Hiện tại, việc di chuyển của Heller cũng đã bắt đầu bị hạn chế, hắn cũng không thể liên hệ với các thuộc hạ tại bộ phận kỹ thuật. Hắn quyết định tận dụng khoảnh khắc rảnh rỗi cuối cùng này để rong ruổi khắp các con phố để tìm những bộ phận đã ngừng sản xuất trên người quản gia I.
Trên đường đi, hắn bỗng phát hiện ra bản thân mình đang bị một ai đó bí mật theo đuôi.
Heller vốn tưởng rằng đối phương là sát thủ lão cha mình phái tới, mãi cho đến khi hai người giằng co với nhau, Heller mới phát hiện người theo dõi hắn là đứa em nhỏ nhất của David, Patrick.
David đã từng nói tính cách đứa em trai bé nhất của mình có hơi chút giống Heller. Bình tĩnh, lại lý trí. Patrick có lẽ là người duy nhất trong nhà phát hiện ra được mối quan hệ yêu đương giữa anh mình và Heller, nhưng từ đầu tới cuối cậu đều không nói gì. Hiện tại nghĩ đến đánh giá của người mình yêu về bản thân và Patrick, hắn chỉ có thể thấy bi thương và mỉa mai.
Bởi vì Patrick cũng không phải tới giết hắn để báo thù cho hai người anh của mình.
Cậu tha thiết, thậm chí còn có chút lấy lòng mà giải thích với Heller rằng cậu tin đây không phải lỗi của Heller.
Cậu lắp bắp nói bản thân và anh chị vẫn trốn ở khu phế tích, cũng chưa từng dính líu đến bất cứ chuyện gì. Bỗng một ngày, một đoạn băng xuất hiện trước cửa nhà, anh trai sinh đôi của cậu xem xong thì liền hóa điên, một mình bỏ đi tìm Heller để báo thù, cuối cùng lại bị sập bẫy.
Thấy Heller còn chưa mất hứng thú, cậu lại ngập ngừng nói về tình hình ở nhà. Cậu nói rằng chị mình vì quá thống khổ và bi thương mà mắc bệnh phóng xạ, đã qua đời cách đây không lâu rồi, hiện tại chỉ còn hắn và anh mình sống nương tựa vào nhau mà thôi. Giọng điệu của cậu uyển chuyển và thận trọng, không giống như đang nói chuyện với kẻ đã giết hại anh mình mà là như đang lấy lòng ân nhân của mình – cậu sợ chọc giận Heller sẽ khiến hắn không chịu cứu người anh sinh đôi đang bị tra tấn trên TV của mình.
Nhưng Patrick không biết là hiện giờ Heller cũng khó có thể tự bảo toàn cho bản thân mình. Thấy Heller chần chờ, Patrick liền cắn chặt răng, quỳ gối xuống trước mặt hắn.
Cậu đã phải hứng chịu cái chết của bố mẹ, anh chị mình, lại phải tự mình chứng kiến cảnh anh cả của mình ra đi, người thân duy nhất còn sống sót bị người mang ra tra tấn trên TV như một món đồ tiêu khiển, mua vui cho thiên hạ, nhưng đến năng lực để nói ‘dừng lại’ cậu cũng không có.
Mà tên đầu sỏ cho tất cả những chuyện này, lại đang đứng ở ngay trước mặt cậu.
Patrick hận, nhưng Heller lại chỉ có thể thấy được sự hận thù dành cho mình từ bờ vai đang run lên bần bật của cậu ấy.
Heller cũng quỳ xuống, che lại mặt mình rồi thấp giọng nói, vô luận Patrick muốn hắn làm gì, hắn cũng đều sẽ làm theo.
Có được đáp án khẳng định rồi, Patrick khẽ nhìn người anh đã từng cứu mình khi còn nhỏ mà khẽ cười, chớp chớp đôi mắt vô hồn của bản thân, rồi móc từ trong túi áo ra một lá thư.
Heller cầm lấy lá thư trong tay cậu, ngay khi đó, Patrick liền giơ khẩu súng giấu trong tay lên – ngay trước khi hắn kịp phản ứng, cậu liền nổ súng tự sát.
Trong lá thư kia, Patrick viết lại tất cả mọi thứ David không có nói cho Heller, cũng nói cho hắn biết bản thân mình cũng từng là một thành viên của phiến quân phản loạn.
Cùng là một loại người nên Heller hiển nhiên hiểu rõ ý tứ của Patrick. Cậu em nhỏ nhất của David đã không còn là đứa bé thẹn thùng năm đó nữa. Mới vừa rồi cậu chỉ thể hiện ra sự yếu thế của bản thân mình mà che giấu vô số thứ, để rồi cuối cùng lấy mạng sống ra làm tiền đặt cược để đổi lấy sinh mệnh của người anh song sinh của mình.
Và nhiều thứ nữa.
Heller hạ quyết tâm. Hắn dùng việc Patrick muốn ám sát bản thân nhưng không thành ra để làm lý do giao nộp Patrick, thủ lĩnh còn lại của phản quân, cho Đế quốc. Cộng thêm một số việc sau đó, hắn thành công tẩy trắng cho chính mình.