Editor: Cửu Vỹ Hồ
Tân Xuyên lái xe đưa Thiên Thảo đến một khu biệt thự gần bờ biển, đại đa số những người sống ở đây đều là những minh tinh, những gia đình giàu có hoặc các cặp vợ chồng được con cái mua nhà cho để dưỡng lão. Thiên Thảo không nghĩ đến nhà của Tân Xuyên lại nằm ở khu này, bất quá cũng không có gì quá nhạc nhiên bởi vì tuy rằng cuộc sống của Tân Xuyên hết sức đơn giản, không hay mua đồ đạc gì xa xỉ nhưng xe hắn đi đều là loại xe mấy chục vạn, cũng không phải gia đình bình thường có thể mua được.
“Đi thôi, Thiên Thảo.” Tân Xuyên lôi kéo tay Thiên Thảo, thấy nàng bĩu môi vẻ mặt rầu rĩ không vui, liền vươn tay ôm nàng vào lòng, cằm dụi dụi lên gò má nàng “Đừng giận ta nữa, ta nhận sai có được hay không? Hay là ngươi muốn ta ôm đi ra ngoài?”
Để cho mẹ chồng tương lai nhìn đến bản thân bị con trai mẹ ôm trở về, nàng đâu có điên a. Nhìn thấy vậy mẹ chồng còn không tức giận điên lên mới là lạ! Thiên Thảo tháo dây an toàn “Được rồi, hôm nay tạm thời tha chưa tính sổ với ngươi”
“Ta biết ngươi rất rộng lượng mà~.” Tân Xuyên kéo cổ tay Thiên Thảo cùng sánh vai bước đi “Thiên Thảo, không cần giận dỗi với ta được không, ta vẫn thích ngươi lúc trước hơn”
Thiên Thảo đột nhiên dừng chân, rút ra khỏi tay Tân Xuyên, đẩy hắn sang một bên “Ý của ngươi là không thích ta hiện tại sao?”
“Ý ta không phải vậy.” Tân Xuyên nhíu mày:“Rốt cục là ngươi làm sao vậy Thiên Thảo?”
Có lẽ câu nói kia của hắn chỉ là vô tâm mà nói thôi nhưng là cho dù thế nào đi chăng nữa, nó cũng đã thành công kích thích nàng. Đi đến trước cửa nhà Tân Xuyên, Thiên Thảo bỗng dừng bước “Tân Xuyên, ta đột nhiên không nghĩ đi vào”
“Vì sao?!” Tân Xuyên giữ chặt bả vai Thiên Thảo đem khoảng cách giữa nàng và hắn kéo lại gần “Đừng như vậy, Thiên Thảo, ngươi làm như vậy khiến ta thật bất an, không phải ngươi đã đáp ứng cùng ta kết hôn rồi hay sao?”
“Nhưng là ta còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng..chúng ta vẫn là qua mấy ngày nữa hẵng đến đi” Nhìn Tân Xuyên thần sắc khẩn trương cùng ánh mắt bất an, Thiên Thảo lại cảm thấy có chút do dự. Nếu như Tân Xuyên sớm bởi vì tính cách biến hóa mà chán ghét nàng thì lúc này cũng sẽ không sốt ruột như vậy…
“Không được.” Tân Xuyên ôm chặt lấy Thiên Thảo, khiến nàng hô hấp có chút khó khăn “Ta muốn ngươi lập tức gả cho ta, ta không nghĩ chờ đợi thêm nữa, Thiên Thảo… Xin ngươi đừng nói những lời làm ta bất an như vậy nữa được không…”
Hôm nay Tân Xuyên thật sự rất khác thường, giống như chỉ cần nàng nói thêm một câu nữa sẽ gây cho hắn hiểu lầm lớn, không cách nào hóa giải. Cho nên Thiên Thảo đành chậm rãi gật đầu, Tân Xuyên cao hứng cong cong khóe miệng, nhanh chóng lôi kéo nàng đến ấn chuông cửa biệt thự.
Một lúc sau có người ra mở cửa cho hai người bọn họ, Thiên Thảo mặc Tân Xuyên kéo nàng đi vào nhà đi xung quanh thăm quan. Căn biệt thự này trang hoàng khá sang trọng, chính giữa trần nhà treo một chùm đèn thủy tinh hoa lệ, sàn được lót thảm nhung, toát lên vẻ phú quý tuy nhiên so với nhà Nghiêm Húc hình như vẫn là kém một chút....
Lúc Thiên Thảo suy nghĩ đang phiêu du đến tận nơi nào thì bị một tiếng hừ lạnh kéo lại, nàng quay đầu về phía phát ra âm thanh, một vị phu nhân đang đi từ trên thang lầu xuống, vẻ mặt nghiêm khắc, lại có chút khó chịu nhìn Thiên Thảo,cảm giác ….giống như nhìn kẻ nghèo hèn tới xin cơm.
“Ngươi đã trở lại, Tiểu Xuyên.” Vị phu nhân kia cười hòa ái với Tân Xuyên, sau đó vô cùng thân thiết kéo tay hắn, trong lúc lơ đãng không biết cố tình hay vô ý mà tách bàn tay đang nắm chặt của hai người ra “Ngươi nhìn ngươi xem, tự ý quyết định ra ở riêng còn chưa tính, lại còn chuyển đi nơi xa như vậy. Gần đây Tiểu Viễn vừa mới tân trang lại phòng của hắn nên mẹ cũng thuận tiện bảo hắn sửa sang lại cả phòng của ngươi, mau đi lên nhìn xem có thích hay không”
Đứng một bên nghe vị phu nhân kia nói một tràng dài với Tân Xuyên, Thiên Thảo bị lạnh nhạt có chút xấu hổ vẫn đứng yên ở cửa không biết làm sao…
May mắn, Tân Xuyên còn nhớ đến nàng, hắn quay lại kêu nàng một tiếng “Thiên Thảo, mau đến đây”
“Nga.” Thiên Thảo bộ dáng hiền thục chậm rãi đi tới, Tân Xuyên nhỏ giọng nói bên tai nàng “Lần trước ngươi đã gặp mặt rồi, hôm nay thấy vì sao không chào mẹ?”
Vị phu nhân này sao? Nàng cũng đoán được phần nào đây chính là mẹ của Tân Xuyên nhưng là trong đầu không có tí ấn tượng nào về bà nên sợ đoán sai cũng không dám tự tiện gọi loạn.
“Ta biết, chỉ là tại vừa rồi quá khẩn trương.” Thiên Thảo thì thào đáp lời Tân Xuyên
Vì vãn hồi mặt mũi của chính mình, lúc bà đưa hai người lên lầu, Thiên Thảo dùng giọng điệu cực kỳ ngọt ngào, ngọt đến mức chính mình nghe cũng nổi da gà kêu “Mẹ~ hôm nay ta cùng Tân Xuyên đi vội quá nên không kịp mua gì mang đến, lần sau nhất định sẽ nhớ chọn quà tốt cho mẹ mới đến nha~”