Dừng lại, trước mặt tất cả là một mảng hoang tàn, cả khu vực thơ mộng, một đồng cỏ xanh ngát hương thơm mùi cỏ dại, thác nước ào ào đổ xuống, hồ nước trong veo nay còn đâu.
Trước mắt là cả vùng không một ngọn cỏ, cây cối bao phủ xung quanh bị nghiêng ngả tứ phía. Thác nước bị đá chặn lại không còn đổ xuống được nữa. Hồ nước bên kia thì bị đá lớn rơi khắp nơi, cả dòng sông mà hôm qua Hạo Thiên không để ý đến cũng bị làm cho đứt khúc. Đúng là.... Quá tay thật rồi.
Hạo Thiên ngó nghiêng xung quanh, rồi dừng lại ở một nơi gần hồ, cậu thấy con vật, con nằm con đứng. Cậu cười nhạt lao lên, đám nhóc phi theo phía sau. Băng qua vực thẳm dài khoảng m chỉ bằng cú nhảy, Hạo Thiên càng phi nhanh hơn khi đặt chân xuống đất. Đến bên chỗ con vật, Hạo Thiên nhìn thấy Hắc Long và Quang Long, con còn lại thì, con lv , dáng hình như gấu, móng vuốt dài nhọn và bộ lông đen có một chỏm màu trắng trên trán, phải nói là to gần bằng một con rồng luôn đấy. Con còn lại lv , nhìn như khỉ, tinh tinh hay vượn nhỉ? Mà kệ đi,bộ lông màu nâu nhạt, phía trước ngực có chỏm lông khác biệt màu hơi ngả đỏ. Chiếc đuôi dài và nó cầm theo trên tay một chiếc gậy to lớn, dài hơn thân hình nó. Nó cũng rất to, chắc bằng một nữa con rồng.
Hắc Long và Quang Long thấy nhóm Hạo Thiên lại thì cuối thấo đầu hết mức có thể. Hạo Thiên đưa tay vuốt ve chúng và nói
" con yêu thú mà các ngươi nói đây hả? Tuyệt vời"
Hạo Thiên nở một nụ cười đầy khoái trá và phấn khởi, đám nhóc phía sau thì hứng khỏi, bui sướng nhìn con vật
"Vâng ạ"
con yêu thú mắt mở trừng, rồi con giống gấu nói
"Con người? Không ngờ con rồng các ngươi lại phục tùng con người, thật là mất mặt mà"
"Mất mặt ư? Ngược lại ta thấy còn rất nở mày nở mặt đấy" Hắc Long nói
"Ohhh, thú vị. Con người đó có gì mà khiến ngươu trở nên như vậy chứ" con giống khỉ nói
"Có gì à? Rồi ngươi sẽ biết thôi" Quang Long nói
Hạo Thiên mỉm cười nhìn chúng, tiến lại. Rồi nở một nụ cười đầy "thân thiện" với chúng. Một luồng khí từ người cậu bắt đầu tỏa ra, tiến lại phía yêu thú. Đặc biệt thay, luồng khí không phân tán khắp nơi mà lại chỉ nhắm đến con vật. Muốn làm được điều này đòi hỏi phải có sự tập trung rất cao và Hạo Thiên đã làm được.
con vật lúc đầu còn không biết Hạo Thiên có ý khí, rồi chúng bỗng gào lên dữ dội, lăn lộn trên đất một cách kịch liệt. Các vết thương trên người cũng vì thế mà ngày càng chảy máu nhiều hơn. Hạo Thiên nói
"Sao vậy? Các ngươi đang làm trò hề gì trước mặt một con người thế"
"Xin.... Xin... Xin tha... "
Cả con run run, lăn lộn nói
"Cái gì? Ta không nghe rõ, nói lại xem nào" Hạo Thiên lại cố tình nói, đám nhóc và con rồng phía sau thấy vậy mà tội nghiệp và sót thương thay chúng
"Xin tha mạng cho.... Aaaaaa"
"vậy, tại sao ta phải tha cho các ngươi?" Hạo Thiên lại tăng lên uy áp, cố tình khônh giản mà tăng
"Chúng tôi nguyện vì ngài mà làm tất cả, xin ngài tha cho...aaa"
"Tốt. Vậy thì thực hiện giao ước nô lệ. Chấp nhận hay không? "
"Giao ước nô lệ? Xin ngài đổi lại cho"
Con giống gấu nói
"Tại sao ta phải đổi nhỉ? " Cậu lại tăng uy áp lên
"Ư... Aaa, chúng tôi chấp nhận. Mau mau ngừng lại cho"
Tất cả đứng xem mà đổ cả mồ hôi hột, ớn lạnh sống lưng mặc dù chúng không phải là người nhận uy áp. Tội nghiệp các ngươi, chỉ cần đồng ý ngay từ đầu là đâu có khổ như vậy.
"tốt" Hạo Thiên mỉm cười giảm uy áp, thực hiện giao ước nô lệ. con yêu thú mặc dù uất ức, tại sao mình là một siêu thần thú mà lại phải làm cái giao ước thấp kém đến như vậy chứ. Đã vậy còn van xin nài nỉ, mất mặt quá đi mà.
Hạo Thiên thực hiện giao ước, vòng sáng màu xanh lá hiện lên sau p, và biến mất lịm đi. Bàn tay phải của Hạo Thiên lại xuất hiện dấu ấn nô lệ nữa. Vậy là từ nay cậu có tận con yêu thú là nô lệ, và con pet siêu tham ăn... À nhầm siêu thần thú.
Hạo Thiên mỉm cười quăng cho chúng viên thuốc rồi hút chúng vào không gian hệ. Quay sang đám nhóc đang nhìn một cách đầy ngưỡng mộ, Hạo Thiên nói
"Các ngươi có thể đi dọn dẹp nơi này không? Dọn sạch gạch đá và làm cho thác chảy lại, hồ không còn đá nữa, sông cũng được chảy tiếp luôn."
"Vâng. Chúng tớ làm ngay" tất cả đồng thanh nói
Rồi bắt tay vào việc làm, Hạo Thiên liếc con rồng, chúng hiểu ý, cũng lật đật biến nhỏ lại đi phụ mấy đứa kia. Tiểu Siêu cũng bị bắt đi luôn
Để lại mình Hạo Thiên, cậu lượn lờ xung quanh rồi đi thẳng vào trong một cái hang gần đó. Hang lớn và vừa cho cả hơn người hàng ngang luôn ấy chứ.
Đám nhóc bên ngoài chẳng biết Hạo Thiên vào đó làm gì, chỉ thấy cậu vào rồi tầm p sau thì trở ra với mồ hôi chảy dài trên mặt, chắc là do trong hang nóng chăng. Mặc kệ đi, làm việc tiếp, không lại bị Boss để ý mất.
Tất cả trở về sau khi đã dọn dẹp những gạch đá vụn và cây đổ ngã. Lúc này cũng đã gần tối rồi, mặt trời đã sắp lặn hết.
Ngắm cảnh hoàng hôn lặng nơi đây, mang lại cho tất cả cảm giác thật yên bình và ấm áp, lại đẹp đến lạ thường. Ngắm nghía một cách say sưa
(p/s: đây, bù lại nha (^ω^)
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ)