Diêm Quân Lệnh nhún vai, cô bé này cũng khá có nghi lực đấy.
“ Cuộc thi trước đó em đã đau đến như vậy rồi, rốt cuộc vì cái gì vậy?” Diêm Quân Lệnh nhìn Lâm Lam hỏi.
“Tôi muốn thắng.” Tuy vết thương giờ đã kết vảy, nhưng nhớ lại cơn đau lúc đó, trong lòng Lâm Lam vẫn thấy có cảm giác nhói buốt, nhưng vì cha, vì phần chiến thắng, cuối cùng cô đã chịu đựng được.
“Thế mai sau tôi sẽ luôn để em thắng.” Diêm Quân Lệnh nhìn thẳng Lâm Lam nói một cách nghiêm túc.
Lâm Lam ngoan cố lắc đầu: “ Tôi biết anh có năng lực như vậy, nhưng con đường người mẫu này là tôi tự chọn, tôi muốn tiếp tục đi trên con đường này, nếu muốn trở thành Gisele Bundchen của Trung Quốc thì tôi không thể cái gì cũng trông cậy vào anh được.”
Mấy năm nay vì sự phản đối của cha, cũng vì sự cạn hẹp của cuộc sống, cô rất ít khi mở miệng nói với người khác ước mơ của mình. Hầu như tất cả con người trên trái đất này đều đang “quằn quại” vì lòng tham hư vinh, vì tiền, vì danh lợi, tựa hồ như ai dám nhắc đến “ước mơ” thì là đồ giả bộ, không hòa đồng, nhưng trong giây phút này, Lâm Lam cảm thấy Diêm Quân Lệnh sẽ không chế giễu ước mơ của mình, không cười vào mặt cô vì không biết tự lượng sức mình.
“Chỉ cần em muốn, tôi sẽ giúp em.” Diêm Quân Lệnh nhìn người con gái trước mắt mình, cảm thấy lúc này có ánh hào quang rực rỡ toả ra từ người cô.
Diêm Quân Lệnh không ghét đàn bà có dã tâm, ngược lại, anh rất thích những phụ nữ dám phấn đấu vì mục tiêu của mình, đơn giản anh chỉ là muốn bảo vệ cô, để cho cô có thể đạt được mơ ước mà không phải lo ngại gì có kẻ ở phía sau hãm hại.
“Cảm ơn anh.” Lâm Lam thành thực cảm ơn Diêm Quân Lệnh, cảm ơn không phải vì anh muốn giúp mình, mà là vì sự thấu hiểu của anh với cô.
“Không cần cảm ơn tôi, chỉ cần em đồng ý việc đó là được.”
“Ừ?” Lâm Lam tỏ ra vẻ nghi hoặc ừ một câu, không biết Diêm Quân Lệnh muốn cô đồng ý việc gì.
“Sau này gặp phải chuyện khó khăn gì, hoặc việc giống hôm qua, phải ngay lập tức gọi điện cho tôi, chứ không phải chạy đi uống rượu, nếu không thì đừng trách tôi nặng tay đánh đít em.” Diêm Quân Lệnh yêu cầu nhưng cũng là ra lệnh.
Lâm Lam trong đầu như bị tông một cú liền nhớ lại hai cái đánh nặng tay trên cặp mông của mình hôm qua, mặt bỗng đỏ bừng, cúi đầu xuống một hơi ăn nốt bát cháo, liền vẫy vẫy tay với Diêm Quân Lệnh “Tôi đi vào xe đợi anh đây.”
Diêm Quân Lệnh cười khẽ một tiếng, lau tay, bước đi theo sau.
Trên xe.
Lâm Lam lướt nhanh mọi lời nhắn để lại của những người đang theo dõi trên mạng và kênh thông tin liên quan đến việc đang tranh cãi đó, gần như có thể khẳng định là đã có người thuê “lính” ở trên mạng, nếu không, với một cuộc thi người mẫu của một thành phố hạng hai này, làm sao mà có thể gây sự quan tâm lớn như vậy, nhất là giờ này đã kết thúc được gần một tuần rồi.
Ai là người đã đi thuê “lính”, kết quả không nói cũng biết.
“Anh Diêm.” Xe mới chạy được một lúc, Lâm Lam tự dưng gọi với giọng điệu mềm yếu.
“Hửm?”
“Có phải ngay lúc gặp tôi anh đã bị sét ái tình đánh rồi không?” Lâm Lam tuy có chút sợ sệt sau khi nghe thấy giọng điệu này của Diêm Quân Lệnh, nhưng cô vẫn to gan hỏi tiếp.
“Hửm?” Diêm Quân Lệnh nhếch mày, cô bé này muốn nói gì vậy.
“Nếu như vậy, thế anh chắc là thích tôi lắm phải không?" Lâm Lam cảm giác mặt mình ở giây phút này chắc dày như Trường Thành.
“Há hà, cho nên em đã bắt đầu sinh kiêu vì được tôi thích rồi phải không?” Diêm Quân Lệnh hỏi.
“Cũng không phải, chỉ là anh là con trai của sếp Diêm, thế chắc anh quen biết được rất nhiều người có quan hệ và bản lĩnh, có thể giới thiệu một người quản lý cho tôi được không? Không cần phải quá lợi hại, có thể xử lý giúp tôi những hợp đồng ngày thường là được, vì... vì tôi... tôi xem không hiểu được hợp đồng.” Cũng không hẳn là Lâm Lam không đọc hiểu được hợp đồng, mà là hợp đồng của công ty có rất nhiều “mẹo” khúc khuỷu quanh co, nếu không có người chuyên nghiệp quản lý, rất dễ bị lừa, bị người ta bán đi còn đứng đếm tiền hộ.
Giống như hợp đồng ba năm trước Lâm Lam ký kết với Trần Lâm Kiệt, không những thời gian hiệu lực đã đạt đến hai mươi năm, cô còn không có quyền lợi từ chối những điều khoản hợp đồng của công ty. Bây giờ suy nghĩ của Lâm Lam trước mắt là phải giành được vị trí đại sứ hình tượng của Tấn Thị, đợi danh tiếng của mình lên một bậc mới xong, sau đó lấy lại quyền tự do lựa chọn công việc.
Nếu không, sau này Trần Lâm Kiệt nếu muốn hủy hoại cô, chỉ cần tùy ý sắp xếp vài show và quảng cáo cho cô là đủ làm cho cô kiệt sức rồi.
Còn lại về hợp đồng, Lâm Lam bây giờ muốn lấy lại, e là sẽ rất khó.
“Chuyện nhỏ thế này?” Diên Quân Lệnh cứ tưởng là con bé này lại muốn giở trò gì, hóa ra chỉ là vì cái này.
“Không phải nhỏ đâu, theo tình hình hiện tại của tôi, cũng chỉ là có chút danh tiếng trong Tấn Thị này, tốt hơn một chút so với người mẫu hạng B, nếu mà tôi có đoạt được quán quân của cuộc thi “ Ngôi sao Tấn Thị” còn có khả năng lên bậc người mẫu hạng A, nhưng kết quả anh cũng thấy rồi đấy. Trước đây Trần Lâm Kiệt kiêm nhiệm người quản lý của tôi, nhưng bây giờ tôi không thể tin tưởng anh ta nữa, những người trợ lý có thể cho mình yên tâm giờ muốn tìm cũng khó, tất nhiên, điều quan trọng nhất là tôi không trả nổi lương cao.” Lâm Lam than thở nói, tuy cô bây giờ còn chưa quá 21, nhưng có thể gọi là “lớn tuổi” trong ngành này rồi.
“Tôi làm quản lý cho em.”
“Cái gì?” trong lúc ngữ điệu của Lâm Lam đang dần mất tự tin, Diêm Quân Lệnh bỗng dứt khoát nói:
“Không được hả?”
Lâm Lam vội vàng lắc đầu: “Không phải, nhưng, trả lương cho anh đắt lắm?”
“Không đắt, em có thể trả bằng "thịt”.” Diêm Quân Lệnh nói một cách nghiêm túc.
“Vô liêm sỉ!” Lâm Lam trả lời luôn một câu mà không cần suy nghĩ.
Diêm Quân Lệnh lại tỏ ra vẻ vô tội nói: “Ý của tôi là sau này em nấu cơm làm món ăn có thể cho nhiều thịt vào.”
“...” Lâm Lam hết lời, tại cô suy nghĩ linh tinh sao?
“Nhưng nếu em muốn trả bằng “thịt” kia thì cũng được thôi, tôi cũng chấp nhận được mà.” Diêm Quân Lệnh nói như là một chuyện bình thường, nhưng Lâm Lam chỉ muốn cho anh một trận.
KÉT... (tiếng phanh xe)
Ngay lúc này, đã đến cục du lịch rồi.
Không sai, Lâm Lam chuẩn bị vượt mặt công ty Tinh Thần, trực tiếp ký kết với cục du lịch.
“Tôi ở ngoài đợi em.” Thân phận của Diêm Quân Lệnh không thích hợp xuất hiện trong đó.
Lâm Lam gật đầu, giơ ra bàn tay thành quá đấm làm động tác “Cố lên”, có chút ngờ ngệch đáng yêu. Diêm Quân Lệnh nhếch môi cười, đợi Lâm Lam đi xong, lập tức gọi điện cho Lý Húc, “Cậu gỡ hết tin nóng về “ cô gái không đạt giải” ở trên mạng xuống.”
“Dạ, thưa ông chủ.” Lý Húc đoán chắc việc liên quan đến vợ mới cưới của ông chủ, liền lập tức đi xử lý việc này.
Ban đầu Lâm Lam còn lo lắng cục du lịch sẽ gây khó dễ cho mình vì tin nóng trên mạng, nhưng không ngờ quá trình ký kết rất thuận lợi. Nhưng Lâm Lam nêu ra yêu cầu của mình, cô sẽ chứng minh cho cục du lịch thấy, cô giành được hợp đồng này không phải chỉ vì người đàn ông kia, còn vì bản thân cô nữa.
Bệnh viện.
Lúc đầu Hàn Hinh Nhi dự định sẽ lợi dụng dư luận tạo áp lực cho cục du lịch trước khi Lâm Lam ký kết. Ai ngờ chưa hết buổi sáng, tin nóng trong ngày đã bị gỡ xuống, sau đó công cáo chính thức của cục du lịch thành phố đã tuyên bố, không ngờ vẫn chính là Lâm Lam.
Việc đã khẳng định, Hàn Hinh Nhi nổi giận ném chậu hoa trên bàn xuống đất, sau đó ra lệnh cho tiểu Tiết: “ Đi liên hệ với phóng viên Tống, đoạn video đó có thể tung ra ngoài rồi.”
Hàn Hinh Nhi không tin, cô sẽ thua Lâm Lam.
Vui vẻ cầm hợp đồng lên xe, Lâm Lam đã gần như tưởng tượng được biểu cảm của Hàn Hinh Nhi lúc này, đôi mắt quyến rũ nhếch lên, nhìn Diêm Quân Lệnh, “ Chúng ta làm thế này có phải gọi là “quy tắc ngầm” không nhỉ!?”
“ Nếu tối nay em sẵn lòng dâng hiến thân thể, thì tính là vậy.”
“Tôi từ chối.” Lâm Lam kiêu ngạo nói xong, liền nhanh chóng gõ bàn phím, gửi tin nhắn cho một bạn trước đây ở công ty.
Diêm Quân Lệnh thắc mắc: “Vẫn phải làm gì vậy?”
“Không biết Lý San thế nào rồi, Hàn Hinh Nhi chắc chắn không dễ dàng bỏ qua việc này đâu, Trần Lâm Kiệt nhất định cũng sẽ gây khó dễ cho tôi. Cho nên tôi phải tìm được bằng chứng hãm hại tôi ở cuộc thi lần trước của họ.” Lâm Lam luôn cảm thấy việc sẽ không sớm kết thúc vậy, trong lòng có chút hoang hốt bất an.
“Ừm.” Diên Quân Lệnh gật đầu, phải thả Lý San về.
Nhưng lần này anh sẽ dặn người phải cẩn thận coi chừng mấy cô này.