Siêu Cấp Shipper

chương 209

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Người quản lý cười và nói: “Tất nhiên là không, cam kết này được viết rõ ràng, đây là ràng buộc về mặt pháp lý, nó chắc.

chăn không phải là một trò đùa.”

Phương Vân hỏi: “Phiếu mua hàng Lamborghini của con trai tôi thực sự lợi hại như vậy sao?”

Người quản lý mặt đỏ bừng nói: “Đương nhiên, phiếu của anh Phương là hoàn toàn có thật, bởi vì chúng tôi không thể hoàn lại tiền, nên chúng tôi đã phải thay thế số dư còn lại để đổ xăng và bảo hành bảo dưỡng”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!”

Phương Dạ thúc giục: “Cha, không còn sớm nữa, chúng ta lái xe về thành phố ăn cơm rồi về thôi, ngày mai còn phải tham dự hôn lễ của cậu.”

“Đúng, đúng, đã trưa rồi, quên mất chúng ta còn chưa ăn sáng!” Phương Vân cảm thấy có chút đói bụng.

Phương Dạ cười nói: “Cha, hôm nay con mua được xe, vui như vậy, cha có định dẫn con đi ăn món ngon gì không?”

Phương Vân xua tay: “Mẹ con là người có tiếng nói cuối cùng.”

Phạm Ngọc Lan nói: “Mẹ nghe mọi người nói có một nhà hàng chay gần đây, có thể tha hồ ăn với giá tệ một người, hơn nữa còn có đến mấy chục món ăn, chúng ta đến đó ăn đi!”

Nụ cười của Phương Dạ đột nhiên sụp đổ: “Hả? Ăn chay sao?”

Thể chất của anh không giống người thường, ăn chay trường cũng không có ích gì.

“Bây giờ không phải đang thịnh hành chế độ ăn uống lành mạnh sao? Món chay đều là thực phẩm màu xanh, là chế độ tốt nhất cho sức khỏe”

Cuối cùng Phương Vân cũng không thể chịu đựng được nữa: “Vợ à, con trai chúng ta còn đang lớn, không thể toàn ăn chay được! “

Phương Dạ gật đầu liên tục: “Đúng vậy, đúng vậy, con nghĩ con còn có thể cao thêm vài cm nữaf được rồi.” Cuối cùng Phạm Ngọc Lan cũng đồng ý: lát nữa chúng ta đi qua ngã tư, chúng ta hãy mua thêm hai quả trứng trà.”

Phương Dạ nghe vậy thì rơi nước mắt.

Cha mẹ ơi, hai người đừng đùa như vậy chứ, con trai không có ở đây thì hai người ăn hải sản, khi con về thì ra quán chay ăn, tốt xấu gì con cũng vừa quẹt phiếu mua hàng Lamborghini trị giá vạn đó, chỉ đổi được hai quả trứng trà.

vạn một quả sao?

Đột nhiên Phương Dạ cảm thấy mình thật sự muốn đánh ai đó…

Nhìn cả gia đình ba người đang ngồi trên Q vui vẻ rời đi, Tê Kiến Quốc và Hoàng Bội Di vẫn còn đang ngơ ngác, đứng ở nơi đó giống như hai tên hề, trông rất buồn cười…

Tất nhiên, chỉ một phút sau cả hai đã được cô gái bán hàng “rời’ ra ngoài, không mua xe còn đứng đờ người ở đây, định làm thần giữ cửa à?

Ăn một bữa cơm chay no đến mức nhe răng nhếch miệng, cảm thấy cả người đã sắp biến thành đồ chay luôn rồi.

Phương Vân và Phạm Ngọc Lan lại vui vẻ vừa ăn vừa nói chuyện, cứ nói chuyện rồi nói tới trên người của Phạm Nam.

“Bà xã, vẫn chưa gọi điện thoại được cho em trai của bà à?”

“Tôi thấy là không phải là chưa sạc pin, chắc chắn là thằng nhóc kia không muốn trả tiền nên đang tránh chúng ta đây màI”

“Ông xã, dù sao thì cũng đã mua xe rồi, số tiền ấy coi như là bỏ đi, coi như là đầu tư cổ phần là được!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio