sao?" Tiêu Vân duỗi tay muốn cách Lý Chuẩn niết tai hồng hồng của cậu.

Nhưng tay cô còn chưa đụng tới đã bị Lý Chuẩn nắm lấy, uy hiếp mười phần, cảnh cáo: "Đừng vài cậu ấy."

Nhan Thanh lần đầu tiên bị một cô gái chọc ghẹo, hơn nữa đối phương còn là một đại mỹ nhân, dáng người còn nóng bỏng như vậy, nụ cười cũng động lòng người như thế..........

Cậu không bình tĩnh.

Hoàn toàn quên chính mình còn đang tránh mặt Lý Chuẩn, theo bản năng cầm lấy tay hắn, truyền lại tin tức cầu cứu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio