Hôm sau nó thức dậy sớm, làm vscn xong nó bước xuống nhà nhưng không thấy ai hết (nó sống vớianh nó nhưng anh nó sang Mỹ ngày hôm kia để giải quyết công việc của công ty nên nhà nó không có ai, con kia thì đang ngủ trong phòng chưa dậy). Nó bước lên phòng ngủ của đứa kia, mở cửa ra, đập vào mắt nó là cái tường ngủ rất chi là đẹp mắt. Nó đứng ở đầu giường lây đứa dậy, nhưng không có động tỉnh gì, chỉ nghe tiếng ư ư của người kia khi bị đánh thức. Nó tức giận nhưng vẫn nhe nhàng nói:
- tao cho đứa tụi bây s để dậy, nếu không THÌ ĐỪNG CÓ TRÁCH. – nó gằng chữ cuối
- ………
- ………
- ………
Nhường như người kia thấy đk khí lạnh tỏa ra khắp phòng, bọn họ từ từ mở mắt, liền thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của nó, vội vàng đứa ngồi bật dậy.
- ………
- tụi tao dậy rồi đừng đếm nữa. – Nhi lên tiếng. nó chẳng nhìn lại đứa kia mà bước xuống lầu, trước khi yk nó nói câu:
- cho người ’ để làm vscn rồi xuống lầu. – nó vừa dứt câu nói con kia liền chạỵ thẳng vào nhà vệ sinh.
Ở dưới phòng bếp, nó thản nhiên ngồi ăn sáng (nó chuẩn bị bữa sáng trước khi lên kêu tụi kia). Lát sau con kia chạy xuống thở hồng hộc. quần áo đồng phục chỉnh tề.
- tao có mặt. – Nhi vừa thở hổn hển nói.
- tao cũng có mặt. – Tuyết cũng không khác gì Nhi.
- em cung có mặt. – Quỳnh cười tươi bước xuống lầu vì nhỏ đâu có chạy.
- rất tốt, ’s. Ngồi ăn sáng yk. – nói xong đứa kia cũng vào bàn ăn. Vừa ăn nó vừa nói:
- Quỳnh ngày mai yk học. chiều sẽ có đồng phục.(vì tối hôm qua nó gọi cho hiệu trưởng để xin)
- vâng em pk rồi. – Quỳnh trả lời. ăn xong tụi nó xách cặp yk học. vừa tới trường tụi nó đã gặp tụi hắn.
- hi, yk học sớm ha. – Duy lên tiếng chào. – mà cô pé dễ thương hôm qua có yk học không? em họ của cậu chắc cũng phải yk học.
- quan tâm người ta dữ hen, sao không tự yk kiếm mà hỏi. – Nhi vừa nhìn thấy Duy là đã khó chịu.
- kệ tui, tui hỏi Phong mà. – Duy lè lưỡi chọc lại Nhi,rồi quay sang nó. – thế nào cô pé có yk học không?
- không, mai mới yk. – nói xong nó bước về lớp của mình, đứa kia cũng yk theo nó.. Yk ngang quay Duy, Nhi nói:
- đồ hám gái. – nói xong cô nàng bỏ yk mạch. Duy đứng nhìn ngơ ngác. Xong tụi hắn cũng yk về lớp của mình. Vừa bước vào lớp, Thùy Dương đã chãy ra nắm tay hắn hỏi:
- Phong ngày hôm qua sao không đợi tớ về với. – hắn không them trả lời yk thẳng mạch về chỗ của mình. Duy thấy thế nên nói:
- ngày hôm qua bọn này yk chơi với học sinh mới, không ngờ thằng Phong chịu yk mới ghê chứ. – nói xong Duy và Hạocũng bước về chỗ của mình. Thùy Dương đứng đó với bao nhiêu suy nghĩ “ai là người mà phong cũng muốn gặp chứ, từ ngày Ngân chết thì có ai dám tới gần cậu ấy đâu, điều tra mới đk.” Thoát ra khỏi vòng suy nghi, Thùy Dương lấy điện thoại gọi điện, không pk đã nói gì mà sau khi cúp máy nhỏ đã nở trên môi nụ cười tà mị,xong nhỏ cũng bước về chỗ ngồi, cùng lúc cô giáo chủ nhiệm bước vào nói:
- lớp chúng ta có thành viên nữa, bạn ấy đã từng là thành viên của lớp chúng ta nhưng nghĩ học vì yk du học, và bây giờ bạn ấy đã trở lại.
Nghe cô giáo nói xong sắc mặt của tụi hắn thay đổi ra rệt. Duy quay sang hỏi hắn:
- Không lẽ là cậu ấy.
-------------------------------------HẾT CHƯƠNG --------------------------------