Chương
“Tử Dạ liên tục nhằm vào con hết lần này đến lần khác, vậy nên con cũng không cần phải thương tình mà nhân từ với cô ta, chỉ cần có thể vạch trần cô ta ra ánh sáng, con cũng không ngại dùng chút thủ đoạn mua chuộc Ngô Mẫn.”
“Đối với kẻ ác còn nói thủ đoạn cái gì chứ?” Diệp Văn nhìn Du Ân: “Dù con có đưa ra quyết định gì, ba cũng sẽ ủng hộ con.”
Thư Ninh cũng đáp: “Đúng vậy, nếu cô ta đã thích núp lùm sau lưng hại người, vậy con hãy vạch trần cô ta ra trước ánh sáng, để xem cô ta còn có bản lĩnh gì nữa.”
Có được sự ủng hộ của Diệp Văn và Thư Ninh, Du Ân cảm thấy rất an tâm, có điều, sau đó cô lại cụp mắt xuống nói: “Nhưng mà, dù trong tay Bạch Thanh Thanh và Tử Dạ có bằng chứng về vấn đề cơ thể của con hay không cũng không quan trọng, nhưng một khi họ nói chuyện này ra ngoài, nhất định sẽ khiến người ra người vào đồn đãi vớ vẩn, nếu con vẫn còn dây dưa với Phó Đình Viễn, con sợ anh ấy cũng sẽ bị mọi người nhạo báng.”
Thời điểm Du Ân nói ra mấy lời này, Diệp Văn và Thư Ninh cũng rơi vào trầm mặc.
Bọn họ đều là những người từng trải qua mấy lời đàm tiếu đồn đãi vớ vẩn từ miệng đời, họ biết những lời nói đó sẽ cắn xé trái tim người khác thế nào, vậy nên họ không khuyên Du Ân hãy vì yêu mà cứ ích kỷ, ở bên Phó Đình Viễn.
Nếu Du Ân đã chọn cách chịu dằn vặt một mình và cắt đứt quan hệ với Phó Đình Viễn, vậy thì bọn họ sẵn sàng thành toàn cho quyết định khó nhằn này của cô.
Bởi dù đưa ra lựa chọn nào đi nữa, thì cũng đều là vì cô yêu Phó Đình Viễn, không phải sao?
Diệp Văn trầm giọng hỏi cô: “Vậy giờ con tính làm thế nào?”
Du Ân ngước mắt lên nhìn, nói với vẻ kiên quyết: “Con muốn vạch rõ ranh giới với anh ấy, để người bên ngoài biết giữa chúng con hoàn toàn không có bất cứ quan hệ gì hết, như vậy dù có lời đồn không tốt nào về con bị truyền cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới anh ấy.”
“Nếu con có thể mượn một sự kiện công khai nào đó để tuyên bố chuyện này thì tốt.”
Diệp Văn nhíu mày trầm tư một lát, sau đó nói: “Không phải chị họ con mời con đi tham gia sự kiện ra mắt sản phẩm mới vào ngày mai sao?”
Du Ân giật mình, sau đó cô vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy, con quên mất chuyện này, hoạt động mà chị họ tổ chức ngày mai rất long trọng, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều phóng viên tới phỏng vấn.”
Phân rõ ranh giới với Phó Đình Viễn càng sớm, thì có thể cứu anh khỏi những lời đồn đãi vớ vẩn càng sớm.
Cả Bạch Thanh Thanh và Tử Dạ đều là những người không dễ dàng bỏ qua, đặc biệt là hôm nay Bạch Thanh Thanh còn bị cô chọc tức đến nỗi đó, giờ phút này chắc chắn cô ta đang phát điên ở chỗ nào đó rồi, ai biết được giây tiếp theo bọn họ có thể làm ra chuyện gì chứ.
Diệp Văn nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Vậy còn cô trợ lý của Tử Dạ, ba sẽ tìm người đi điều tra.”
Du Ân lắc lắc đầu nói: “Con sẽ tìm Tô Ngưng và Chung Văn Thành xin sự trợ giúp, họ quen biết khá nhiều người trong giới giải trí, để họ tìm giúp thì có lẽ sẽ tiện hơn nhiều.”
“Cũng được.” Diệp Văn nghe theo cô: “Vậy nếu có vấn đề gì thì tìm ba.”
Du Ân gật đầu.