Sở Trường Chính Là Phanh Gấp

chương 16: quà tặng đặc biệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tấn Tiểu Lỗi nguyên bản là mặc áo ba lỗ với quần soóc ngủ, nhưng lúc nãy tự thẩm đã đem quần cởi ra nên bây giờ trên người hắn chỉ mặc mỗi chiếc may ô, phía dưới vẫn đang ngẩng cao đầu. Nếu cứ thế đi mở cửa dám sẽ dọa Đặng Thiên Vũ chạy mất. Hắn núp ở phía sau cửa mở ra một khe nhỏ, thấy ở ngoài đúng là Đặng Thiên Vũ thì vươn tay kéo đối phương vào bên trong, đóng cửa lại lập tức đè anh lên cửa cắn một trận.

Đúng vậy, là cắn.

Tấn Tiểu Lỗi và Đặng Thiên Vũ đều không thích hôn môi người khác. Hắn nghĩ đã cùng đối phương làm còn chưa tính, mấy dạng như hôn môi thì quá thân mật, dễ gây khó xử cho nên hắn cơ bản không hôn bao giờ. Nhưng bây giờ không biết tại sao, Tấn Tiểu Lỗi lại rất muốn hôn Đặng Thiên Vũ, vậy nên hắn hôn.

Trước khi đến đây Đặng Thiên Vũ hẳn đã đánh răng, còn dùng cả nước súc miệng nên vị đạo thật không sai. Tuy nhiên, đối với Đặng Thiên Vũ mà nói thì miệng của Tấn Tiểu Lỗi quá tệ. Trong miệng toàn mùi rượu, mà còn là loại rượu kém chất lượng. Còn có kỹ năng kia, căn bản đâu phải là hôn môi mà thuần túy cắn người.

Đặng Thiên Vũ bị Tấn Tiểu Lỗi cắn chịu hết nổi đành phải tự lực cánh sinh ôm lấy đầu của đối phương, đưa đầu lưỡi với vào khoang miệng của hắn dây dưa cùng một chỗ. Đặng Thiên Vũ hôn môi cũng không nhiều nhưng chí ít vẫn tốt hơn Tấn Tiểu Lỗi. Hơn nữa anh luôn thích chủ động cho nên rất nhanh chóng lấy lại quyền làm chủ. Đầu lưỡi liếm khắp khoang miệng của Tấn Tiểu Lỗi, nhận ra thân thể của đối phương có chút run rẩy lại càng dũng cảm hơn.

Tay anh từ cổ bắt đầu trượt xuống, theo thói quen đặt tay lên mông của Tấn Tiểu Lỗi vuốt ve.

Tấn Tiểu Lỗi tay cũng không rảnh rỗi. Hắn chỉ mặc mỗi cái áo mỏng nên dĩ nhiên phải cởi sạch sẽ Đặng Thiên Vũ ra mới đúng đạo lý.

Bất tri bất giác cái túi đang cầm trên tay của Đặng Thiên Vũ bị thả rơi xuống đất, quần áo lũ lượt đi theo sau.

Vừa hôn xong Tấn Tiểu Lỗi kéo Đặng Thiên Vũ xoay người đẩy đối phương xuống giường rồi cưỡi lên. Hắn hôn Đặng Thiên Vũ cằm rồi xuống đến ngực… dương vt cứng rắn của Tấn Tiểu Lỗi đâm trên người anh làm hắn nhịn không được thò tay xuống đem hai người để cùng một chỗ vuốt. Nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra một vấn đề, độ cứng của Đặng Thiên Vũ hình như không đúng. Bình thường thế này thì phân thân của Đặng Thiên Vũ đã oai vũ hiên ngang đứng thẳng tắp đầy tính công kích rồi, nhưng hôm nay chỉ mới bán cương.

“Này, anh làm sao vậy, hôm nay không có hứng hả?” Tấn Tiểu Lỗi lấy tay phục vụ thứ đang bán cương của Đặng Thiên Vũ, chống người lên hỏi anh.

Đặng Thiên Vũ cả kinh. Tình trạng của anh bây giờ đã tệ đến mức này rồi sao?

“Cái gì? Anh nói anh vì lần trước chơi quyền X với thằng Tây kia mà giờ bất lực hả?” Tấn Tiểu Lỗi nghe Đặng Thiên Vũ giải thích xong thì cười lăn một trận. Khó trách tên người nước ngoài kia lúc nói chuyện cứ sờ tay hắn hoài, hóa ra là thích tay của mình. May mắn là hắn không đáp ứng tên đó nếu không là tự rước họa vào người rồi. Tấn Tiểu Lỗi một bên vui vẻ một bên tội nghiệp Đặng Thiên Vũ, ai bảo thích tiện nghi, hóa ra là thiệt lớn.

Hắn nhìn hình dáng ủ rũ của Đặng Thiên Vũ cũng không biết cảm giác nên cười to ba tiếng hay là cười khổ, bèn nói. “Anh bất lực thì đến tìm tôi làm chi? Muốn tôi làm anh sao?”

“Không phải… Tôi chỉ là muốn…” Đặng Thiên Vũ cầm lấy cái túi rơi trên mặt đất mở ra, nhỏ giọng nói ra yêu cầu của mình.

Tấn Tiểu Lỗi nhìn vào trong túi, trợn mắt há hốc mồm nói: “Cái gì? Muốn tôi tự an ủi cho anh xem?”

Tấn Tiểu Lỗi cầm cái túi nghiên cứu một chút. Mấy thứ này hắn từng nghiên cứu qua trên mạng nên cũng biết cách dùng, hắn không nhịn được nuốt nước miếng. Oa, đều là mấy thứ ngon cả. Tấn Tiểu Lỗi cũng có chút hứng thú với mấy thứ này nhưng luôn luôn ngại giá tiền, cuối cùng phải dùng dưa leo cho tiết kiệm nhất.

Cây X này hình dạng thật giống đồ vật của Đặng Thiên Vũ nhưng còn có thêm chức năng mát xa, sử dụng thể nào cũng rất thoải mái. Còn mấy cái quần string-bikini này mặc vào vừa vặn lộ ra mông nhưng sẽ không chạm đến hậu môn, nhất định sẽ thoải mái hơn so với T-back. Có cả Rush nữa chứ, nghe nói khi làm mà ngửi thứ này sẽ cực sướng nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến thử loại này. Còn có giả âm đo, thứ này dùng nhất định sẽ cảm giác khác hẳn với quay tay.

Nhìn là biết Đặng Thiên Vũ hẳn phải tốn không ít tiền, hơn nữa còn muốn chính hắn dùng những thứ này. Làm xong chắc khả năng sẽ không đòi lại. Có mấy thứ này do dù đến lúc bọn họ trả nợ xong thì hắn cũng có thể tự xử một mình.

Mặc dù phải tự xử trước mặt người khác nhưng nghĩ lại Đặng Thiên Vũ cũng đã nhìn thấy hắn từ đầu đến cuối rồi, nhìn thêm một chút cũng không mất miếng thịt nào. Vụ làm ăn này lời chắc, nếu không làm nhất định sau này hắn sẽ hối hận.

Nhìn thấy Tấn Tiểu Lỗi có vẻ chần chờ, Đặng Thiên Vũ sợ hắn không làm vội vàng nói: “Anh tự xử bắn ra cũng coi như là một lần.”

Có chuyện tốt như vậy? Không làm thì quá ngu.

“Một lời đã định.” Tấn Tiểu Lỗi lập tức đồng ý: “Bất quá…”

“Làm sao vậy?” Đặng Thiên Vũ vội hỏi.

“Tôi như vậy tính sao đây?” Tấn Tiểu Lỗi chỉ vào nơi đang đứng thẳng của hắn nói: “Anh mút giúp tôi đi.”

Đặng Thiên Vũ nghiêm mặt đưa cho hắn cái âm đo giả nói: “Bây giờ là anh phải tự làm cho tôi xem, không phải là để tôi làm giúp.”

Tấn Tiểu Lỗi nhận lấy đồ vật kia, cũng không sao cả đi đến đầu giường lấy bao cao su mang vào, sau đó chậm rãi đâm vào vật kia bắt đầu tự an ủi: “A… Khít quá… Quá dễ chịu…”

Cảm giác vật kia mang lại quả nhiên không giống với dùng tay làm, giống như thật sự đang tiến vào vậy. Tấn Tiểu Lỗi nằm ở trên giường khép hờ mắt nhìn khuôn mặt của Đặng Thiên Vũ, thầm tưởng tượng Đặng Thiên Vũ đang giúp mình mút.

Đặng Thiên Vũ nhìn Tấn Tiểu Lỗi tự chơi rất sung sướng không khỏi thở dài. Người này sao chả có vẻ gì là thẹn thùng như trong GAV thường hay chiếu vậy. Không có cảm giác chinh phục gì cả. Hơn nữa nhìn hắn chơi đùa đến thoải mái như vậy tựa như chả quan tâm đến sự tồn tại của anh nữa.

“A…” Tấn Tiểu Lỗi vốn đã cứng nửa ngày, giờ bị dụng cụ kích thích nên không bao lâu đã bắn ra.

Lên đỉnh xong hắn nằm trên giường thở phì phò. Trời ơi, sướng dã man. Lần đầu tiên dùng dụng cụ thế này cảm giác thật tuyệt vời, nhất là khi Đặng Thiên Vũ đang nhìn.

Có điều người này đúng là vô dụng thật, với tình hình như thế này mà cũng không nhào tới. Không lẽ người này thật sự sẽ trở thành thầy tu?

Đợi mở mắt ra thì Tấn Tiểu Lỗi phát hiện Đặng Thiên Vũ đang chằm chằm nhìn hắn, phía dưới gồ lên một túp lều.

Xem ra cũng chưa bất lực hẳn, có điều vì cái vụ kia mà không cứng được thì đúng là đáng đời… Không bằng thử kích thích anh ta một chút.

Nhìn thấy Tấn Tiểu Lỗi như vậy, Đặng Thiên Vũ cảm giác bụng dưới nóng như thiêu đốt, không cần bất cứ ngoại lực nào tên kia cũng ngẩng đầu lên. Anh cảm thấy tim mình đập rất nhanh, hít thở dồn dập, trong đầu một mảnh hỗn loạn, suy nghĩ đều do nửa người dưới chỉ huy mình.

Đến lúc anh sắp phải nhào qua thì Tấn Tiểu Lỗi nói một câu: “Lúc nãy anh nói tôi tự an ủi bắn thì tính một lần nên cái này tính phải không?” “Tính!” Đặng Thiên Vũ rít trong kẽ răng, sau đó móc gáy Tấn Tiểu Lỗi rồi cúi xuống cắn ngực của hắn.

Anh thật lâu không có như thế này vội vã và bức thiết muốn một người, không phải chinh phục thân thể, cũng không phải chinh phục tâm lý mà là cả về thân thể và tâm hồn đều kêu gào muốn Tấn Tiểu Lỗi, muốn Tấn Tiểu Lỗi điên cuồng vì mình.

Đáng tiếc… khi anh mở Tấn Tiểu Lỗi hai chân ra, tay hướng đến phía sau ấn vào thì… Đặng Thiên Vũ lại mềm xuống.

Chỉ cần tay anh chạm đến chỗ đó thì lập tức sẽ cảm thấy tởm lợm đến mức hứng thú bay mất không còn một mảnh.

“Ha ha ha ha…” Nhìn Đặng Thiên Vũ co lại thành hình con gấu, Tấn Tiểu Lỗi không kìm được cười lớn. Xem ra Đặng Thiên Vũ chịu đả kích nghiêm trọng hơn hắn nghĩ. Như vậy cũng tốt, để xem người này còn dám đi ra ngoài làm loạn hay không.

Nghe giọng cười của Tấn Tiểu Lỗi, Đặng Thiên Vũ tuyệt vọng. Anh như khúc gỗ ngả vào giường, không buồn động đậy.

Sở dĩ anh đến chỗ của Tấn Tiểu Lỗi là bởi vì hắn không phải người trong hội. Anh sợ cái vòng tròn anh quen chỉ cần có một người biết chuyện của anh thì tất cả mọi người đều sẽ biết hết. Vậy nên Đặng Thiên Vũ mới chạy đến chỗ của Tấn Tiểu Lỗi làm thí nghiệm, không ngờ…

Không cứng được như vậy thì chẳng lẽ từ nay về sau anh chỉ có thể nằm dưới sao?

Không được, thà anh ép mình trở thành dị tính luyến, hoặc tìm một cô gái làm chị em tri kỷ chứ không thể làm .

Nhìn Đặng Thiên Vũ tuyệt vọng, Tấn Tiểu Lỗi có một chút lo lắng nếu người này bất lực không chừng sẽ đi vào con đường trả thù xã hội mất. Vậy nên lòng bác ái của hắn đột nhiên bộc phát, Tấn Tiểu Lỗi nói với anh: “Không phải còn một đống dụng cụ chưa dùng sao? Anh tuyệt vọng cái gì? Loại chuyện này làm lần một không được thì có thử thêm mà.”

“Đúng vậy!” Đặng Thiên Vũ lấy lại tinh thần, vội vàng dục hắn tiếp tục làm.

Nhìn ánh mặt mong chờ của Đặng Thiên Vũ, Tấn Tiểu Lỗi cảm thấy lạnh người. Hắn không nghĩ chỉ vì một câu nói mà đem mình lên thớt. Tấn Tiểu Lỗi đơ một chút rồi nói: “Chờ chút, tôi đi rửa mông sạch sẽ đã.” Sau đó dưới cái nhìn ngạc nhiên của Đặng Thiên Vũ hắn nhảy xuống sàn chui tọt vào WC đóng cửa lại.

Chờ Đặng Thiên Vũ phản ứng lại thì bắt đầu gõ cửa WC: “Nhanh lên một chút!”

“Không rửa sạch tôi chưa ra được.”

“Vậy anh mở cửa để tôi vào!”

“WC quá nhỏ không có chỗ cho anh đâu.”

Thật ra không phải Tấn Tiểu Lỗi làm khó dễ Đặng Thiên Vũ mà là nhà tắm của hắn không có vòi hoa sen. Hắn dùng thùng để chứa nước, rồi để que sưởi điện vào để đun nóng. Nếu ở mùa hè thì không sao nhưng hiện tại đã là tháng mười một, trời bắt đầu lạnh, hơn nữa hắn muốn rửa hậu môn, nếu dùng nước lạnh thì lỡ bị tiêu chảy sẽ rất phiền.

Đợi đến khi hắn rửa sạch từ trong ra ngoài thì cổ của Đặng Thiên Vũ cũng muốn dài cả thước, vừa thấy hắn ra lập tức lôi kéo lên giường.

“Rửa sạch sẽ?”

“Ừ, rửa sạch rồi.”

“Bên trong cũng sạch?”

“Sạch.”

“Vậy…” Đặng Thiên Vũ không háo sắc vồ tới mà quay người cầm cái túi kia, đem bên trong đều đổ ra giường. Anh từ đống đồ lấy ra một cái quần bikini đưa cho Tấn Tiểu Lỗi: “Mặc vào đi.”

“Bây giờ không phải muốn làm sao? Mặc cái này làm gì?” Tấn Tiểu Lỗi mặc dù rất muốn cái quần bikini này nhưng không có nghĩa là hắn muốn mặc nó ngay bây giờ.

“Tôi cảm giác anh mặc sẽ rất đẹp.”

Chỉ bởi vì câu này, Tấn Tiểu Lỗi nghĩa vô phản cố mặc vào cái quần bikini kia. Cái quần lót này ôm sát phía trước của hắn nhưng hai bờ mông lại lộ hẳn ra bên ngoài, gió thổ qua có chút lạnh. Tấn Tiểu Lỗi lần đầu tiên xấu hổ trước mặt Đặng Thiên Vũ, cũng may trong phòng của hắn chỉ có một bóng đèn nên anh mới không chú ý tới.

Hai con mắt của Đặng Thiên Vũ lúc này đều dính vào cái mông mặc quần bikini của Tấn Tiểu Lỗi. Uhm, quả nhiên dạng rắn chắc mượt mà như mông của Tấn Tiểu Lỗi mặc quần bikini là đẹp nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio