Trương Minh Vũ tức giận hét lên.
Tay phải dùng sức ổn định lại cơ thể!
Sau đó nhấc đầu gối lên.
Bốp!
Âm thanh nặng nề lại vang lên!
Một tên vệ sĩ ôm bụng ngã xuống!
"Chết đi!"
Một tên khác hét lên, tung nắm đấm về phía anh.
Ban nãy đánh trúng một cú, bây giờ tự tin vạn phần!
Mắt Trương Minh Vũ lóe lên những tia rét lạnh.
Anh giơ tay ra bóp!
Trúng rồi!
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Vào trạng thái rồi!
Nụ cười khẩy trên mặt vệ sĩ lập tức đông cứng lại!
Cánh tay tê dại.
Trương Minh Vũ không hề chần chừ, lại nhấc đầu gối!
Dù sao bây giờ cũng không có cách nào khác, chỉ có thể dùng chân phải cố gắng chống đỡ, chân trái tấn công!
Bốp.
Tên vệ sĩ ngã xuống đất!
Mọi người trố mắt nhìn.
Lại chiêu này.
Nhưng... nó có tác dụng đến vậy sao?
Lý Thiên Vinh hoang mang.
Mắt Sơn Bản Lộ lóe lên sự kinh ngạc.
Chiêu này...
Phù!
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn kỹ lại.
Phát hiện ra Tần Minh Nguyệt vẫn không có dấu hiệu thất bại.
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Nhìn quanh một vòng phát hiện ra chỉ còn tám chín tên vệ sĩ.
May quá...
Lý Thiên Vinh cuộn tròn nắm đấm, hét lên: "Lên! Lên cho tôi! Cùng lên đi!"
Tức chết mất!
Mấy vệ sĩ nhìn nhau.
Cuối cùng xông về phía Trương Minh Vũ.
Mẹ nó.
Trương Minh Vũ trợn tròn mắt.
Đều lên sao?
Mấy vệ sĩ nhanh chóng lao đến chỗ anh.
Bao vây chặt lấy Trương Minh Vũ.