Nói xong ánh mắt liền tràn ngập sự khinh bỉ!
Ánh mắt mọi người xung quanh lóe lên sự kích động!
Một người ngoài sao có thể làm chủ tịch của tập đoàn Chu Thị được hứ?
Nằm mơ!
Đám người của Chu Hướng Đông cười khẩy không ngừng!
Dám đấu với bọn tao? Mày còn non lắm!
Nhưng đúng lúc này, giọng nói của một người đàn ông vang lên: "Nếu như nói như vậy, thì không cần giơ tay biểu quyết rồi".
Hả?
Vừa dứt lời, mọi người đều nhíu mày.
Quay đầu nhìn qua.
Ở cửa phòng họp có một người đàn ông.
Chu Vân Phong?
Mọi người đều sững sờ.
Chu Hướng Đông nhíu mày lạnh lùng nói: "Vân Phong, cháu nói vậy là có ý gì?"
Mắt Hàn Thất Thất lóe lên sự hoang mang.
Chu Vân Phong đắc ý mỉm cười: "Bác cả, bác quên mất cháu cũng đủ mười tám tuổi rồi sao?"
"Cháu... cũng là người nhà họ Chu!"
Hả?
Mọi người đều sững sờ.
Nói vậy là sao?
Chu Hướng Phát lạnh lùng nói: "Rốt cuộc cháu muốn nói gì?"
Chu Vân Phong nhìn Trương Minh Vũ, mắt lóe sáng.
Trương Minh Vũ giật mình, anh ta định làm gì vậy?
Chu Vân Phong cười nói: "Cháu có một phần trăm cổ phần".
"Cháu chọn Trương Minh Vũ!"
Hả?
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ!
Chuyện này...
Mọi người trợn trừng mắt nhìn nhau!
Trương Minh Vũ trợn tròn mắt kinh ngạc!
Anh ta... giúp mình sao?
Chu Vân Phong mỉm cười đắc ý.
Sau đó nhìn Hàn Thất Thất.
Một lúc sau, Trương Minh Vũ liền mừng rỡ!
Đúng là bất ngờ mà!
Hàn Thất Thất và Đinh Ninh thở phào nhẹ nhõm.
Chu Hướng Đông trầm mặt, tức giận quát: "Chu Vân Phong! Cháu nói lại một lần! Cháu bầu cho ai?"
Chu Vân Phong cười nói: "Bầu cho Trương Minh Vũ".
Giọng điệu bình thản.
Nhưng...