Sau khi bác sĩ nhắc nhở, Tô Lương mới phát hiện ra thân thể mình khác thường.
Vừa nhìn thấy những dấu vết trên lưng mình trong gương, cậu sững người.
“Sao có thể? Rõ ràng đêm qua anh ấy chỉ……”
Tô Lương lập tức im bặt.
Bầu không khí trong phòng khám vô cùng im lặng.
Một lúc lâu sau, bác sĩ nhìn đỉnh đầu Omega kia như sắp bốc khói mà xoa xoa thái dương. Giọng điệu vô cùng bất đắc dĩ.
“Với những đôi AO có độ xứng đôi cao thì quả thật rất khó cưỡng lại hấp dẫn trên thân thể.” Bác sĩ nói, “Hơn nữa tình huống của Xà chủ đại nhân không giống những Alpha khác, trừ cậu ra, ngài ấy không thể nhận tin tức tố của bất kỳ ai, cũng chính vì vậy nên ngài ấy không thể kháng cự nổi tin tức tố của cậu.”
Vừa nói, bác sĩ vừa mở sơ đồ miêu tả độ hấp dẫn tin tức tố giữa Alpha và Omega ra.
Trên đó có mô tả rất rõ ràng, Alpha đẳng cấp càng cao thì nhu cầu và khả năng ở một số khía cạnh càng mạnh.
“Ngài ấy sẽ biểu hiện vô cùng trầm mê, hơn nữa còn có nhu cầu, khụ khụ, vô cùng khác người thường. Đương nhiên, xét đến khả năng khắc chế của ngài ấy trong quá khứ, và kể cả ở hiện tại ngài ấy cũng đang vô cùng khắc chế. Nhưng…..”
Nói tới đây, bác sĩ hơi nghiêng đầu.
“Tôi đã thấy tình huống khi Xà chủ đại nhân đeo miếng chặn cắn, ài….Khả năng của ngài ấy ở mọi phương diện đã tăng lên kể từ khi cậu xuất hiện, dù là miếng chặn cắn hiện đại nhất do Xà quật chế tạo giờ cũng chẳng có tác dụng gì nữa rồi.”
Tô Lương ngượng ngùng cúi đầu.
Cậu quả thực đã có kinh nghiệm về việc miếng chặn cắn vô tác dụng.
"Điều đó có nghĩa là, ở giai đoạn này, cách đáng tin cậy duy nhất để hai người có thể vượt qua giai đoạn trị liệu tin tức tố một cách an toàn chính là ý chí của cậu."
“Hả? Tôi sao?”
Tô Lương kinh ngạc nhìn bác sĩ.
Bác sĩ ho nhẹ, cố gắng dùng đạo đức nghề nghiệp để giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh.
“Đúng vậy, thân thể cậu còn chưa phân hoá thành thục nên cũng ít bị tin tức tố ảnh hưởng hơn chút. Quan trọng nhất là loại hình phân hoá của cậu rất đặc biệt. Trước đó tôi đã nói với cậu, tinh thần lực của cậu có tác dụng trực tiếp với Xà chủ đại nhân. Chỉ cần cậu kiên định cự tuyệt, Xà chủ đại nhân hẳn là có thể khống chế lại bản thân, nhưng, nếu cậu có bất kỳ chút mềm yếu nào……”
Bác sĩ không nói nốt.
Nhưng vẻ mặt đỏ bừng kia chứng tỏ Tô Lương đã hiểu rồi.
Bác sĩ hơi đau lòng nhìn thiếu niên trước mặt, mọi dấu vết trên người cậu đủ chứng minh tên già đầu kia đã hưởng hết ngon ngọt rồi.
“Alpha đều là chó…..”
Bác sĩ không nhịn được thấp giọng dè bỉu một câu. Câu nói này chứa đầy cảm xúc cá nhân, nghe cũng có vẻ vô cùng không chuyên nghiệp. Nhưng khi đối mặt với Tô Lương, bác sĩ thực sự không thể bình tĩnh khách quan như với các bệnh nhân khác.
Dù sao so với Xà chủ đại nhân, Tô Lương vẫn còn quá nhỏ.
Đã xinh đẹp, hơn nữa trông lại vô cùng ngoan ngoãn, giờ lại bị cắn tới mức ngực trầy cả da, đáy mắt thâm quầng không giấu nổi mệt mỏi, cả người trông cứ như bị yêu quái rút tinh khí trong truyền thuyết, trông uể oải tới mức bác sĩ nhìn mà đau lòng.
“Dù Xà chủ đại nhân có bình tĩnh trầm ổn đến mức nào thì cũng vẫn là Alpha,” Bác sĩ không nhịn được tốt bụng dặn dò Tô Lương thêm một câu, “Alpha chính là như vậy, thấy bạn lữ nhường nhịn là sẽ đòi hỏi liên tục ngay.”
“Tôi…..tôi biết rồi.”
Tô Lương nghe bác sĩ nói mà muốn đào một cái lỗ trên đất rồi chui vào.
Cũng may bác sĩ thấy Tô Lương xấu hổ nên đã dừng đề tài này lại rồi kiểm tra cho cậu.
Rất nhanh đã có kết quả.
Nhìn báo cáo trên tay, vẻ mặt vốn đã không đẹp của bác sĩ lập tức còn khó coi hơn.
Nhìn vẻ mặt bác sĩ, Tô Lương cũng vô thức lo lắng theo.
“Có chuyện gì sao?”
“Mức độ phân hoá của cậu…..”
Thật lâu sau, Tô Lương nghe thấy tiếng bác sĩ nặng nề mở miệng.
Beta lớn tuổi thở dài một hơi.
“Thật sự rất kỳ quái.”
Ánh mắt bác sĩ dừng trên người Tô Lương, sau đó lại nhìn báo cáo.
Cũng khó trách Xà chủ đại nhân không khống chế nổi khát vọng của mình với Tô Lương, bác sĩ thầm nghĩ, những chỉ số này chứng tỏ Tô Lương đã tiến sát mức phân hoá thành công rồi.
Omega thành thục, độ xứng đôi cực cao, hơn nữa bản thân còn chưa hoàn toàn đánh dấu – tin tức tố của thiếu niên này đơn giản chính là thuốc thúc tình cao độ đối với Alpha.
Nhưng không hiểu sao, cũng giống như thực vật Riar đang được chăm sóc tỉ mỉ kia, Tô Lương cũng giống như mấy quả xanh nhỏ bé đang treo trên cành, vì một nguyên nhân nào đó họ không rõ mà vẫn chưa hoàn toàn thành thục.
Khi những trái cây Riar chưa chín hẳn, Tô Lương cũng vẫn chưa phân hoá thành công.
Thậm chí dục túi của cậu còn chưa phát triển hoàn toàn.
Tuyến thể cũng như vậy.
Bác sĩ đánh đánh gõ gõ trong hệ thống, định kê cho Tô Lương một vài loại thuốc xúc tiến phân hoá, nhưng cuối cùng lại xoá toàn bộ - dục túi của Tô Lương vẫn đang trong trạng thái phát dục, hơn nữa ông cũng không chắc chắn những loại thuốc này có tác dụng gì với một Omega đặc thù như Tô Lương không.
“Thôi bỏ đi, trước khi tới kỳ kiểm tra sau, cậu đeo cái này vào người xem có hiệu quả không.”
Tô Lương hơi ngạc nhiên khi thấy bác sĩ đưa cho mình một quả cầu thủy tinh nhỏ trong suốt.
Quả cầu thủy tinh nhỏ giống như một loại mặt dây chuyền trang trí, bên trong còn loé lên tia sáng kim loại màu xanh tím.
Lúc đưa qua, một mùi thơm quen thuộc tỏa ra từ ống kim loại phía trên quả cầu thủy tinh.
“Vật nhỏ này dùng trong liệu pháp khí vị,” Bác sĩ nói, “Thường thì chúng tôi cho tin tức tố tổng hợp tương ứng và một số loại thuốc thần kinh dễ bay hơi vào đó, nhưng mặt dây chuyền này của cậu chỉ có hoa Riar, cụ thể là cánh hoa và hạt giống, còn cả một số loại tinh dầu chúng tôi chiết xuất từ hoa Riar.”
Nghe bác sĩ giải thích, Tô Lương hơi ngơ ngác.
Cậu không hiểu vì sao bác sĩ lại bảo mình đeo thứ này.
“Mấy người đó hẳn đã tìm cậu phải không, chính là những người trước đó được giao nhiệm vụ chăm sóc hoa Riar ấy.” Bác sĩ thấy Tô Lương đang khó hiểu, liền giải thích.
Nghe bác sĩ nhắc đến những nghiên cứu viên đó, Tô Lương mới hiểu vì sao bác sĩ lại cho cậu một vật nhìn có vẻ không có tác dụng gì như vậy.
Mấy nghiên cứu viên đó quả thực đã tới tìm Tô Lương-----
Trước đó không lâu, họ đã xác định việc cây Riar nở hoa và kết quả có liên quan trực tiếp đến tinh thần lực của Tô Lương.
Có thể nói, tinh thần lực của Tô Lương chính là dưỡng chất không thể thiếu để chúng nở hoa kết quả.
Và điều này hoàn toàn phù hợp với một số ghi chép trong sách cổ của người Riar cổ đại.
Đúng vậy, người Riar chia thành cổ đại và hiện đại.
Trí tuệ của người Riar cổ đại chính là một truyền kỳ mỹ lệ của cả hệ Ngân Hà hiện tại.
Nghe nói hàng triệu năm trước, người Riar cổ đại là những sinh vật mạnh nhất trong toàn bộ thiên hà, mỗi người trong số họ đều sở hữu sức mạnh vô song và tinh thần lực có thể sánh với các vị thần.
Nền văn minh mà họ tạo ra trải dài toàn bộ thiên hà, vượt xa người Riar hiện tại mà mọi người biết đến…... Nhưng một nền văn minh cổ đại hùng mạnh và huyền thoại như vậy đã biến mất hoàn toàn vì một lý do đặc biệt nào đó.
Những gì nhân loại có thể tìm thấy chỉ còn là một số di vật rời rạc và những cuốn sách cổ chưa hoàn chỉnh.
“Hoa Riar chính là thánh vật của người Riar cổ đại.”
Bác sĩ nói một câu không đầu không đuôi.
“À, đúng…..trong sách do người Riar cổ đại ghi lại, hoa Riar chính là vật phẩm để triệu hoán thần linh “Sima”…..”
Tô Lương cố nhớ lại những gì nghiên cứu viên đã nói với mình.
Cho tới nay, người Riar vẫn luôn thờ phụng thần “Sima”, đó là một vị thần vô cùng mạnh mẽ, hiền lành và tốt bụng và luôn quan tâm đến người dân của mình.
Trước kia, người Riar cổ đại từng bị “Igula” tấn công.
Đó là một con quái vật cổ đại điên cuồng, hung dữ, man rợ nhưng có sức mạnh vô song, mình người đuôi rắn, nó đến từ những vết nứt trong sâu thẳm của vũ trụ.
Dưới sự tấn công của nó, người Riar cổ đại đã phải chịu thương vong nặng nề, những người sống sót đã trồng cây Riar và không ngừng cầu nguyện thần "Sima".
Sau đó, "Sima" cũng đáp lại lời cầu nguyện của mọi người, khi y đến thế giới, hoa Riar đã trải rộng khắp tinh cầu. Còn Igula đã dùng đuôi rắn để cuốn lấy Sima, gần như xé xác y ra từng mảnh. Ngay lúc Sima lâm vào tình cảnh tuyệt vọng, y đã khiến vô số bông hoa Riar nở rộ, hương thơm từ những bông hoa đã mang đến cho Sima vốn hiền lành yếu đuối ban đầu một sức mạnh thần thánh mạnh mẽ, đồng thời cũng khôi phục sự tỉnh táo cho Igula hỗn loạn tà ác.
Ngay khi Igula nhờ có hoa Riar mà khôi phục thần trí, vừa thấy Sima, hắn lập tức rơi vào bể tình.
"Mật hoa ngọt ngào, hương hoa tràn ngập, Sima và Igula đã hoà hợp nhất thể trong hoa viên. Đuôi rắn vương mật hoa, răng nanh đâm vào nhuỵ." Bác sĩ nhớ lại những thông tin rời rạc được ghi lại trong cuốn sách cổ và đọc rõ ràng.
"Sau khi trải qua mười lần mặt trời mọc và mười lần mặt trăng lặn, Igula và Sima đã lập một khế ước vĩnh hằng."
"Trái cây Riar tỏa hương ngào ngạt, quái vật đã biến thành thần linh. Khi trái đỏ rụng khỏi cành cũng là lúc các Hoàng đế của Riar được sinh ra."
Cuối cùng, bác sĩ thở dài một hơi.
“Dựa theo truyền thuyết cổ xưa, chính những vị Hoàng đế đó đã xây dựng một đế quốc huy hoàng của người Riar, nhưng cũng chính vì vậy mà họ đã bị ác ma nhắm đến. Cuối cùng ác ma đã bắt Sima đi, bạn đời của y – Igula vì vậy mà đã một lần nữa lâm vào điên cuồng, nền văn minh Riar cổ đại cũng vì vậy mà tiêu vong. Từ đó về sau, trong truyền thuyết của người Riar, những trái cây Riar chẳng thể thành thục được nữa, chỉ có thể ngơ ngác đậu trên cành, vì chúng đang đợi thần linh Sima trở về.”
Phải nói là hầu hết những truyền thuyết của người Riar cổ nghe đều rất hoang đường, nhưng không thể phủ nhận, những câu từ nhìn như vớ vẩn nhưng lại ẩn chứa một vài tin tức khá tương đồng với hiện thực – có thể xác định, vị thần linh kia rất giống với Sigma trong truyền thuyết, tinh thần lực cũng rất mạnh, và cũng dùng tinh thần lực của mình để nuôi dưỡng hoa Riar.
Thậm chí, rất có khả năng những Sigma trong truyền thuyết chính là hậu duệ của người Riar cổ đại.
Dùng khoa học để giải thích thần thoại, lại còn là thần thoại của một bộ tộc đã sớm tiêu vong thì quả thật kỳ quái, nhưng……
"Trong sách cổ nói, mùi hương của hoa Riar đã có tác dụng huyền diệu đối với cả Sima và Igula, và nếu Sigma thực sự tương ứng với thần Sima, vậy thì những bông hoa này cũng có thể giúp ích cho việc phân hoá của cậu. Dù sao thì cũng cứ đeo thử trước đi."
Bác sĩ hơi bất đắc dĩ nói.
Thực ra Tô Lương cũng cảm thấy bác sĩ định chữa ngựa chết thành ngựa sống, cậu chẳng hề cảm thấy một Sigma như mình lại có liên quan gì tới thần linh gì gì đó của người Riar cả, nhưng cậu vẫn biết bác sĩ chỉ có ý tốt, bèn nhận lấy quả cầu thuỷ tinh nho nhỏ rồi đeo lên cổ.
“Cảm ơn.”
“Mà dù hoa Riar có hiệu quả hay không thì tiếp sau, cậu cũng phải khống chế tốt bản thân trong quá trình trị liệu tinh thần lực với Xà chủ đại nhân đấy, cậu phải học được cách từ chối…..”
Ngay sau đó, Tô Lương lại nghe thấy bác sĩ đang khẩn thiết dặn dò mình.
Cuối cùng cũng kết thúc một ngày kiểm tra, Tô Lương mệt mỏi rời khỏi phòng.
Tận khi cánh cửa kim loại đóng lại rồi mà bên tai cậu vẫn văng vẳng lời dặn của bác sĩ…
“Cậu phải coi Alpha như những chú chó mới được, đây không hề có ý vũ nhục nhé, nhưng ở một phương diện nào đó, tập tính của họ thực sự rất giống loài chó, cậu phải tập thói quen cho họ, không thể cứ chiều theo, nếu không họ sẽ quấy nhiễu cậu suốt ngày….”
Nhớ lại vẻ mặt của bác sĩ, Tô Lương khá tò mò, không hiểu bác sĩ đã gặp Alpha thế nào mà lại hiểu rõ được như vậy.
Sau đó, Tô Lương ngẩng đầu, lập tức trông thấy Độc xà mặt búp bê đang dựa vào hành lang.
“Tiểu Hoàn?”
Cậu ngạc nhiên hỏi.
Nghe thấy Tô Lương gọi, Tiết Ngân Hoàn đóng thiết bị đầu cuối cá nhân của mình rồi cười hì hì vẫy tay với Tô Lương.
“Cảm ơn trời đất, cuối cùng thì cậu cũng ra rồi, lão đại đã hỏi ít nhất năm mươi lần là sao cậu còn chưa xong…..”
Vừa nói, Tiết Ngân Hoàn vừa bước nhanh đến chỗ Tô Lương, nhưng còn chưa tới gần, anh ta bỗng nhiên dừng lại, như bị thứ gì đó đâm vào, vội vàng lui lại vài bước, còn vẫy tay.
“Au, đau đau đau quá…..”
Tiết Ngân Hoàn khoa trương kêu đau, sau đó lại kinh ngạc nhìn Tô Lương.
“Cậu làm gì với lão đại…..à nhầm, lão đại làm gì cậu rồi?! Hai người không phải đã xác định quan hệ rồi sao? Tại sao tin tức tố trên người cậu còn tấn công tôi?!”
Rõ ràng Lục Thái Phàn không có mặt ở đây, nhưng vừa cảm nhận tin tức tố trên người Tô Lương đã khiến da đầu Tiết Ngân Hoàn căng chặt.
Cảm giác này y hệt như gặp phải Diêm vương Tuyết long đang bảo vệ địa bàn, chỉ cần hơi bước vào chút là sẽ bị mấy con quái vật khổng lồ đó dùng băng khiến mình đông cứng rồi vỡ vụn luôn.
Vì lười biếng, Độc xà nào đó đã nhận nhiệm vụ hộ tống Tô Lương như chợt nhận ra điều gì.
Rõ ràng nhiệm vụ trông nhẹ nhàng thế mà lại được tích phân cao, vì sao các Độc xà khác chẳng ai nhận, chỉ mình anh ta hí hửng đâm đầu vào…..hoá ra là có nguyên nhân cả.