Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương : Theo kịp!
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Động tác của Lý Dương vô cùng thành thục, chỉ hơn chục giây, Phỉ Thúy lại lần nữa xuất hiện trên tay hắn. Dao khắc không ngừng điểm khắc trên Phỉ Thúy.
Có người tinh tế phát hiện, cả quá trình, mắt của Lý Dương đều không mở.
Đại sư chạm ngọc không dùng mắt nhìn, đừng nói các khán giả bình thường, chính các giám khảo và các đại sư chạm ngọc khác cũng đều chưa thấy qua.
Đây là chạm ngọc, một công việc đối với tinh tế yêu cầu vô cùng cao
Trên ghế khán giả, người ngồi hàng ghế trước nhất mắt mở càng to. Đây đều là đại sư chạm ngọc bị loại trước đây.Tuy bọn họ bị loại, nhưng trình độ hoàn toàn không kém, chỉ có điều không hơn được những người trên đài mà thôi.
Những người này hoàn toàn không quan tâm đặc biệt mắt Lý Dương như thế nào. Bọn họ hiện nay chú ý trên tay Lý Dương, quả thực nói, là Ngô Côn Đao trong tay của Lý Dương. Điều này chứng minh nơi này so với trạng thái làm việc của Lý Dương còn hấp dẫn sự chú ý của bọn họ hơn.
Lý Dương cầm Ngô Côn Đao , sử dụng tất nhiên là phương pháp khắc dao.
Phương pháp khắc dao trong thợ chạm ngọc sử dụng không nhiều. Đặc biệt là phương diện Phỉ Thúy, độ cứng của Phỉ Thúy rất cao, dao bình thường căn bản không thể tiến hành khắc trên Phỉ Thúy, chỉ có dao chế tác đặc biệt mới có thể.
Cho dù có dụng cụ vô cùng sắc bén, không có lực cũng không làm điểm này. Đây cũng là một trong các nguyên nhân hiếm hoi hiện nay của phương pháp khắc dao. Cho dù là Trần Vô Cực, cũng là trước đây sử dụng các máy móc phụ trợ, cuối cùng mới dùng dao khắc của mình để ngọc khí thành hình.
Cũng chỉ có Lý Dương, sử dụng dao khắc, hành động rất không phù hợp với quy luật thông thường.
Trực tiếp sử dụng dao khắc cũng bỏ qua, tục ngữ nói, ngoài ngành xem náo nhiệt, trong ngành xem bí quyết. Người khác chỉ cảm thấy động tác của Lý Dương rất thoải mái. Chỉ có bọn họ mới có thể hiểu được nơi khiến người khác rung động thật sự trong đó.
Khiến bọn họ kinh hãi nhất, chính là kết quả từng nhát dao của Lý Dương điểm xuống.
Đây rất giống phương pháp điểm khắc trong truyền thuyết. Tất cả các đại sư đối với danh từ này hoàn toàn không xa lạ, Thậm chí các đại sư chạm ngọc còn dùng các máy móc tiến hành điểm khắc trên ngọc khí.
Tuy nhiên các đại sư chân chính đều biết. Đây là một cách nói tự mình gạt người. Trong lịch sử phương pháp điểm khắc không phải không xuất hiện. Lục Tử Cương từng sử dụng. Đáng tiếc sau Lục Tử Cương, không còn dùng qua. Trở thành tuyệt học thất truyền khiến người tiếc nuối.
- Hồ đại sư, ông là người Tô Châu, ông thấy thế nào?
Một đại sư chạm ngọc hơn tuổi, râu bạc quay đầu hỏi người bên cạnh. Mấy người xung quanh cũng đều quay đầu, nhìn Hồ đại sư được hỏi.
- Ta không biết, ta thật sự không biết!
Hồ đại sư thoáng sửng sốt, lập tức lộ vẻ chua xót. Ông là đại sư chạm ngọc xuất thân thế gia, Tổ tiên từng là truyền nhân của Lục Tử Cương. Cho đến nay, ông cũng lấy truyền nhân chính tông của Lục Tử Cương mà tự cho mình.
Phương pháp khắc dao của Lục Tử Cương, ông tất nhiên vô cùng hiểu rõ. Ông cũng hiểu người vừa nãy hỏi là gì. Người khác muốn biết từ ông , Lý Dương dùng, rốt cuộc có phải trong truyền thuyết. Ngoài Lục Tử Cương không có người khác biết phương pháp điểm khắc.
Đáng tiếc chính là, vấn đề này ông không trả lời được. Phương pháp điểm khắc ông cũng giống như người khác, chưa từng thấy.
- Vương đại sư, ông thấy thế nào?
Lời người hỏi trước đó hoàn toàn không thoả mãn , lại quay sang một đại sư chạm ngọc khác, vị đại sư này đến từ Vân Nam, không có quan hệ cụ thể gì với Lục Tử Cương. Tuy nhiên, hắn ta sử dụng cũng là phương pháp khắc dao.
Cùng là kế thừa phương pháp khắc dao, nhất định sẽ biết chút gì đó.
Vương đại sư quay đầu lại, nhìn vào người rất nhiều người cùng ngành bên cạnh một cái, chậm dãi lắc đầu:
- Tôi cũng không biết, đây rốt cuộc có phải không?
Lời của anh ta làm cho rất nhiều người đều lộ thần sắc thất vọng. Phải chăng phương pháp khắc dao rất quan trọng. Đây là nhân tố quan trọng của Lục Tử Cương trở thành tông sư. Chính vì Lục Tử Cương tự sáng tạo ra phương pháp điểm khắc thần kỳ, mới làm ra những tác phẩm của tông sư, trở thành tông sư.
Điều này cũng ý nghĩa, có phương pháp điểm khắc rồi, khả năng trở thành tông sư rất lớn.
Tông sư à, cho dù là các đại sư chạm ngọc này cũng cần ngưỡng vọng. Thi đấu đại sư lần này nếu không phải lấy danh nghĩa của Trần Vô Cực để kêu gọi, tuyệt đối không thể đến nhiều đại sư như vậy.
Không có Trần Vô Cực. có thể một nửa người đều sẽ không đến. Đây chính là sức ảnh hưởng của tông sư.
Vương đại sư lại nhìn màn hình lớn, đột nhiên nói:
- Tuy nhiên tôi biết, phương pháp khắc mà Lý đại sư dùng, nhất định không bình thường. Mỗi dao của cậu ta điểm xuống tác dụng khác nhau, không phải đơn giản như trên bề mặt.
Vương đại sư nói xong, lại lẳng lặng nhìn màn hình lớn, anh ta đồng thời sử dụng phương pháp khắc dao, lúc này rung động nhất.
Mỗi lần Lý Dương xuống dao, nhìn điểm đơn giản một chút, trong đó không ngờ ẩn chứa rất nhiều điều phức tạp. Các cái này nếu không phải anh ta nhìn kỹ, lại thêm sử dụng phương pháp khắc dao nhiều năm, chắc cũng nhìn không ra.
- Không đơn giản!
Miệng vài người cùng nói một câu, trên mặt mỗi người đều mang theo kinh ngạc, người khác nói lời này bọn họ có lẽ không tin. Vương đại sư cả đời sử dụng phương pháp khắc dao nói như vậy, bọn họ không thể không nghĩ nhiều.
- Vương đại sư, ông cho rằng phương pháp khắc dao của Lý đại sư có thể so sánh với ông, như thế nào?
Một đạo sư chạm ngọc hỏi một câu rất cẩn thận. Vấn đề này có chút bén nhọn, dù sao bọn họ đều là người bị loại. Nếu Vương đại sư nói phương pháp khắc dao của mình tốt hơn của Lý Dương, chẳng phải là đối với mình bị loại rất không phục.
Tuy nhiên vấn đề này khiến bọn họ rất ưu sầu, rõ ràng biết không tốt, cũng cần đi hỏi một chút.
Vương đại sư chầm chậm lắc đầu, trên mặt đột nhiên hiện lên một tia cô đơn, thản nhiên nói:
- Tôi so với Lý đại sư, không bì được!
- Không bì được?
Người xung quanh càng thêm kinh hãi, đánh giá này vượt ra ngoài dự liệu của bọn họ, có thể nói vô cùng vô cùng cao. Tuy Vương đại sư bị loại, nhưng cũng là một đại sư chạm ngọc tiếng tăm lẫy lừng. So với các người đó trên đài mà nói cũng chỉ kém một chút như vậy.
Nếu dùng thành tích học tập để so sánh, Lý Dương là sinh viên đứng đầu trên điểm của khoa, còn Vương đại sư chính là sinh viên ưu tú thành tích mỗi lần đều điểm trên giấy. Chênh lệch này, hoàn toàn không rõ ràng.
Nhưng lúc này Vương đại sư lại nói, anh ta so sánh không nổi với Lý Dương. Điều này chẳng phải nói, Lý Dương cao hơn anh ta rất nhiều rất nhiều.
Chênh lệch này, thậm chí khiến Vương đại sư sinh ra ý nghĩ cả đời không thể so sánh. Điểm này chỉ nhìn vẻ mặt của Vương đại sư lúc này có thể đoán được.
- Cậu ta rốt cuộc làm được như thế nào!
Một đại sư chạm ngọc đột nhiên hỏi một câu. Lời này của anh ta không cố ý hỏi người nào, càng như là tự lẩm bẩm.
- Không biết, thật sự không biết!
Mỗi đại sư chạm ngọc, sau khi nghe được vấn đề này trong lòng đột nhiên đều có câu trả lời này. Không biết, thật sự là gì đều không biết, Lý Dương khiến tất cả mọi người nhìn không thấu, càng không biết hắn như thế nào có được thành tựu ngày hôm nay.
So với các đại sư chạm ngọc khác, Lý Dương như một truyền kỳ, càng là một bí ẩn.
Thời gian chầm chậm trôi qua, các đại sư chạm ngọc đều không nói chuyện nữa. Mắt bọn họ chỉ nhìn chăm chú vào một nơi, đó chính là Lý Dương.
Công việc của các đại sư chạm ngọc khác cũng như vậy đáng để bọn họ học tập và tham khảo. Nhưng so với Lý Dương hoàn toàn mang lại một lĩnh vực xa lạ cho bọn họ không đủ rồi. Sau thi đấu, rất nhiều đại sư chạm ngọc tham gia chung kết thậm chí hối hận, không thể tận mắt nhìn thấy Lý Dương làm tác phẩm này, cuối cùng chỉ có thể đi xem ghi hình.
Hai giờ chiều, rất nhiều tác phẩm của đại sư chạm ngọc dần dần hiện ra hình dạng. Tuy nhiên còn chưa thành hình. Nhưng đã lộ ra các chỗ khác nhau.
Các đại sư chạm ngọc này danh bất hư truyền, chỉ là hình thức ban đầu đã mang ra ý cảnh thuộc về mình.
Mười lăm vị đại sư chạm ngọc, khiến người không hiểu nhất vẫn là Lý Dương.
Phỉ Thúy trên tay Lý Dương so với trước nhỏ hơn một chút. Ở giữa bọ Lý Dương đào ra một cái hố nhỏ. Tuy nhiên, hình ảnh đại thể hoàn toàn không thay đổi, hiện nay vẫn là dáng vẻ ban đầu.
Khối Phỉ Thúy này của hắn, người khác căn bản không biết cần chạm khắc thành gì.
- Trần lão?
Ghế giám khảo bên đó, Hồng Lão lại quay đầu nhìn Trần Vô Cực. bọn họ giống như các đại sư bị loại, nhìn ra sự thần kỳ của phương pháp khắc dao của Lý Dương trước đó, nhưng đối với Lý Dương cũng không hiểu.
Mỗi người đều có lòng hiếu kỳ. Các lão tiền bối bọn họ cũng không ngoại lệ, cuối cùng Hồng Lão không kìm nổi hỏi Trần Vô Cực.
Trần Vô Cực quay đầu lại, khoé miệng mang theo nụ cười thản nhiên:
- Kết thúc thi đấu còn ba giờ nữa, sau ba giờ tất cả tất nhiên sẽ sáng rõ!
Câu trả lời của Trần Vô Cực, không khác đáp án, ai cũng đều biết sau trận đấu nhất định có kết quả.
Bọn họ muốn hỏi chính là Lý Dương rốt cuộc đang làm gì. Tất cả điều hắn đang làm có ảnh hưởng gì đến kết quả trận đấu. Trần Vô Cực đối với vấn đề này còn chưa trả lời. Khiến rất nhiều người thất vọng.
Bọn họ nào biết, lúc này ngay cả Trần Vô Cực cũng không biết Lý Dương đang làm gì.
Tất cả điều Lý Dương đang làm, cũng hoàn toàn vượt ra khỏi kiến thứ của ông. Các thứ này căn bản không phải là ông dạy Lý Dương. Cũng chính không thể trả lời vấn đề của Hồng Lão.
Trong sân thi đấu, khoé miệng của lý dương ngày càng dương cao, ý cười ngày càng đậm. Đây là phản ứng tự nhiên có.
Tác phẩm nay, đang phát triển theo hướng hắn tưởng tượng.
Tuy Lý Dương nhắm mắt, rơi vào trạng thái trời đất con người hợp nhất. Nhưng không có ai hiểu rõ Phỉ Thúy lúc này hơn hắn. Trong hình ảnh lập thể so với mắt thường càng rõ hơn nhiều, cũng tinh tế hơn nhiều.
Cả khối Phỉ Thúy, thay đổi bề ngoài tuy không lớn, nhưng bên trong bị lý dương thay đổi rất nhiều.
Những thay đổi này còn đều chưa thoát ra khỏi điều khiển của Lý Dương. Chỉ cần có thể tiếp tục như thế, đợi sau khi tác phẩm này thành hình, tuyệt đối là một tác phẩm kinh thiên động địa.
Thời gian tiếp tục trôi qua, càng gần thời gian kết thúc, tiếng bàn luận của ghế khán giả cũng càng lớn.
Rất nhiều tác phẩm của đại sư chạm ngọc đều bước vào giai đoạn cuối cùng. Rất nhiều người đang xem từng tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ từ trước mắt mình ra đời đều có cảm giác thoả mãn.
Một vài đại sư chạm ngọc hoặc là người am hiểu chạm ngọc, vẫn đều không ngừng nói ra suy nghĩ của mình, bình luận các tác phẩm của các đại sư chạm ngọc.
Bàn luận này cơ bản đều rất ca ngợi, các đại sư chạm ngọc làm quả thực rất tốt, khiến bọn họ căn bản chọn không ra khuyết điểm.
Trong tất cả đại sư, được bàn luận nhiều nhất chính là Lý Dương. Phỉ Thúy của Lý Dương cũng thành hình rồi. Tuy nhiên là một hình vuông. Khối Phỉ Thúy này của Lý Dương càng giống như một nửa điêu khắc, mấy mặt của Lý Dương bị Lý Dương chạm khắc ra rất nhiều hình vẽ.
Trên màn hình lớn đang hiển thị các hình vẽ này. Đáng tiếc là, người có thể hiểu các hình vẽ này hoàn toàn không nhiều.