Sau Khi Kết Hôn Cùng Tà Thần

chương 116: hạ màn (toàn văn hoàn)

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Duyên phận vì người mà nảy sinh, tình yêu vì ta mà gắn kết

Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn

__________

Hai người sống hết một đời ở nhân gian, thần hồn quy vị, xuất hiện tại Cục Quản Lý Thời Không.

Kỳ Dạ cười hỏi: "Chơi vui không?"

Thích Bạch Trà nói: "Tạm được."

"Thế này còn tạm được?" Kỳ Dạ hỏi, "Còn chỗ nào chưa thoả đáng nữa?"

Thích Bạch Trà đáp lại: "Đầu gỗ."

"Đấy chẳng phải là do em áp cho anh cái giả thiết học tra kia sao, khiến cái đầu của anh không thông suốt nổi." Kỳ Dạ đính chính cho bản thân, "Ở thế giới anh vừa nhìn thấy em đã chủ động xuất kích, đây là do thiết lập nhân vật có vấn đề, không thể trách anh được."

"Anh đang trách em áp thiết lập nhân vật cho anh?"

"Không có không có." Kỳ Dạ nào dám.

"Nói đến thiết lập riêng tư, thiết lập của anh mới là lố." Thích Bạch Trà khẽ trêu chọc, "Thiên tài hacker."

"Kỹ năng đó chỉ là để tăng thêm giá trị thời thượng mà thôi, cả đời anh cũng chẳng được mấy lần động đến nó." Trình độ kỹ thuật nghịch thiên nếu vượt qua thế giới trước mắt sẽ tạo thành sự thay đổi nghiêm trọng ảnh hưởng tới tuyến thế giới, Kỳ Dạ chưa bao giờ lấy cái này ra khoe khoang.

"Ồ?" Giọng Thích Bạch Trà càng lúc càng thêm châm chọc, "Còn một giả thiết nữa anh cũng phải sửa lại đi."

Lần đầu mà đã thuần thục như vậy, còn nói không bổ sung thêm thiết lập riêng tư, ai tin được.

Kỳ Dạ trầm mặc trong giây lát: "Đó chẳng phải là anh sợ em lại đau sao...... Giả thiết hacker kia chỉ là râu ria, cái này rất thực dụng đúng không nào?"

Quả thực rất thực dụng.

Xem ra Kỳ Dạ cũng biết khi hắn biến về Kỳ chim con, phương diện kia của hắn tệ đến nhường nào, quả thực rất đau lòng.

"Kỳ Dạ, ngươi la cà ở bên ngoài đủ chưa? Còn không mau lăn về đây thay ca cho ta!" Thấy Kỳ Dạ và Thích Bạch Trà đã quy vị, Yến Chiêu lập tức truyền âm qua.

Kỳ Dạ truyền âm đáp lại: "Ngươi gấp cái gì? Dù sao ngươi cũng rảnh rỗi không có việc gì làm."

Yến Chiêu: "Ai nói ta không có việc gì làm? Ta muốn đi hưởng tuần trăng mật."

Kỳ Dạ: "Nhưng ta nhắc nhở ngươi này, người ta có đôi có cặp thì mới gọi là hưởng tuần trăng mật, còn trường hợp của ngươi thì được gọi một vị thần cô độc đi du ngoạn."

Yến Chiêu cười lạnh: "Ngươi chế giễu ai vậy? Ta đã theo đuổi được rồi."

"Chặng đường truy thê đầy thủ đoạn đó của ngươi kết thúc rồi?" Kỳ Dạ kinh ngạc, "Lúc ta về chắc sẽ không nhìn thấy tro cốt của người đang bốc hơi đâu nhỉ?"

Yến Chiêu lười khua môi múa mép với hắn, trực tiếp cắt đứt truyền âm.

Kỳ Dạ lướt lướt app Thần thoại, vô cùng vui sướng khi người khác gặp hoạ, hắn cười thành tiếng: "Lần này Yến Chiêu phải trả cái giá không nhỏ ha."

Thích Bạch Trà nghe vậy, cũng tò mò nhìn nhìn.

Nhóm thông cáo vạn thần.

Chủ Thần: Nhân vật Dung Dữ của thế giới đã thức tỉnh và đào tẩu, tiến hành truy nã toàn diện ngay lập tức, chư thần đại thế giới nghe lệnh, bắt sống Dung Dữ @tất cả thành viên

Chủ Thần: Đoạ thần Lê Tẫn, chế tạo hệ thống cướp vận khí phi pháp, làm rối loạn hoà bình chung của đại thế giới, phạm phải tội tày trời giá hoạ cho Dung Dữ, nay đã đền tội, phá tan thần cách, hy vọng chư vị lấy đó làm lời cảnh cáo. Mặt khác, khi Dung Dữ thức tỉnh đã trao toàn bộ vận khí cho thế giới , tuyên bố vô tội. Ta chân thành xin lỗi vì đã xử oan cho Dung Dữ, rất xin lỗi, anh sai rồi, mong bà xã đại nhân tha thứ cho anh, nhân tiện đây chiêu cáo thiên hạ. @tất cả thành viên

Nếu không phải toàn bộ chư thần trên đại thế giới đều bị cấm ngôn trong nhóm này, chắc chắn sẽ xuất hiện một danh sách dài toàn dấu chấm hỏi spam khắp nhóm.

Chủ Thần đại nhân à, ngài không cảm thấy hai đoạn thông cáo này đặt cạnh nhau có chút châm chọc sao?

Còn nữa, thông cáo được đưa ra từ phía chính phủ sao tự dưng lại xuất hiện một câu bí mật mang phong cách buôn hàng lậu là "rất xin lỗi, anh sai rồi, mong bà xã đại nhân tha thứ cho anh"?

Phong cách này quá kỳ dị.

Đáng tiếc rằng bọn họ một là không được phát ngôn, hai là không dám lên tiếng thưa gửi với Chủ Thần, bởi vậy trong nhóm vô cùng yên tĩnh.

Kỳ Dạ thì không băn khoăn vấn đề này. Sau khi trở thành Chủ Thần, hắn và Trà Trà đã trở thành quản trị viên trong nhóm thông cáo vạn thần, cấm ngôn cũng chẳng cấm được hắn. Hắn lại càng không sợ Yến Chiêu.

Hắn lập tức gửi một tin nhắn cười nhạo không chút khách sáo.

Tà Thần: Ha ha ha ha ha ha ha

Tà Thần bị Chủ Thần cấm ngôn năm.

Yến Chiêu vào trò chuyện riêng với Kỳ Dạ: "Có thời gian rảnh vào phá nhóm mà không có thời gian rảnh để đi làm?"

Kỳ Dạ lười biếng nói: "Biết rồi, tới đây, ngươi bỏ cấm ngôn ta trước đã."

Yến Chiêu: "Không được ha ha ha."

Tà Thần được Chủ Thần giải trừ cấm ngôn.

Tà Thần: Quá là buồn cười.

Yến Chiêu: ". . . . . ."

Rất muốn đá hắn ra khỏi nhóm.

_

Thích Bạch Trà và Kỳ Dạ vừa trở về Vạn Thần giới đã nhận thấy nhiệt độ của nơi này cao lên không ít, nóng như cái lò lửa lớn. Khu phía Nam là địa bàn của Yến Chiêu, bầu trời rực lửa phiếm vàng, mặt đất lửa cháy hừng hực, chỗ nào cũng là lửa.

Kỳ Dạ nhanh chóng thi pháp, màn đêm dày đặc bao phủ khu Bắc, tăng thêm độ lạnh, lấn áp sắc đỏ đang bao trùm. Thích Bạch Trà cũng dùng băng tuyết hạ nhiệt độ xuống, tưới dập ngọn lửa nóng rát nơi ranh giới giao nhau.

"Chúng ta mới rời đi có vài ngày, Yến Chiêu đã nung Vạn Thần giới thành cái lò nóng như vậy rồi. Lửa này là thế nào đây? Suýt thì thiêu rụi nhà mình rồi."

"Không giống như lửa mặt trời." Thích Bạch Trà quan sát rồi nói, "Lửa mặt trời là màu vàng kim, ngọn lửa này lại là màu đỏ. Nhưng nhiệt độ...... không hề thấp hơn so với lửa mặt trời."

"Ngọn lửa này còn có thể so sánh được với lửa mặt trời?" Kỳ Dạ kinh ngạc.

"Đương nhiên có thể."

Giọng nói này không phải là Thích Bạch Trà đáp lại.

Thích Bạch Trà và Kỳ Dạ đảo mắt nhìn qua, một chàng trai mặc y phục đỏ lộng lẫy hào hoa bước ra từ biển lửa, ở đuôi mắt có một nốt ruồi son, ngũ quan sắc nét xinh đẹp, nụ cười treo trên môi khiến lòng người rung động.

Trên cổ tay trắng nõn của người ấy có đeo một chiếc vòng đỏ như màu máu, ngón tay thon dài tinh tế. Đầu ngón tay y khẽ nâng lên không trung, ngọn lửa ngập trời phía sau lưng lập tức bị dập tắt. Lửa lùi về lòng đất, mây đỏ giữa không trung tan đi, kim quang hiện ra, độ ấm nhanh chóng trở về bình thường.

"Xin lỗi, Yến Chiêu nói rằng ta có thể tuỳ tiện phóng hoả ở chỗ này." Đôi mắt đào hoa của y hơi cong cong, "Không doạ hai người chứ?"

"Ngươi phóng hoả thiêu chết Yến Chiêu cũng không sao cả, nhưng nhất định đừng thiêu cháy một nhành cây ngọn cỏ nào ở khu Bắc." Kỳ Dạ nhấn mạnh.

Bản thân Yến Chiêu chính là một vầng mặt trời lớn, lại mang về một bạn đời thuộc tính hoả, hoa cỏ cây cối ở Vạn Thần giới chắc phải bị thiêu rụi hết.

Thích Bạch Trà và Kỳ Dạ là tuyết trắng và đêm đen, đối lập hoàn toàn với cặp đôi kim quang liệt hoả này.

Thích Bạch Trà khẽ nói: "Ngươi là Dung Dữ."

Dung Dữ cười nói: "Yến Chiêu từng nhắc tới hai người với ta, thì ra hắn cũng nói với hai người về ta sao?"

Kỳ Dạ: "Đâu chỉ là nhắc qua, hắn công khai xin lỗi trên nhóm thông cáo vạn thần, Cục Quản Lý Thời Không ghim thư xin lỗi lên đầu, quả thực không vị thần nào không biết cũng như không hiểu."

Thích Bạch Trà nhéo nhéo tay Kỳ Dạ, ý bảo hắn nói ít thôi.

Phải hoà thuận với hàng xóm mới, nếu không sau này lại ngày nào cũng nháo nhào như gà bay chó sủa.

"Dung Dung, sắp xếp mọi việc đâu vào đấy rồi, hai ta có thể hạ phàm du ngoạn." Một luồng kim quang hiện lên, Yến Chiêu trở lại Vạn Thần giới, nhìn cũng không thèm nhìn Kỳ Dạ lấy một cái, ánh mắt dồn toàn bộ lên người Dung Dữ, "Nơi này giao cho bọn họ."

Dung Dữ lại đánh giá hai người Kỳ Dạ vài lần, ánh mắt dừng lại trên người Thích Bạch Trà, y khẽ câu môi nói: "Ngươi thật đẹp."

Một câu ấy khiến Kỳ Dạ và Yến Chiêu đồng thời đen mặt, Yến Chiêu lập tức kéo Dung Dữ đi: "Đi đi đi đi chơi."

Không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa.

Kỳ Dạ: "Chậc."

Thích Bạch Trà khẽ cười: "Để hai người họ đi chơi đi."

Cậu dừng lại một chút, sau đó bổ sung thêm: "Em cũng cảm thấy y rất đẹp."

Kỳ Dạ lành lạnh nói: "Em có thể không cần bổ sung những lời này đâu."

Thích Bạch Trà là sự thanh lãnh tới cực hạn, Dung Dữ kia lại là đỉnh điểm của vẻ đẹp rực lửa. Mỗi người mỗi vẻ, khó phân cao thấp. Nhưng trong mắt Kỳ Dạ, đương nhiên Trà Trà nhà hắn vẫn là tuyệt sắc vô song.

Còn nữa, sao Trà Trà lại có thể khen người khác như vậy chứ!

Thích Bạch Trà nói: "Y là ma."

"Anh nhìn ra được." Kỳ Dạ nói, "Trước kia Yến Chiêu còn chế giễu anh, hắn cảm thấy thanh khí và trọc khí tương khắc sao có thể yêu nhau được. Bây giờ thì hắn khen ngược rồi, trực tiếp tìm ma làm bạn đời, lợi hại hơn anh nhiều."

Khoảng cách giữa thần và ma còn lớn hơn rất nhiều so với thanh khí và trọc khí, huống chi Yến Chiêu lại là Thần Mặt Trời quang minh chính nghĩa, kết đôi với ma là điều khó có thể thấu nổi.

Nhưng sự thật là hắn và Dung Dữ đã ở bên nhau.

Loại sự tích vả mặt này, Kỳ Dạ có thể lấy để cười nhạo hắn cả đời.

"Không phải cứ là ma thì sẽ đại diện cho tà. Y có thể làm trái vận mệnh, thoát khỏi thời không ở thế giới sau đó mang toàn bộ vận khí trao trở về, không làm thế giới sụp đổ, như thế đã đủ để chứng tỏ y quả thực là một ma tốt."

Kỳ Dạ nhìn chằm chằm cậu.

Thích Bạch Trà mặt không đổi sắc bổ sung thêm: "Thậm chí có là tà, cũng không nhất định phải đại diện cho ác."

Kỳ Dạ mỉm cười: "Cảm ơn em đã chắp vá vấn đề này, nhưng hôm nay quả thực anh phải làm một ác thần."

Thích Bạch Trà cảm thấy không ổn: ". . . . . Anh định làm gì?"

Kỳ Dạ kéo cậu vào trong phòng: "Hôm nay em khen người đàn ông khác quá nhiều lần, anh không vui, tốt nhất em nên nghĩ biện pháp lấy lòng anh."

Thích Bạch Trà: ". . . . . ."

Tà Thần trung nhị lại trở về rồi.

. . . . . .

"Ca ca, thực ra trước khi tới tiểu thế giới kia em còn thêm một thiết lập riêng nữa."

"Hửm?"

"Thế giới khởi động lại, ba lần hồi tưởng, gặp nhau ở nhân gian. Mỗi lần đều là anh gặp em trước, cứu em, theo đuổi em, cố gắng hết sức để chúng ta được ở bên nhau. Cho nên lần này, em muốn trở thành người được nhìn thấy anh trước. Trước khi anh quen em, em đã nhìn thấy anh, thích anh, khiến em theo đuổi anh một thời gian."

Kỳ Dạ cười nói: "Sao có thể để Trà Trà của chúng ta tự mình theo đuổi được, em chỉ cần đừng nguyên tại chỗ đó, anh sẽ luôn chạy tới bên em."

"Vả lại, không phải lần nào cũng đều là anh theo đuổi Trà Trà. Lần gặp gỡ đầu tiên thật sự của chúng ta là ở thời Hỗn Độn, em chính là tiểu thanh khí ngây thơ đâm thẳng vào lòng anh. Trà Trà, là em trêu chọc anh trước nha."

Duyên phận vì người mà nảy sinh, tình yêu vì ta mà gắn kết.

Từ này về sau thiên trường địa cửu cũng chẳng thể theo kịp năm tháng mà hai ta cùng nhau vượt qua.

+++++++

Sau bao ngày ngâm chương, lề mề lết xác thì tôi cũng đã hoàn Tà Thần :))))))))

Tự thưởng cho bản thân một tràng pháo tay.jpg

Kết thúc Tà Thần, kết thúc năm Tân Sửu, chúc mọi người có một cái Tết vui vẻ nhoa ~~~

//

Truyện chỉ đăng trên W.️.t.t.️.️.d của chính chủ

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio