năm sau.............
thấm thoắt năm đã trôi qua, hắn bây giờ đã là chủ tịch tập đoàn Huỳnh thị, tập đoàn đứng thứ thế giới về các ngành và ko lúc nào thôi nhớ về nó. ngày nào hắn cũng ra mộ nó ngồi kể về cuộc sống của hắn. và khi nhìn thấy anh rnos trên ngôi mộ, hắn lại ko kìm lòng đc mà khóc. hắn nhớ nó lắm, và hắn cũng tự hận chính bản thân mình đã ko tin nó đến thế. Kin bây giờ cũng là chủ tịch tập đoàn Hoàng Lê nhưng luôn nhớ Sandy và nó. anh trở về với con người lạnh lùng đáng sợ trong công việc và trong truyện tình yêu. anh đã tự hứa sẽ ko yêu ai ngoài Sandy. Kevin là chủ tịch tập đoàn Vũ Hoàng - tập đoàn đứng thứ thế giới về các ngành. Kevin thay đổi hẳn, từ khi Mindy về Mĩ thì đã ko vui vẻ như trước nữa mà luôn lạnh lùng vô cảm. Key là chủ tịch tập đoàn Lê thị - tập đoàn đứng thứ thế giới về các ngành và chắc chắn ko thể yêu ai khác ngoài Candy. tụi hắn cứ sống như vậy suốt năm trời làm ai nhìn vào cũng thấy sợ.
Sandy bây giờ là người đứng đầu FBI, cương quyết và lạnh lùng. Mindy đứng đầu CIA, chẳng bao giờ nói chuyện với ai, cứ như một tảng băng trôi. còn Candy, cũng đâu rồi cái vẻ nhí nhảnh ngày xưa, lạnh lùng làm ai cũng phải sợ, là một người có tên tuổi trong thế giới đêm, quản lí hơn bar lớn nhỏ khắp thế giới. Thunder thì đã giải tán từ năm trước. và năm trước, một đám cưới của cặp đôi diễn ra, Tim và Mun, Ley và Emma, Zen và Yumi, Zun và Sei, Dan và Demi, họ đều đã có những đứa con đáng yêu vô cùng. Tiểu Quỷ vẫn hoạt động và năm nay đã tuổi, họ bắt đầu nảy sinh tình cảm, Su và Bu, Sin và Bin, Ben và sen. Tiểu Quỷ vẫn luôn vang danh trong thế giới ngầm. chỉ có tứ đại công chúa Angel là biến mất mãi mãi.
Mindy, Sandy và Candy đang ngồi tại nhà Sandy. chỉ khi bạn bè ở bên nhau thế này mới có thể trở về làm con người thật. cũng chỉ khi bạn bè bên nhau mới nhớ nó nhiều đến thế. có tiếng chuông cửa, cô giúp việc ra mở cửa và một cô gái xinh đẹp bước vào:
- xin chào - cô gái ấy nói, giọng nhẹ ngàng vô cùng. người đồng loạt quay người lại, Sandy bị sặc miếng nước trong mồm, Mindy bị hóc miếng táo vừa bỏ vào miệng, và Candy đang gọt táo bị cắt trúng tay;
- bà..........b...........bà...là..là - Sandy lắp bắp ko nên lời
- ma.........m........ma... - Mindy
- sao thấy tui mà mấy bà ghê vậy, thôi tui đi nha - cô gái định quay bước trở đi thì bị bàn tay ôm lấy
- ôi tui nhớ bà lắm biết không - Candy
- bà, có thật là bà ko - Sandy
- ôi, tui nhớ bà quá Windy à - Mindy . nó sung sướng ôm chầm lấy ba bà bạn thân của mình mà hò hét. bỗng Sandy thả nó ra, kéo tụt nó xuống ghế và hỏi:
- sao bà còn sống vậy, chuyện đó là thế nào, kể tôi nghe
- haizzzzzzzz, như vậy nè, hôm đó đúng là tôi bị viên đạn gim vào ngực trái, nhưng trước khi cấp cứu, tôi có tỉnh lại một lần và dặn bác sĩ cứ cứu tôi nhưng nói với mọi người là tôi chết rồi. - nó giải thích
- sao bà phải làm vậy - Mindy
- bởi vì tôi muốn quên - nó cười buồn
- bà quên đc chưa - Candy hỏi
- tôi ko quên đc, tôi chỉ thấy nhẹ nhàng hơn thôi nhưng tô ko quên đc anh ấy, tôi về đây để cùng rủ mấy bà về việt nam nè - nó
- nhưng tại sao viên đạn gim sâu thế mà bà lại sống đc - Sandy
- bà quên tôi là trường hợp đặc biệt sao
- a, người có trái tim bên ngực phải - Mindy thốt lên. nó gật đầu đồng tình
- vậy về việt nam - Candy hỏi nó
- đi thôi - nó nói rồi lôi tuột ba bà bạn lên phòng lấy đồ. hôm ấy, tụi nó đã bắt chuyến bay sớm nhất để về việt nam. đến nơi, mỗi đứa chia nhau đi tìm tình yêu của mình. nó theo linh tính đi đến quán cà phê mà nó và hắn hay tới. nó bước vào làm bao nhiêu người sững sờ vì vẻ đẹp. nhưng chỉ có riêng hắn là vẫn ngồi yêu cúi gằm mặt ko thèm nhìn. nó bước đến, mỉm cười nói:
- anh có thể cho tôi ngồi cùng ko
- à tôi...............- hắn ngẩng lên chưa nói hết câu thì đã đứng hình. nó đang đứng trước mặt hăn, đang mỉm cười với hắn. hắn lắc đầu mấy cái nhưng nó vẫn ko biến mất, hắn đứng vụt đạy ôm chầm lấy nó, cười hớn hở, vui chưa bao giờ vui như lúc này.
còn Sandy đến tập đoàn của Kin, cô thư kí vào bảo:
- thưa chủ tịch, có một cô gái tìm chủ tịch ngoài kia
- bảo cô ta đi đi, tôi bận - Kin xua tay vẻ mệt mỏi. đúng lúc ấy, Sandy vào, đứng trước cửa;
- anh dám ko tiếp em sao
- SANDYYYYYYYYYYY - Kin ngạc nhiên rồi lao ra ôm chầm lấy cô trước con mắt ngạc nhiên của cô thư kí
còn Mindy thì đến vườn hoa tìm Kevin, cô thấy anh đang ngồi cô đơn ở ghế đá, cô nhẹ nhàng bước đến đằng sau, lấy tay che mắt Kevin lại làm anh giật mình giựt tay kẻ đó ra, và anh sung sướng đến nỗi ko thốt lên lời
- Mindy, anh nhớ em lắm - Kevin ôm chặt Mindy
Candy đang đi trên phố, mải suy nghĩ về anh mà đâm trúng một người, cô ngã sõng xoài, người đó vội đỡ cô đứng len và bất chợt ôm lấy cô:
- Candy, anh nhớ em - mãi lúc sau, cô mới nhận ra, đó là tình yêu của cô. cô hạnh phúc
năm sau.............
tại lễ đường, có cặp đôi tiên đồng ngọc nữ đang đứng cạnh nhau. trông ai cũng thật hạnh phúc. và ko ai khác chính là tụi nó và tụi hắn. hôm nay là lễ cưới của tụi nó. đương nhiên chú rể là tụi hắn rồi. mất một năm trời, tụi hắn mói thuyết phục đc bố mẹ tụi nó cho làm đám cưới. nó hạnh phúc lắm, vì chú rể của nó là hắn
- anh mà còn có tìm cảm với ai là chết với em - nó nhéo tai hắn
- rồi, anh biết rồi vợ ạ - hắn nói rồi hôn nó thật ngọt ngào
hôm nay là ngày vui nhất, và thật may mắn, trời nắng................
năm sau.......................
- anh trả cho em - một cô nhóc xinh xắn đáng yêu vô cùng đang đuổi theo một cậu nhóc đẹp trai baby để đòi lại chiếc kẹo
- Sun trả lại cho em Mun đi ko mẹ phạt bây giờ - nó đứng chống nạnh quát hai đứa con song sinh của mình
- a, cho em chơi với - cô nhóc từ đâu chạy ra
- đi từ từ thôi các con - Mindy nhắc hai đứa con gái cưng
- phải có nhiều con trai mới vui - hai cậu nhóc baby cũng nhập cuộc
Candy vội chạy ra túm lấy và nhắc nhở gì đó với cậu quý tử nhà mình. còn Sandy đang dạy hai đứa con một trai một gái của mình cách nhổ cỏ. tụi hắn ngồi uống nước hàn huyên với nhau. tụi nó sau khi để mấy đứa con vào chỗ an toàn thì cũng túm lấy nhau buôn hoa quả. bây giờ, ai nhìn vào ko bảo họ hạnh phúc cho đc. con đường còn dài phái trước, nhưng chỉ cần họ bên nhau..................
THE END