Chương
Và theo cách này, Phó Đình Viễn và Du Ân hoàn toàn không chơi được nữa. Cho dù Phó Đình Viễn có tình cảm sâu đậm với Du Ân đến đâu, nhưng nếu anh đã đối nghịch với Diệp Văn, làm sao Du Ân còn nghĩ đến Phó Đình Viễn cho được.
Một mũi tên giết hai con chim, cớ gì không làm?
Nghe Thẩm Thanh Sơn nói như vậy, trong mắt Lâm Như thoáng qua một tia kinh ngạc: “Ý của ông là muốn dùng chuyện của Phó Giang và Đổng Văn Huệ để chèn ép cậu ta?”
Nếu không, theo thái độ hiện tại của Phó Đình Viễn, anh sế không bao giờ có thể đứng cùng chiến tuyến với bọn họ.
Anh không hợp tác với Diệp Văn và Du Ân để cùng nhau giải quyết bọn họ đã không tệ rồi.
Thẩm Thanh Sơn cười lạnh gật đầu: “Nếu cậu ta đã không biết tốt xấu, cũng đừng trách tôi xấu xa nhẫn tâm.”
“Chuyện ầm ï của Phó Giang và Đổng Văn Huệ năm đó mà truyền ra, nhà họ Phó sẽ mất hết thể diện, Phó thị sẽ bị ảnh hưởng nặng nề. Tôi không tin rằng Phó Đình Viên sẽ không nhân nhượng.”
“Đến lúc đó hãy để Phó Đình Viễn đá Du Ân đó đi. Tốt nhất là buộc Du Ân phải rời khỏi Giang Thành hoàn toàn, cơn giận của Dao Dao sẽ dịu đi thôi.” Thẩm Thanh Sơn đã nghĩ đến lúc đó phải bảo Phó Đình Viễn làm những gì rồi.
Lâm Như lại hỏi: “Vậy đến lúc đó đuổi Du Ân đi rồi, còn bảo.
Phó Đình Viễn kết hôn với Dao Dao nữa không?”
“Kết hôn, tại sao không kết hôn chứ” Thẩm Thanh Sơn càng nghĩ càng cảm thấy kế hoạch của mình thật hoàn mỹ, cứ như Phó Đình Viễn đã hoàn toàn bị ông ta khống chế Vậy.
“Chỉ cần Phó Đình Viễn nghe lời chúng ta, chúng ta sẽ không vạch trần chuyện của ba mẹ cậu ta ra ngoài. Phó thị vân sẽ là Phó thị vẻ vang vô hạn ở hiện tại. Đến lúc đó cậu ta kết hôn với Dao Dao, hai nhà chúng ta hợp lực, tôi đối phó với Diệp Văn cũng tự tin hơn nhiều.”
Lâm Như đột nhiên bật cười: “Vậy thì để tôi nói với Dao Dao cho. Con bé chắc chắn sẽ không nổi giận với ông nữa”
Lâm Như nói xong bèn đứng dậy vội vàng gọi điện thoại cho Thẩm Dao. Thẩm Thanh Sơn thì híp mắt dựa vào lưng ghế trầm ngâm suy nghĩ.
Khi Thẩm Dao nhận được cuộc gọi từ Lâm Như, cô ta đang uống rượu với Tử Dạ trong một quán bar với cả đống người được gọi là bạn thân.
Phó Thiến Thiến bây giờ đã bị cầm tù, vì vậy cô ta đã tìm những người bạn khác để tụ tập, hoàn toàn ném Phó Thiến Thiến lên tận chín tầng mây. Thậm chí có thể nói rằng cô ta không quan tâm Phó Thiến Thiến còn sống hay chết.
Tình hình hiện tại của Phó Thiến Thiến đối với cô ta đã hoàn toàn không còn giá trị lợi dụng rồi T co Sto Ki Lúc đầu cô ta tạo mối quan hệ tốt với Phó Thiến Thiến chẳng phải vì thích con người Phó Thiến Thiến nhiều bao nhiêu. Với cái kiểu không não của Phó Thiến Thiến, chỉ xứng để xách giày cho cô ta mà thôi.
Để gần gũi hơn với Phó Đình Viễn và Đổng Văn Huệ, cô ta mới cố tình trở thành bạn tốt của Phó Thiến Thiến.
Dù sao có những lời cô ta không tiện nói trước mặt Phó Đình Viễn và Đổng Văn Huệ, bèn truyền đạt thông qua miệng của Phó Thiến Thiến. Sau đó, Phó Đình Viễn kết hôn với Du Ân, cô ta lợi dụng Phó Thiến Thiến để chèn ép khiến Du Ân không thoải mái, đó là tiện dụng nhất.
Kẻ ngốc Phó Thiến Thiến đó, đến bây giờ vẫn nghĩ cô ta là một người bạn tốt cơ chứ, suốt ngày gửi tin nhắn khóc lóc kể lể với cô ta. Hoặc là oán giận Phó Đình Viễn, hoặc là oán hờn Đổng Văn Huệ, hoặc nếu không thì lại nói mình nhớ thế giới bên ngoài đến nhường nào.
Thẩm Dao không thèm để ý đến Phó Thiến Thiến, cũng chẳng trả lời tin nhắn Phó Thiến Thiến gửi tới.
Đôi khi Phó Thiến Thiến lên án sao cô ta không trả lời tin nhắn, cô ta sẽ lười biếng trả lời một câu “Xin lỗi vừa rồi đang bận việc” và gạt đi.