Siêu Cấp Shipper

chương 218

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Sau khi trở về tiểu khu, lúc đang lên tầng, gia đình ba người gặp thím Vương hàng xóm.

Phương Dạ lễ phép chào hỏi: “Chào dì Vương!”

“Ai da, hôm nay Tiểu Dạ sao lại về rồi? Chắc cháu chưa tốt nghiệp nhỉ?” Thím Vương cười hỏi.

Phạm Ngọc Lan cười nói: “Cậu của nó ngày mai kết hôn rồi, vì vậy hôm nay nó mới về đây.”

Dì Vương gật đầu: “Hóa ra là vậy, Tiểu Dạ à, ở trường đại học cháu đã có bạn gái chưa?”

Phương Dạ thành thật nói: “Vẫn chưa.”

“Dì đúng là không biết nên bảo cháu sao đây, một thanh niên đẹp trai như vậy mà vẫn còn độc thân.” Thím Vương thở dài: “Chắc là do cha mẹ cho sinh hoạt phí quá ít nên không có tiền đi tìm bạn gái? “

Phương Vân ngụy biện nói: “Chị Vương, xem chị nói kìa, phí sinh hoạt tôi đưa cho con trai tôi cao hơn mức bình quân, được rồi, không có bạn gái là chuyện riêng của nó, giá như nó bằng một nửa của tôi năm đó…”

“Hử?”

Phạm Ngọc Lan bỗng nhiên trừng mắt nhìn ông ấy.

Hô hấp của Phương Vân như ngưng lại, vội vàng nuốt những lời định nói.

‘Thím Vương đang nghe một cách say sưa, bà ấy hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của Phạm Ngọc Lan: “Này, tiểu Phương, cậu nói tiếp đi, hồi đó một nửa của cậu là gì thế?”

“Tôi đang nói về thành tích học tập, hahahaha, hay thôi đi, tuổi của nó vẫn còn trẻ, xã hội bây giờ không phải đang thịnh hành cẩu độc thân sao? Làm con chó này cũng chẳng phải không tốt, đợi sau khi có được công việc rồi đi †ìm cũng chưa muộn. “

Phương Dạ nghe xong cả mặt đầy âm u, lời nói của cha nói quá đáng, cái gì mà làm con chó này cũng chẳng phải không tốt chứ?

Thím Vương nói: “Như thế làm sao được? Tiểu Dạ đã hơn hai mươi tuổi rồi, ở thời đại chúng ta, con trai có thể đánh xì dầu, không bạn gái sẽ bị người khác chê cười!”

Phạm Ngọc Lan nói đùa: “Vậy thì phải làm sao đây, hay là chị Vương giới thiệu bạn gái cho nó?”

‘Thím Vương cười toe toét: “Còn nói nữa, tôi đúng là có một cô gái để giới thiệu với Tiểu Dạ, con bé là cháu gái xa của tôi, bây giờ đang làm việc trong một công ty lớn ở Hoa Hải, nó năm nay mới tuổi, trông rất lanh lợi!”

“Thật sao?” Hứng thú của Phạm Ngọc Lan lập tức bị kích thích: “Chị Vương, có bức ảnh nào của cô bé không?”

“Đương nhiên là có, hai người đợi một chút, để tôi tìm!”

Thím Vương lấy điện thoại ra, lướt lướt xem một hồi, sau đó bấm vào một bức ảnh.

Cả ba người nghiêng người xem, gần như đồng thời lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười.

Hóa ra bức ảnh trong điện thoại của thím Vương là hình ảnh của một em bé hai tuổi, cô bé đang quấn tã, khuôn mặt phúng phính đáng yêu như một con búp bê.

Phương Dạ lúng túng nói: “Dì Vương, có phải dì tìm nhầm ảnh rồi không? Cô gái này làm sao mà giống tuổi đượcchứ”

Phương Vân cũng cười theo: “Đúng vậy, chị Vương, chị nhìn thấy một cô gái tuổi mặc tã từ bao giờ vậy?”

‘Thím Vương thề thốt: “Không sai đâu, đây là ảnh của đứa cháu gái xa của tôi, nhưng nó được chụp cách đây năm, tôi lúc đầu có một bức ảnh gần đây của cô bé, nhưng tôi không cẩn thận ấn xóa đi rồi, nhưng không sao, nhìn bức ảnh này, cũng biết nó là một đứa trẻ xinh đẹp, làn da trắng trẻo mịn màng giống như các ngôi sao trên TVI “

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio