Siêu Nugu Như Mình Vậy Mà Là Idol Hàng Đầu Âm Phủ

chương 32

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi lấy bịt mắt xuống, Quỳnh Nhân nhìn thấy hầu hết là những gương mặt xa lạ. Trong đó có hai vị là người cậu quen, một người là Miêu Triết Ngôn, người kia là Cố Mộng Tang. Vừa thấy cậu, hai người họ như gặp được người thân, yên lặng dựa sát lại gần Quỳnh Nhân.

Quỳnh Nhân cũng nhận ra hai người nữa, đều là thực tập của Star Motion cùng đợt với Mạnh Thanh Hành, Hạ Hồi cùng Khương Diệc Minh.

Nghe nói CP của hai người này rất nổi.

Tất cả mọi người đều có một chiếc điện thoại, thực tập sinh có thể xem phòng livestream của mình qua chiếc điện thoại này, biết được độ hot hiện tại của bản thân, nhưng họ không thể đọc bình luận, cũng không thấy được xếp hạng.

Lý Quỳ nói như vậy mới kích thích.

Từ lúc mười người bước lên xe, phòng livestream đã bắt đầu phát sóng.

Vừa nhìn qua liền biết độ hot của các phòng livestream.

Hiện nay, bốn phòng hot nhất lần lượt thuộc về Cố Mộng Tang, Hạ Hồi, Khương Diệc Minh, Quỳnh Nhân.

Fans của ba người trước đã trải qua nhiều loại hoạt động, khi livestream vừa mở liền lập tức đổ bộ, điên cuồng thả bình luận.

Lý Quỳ quay lưng về phía tòa nhà lớn, vẻ mặt u ám, thanh âm trầm thấp, bắt đầu giới thiệu bối cảnh của kỳ đầu tiên.

Theo truyền thuyết, tòa nhà trước mặt đã từng là âm cốt trạch.

Âm cốt trạch là gì? Chính là nơi chuyên dùng cho việc chứa tro cốt.

Giá đất ở Long Thành ngày càng tăng cao, giá đất tại nghĩa địa ít thì mấy chục ngàn, nhiều cũng lên tới hàng trăm ngàn, trở thành một gánh nặng cho những người còn sống.

Vì thế, loại hình bất động sản đặc biệt này bỗng thu hút nhiều người.

Đây thường là những ngôi nhà ế khách được xây dựng tại các vị trí hẻo lánh, quy cách phân lô cũng như thiết kế không tiện dụng, đành phải bán với giá thấp.

Tuy hầu hết những nhà ở này đều đắt đỏ hơn so với mộ phần tại nghĩa địa, giá cả hiện tại lại rẻ nhưng lại có quyền sở hữu tài sản lâu dài và có nhiều cơ hội tăng giá trong tương lai hơn mộ phần.

Tòa nhà trước mắt này đã từng được sử dụng để làm âm cốt trạch.

Lúc đầu, tòa nhà này cũng không thiếu người bình thường sinh sống, nhưng theo thời gian, xương cốt càng lúc càng nhiều, âm khí ngày một dày đặc, người dân bắt đầu cảm thấy đời sống gặp nhiều khó khăn, cơ thể lạnh lẽo, mùa hè cũng phải đắp chăn bông, nếu không sẽ rét đến mức không ngủ được.

Trong tòa nhà thường xuyên có tiếng nhạc buồn vang lên, mùi đốt tiền giấy quanh quẩn khắp các tầng lầu, qua một thời gian, rốt cuộc người dân bình thường không thể chịu đựng thêm nữa, chỉ đành từ từ dọn đi.

Tòa nhà này cuối cùng hoàn toàn trở thành một nghĩa địa.

Tuy nhiên!

Lý Quỳ bất ngờ cất cao giọng, các thực tập sinh đang chăm chú lắng nghe bỗng rùng mình hoảng hốt. Lý Quỳ hài lòng nở nụ cười, nhìn thấy Quỳnh Nhân không có bất kỳ phản ứng nào, ông thầm an ủi bản thân, vị này không được tính là người, không dọa được cậu ấy, chắc chắn không phải do câu chuyện của ông không hay.

Lý Quỳ tiếp tục nói.

Tuy nhiên, những người chôn cất tro cốt tại tòa nhà này dần dần phát hiện cuộc sống của bọn họ ngày càng trắc trở, không ít người ban đêm nằm mơ thấy người nhà đã qua đời.

Nội dung thân nhân của họ báo mộng đều giống nhau, nói rằng vì phong thủy nơi này cực kém nên đã sinh ra một ác quỷ vô cùng đáng sợ. Ác quỷ này nô dịch những người được chôn cất tại đây, nếu không muốn số mệnh của bản thân trở nên lụn bại, phải nhanh chóng di chuyển tro cốt của người đã mất.

Nhóm chủ nhà lúc đầu không tin chuyện ma quỷ, bọn họ mua nhà này để chôn cất tro cốt, nếu rời đi nơi khác, lẽ nào họ lại phải bỏ tiền mua mộ phần tại nghĩa địa sao?

Việc báo mộng vẫn tiếp tục diễn ra không ngừng, những thân nhân ban đầu còn từ tốn khuyên bảo, sau đó dần dần trở nên điên cuồng, thậm chí nhóm chủ nhà còn phát hiện nhiều vết bầm xanh tím trên người sau khi tỉnh dậy.

Xảy ra chuyện như vậy, không ai dám không tin chuyện tâm linh nữa.

Tro cốt được rời đi nơi khác, không người sống nào dám chuyển vào đây ở nữa.

Tòa nhà này hoàn toàn bị bỏ hoang.

Thế nhưng, trong tòa nhà này, vẫn có vài hộ gia đình lưu luyến chưa rời đi.

Bọn họ đang chờ để chào đón mọi người.

Nghe Lý Quỳ nói xong, Cố Mộng Tang và Miêu Triết Ngôn đều run rẩy, những người khác cũng có phần sợ hãi, Khương Diệc Minh cố gắng thể hiện dáng vẻ không chút kinh sợ, mạnh miệng nhìn vào ống kính nói: “Ha ha, may thay tôi là người theo thuyết vô thần.”

Mặt Quỳnh Nhân không hề biến sắc, cậu nhìn tòa nhà lớn đằng trước rồi nhớ lại lời thề son sắt của Lý Quỳ.

Trước khi quay chương trình, Lý Quỳ nói với cậu, những truyền thuyết về địa điểm quay đều do ông ta bịa bừa ra, dù sao cũng chỉ là chương trình giải trí, không cần thiết phải tới tận nơi có ma thật, ngộ nhỡ có người mất mạng thì khó mà giải quyết.

Nếu nói tòa nhà trước mặt này có ma thì cũng có phần gượng ép, nhưng…

Quỳnh Nhân đưa mắt nhìn biển hiệu giăng kín tòa nhà.

Phòng Trú Dương của Nhất điện, phòng Trú Dương của Nhị điện, phòng làm việc của địa phủ Long Thành, tổng cộng không dưới mười văn phòng.

Trên đỉnh tòa nhà là một bảng hiệu khổng lồ với dấu hiệu theo thứ tự của Thập vương.

Lý Quỳ quả là một nhân tài.

Ở Long Thành có nhiều nơi không người ở đến vậy, thế mà ông ta chọn lên chọn xuống thế nào, lại chọn đúng tài sản cố định của địa phủ.

Tòa nhà trước mặt ồn ào tiếng quỷ, nhóm quỷ hồn liên tục ra ra vào vào, Quỳnh Nhân không nhịn được sờ chiếc lắc trên tay, đây là món đồ được làm từ cánh hoa sen Ngôn Mặc đưa tặng cậu.

Hiện giờ, ở đây, ngoài cậu ra, không ai thấy lượng quỷ hồn tấp nập như thủy triều trước mặt, chỉ sợi lắc này mới có thể mang tới cảm giác ấm áp cho Quỳnh Nhân.

“Quỳnh Nhân! Là Quỳnh Nhân!”

“Con trai tôi đến phòng Trú Dương, đầu tôi còn chưa chắc chắn, có khi nào dọa sợ con trai không?”

“Rốt cuộc tôi cũng được tận mắt gặp chồng iu rồi, chấm chấm nước mắt.”

“Đừng khiến cậu ấy căng thẳng, cậu ấy tới quay chương trình, mấy người đừng quấy rầy cậu ấy!”

Được đồng nghiệp nhắc nhở, nhóm quỷ hồn đồng loạt im lặng, nhẹ nhàng đi vào trong.

Đi đến cửa, bọn họ đồng loạt quay đầu lại, nắm tay ra hiệu cổ vũ cậu.

Quỳnh Nhân: “…”

Cậu nở nụ cười, khẽ gật đầu về phía cửa.

Nhóm quỷ hồn vô cùng kích động.

“A a a, con trai đáp lại chúng ta!”

“Con trai quay chương trình gì vậy, tôi muốn xem quá trời.”

“Chỉ lên bằng Internet âm phủ, không xem được chương trình của con trai rồi, chỉ xem được Weibo tuyên truyền của thằng bé thôi, đau lòng quá.”

Haiz, Quỳnh Nhân không nhịn được thở dài, cũng vì có ống kính nên hành động của cậu bị hạn chế. Bằng không, cậu sẽ lập tức nói cho bọn họ biết, không cần lo đâu, chương trình này sẽ được chiếu trên Video Cất Cánh. Mấy người cũng có thể nhìn thấy tôi!

Thấy cậu thở dài, Cố Mộng Tang và Miêu Triết Ngôn lập tức khẩn trương hẳn lên. Lý Quỳ đã cam đoan với bọn hắn chắc chắn sẽ không có vấn đề gì trong quá trình quay, nhưng ngay cả người như Quỳnh Nhân còn thở dài, vậy chứng tỏ chỗ này không chỉ có quỷ, mà quỷ còn vô cùng hung ác!

Lý Quỳ kể xong chuyện, thỏa mãn khi thấy gương mặt sợ hãi của mọi người, ông nói:

“Cái tên “Thần bí ” có nghĩa là trong thực tập sinh ở đây sẽ chọn ra một ngôi sao của những điều thần bí. Mỗi người tham gia đều có một thân phận khác nhau, mời mọi người khám phá xem bản thân là ai và sẽ hát bài hát nào. Đến đêm mai, sẽ chỉ có bốn người có thể trình diễn bài hát của bản thân. Bây giờ, cuộc đấu chính thức bắt đầu, chúc mọi người may mắn.”

Trong nhóm thực tập sinh có người sợ thật, có người giả bộ sợ, tất cả sôi nổi cùng đi vào trong tòa nhà.

Quỳnh Nhân đi rất chậm, cậu tụt lại cuối cùng, Miêu Triết Ngôn và Cố Mộng Tang nhắm mắt nhắm mũi đi theo cậu.

Quỳnh Nhân xoay người, bất đắc dĩ hỏi: “Hai người đi theo tôi làm gì?”

Mặt Cố Mộng Tang hiện rõ vẻ tang thương: “Nhờ cậu bảo vệ mạng chó này của tôi!”

Miêu Triết Ngôn khẩn trương bóp chiếc móc khóa Dora trong túi quần: “Đại lão cầu cưu mang.”

Fan trong livestream của hai người lập tức rơi vào trạng thái mê mang.

【Họ đang làm gì vậy?】

【Bọn họ có quan hệ như thế nào? Người qua đường xin phép hỏi.】

【Thân là fan only của Cố Mộng Tang năm năm, đây là lần đầu tiên tôi biết hai người họ có quen nhau.】

【Có cảm giác hôm nay Tang Tang thực sự hoảng sợ, trước kia Tang Tang đều cố tỏ ra dũng cảm ai u.】

【Không phải nơi này thật sự có thứ gì đó đấy chứ?】

Cố Mộng Tang lén lút hỏi: “Cậu nói coi, tòa nhà này có thật sự sạch sẽ không?”

Miêu Triết Ngôn khẩn trương gật đầu, hắn cảm thấy tòa nhà này đặc biệt u ám.

Quỳnh Nhân nhìn một tá âm sai bay ra ngoài từ cửa sổ: “Tôi không hiểu, sạch sẽ là sao?”

Cố Mộng Tang: “Chính là mấy cái, ờ rất đặc biệt ấy… biết bay, nửa trong suốt.”

Quỳnh Nhân hiền lành nhìn bọn họ, dẫn dắt từng bước: “Đây không phải chỉ là một tiết mục giải trí thôi sao, làm sao chương trình có thể để chúng ta tới nhà ma thật chứ? Huống chi trên đời này căn bản không có quỷ, xin các vị đừng tuyên truyền tư tưởng phong kiến mê tín.”

Miêu Triết Ngôn cắn ngón tay: “Vậy vì sao cậu lại thở dài?”

Quỳnh Nhân: “Đói bụng, tùy tiện than thở thôi.”

“Thật sự không có vấn đề gì chứ?” Cố Mộng Tang vẫn muốn xác nhận lại.

Quỳnh Nhân gật đầu: “Thật.”

【Móa, xảy ra chuyện gì vậy? Hai người bọn họ coi Quỳnh Nhân thành thiên sư đấy à?】

【Chiêu trò marketing có thể cách xa anh tôi được không, hỡi kẻ hút máu độc ác.】

【Mệt mỏi quá, tôi chỉ một lòng hướng về Tiểu Tang thôi.】

Ba người Quỳnh Nhân cùng đi vào trong tòa nhà.

Lúc này, trong từng livestream đều hiện lên những dòng chữ nhắc nhở khác nhau.

Phía góc trái livestream của Quỳnh Nhân hiện ra:

Toàn bộ tuyển thủ đã vào trong tòa nhà, trận đấu chính thức bắt đầu.

Họ tên: Quỳnh Nhân

Thân phận: Thầy hướng dẫn của Thần bí

Bởi vì chương trình giải trí này có cách thức rất đặc biệt, mười người sẽ chia ra mười sóng livestream khác nhau, đồng thời cũng có livestream tóm tắt chính thức của chương trình với lời dẫn từ chính đạo diễn.

Để tiện cho việc bàn luận, các fan cũng mở các topic thảo luận đặc biệt trong siêu thoại.

Ngay khi thân phận của Quỳnh Nhân được tiết lộ, một loạt dấu chấm hỏi cùng lúc được gửi đi.

【Cái chương trình quỷ dị này còn có cả thầy hướng dẫn ấy hả? Thầy hướng dẫn giỏi chuyên môn gì thế, hỗ trợ mọi người bắt quỷ sao?】

【Quỳnh Nhân vốn dựa vào marketing chuyện mê tín tâm linh để nổi mà, khả năng cao là muốn xây dựng hình tượng như vậy rồi.】

【Sao tôi cứ cảm thấy cậu ta đang muốn tẩy trắng bản thân thế nhỉ, chuyển sang xây dựng hình tượng vô thần luôn rồi.】

【Bảo sao hôm nay thái độ của Miêu Triết Ngôn và Cố Mộng Tang lại kỳ cục như vậy, hai người bọn họ đều có thâm niên hơn Quỳnh Nhân mà còn phải ôm liếm thế à, có phải đã biết trước cậu ta là người hướng dẫn không?】

【Chờ chút, mấy người không cảm thấy có gì đó không đúng sao? Vì sao Quỳnh Nhân lại là thầy hướng dẫn?】

【Đúng, tôi cũng cảm thấy sai sai! Nếu Quỳnh Nhân là thầy hướng dẫn, vậy thí sinh thứ là ai?】

【Đậu mọe… Càng nghĩ càng ớn, không hổ là Lý Quỳ!】

【Người thứ không phải là quỷ trong tòa nhà đâu nhỉ…】

【Tôi đang vừa ôm mì ăn liền vừa ngây ra như phỗng đây.】

Các fan của chương trình dạo quanh một lượt tất cả các livestream, xác nhận ngoại trừ Quỳnh Nhân, thân phận của tất cả mọi người đều là thực tập sinh hệ tâm linh. Trên livestream của những người còn lại đều có hiện đồng hồ đếm ngược tiếng, đồng thời còn thể hiện họ có cơ hội xin giúp đỡ, nhưng ba cơ hội đều đang ở trạng thái màu xám.

Người xem đều rất thông minh, lập tức hiểu ra nhất định phải đạt được điều kiện nào đó mới có thể sử dụng quyền xin trợ giúp, đến lúc đó chữ “xin trợ giúp” mới đổi sang màu đen như những từ khác.

Quỳnh Nhân đi vào trong tòa nhà, nhìn hai vị chỉ hận không thể bám dính lấy mình, nói: “Tôi đi sang trái, hai anh đi sang phải.”

Tuy Miêu Triết Ngôn và Cố Mộng Tang không muốn, nhưng lại không dám phản đối, chỉ đành gật đầu đầy đáng thương.

Quỳnh Nhân đành phải nhấn mạnh một lần nữa: “Thật sự không có gì cả, các anh cứ yên tâm. Đây là chương trình của dương thế mà, đúng không nào?”

Miêu Triết Ngôn nhỏ giọng than thở: “Nhưng Lý Quỳ nổi danh là đạo diễn của âm phủ mà.”

Một nữ quỷ ôm tài liệu lướt ngang qua, hung hăng trừng mắt nhìn Miêu Triết Ngôn: “Người âm phủ thì sao, người âm phủ ăn mất cơm nhà cậu à? Sớm muộn gì cậu cũng sẽ là người âm phủ thôi! Hừ!”

Ngược lại, ngay khi thấy Quỳnh Nhân, sắc mặt cô lập tức biến chuyển, nữ quỷ cười tươi như hoa, xấu hổ thẹn thùng: “Bảo bảo, cố lên nha. Mama yêu con.”

Quỳnh Nhân gật đầu một cái chớp nhoáng.

Nữ quỷ vui vẻ lướt đi.

Quỳnh Nhân lập tức đi về bên trái, Cố Mộng Tang cùng Miêu Triết Ngôn dù vô cùng không muốn nhưng cũng chỉ đành rẽ sang phải.

Lý Quỳ giải thích trên livestream: “Trong cuộc thi, chúng ta có một thầy hướng dẫn, ngoài ra còn có một thí sinh vẫn đang che giấu tung tích.”

“Thầy hướng dẫn có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc thi này. Người này có ba đặc quyền.”

“Đầu tiên, thầy hướng dẫn có thể khảo nghiệm thực tập sinh một cách ngẫu nhiên, nếu thực tập sinh thất bại, thời gian khám xét sẽ bị trừ hao, nội dung khảo nghiệm sẽ do thầy hướng dẫn tự quyết định.

“Thứ hai, thầy hướng dẫn có thể tùy cơ gợi ý manh mối bài hát cho thực tập sinh, thầy hướng dẫn có ba lượt cơ hội cho gợi ý, mỗi thực tập sinh chỉ có thể nhận gợi ý một lần.

“Thứ ba, thầy hướng dẫn là người duy nhất mà thực tập sinh có thể xin hỗ trợ ngoài cuộc thi.

“Thí sinh bí ẩn đã ở trong tòa nhà, nếu các thực tập sinh không tìm được thí sinh bí ẩn, vậy người này sẽ tự động được lọt thẳng vào vòng bốn người. Nói cách khác, chín thực tập sinh còn lại sẽ cạnh tranh ba cơ hội biểu diễn.”

Lý Quỳ nhìn bình luận tràn màn hình thì hài lòng mỉm cười: “Mong các thực tập sinh cố gắng giành được thiện cảm từ thầy hướng dẫn, đồng thời tìm ra thí sinh bí ẩn.”

Bình luận như bùng nổ.

Ai mà ngờ cuối cùng Lý Quỳ vẫn là Lý Quỳ, vốn tưởng chỉ là một chương trình kết hợp giữa “Trốn thoát khỏi mật thất” và “I am a Singer” (), nào ngờ ông ta lại dùng thủ thuật lừa người.

() Trốn thoát khỏi mật thất: Trốn Thoát Khỏi Mật Thất là chương trình tạp kĩ của đài Xoài (Mango TV) mua bản quyền từ Great Escape của Hàn. Tương tự như trò Escape Room hẳn đã khá quen thuộc với nhiều người, một nhóm người chơi sẽ tham gia giải đố trong mật thất và tìm đường ra (trích LINK)

I am a Singer: chương trình truyền hình thực tế về ca hát của đài Hồ Nam theo format của đài MBC Hàn Quốc. Bảy ca sĩ nổi tiếng sẽ tranh tài và kết quả được phân định bằng phiếu bầu chọn trực tiếp.

Ngoài nhóm fan lo lắng cho anh nhà mình ra, những người hâm mộ của chương trình đều vô cùng phấn khích.

Box Quỳnh Nhân trên diễn đàn chuyên về chuyện tâm linh của Long Thành cũng mở topic bàn luận trực tiếp.

Cái tên topic vừa nhìn đã hiểu ngay: “Click để xem con trai giả vờ làm thực tập sinh”

Cửa trong tòa nhà đều được mở hết, mọi người có thể đi vào khám phá. Nếu cửa chưa mở có thể tìm chìa khóa, tổ chương trình đã cố ý đánh số cho các phòng, khi tìm được chìa khóa, thực tập sinh có thể đi vào phòng tương ứng để xem xét.

Là người hướng dẫn, Quỳnh Nhân không cần sưu tầm manh mối, nhưng cậu cũng cần ngụy trang, dù sao tìm ra ai là thầy hướng dẫn cũng là một bài kiểm tra với các thực tập sinh.

Cậu bước vào một căn phòng, vừa nhìn sang trái, hai mắt cậu liền mở to tròn.

Khương Diệc Minh đang chặn Hạ Hồi lại trên tường, bàn tay to nắm vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Hồi, hai mắt đỏ lên, giọng khàn khàn: “Cho em manh mối đã là gì, ngay cả mạng, tôi cũng có thể cho em.”

Quỳnh Nhân mặt không đổi sắc quay đi.

Liều mạng thật.

Hiện tại CP không thể phát kẹo ào ào nữa, phải chuẩn bị kịch bản thật tốt thật đầy đủ, phải thể hiện đủ yêu hận ly hợp buồn vui, ngược fan đến độ fan phải than “áu áu” công nhận bọn họ quá real, như vậy mới được coi là thành công.

Xoắn, xoắn muốn chết.

Khương Diệc Minh lập tức chạy ra đuổi theo cậu, thân hình hắn cũng được xếp vào hạng cao ráo trong showbiz, thường được mệnh danh là idol có thân hình người mẫu, sở hữu dáng người thần ban.

Quỳnh Nhân xét nét đánh giá vài lần, hứ, không cùng đẳng cấp với hàng xóm.

Nhưng cũng không thể trách Khương Diệc Minh, cho dù là thần ban thì cũng đâu thể so sánh với thần hàng thật.

“Nếu anh dám nói chuyện vừa nhìn thấy ra…”

Gương mặt Khương Diệc Minh hiện lên vẻ hung ác, Quỳnh Nhân nhìn hắn đầy khó hiểu.

Đôi mắt thật đẹp… Khương Diệc Minh nhìn đến thất thần, giọng cũng dịu đi: “Mong anh đừng nói lung tung ra ngoài.”

Quỳnh Nhân vô cùng hoang mang: “Nhưng… Không phải chúng ta đang phát trực tiếp à?”

Cậu chỉ chỉ camera ở khắp mọi người: “Tôi nghĩ người nên thấy đều thấy hết rồi, đây không thể coi là tôi nói lung tung đâu nhé.”

【Phụt ha ha ha ha, cười chớt mất, Khương Diệc Minh muốn hot đến điên rồi, mỗi tội chỉ số thông minh vô cực, vội bán hủ đến mức quần sịp của mình cũng bán.】

【Tôi vừa vào siêu thoại CP bọn họ, fan trong đó đang kêu gào tình yêu đích thực của Khương Hạ đây này, nhà này từ thần tượng đến fan đều diễn viên hài à.】

【Tư thế và lời thoại của cậu ta đều lấy từ Tấn Giang phải không, gần đây hình như hình tượng thiếu gia thật thật giả giả là hot nhất đấy, hy vọng Khương Diệc Minh nhanh chóng bố trí ổn thỏa, mị bằng lòng bỏ tiền ra xem.】

【Cười đau bụng, bạn tôi hẹn tôi đi xem hài kịch, cười chớt, làm gì có vở hài kịch nào hơn được cái này chứ.】

Fan Khương Diệc Minh điên cuồng spam trên livestream, muốn nhắc nhở hắn Quỳnh Nhân là thầy hướng dẫn, đáng tiếc thực tập sinh không thể nhìn thấy bình luận.

“Vậy nên…” Quỳnh Nhân nói: “Có thể cho nhờ một chút không? Cậu đang cản đường đấy.”

Khương Diệc Minh phẫn nộ, mặt ửng đỏ: “Chỉ có tôi với anh ở đây, tôi có thể cản ai chứ?”

Quỳnh Nhân nhìn đoàn quỷ hồn đông đúc như sóng nước phía sau, quả thật cậu không chắn người nào, nhưng cậu chắn quỷ đó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio