nó đc đưa vào bệnh viện, pama tụi nó có mặt ngay tức khắc. mama nó khóc, cứ khóc như mưa. Mindy ngồi yên bất động, nhưng khi Kevin chạm vào ngay lập tức đẩy ra, khóc nghẹn ngào, ko ngừng oán trách:
- tại anh, tất cả là tại các anh, tại các anh mà Windy mới bị như thế
Mike vừa nhận đc tin cũng vội phi đến, khi biết chuyện cũng khóc như mưa. Kan ngồi im, bàng hoàng, Tiểu Quỷ và Thunder ko đc vào nữa vì quá đông, cứ thấp thỏm chờ ngoài cổng viện. hắn bàng hoàng, hắn sững sờ, tất cả là tại hắn nên nó mới bị như thế, nếu ko phải tại hắn thì nó cũng chẳng sao, hắn ôm đầu, một giọt nước mắt trong veo chảy xuống. Kin cứ nắm chặt sợi dây chuyền đôi với nó, nắm thật chặt đến nỗi góc nhọn của mặt dây chuyền cứa vào tay, túa máu. nhưng ko khí thật đáng sợ, tất cả chỉ là một sự im lặng, chưa bao giờ có chuyện như vậy. tiếng trôi qua, tiếng trôi qua, cửa phòng cấp cứu chưa mở, bác sĩ chưa báo tin, ai cũng sợ, sợ nếu nó biến mất. lần trước, mọi người đã đau khổ và sợ lắm rồi.
- tại sao, tại sao Windy luôn phải hứng chịu đau khổ, tai sao - Sandy cứ ngồi lẩm bẩm như kẻ mất hồn
- Windy à, sao bà chưa ra và cười với tụi tôi, sao lại thế - Candy ngồi thu lu ở một góc ghế
tiếng trôi qua, vẫn chưa thấy có sự báo hiệu rằng cửa phòng bệnh mở, tất cả mọi người đã sợ lại còn sợ hơn, ai cũng mang trong mình tâm trạng tuyệt vọng và sẵn sàng đánh đổi tất cả để nó đc sống, trở lại với mọi người. "cạch", cửa phòng bệnh mở, bác sĩ đi ra, mọi người cuống quýt chạy lại hỏi, ai cũng hồi hộp, nhưng bác sĩ vẻ mặt u sầu, lắc đầu nói:
- chúng tôi xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức nhưng viên đạn gim vào tim cô ấy quá sâu, mất quá nhiều máu nên ko chữa trị đc. xin chia buồn với gia đình và hãy gặp cô áy lần cuối để chúng tôi chuyển vào nhà xác
"ùng", trời đất như sụp đổ xung quanh mọi người. nó đã chết. Kan và Kin như hai kẻ mất hồn, lặng lẽ ngồi thụp xuống cửa phòng bệnh. Mindy, Sandy và Candy ko tin, cô ôm đầu rồi chạy thật nhanh vào phòng. pama nó đau đớn, đứa con gái bé bỏng của họ ra đi quá sớm. và có lẽ tồi tệ nhất là hắn, hắn tự trách mình, dằn vặt mình, hắn chạy vào với nó. nó nằm im trên giường bệnh, làn da xanh xao ko còn sức sống. hàng lông mi cong vút im lìm, ko một chút cử động. nhưng khuôn mặt nó yên bình và ko một chút suy tư. Sandy cứ lay, lay nó dậy
- dậy đi mà, Windy ơi dậy đi, tôi ko muốn bà ngủ đâu - Mindy cũng ra sức lay người nó
- bà đừng ngủ nữa, dậy mà đi chơi với tụi tôi này - Candy
- em gái, anh sai rồi, là tại ah, em dậy đi, anh ko thích nhìn em thế này - Kin chạy vào, quỳ thụp xuống bên giường nó. tất cả mọi người khóc, khóc bên cái xác của nó.................
mưa..............buồn...................
mưa khóc.............cho số phận nghiệt ngã..............
mưa..............ảm đạm...........thê lương.............
người..............ra đi................ko trở về.................
đám tang của nó buồn chưa từng thấy, tất cả ảm đạm thê lương đến rợn người. nhưng nó nằm im trong quan tài, người và mặt đc che đi hết. hắn cứ ngồi trong phòng, hắn ko tin, hắn ko muốn tin đó là sự thật. ngay sau hôm đám tang của nó, bản tin thế giới đưa tin: tập đoàn Hoàng Lê hủy hôn với tập đoàn Trần Nguyễn và Hufnh thị, Triệu minh hủy hôn với Vũ Hoàng, Trịnh Lâm hủy hôn với Lê thị. tụi hắn ko chấp nhận, tụi hắn cố níu kéo nhưng ko đc. Sandy, Mindy và Candy quyết định về Mĩ để quên đi quá khứ đau buồn, quên đi hình ảnh nó. ngôi mộ của nó cô đơn và buồn đến kì lạ.................