Tần Minh Nguyệt... theo dõi nhà họ Lâm ư?
Chuyện này...
Anh nghệt mặt.
Ánh mắt Hàn Thất Thất cũng đầy hoang mang.
Tần Minh Nguyệt nói một cách tự hào: "Dù gì cũng nằm trong địa bàn Hoa Chân chúng ta, tôi có nghĩa vụ bảo vệ người dân mà".
Ờ...
Trương Minh Vũ mấp máy môi, thật sự không biết nên nói gì.
Anh biết rằng...
Tần Minh Nguyệt chẳng có nghĩa vụ này đâu.
Vẻ cảm kích thoáng qua trong mắt Trương Minh Vũ.
Tần Minh Nguyệt cười tươi: "Giờ thì qua chỗ nào yên tĩnh được chưa?”
Trương Minh Vũ lúng túng trả lời: "À... được rồi".
Hàn Thất Thất trề môi.
Bực mình quá đi mất!
Nhưng có còn cách nào nữa đâu...
Sau cùng, Hàn Thất Thất đành lái xe đến biệt thự của Trương Minh Vũ.
Trên đường đi, anh vẫn chưa yên tâm.
Sau khi xác nhận với Long Tam bên kia vẫn an toàn, anh mới thư giãn hơn một chút.
Còn Đinh Ninh thì đã về rồi.
Không lâu sau, xe dừng trước cổng biệt thự.
Trương Minh Vũ được hai cô gái đỡ, đi từ từ vào trong.
Mãi đến khi ngồi trên ghế sofa, anh mới không còn căng thẳng nữa.
Lại một đêm trắc trở.
Hàn Thất Thất và Tần Minh Nguyệt ngồi đối diện Trương Minh Vũ.
Anh xốc lại tinh thần.
Ngẩng đầu, anh bỗng nhiên thấy hai cô gái đều làm vẻ mặt vô cảm, ngồi như một bức tượng.
Ơ kìa...
Trương Minh Vũ lắc đầu ngán ngẩm.
Không ai lên tiếng, trong biệt thự yên lặng lạ thường.
Bầu không khí cũng khá là kỳ lạ.
Thật lâu sau, Trương Minh Vũ hồ hởi mở miệng: "Được rồi, tôi cũng về đến nhà rồi, không còn chuyện gì nữa thì hai người về trước đi".
Cứ ngồi đó thì ngại quá trời...
Hàn Thất Thất khoanh hai tay trước ngực và nói với vẻ đanh đá: "Muộn rồi, tôi ở lại đây, đằng nào cũng không phải lần đầu".
Nói xong trong mắt cô ta còn hiện lên vẻ thách thức.
Tần Minh Nguyệt nhướng mày.
Thế rồi cô ta bỗng nở một nụ cười lạ lùng.
Trương Minh Vũ nhìn mà chỉ biết đực mặt.
Hàn Thất Thất thì thôi không nói rồi, xưa giờ có khi nào mà không háo thắng đâu.
Nhưng... Tần Minh Nguyệt là sao đây?
Lát sau, cô ta nghiền ngẫm nói: "Tôi cũng không về, đêm nay ở lại nhà anh, tôi cũng có vài việc cần nói với anh".
Gì vậy trời?
Trương Minh Vũ mở to mắt.
Cô ta cũng ở đây ư?
Hàn Thất Thất khẽ cắn răng, hơi lớn tiếng: "Cô và anh ấy thì có chuyện gì để nói chứ!""
Trương Minh Vũ cũng ngờ vực.
Tần Minh Nguyệt cười nhẹ, đáp: "Chuyện của chúng tôi sao phải nói cho cô biết?"
"Anh nói xem có đúng không, Trương Minh Vũ".