Hoàng cung. Ngự Thư phòng——-
Hoàng thượng sau khi tiến vào thư phòng, liền không ngừng đánh giá Tô Duyệt Duyệt, cuối cùng đi đến trước kệ sách lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho nàng.
“Mở nó ra xem” Hoàng thượng nói.
Tô Duyệt Duyệt vô cùng hiếu kỳ tiếp nhận chiếc hộp từ chỗ hoàng thượng, vừa nhìn qua, liền vội vàng mở nó ra, ngap lập tức một miếng ngọc bội trong suốt vô cùng lấp lánh lọt vào mắt Tô Duyệt Duyệt, nàng kinh ngạc trợn tròn mắt, không dám tin vào thứ mà mình đang nhìn thấy.
“ Thương hải minh nguyệt” nàng chăm chú nhìn miếng ngọc thạch nói.
Lúc đầu nàng chính là vì miếng ngọc bội này mà mới xuyên về cổ đại, không ngờ miếng ngọc này cư nhiên lại nằm ở đây, như vậy có phải chứng minh nàng còn cơ hội quay về không?
“quả nhiên là ngươi, ngươi cuối cùng cũng đến rồi” Hoàng đế nhìn biểu tình của Tô Duyệt Duyệt, ông cuối cùng cũng đợi được đến lúc nàng xuất hiện.
Tô Duyệt Duyệt lại một lần nữa ngạc nhiên, nhìn hoàng đế nói: “ Ông….ông biết ta”
Vị hoàng đế này lẽ nào cũng là xuyên không sao, đây rốt cuộc là chuyện gì chứ?
Hoàng đế cười cười nhìn nàng, gật đầu nói: “trẫm đã chờ ngươi năm rồi”
“đợi ta, có ý gì? Ta nghe không hiểu?” nàng hoài nghi hỏi.
“mười năm trước, khi mà trẫm mới phong Hàn nhi làm thái tử, đã từng có một là Nê bồ tát tiên đoán, Thiên Liệt hoàng triều về sau sẽ gặp một đại họa mất nước, còn về Hàn nhi có thể sống sót trong trận chiến hay không, còn phụ thuộc vào Tô Duyệt Duyệt ngươi”
“đó chẳng qua chỉ là một lời phỏng đoán” To Duyệt Duyệt cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không tin vào cái mà hoàng đế vừa nói.
“Không sai, trẫm lúc đó cũng giống như ngươi, không tin vào lời mà người đó nói, vì để chứng minh cho trẫm thấy lời nói là thật, hắn đã sai người mang một bé gái đến giao cho trẫm, nói rằng mười năm sau, sẽ có một cô nương đến từ tương lai, nhập vào thân thể của đứa bé này, đó là người duy nhất có thể giúp đỡ Hàn nhi phục quốc, ngươi nói, hiện tại trẫm nên tiếp tục cho rằng lời tiên đoán kia là giả không?” Hoàng đế nghiêm túc nói.
Tô Duyệt Duyệt mâu quang lóe sáng, lẽ nào việc nàng xuyên không về cổ đại, Nê bồ tát đó từ mười năm trước đã biết rồi.
Vong quốc, thật sự sẽ phát sinh sao? Nàng vẫn thật sự không dám tin, điều đó sẽ thật sự xảy ra, chỉ dựa vào người nữ nhân như nàng, sao có thể phục quốc chứ.
“Ngươi nói sẽ vong quốc, nhưng ta thấy tình hình hiện nay thật không có gì đáng lo a” Tô Duyệt Duyệt hoài nghi nhìn hoàng đế nói.
Bình thường mà nói, một vị hoàng đế khi biết được đất nước của mình sẽ diệt vong, đáng nhẽ phải sớm làm mọi việc đề phòng từ trước rồi, nhưng vị hoàng đế này sao lại còn có thể cười chứ, giống như là việc không hề liên quan đến ông ta vậy.
“Trẫm tuổi tác cũng đã cao rồi, Sức khỏe Trẫm như thế nào Trẫm là người rõ nhất, mấy năm nay cũng cố gắng chống cự, chính là hy vọng mười năm sau lời tiên đoán của người đó sẽ không xảy ra, nhưng mà hiện giờ…..Ngươi, người con gái của trời đã đến rồi, điều đó chứng minh lời điên đoán kia chắc chắn sẽ phát sinh” Mâu quang của hoàng đế xuất hiện một tia lo lắng.
Tô Duyêt Duyệt vẫn là không quá tin tưởng, một nhà tiên tri tại sao lại có thể tiên đoán nhiều sự việc như vậy chứ.
“Nê bồ tát đó, ta có thể thấy hắn không?” Tô Duyệt Duyệt hỏi.
Nếu như có thể nhìn thấy người đó, nói không chừng, hắn còn có thể đưa nàng về nhà, nàng mới không muốn quản chuyện vong quốc hay là diệt quốc, chỉ muốn nhanh chóng được về nhà.
“Chết rồi” Hoàng đế nói ra hai từ đơn giàn nhưng đã dập tắt tia hy vọng trong lòng Tô Duyệt Duyệt.
Chết rồi, sao có thể chết chứ? Vậy nàng làm thế nào để trở về a!!!
Hoàng đế dường như biết được Tô Duyệt Duyệt đang nghĩ gì, trong mắt xuất hiện một tia tinh quang, cười cười nói: “Ngươi muốn về tương lai sao?”
Tô Duyệt Duyệt khắp mặt tràn đầy vẻ kinh hỷ, vội vàng gật đầu, lẽ nào vị hoàng đế này biết cách đưa nàng trở về sao?
__Hồng Trần___