Lục Dao cúi đầu, cô cảm thấy ngạc nhiên vì sự tin tưởng của Hạ Thần Phong với mình, cảm giác có người chạm vào vai mình, cô ngẩng đầu thì thấy Tiểu Quách làm động tác cổ vũ cho mình.
“Lão Mã, cô Lục Dao chính là trợ thủ đắc lực để tìm hung thủ thực sự trong vụ án lần này đấy! Ông đừng xem thường người ta!” Một cảnh sát đầu húi cua ngồi bên cạnh Hạ Thần Phong, ngày thường vẫn làm việc với anh. Lúc này cảnh sát đó vừa cười vừa liếc mắt nhìn Lục Dao, “Lục Dao, cô thể hiện bản lĩnh của cô đi! Cho mọi người mở mang tầm mắt!”
Lục Dao hít sâu, khói thuốc lá dày đặc trong phòng họp làm người ta bị sặc. Đầu lông mày cô hơi chuyển động, cô di chuyển, nhìn những người có mặt ờ đây bằng ánh mắt bình tĩnh, “Tôi là Lục Dao, cảnh sát Hạ và cảnh sát Quách nói rất đúng, nếu như tôi không tìm ra nơi này là ở chỗ nào ở thành phố Tô thì không còn ai tìm được nữa, trừ phi hung thủ tự mình nói là ở đâu.”
“Cô gái nhỏ đã tự tin như thế, vậy thì đừng lãng phí thời gian nữa, bắt đầu đi!” Vị cảnh sát có tuổi thấy người ta đã nói như vậy, tất nhiên là không gây khó khăn cho người ta nữa, có bản lĩnh thật hay không thì sẽ biết được ngay thôi. Nếu thật sự là không được, vậy vụ án này thực sự gặp nguy hiểm rồi, đứa trẻ trong tay hung thủ, mỗi giây đều rất nguy cấp.
Lục Dao đi đến trước chỗ trống bên cạnh Hạ Thần Phong, xem xét tất cả tình hình đã biết lúc này, “Người của chúng tôi đã đến tất cả những nơi cô ta có thể đến, bao gồm cả bệnh viện nơi chồng và con cô ta đang điều trị, nhưng một chút manh mỗi cũng không có... Bây giờ chỉ còn không đến bốn tiếng nữa là đến mười một giờ mà cô nói rồi…”
Mọi người không ai nắm bắt được mười một giờ đêm hung thủ mới ra tay, dù sao thì bây giờ hung thủ đã biết cảnh sát đã tìm ra cô ta rồi, vậy liệu hung thủ có ra tay trước hay không đây, nghi vấn này xuất hiện trong lòng tất cả mọi người ở đây.
“Các anh yên tâm, La Phượng Linh muốn giết hai đứa trẻ đó đều vì chồng và con cô ta, cho nên không đến giờ thì chắc chắn cô ta sẽ không ra tay đâu.” Lục Dao nói rồi gập tài liệu lại, quay đầu nói với Hạ Thần Phong, “Tài Liệu này chẳng có chút tác dụng gì với tôi cả, tôi muốn gặp người nhà của hai đứa trẻ đó.”
Mọi người ở đây ngẩn người ra, vì sao đến lúc này rồi mà Lục Dao còn muốn gặp người nhà của nạn nhân, nhưng Hạ Thần Phong lại không do dự chút nào, anh bảo Tiểu Đao trực tiếp gọi bốn người nhà đến.
“Đội trưởng Hạ, phiền anh chuẩn bị một tấm bản đồ toàn thành phố, hơn nữa thể hiện thật chính xác tất cả địa điểm xảy ra vụ án trước đây.” Những thứ Lục Dao yêu cầu, Hạ Thần Phong có thể cung cấp ngay lập tức.
Khi bản đồ được dán lên tấm bảng trắng ở một bên, Tiểu Quách cũng dẫn bốn người với sắc mặt lo lắng tuyệt vọng đến phòng họp.
“Ông Vương bà Vương, ông Trương bà Trương, đây là Lục Dao đến để hỗ trợ phá án, lát nữa cô ấy sẽ hỏi một số vấn đề, các ông nhất định phải nói đúng sự thực...”
“Vâng vâng! Chỉ cần có thể cứu được con gái tôi, tôi nhất định nói hết tất cả những gì tôi biết cho các anh!” Một người phụ nữ tóc xoăn nghẹn ngào nói, gương mặt vốn dĩ được trang điểm tỉ mỉ đã nhòe đi, kiểu tóc đẹp đẽ cũng đã rối lên.
Lần này Lục Dao muốn đoán cát hung của hai gia đình này, dựa theo bát tự và tướng mạo của từng gia đình để tìm ra vị trí ước chừng của nạn nhân.
“Bốn ông bà ở đây hãy cung cấp chính xác bát tự của gia đình mình cho tôi.” Lục Dao lấy ra ba đồng tiền cổ, cẩn thận để ở trong lòng bàn tay, nhìn bốn người bằng ánh mắt điềm tĩnh.
Không biết vì nguyên nhân gì, bốn người vốn đang rất hoảng loạn, nhưng chỉ với một câu nói của Lục Dao mà dường như họ đã bình tĩnh hơn, bốn người nhanh chóng đưa bát tự cả nhà cho Lục Dao. Nhìn hai tờ giấy trong tay, Lục Dao nhanh chóng nhẩm tính.
“Năm Đinh Tị trong can chi, bản mệnh nguyên thần Mậu Thổ, sinh ra vào tháng Dậu, vì phẩm cách Thương Quan, Lục Thần đang vào lúc thịnh vượng, làm một người sinh ra vào năm âm tháng âm ngày âm giờ âm, sao mộc nằm ở hướng chính tây của ngũ hành thuộc Kim, cùng cung sao Tam Bích Lộc Tồn với chủ tranh đấu bàn thị phi, nên sao ngũ hành thuộc Mộc, Kim Mộc đánh nhau, không ngừng thị phi, phạm vào quan phi(*), dữ càng thêm dữ!” Lục Dao vừa suy đoán, ba đồng tiền cổ trong tay không ngừng chuyển động lên xuống...
(*) Đinh Tị: tên của năm âm lịch.
Can chi: cách gọi chung của mười hai con giáp.
Mậu Thổ: Mậu là một trong số mười can của thiên can, theo ngũ hành thì Mậu tương ứng với Thổ.
Sao Tam Bích Lộc Tồn: một sao trong chín sao. Sự vật được đại diện bởi chín sao này. Ngôi sao này là một trong số những ngôi sao xấu nhất của chín sao, trong phong thủy học có thể dùng những vật có tính Hỏa để hóa giải sát khí của sao này.
Thị phi: là những lời bàn tán có hàm ý tiêu cực chê bai về một ai đó.
Quan Phi: chỉ xung đột xảy ra giữa người với người xảy ra mà cần dùng đến pháp luật để giải quyết, thường là xung đột nhỏ.
Phòng họp rất yên tĩnh, tất cả mọi người đều cau chặt mày xem Lục Dao suy tính, thời gian vẫn trôi qua từng giây từng phút một. Cho dù thời tiết cuối tháng ba, thái dương Lục Dao vẫn xuất hiện mồ hôi.
Hơn nửa giờ đồng hồ sau, Lục Dao thở phào nhẹ nhõm, cô đứng dậy, nhìn một điểm trên bản đồ, cô lợi dụng vị trí cát hung của hai nhà làm một vòng giao nhau, sau đó quay người, “Hung thủ ở ngay trong phạm vi này.”
Mọi người nghe nói như vậy liền xôn xao đứng dậy, đi lên phía trước. Hạ Thần Phong là người đến đầu tiên, điểm đó không nằm ở vị trí địa lý trung tâm của sáu nạn nhân, ngược lại còn hướng về địa điểm của nạn nhân thứ ba, chính là mảnh đồng ruộng đó.
“Nơi này?” Hạ Thần Phong cũng quay đầu với vẻ nghi hoặc.
Lục Dao lau mồ hôi, “Không sai, sau khi xem bát tự trong nhà Trương Kỳ Kỳ và Vương Ngọc, dựa vào tướng mạo của bốn vị trước mắt, khu vực này là khu xảy ra kiếp nạn của hai gia đình này... Hơn nữa một mảnh âm địa(*) như vậy, hằng năm âm khí rất nặng.”
(*) Âm địa: mảnh đất có thuộc tính âm.
Hạ Thần Phong nhìn mảnh đất đó, ở gần đó có một hồ nước, “Thông báo cho anh em gần đó đến đó kiểm tra trước!”
Nói xong, anh người nhìn Lục Dao, “Cô nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”
Lục Dao gật đầu, “Nếu cô ta thật sự hiểu phong thủy, vậy thì chỉ có chỗ này thôi.”
Tuy là Lục Dao tìm ra địa điểm rồi, nhưng nơi này lớn như vậy, nếu như thật sự đi tìm thì cũng là một việc rất đau đầu, “Làm sao bây giờ? Nơi này lớn như vậy...”
“Nếu như cô ta muốn dùng máy cắt thẻ, vậy nhất định cần dùng điện, khu vực này rất hoang vắng, chúng ta tìm ra nơi có thời gian sử dụng điện giống với thời gian trước khi vụ án xảy ra, đó là nơi hung thủ đang ở bây giờ.”
Những lời này của Hạ Thần Phong, làm cho mọi người ở đây hiểu ngay tức khắc, chỉ cần thời gian dùng điện trùng với thời gian nạn nhân bị chặt xác và tử vong, vậy liền có thể thu hẹp quy mô đi lục soát một lần nữa.
Sau khi có được đáp án này, Hầu Tử và Hạ Thần Phong định tự mình dẫn theo một nhóm anh em hành động, còn Lục Dao lại tạm thời ở lại phòng họp. Việc đau khổ nhất chính là chờ đợi. Bố mẹ Tiểu Ngọc và bố mẹ Kỳ Kỳ trầm mặc, hoàn toàn không còn dáng vẻ của nhân vật có ảnh hưởng lớn trong ngành nghề của mình. Bây giờ, mong muốn duy nhất của bọn họ chính là con mình có thể bình an trở về.
Lục Dao vẫn nhìn bản đồ trên tấm bảng trắng, ba đồng tiền cổ không ngừng chuyển động trên đầu ngón tay, hiểu biết về phong thủy của tội phạm đã đạt đến một trình độ nhất định. Nếu như hình ảnh này không xuất hiện, trong chốc lát, Lục Dao thật sự không nhìn ra được con đường Dịch học của La Phượng Linh đã bị lệch đi nhiều như vậy.
Lục Dao sờ ba đồng tiền cổ trong tay, nghi vấn trong lòng lại tăng thêm. Trước khi vụ án của Trương An An xảy ra, bình thường Lục Dao gần như chưa từng gặp người hiểu Dịch học, thỉnh thoảng cô mới gặp người xem bói ở chợ. Lúc đầu Lục Dao vì kiểm chứng những quầy xem bói này thật sự có bản lĩnh hay không mà còn thăm dò từng quầy một, kết quả cuối cùng không làm người ta thỏa mãn cho lắm.