Heller một lần nữa đắc thế, liều mạng giữ lời hứa và cứu Edgar đã điên điên khùng khùng ra.
Vốn nghĩ thượng tướng Wilkes nhất định sẽ mượn cơ hội sinh sự, nhưng ông ta đã vội đến sứt đầu mẻ trán, thật sự không sức lực để xử lý chuyện của con mình nữa —— Dinah khăng khăng yêu cầu tổ chức một hôn lễ long trọng. Lão thượng tướng vốn tưởng rằng, chỉ cần có thể quật ngã Heller rồi lợi dụng việc đó là có thể thần không biết, quỷ không hay xử lý vợ cũ của mình. Không ngờ lão dọn dẹp một hồi, cuối cùng lại tự đập đá vào chân.
Cuối cùng, vẫn là Dinah thỏa hiệp, chỉ làm một hôn lễ nhỏ là được. Thế nhưng bà vẫn muốn mới tất cả các bạn bè người quen của thượng tướng đến dự. Heller đương nhiên cũng nhận được thiệp mời.
Sau sự kiện kia, hắn đã không còn gặp lại mẹ mình nữa, mặc cho ngày nào Dinah cũng gửi đến rất, rất nhiều tin nhắn: “Heller, mẹ biết con chỉ là hơi kích động quá mức thôi. Mẹ đã tha thứ cho con rồi.” và “Heller, mẹ không oán hận những hành động hôm đó của con đâu. Thú thật, mẹ thậm chí còn thấy thương hại con đấy.” Ngoài ra còn có mấy lời nhắn linh tinh khác. Ngày nhận được thiệp mới, mẹ hắn gửi cho hắn một tin như sau: “Không cần biết con có thừa nhận hay không, Heller, dù thế nào thì con vẫn là con của mẹ. Mà người làm mẹ thì luôn biết con mình cần gì nhất.”
Vì thế, ma xui quỷ khiến mà, ở một khắc cuối cùng đó, Heller rốt cuộc vẫn đi tham dự hôn lễ.
Kết quả là quyết định này suýt thì tước đi mạng sống của hắn.
Tất cả khách khứa có mặt hôm đó đều trúng độc – hiện tại mọi người đều đã quên mất cái phương thức ám sát vụng về mà hữu hiệu này rồi, nhưng hiệu quả của nó thì vẫn rất rõ ràng. Tân lang tân nương đều mất mạng, tất cả khách còn lại thì một nửa qua đời, một nửa thì bị di chứng.
Mà phần ăn của Heller lại có hàm lượng cao nhất, cũng may là hôm đó Heller không hề ăn là bao. Dẫu vậy, khi hắn tỉnh lại lần nữa thì cũng đã là rất nhiều ngày sau đó rồi.
Thế lực của thượng tướng bỗng dưng tiêu tan. Trong việc này, đáng ra Heller phải là nghi phạm lớn nhất. Thế nhưng thương thế của Heller lại rất nặng, mà bước đầu điều tra, Đế quốc cũng phát hiện thượng tướng quá cố đã từng cấu kết với phản quân. Bọn họ giận tím mặt, dẫn tới việc nghi ngờ sự kiện hạ độc lần này cũng là do thượng tướng mà ra.
Chỉ có người bất động trên giường bệnh là Heller mới biết, thủ phạm lần này chính là mẹ của hắn.
Tất nhiên, chỉ sợ cả Đế quốc và vị tướng đã khuất này đều không dám thừa nhận rằng kẻ sát nhân gây ra án mạng kinh hoàng và hủy hoại công lao nhiều năm của vị tướng này, hóa ra lại chỉ là một người phụ nữ hèn mọn, điên khùng trong khu an toàn.
Từ khi có thể nhớ được, Heller vẫn luôn biết mẹ mình là người điên. Nhưng hắn lại không thể ngờ tới, một Dinah hăm hở cho lễ cưới như vậy lại sẽ có thể hủy hoại hôn lễ của chính mình.
Dinah hiển nhiên là yêu cha của Heller.
Bởi vì yêu, bà cũng biết, thượng tướng Wilkes sẽ không bao giờ yêu bà.
Bởi vì yêu, bà cũng biết, chỉ có chết, bà mới hoàn toàn có thể có được ông ta.
Bởi vì yêu, bà cũng biết, việc hủy hoại hôn lễ này, chính là cách duy nhất có thể bảo toàn hôn lễ này vĩnh viễn.
Dinah cũng không phải là một người mẹ. Từ khi mặc chiếc váy cưới lấp lánh tỏa sáng kia, bà chỉ là một nàng dâu. Chỉ là một nàng dâu mà thôi, chứ chẳng phải là ai cả.
Người làm mẹ có thể già đi, có thể mỏi mệt, có thể lên cơn điên, nhưng một nàng dâu chính là sự vĩnh hằng.
Đây là quan điểm sống của Dinah.
Cho nên dù bà không yêu Heller, bà lại thương hại đứa con trai của mình.
Không có người mình yêu thì nàng dâu cũng sẽ không còn tồn tại.
Cho nên Dinah thông cảm cho hắn. Cuộc đời con người, nếu không thể một lần bước vào lễ đường, thì còn có ý nghĩa gì nữa?
Cho nên bà trao tặng hắn cái chết.
“Không cần biết con có thừa nhận hay không, Heller, dù thế nào thì con vẫn là con của mẹ. Mà người làm mẹ thì luôn biết con mình cần gì nhất.”
Heller và David vẫn luôn cho rằng bản thân giấu giếm rất tốt. Nhưng thật ra, ngay từ đầu, Dinah đã phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người bọn họ.
Tựa như Heller vẫn luôn rất để ý chuyện tại sao lúc trước Dinah rõ ràng rất thích David, nhưng sau khi Heller tự tay giết chết anh, bà lại lạnh nhạt, vô tình như vậy.
Bà chỉ là đang châm biếm Heller, một Heller đã phản bội David, một Heller đã lựa chọn trốn tránh, một Heller đã tự tay giết chết tình cảm chân thành của mình. Một Heller không bao giờ có thể trở thành chú rể.
Nhưng bà lại cũng thương hại hắn. Cho nên khi hoàn thành hôn lễ, áp theo cách bà dùng để trộm tin tức của Heller, tiêu hủy toàn bộ thế lực đắc ý của thượng tượng. Heller có thể mường tượng ra nét mặt của bà khi làm hết tất cả những chuyện này – ngây thơ hồn nhiên như một thiếu nữ. Trong phần thương hại này có bao nhiêu là vì tình máu mủ, bao nhiêu là vì tình cảm Dinah dành cho David, Heller đã không còn có thể phân biệt được nữa.
Vốn Heller không muốn đi theo bước đường của mẹ mình – hắn vẫn luôn giãy giụa như thế, vẫn luôn tuyệt vọng như vậy, vẫn luôn muốn kéo bản thân ra khỏi mối quan hệ giữa hai mẹ con hắn.
Nhưng quan hệ máu mủ là không thể chặt đứt.
Bằng không, sao có thể giải thích được, Heller sau khi tỉnh táo lại, nghe tin kẻ địch đã hoàn toàn biến mất, lại không có chút nhẹ nhõm nào… mà thậm chí còn có một nỗi thất vọng ảm đạm đây?
Hắn quay đầu đi, ngón tay vô lực mà gãi hai cái trong không khí, như thể cứ như vậy là có thể tóm được bóng dáng đã đi xa từ lâu.
David cứu hắn khỏi sự điên cuồng trong huyết mạch. Khi hắn chỉ biết tóm chặt lấy David, David sẽ nắm tay hắn, cười nói với hắn rằng trên thế giới này còn có rất nhiều thứ đáng để theo đuổi, còn rất nhiều cảnh đẹp nữa, hơn nữa, hai người bọn họ, một ngày nào đó, sẽ cùng nhau trải qua hết thảy, để rồi cuối cùng sẽ cùng nhau trở thành hai ông lão đầu óc bạc phơ.
Heller không có đi theo vết xe đổ của mẹ mình, đều phải cảm ơn David. Hắn dùng sự độc lập và sự tự do David đã dạy cho hắn để rời xa David, phản bội David.
Cho nên hắn không giống mẹ mình. Hắn muốn sống trên thế gian này, sống thật lâu thật dài.