Chương
Nếu không phải lo rằng buổi tối cô vẫn còn đang ngủ thì anh đã gọi video từ lâu rồi Cô rõ ràng biết anh có ý gì, nhưng lại cố tình không để anh nhìn.
Anh nhìn một con mèo để làm gì?
Anh muốn nhìn người của cô!
Hiện tại khỏi nói cũng biết Phó Đình Viễn hối hận đến mức nào khi tự mình chạy đi công tác. Ngay khi máy bay cất cánh thì anh đã hối hận rồi, hận không thể nhảy xuống máy bay.
Anh thoát khỏi thế trận xem mắt của ông cụ, nhưng cũng rơi vào cảnh nhớ nhung điên cuồng.
Anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi có chuyện trong kịch bản muốn dặn dò.”
Du Ân bình tĩnh đáp: “Vậy thì chat voice đi.”
Phó Đình Viễn tức giận đến mức ném điện thoại sang một bên, đưa tay lên bóp trán. Anh cảm thấy mình cần phải mua vé máy bay rồi về ngay.
Nhưng ít ra thì anh cũng bình tĩnh lại, nếu đã đi thật xa đến tận đây một chuyến thì nếu có thể bàn chuyện công việc vẫn nên bàn đi.
Du Ân đợi một lúc, không thấy Phó Đình Viễn liên miên không dứt nữa thì cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Anh cố tình gây sự, cô cũng có mánh khóe riêng để đối phó, như vậy cũng rất tốt.
Cuộc sống của Thẩm Thanh Sơn gần đây rất khó khăn. Đầu tiên là vết bỏng ở chân khiến ông ta cảm thấy không thể chịu đựng được, vết bỏng thực sự rất hành hạ con người ta, nhất là khi da thịt mềm ngứa nhưng lại không được gãi.
Thứ hai, quả nhiên ông ta bị người phía trên khiển trách nặng nề.
Đây là lần đầu tiên ông ta phải mặt xám mày tro trong nhiều năm hành nghề như vậy, khiến Thẩm Thanh Sơn tức đến phát điên.
Ông ta chỉ hận mình không thể leo lên vị trí cao hơn, không có quyền lực lớn hơn, thậm chí không có khả năng xả giận cho con gái của mình. Tên miền mới của bên mình là Truyen.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Nhưng ông ta hoàn toàn quên mất rằng mối hận thù giữa Thẩm Dao và Du Ân lần này hoàn toàn là do Thẩm Dao ăn cắp bản thảo của Du Ân một cách hèn hạ. Ông ta chỉ thấy rằng con gái mình bị buộc phải xin lỗi Du Ân.
Phòng làm việc nhà họ Thẩm.
Lâm Như cau mày hỏi Thẩm Thanh Sơn: “Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Tôi thấy tâm trạng của Dao Dao gần đây không được tốt cho lắm.”
Hôm đó, sau khi Thẩm Thanh Sơn bị bỏng chân thì rống lên với Thẩm Dao một trận. Mấy ngày nay Thẩm Dao vẫn chưa trở về, còn đang tức giận Thẩm Thanh Sơn. Lâm Như đã gọi điện và dỗ dành Thẩm Dao nhiều lần nhưng Thẩm Dao đều bỏ qua.
Vẻ mặt Thẩm Thanh Sơn u ám: “Tôi thấy… Chúng ta phải kéo Phó Đình Viễn đến để sát cánh cùng chúng ta trên mặt trận thống nhất. Chỉ như vậy chúng ta mới có thể trả thù nhà họ Diệp và cái đứa gọi là con gái của ông ta.”
Ví dụ, để Phó Đình Viễn loại Du Ân ra khỏi hai bộ phim truyền hình mà anh đang đầu tư, chẳng hạn để Phó Đình Viễn chấm dứt hợp đồng với Diệp Văn.
Mặc dù Diệp Văn không thiếu tiền, Du Ân cũng không thiếu hai công việc này, nhưng chỉ cần ghê tởm Diệp Văn và Du Ân là đủ.