Hắn chẳng nói gì chỉ nhép miệng cười. Cả lớp nghe cô nói thế thì thi nhau bàn tán về thành viên này:
- ai zậy tụi bây, không lẽ là anh Quân.
- chắc có lẽ là zậy.
- để coi rồi pk ai àk.
- [email protected]$%^&........................
Bà cô bực bội đập tay xuống bàn quát:
- cả lớp im lặng, em vào lớp yk. – bà cô quay sang cậu học sinh ấy nhẹ nhàng nói. Cậu bước vào với sự ngỡ ngàn của con mắt (trừ hắn).
- chào các bạn, như các bạn đã pk mình là ai rồi. mình là Hoang Quân, rất vui đk gặp lại các bạn. đặc biệt là……….. cậu,
Thế Phong, tớ rất nhớ cậu. – Quân nói. Hắn đứng dậy yk thẳng lên chỗ Quân, đặt tay lên vai cậu nói:
- thú vị thật, tôi cũng rất nhớ cậu. – tay hắn từ từ tuột xuống nắm lấy cổ áo của Quân kéo lại gần nói từng chữ:
- cậu nên cận thận lời nói của mình thì hơn. – Quân không hề sợ sệt gì, môi vẫn nở nụ cười tươi nói:
- tớ chờ xem cậu sẽ làm gì. – ánh mắt của hắn nhìn Quân như khí lạnh bao trùm lên lớp học khiến ai cũng phải rùng mình. Hạo thấy zậy đứng dậy nói đễ xóa yk cái không khí ngột ngạt này:
- Phong về chỗ thôi, mọi người còn học nữa. – Nghe Hạo nói thế hắn bỏ tay mình ra rồi lẳng lặng bước về chỗ. Bà cô đơ vài giây sau đó định thần lại nói:
- em về chỗ yk. – Quân yk về chỗ mà nhép miệng cười. (chỗ ngồi của Quân là đằng sau bàn của Duy và Hạo)
- vậy bạn Hoàng Quân này là ai các bạn đón đọc tập sau nha
- chương sau là Qúa khứ của Phong và Quân
------------------------------------------HẾT CHƯƠNG -------------------------------------