Soán Đường

quyển 8 chương 77: ngụy đức thâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một câu này khiến cho Đóa Đóa mắc cỡ không thôi, Lý Ngôn Khánh thì cười lớn nghênh ngang bước đi.

Dựa theo truyền thống trên quan trường Lý Ngôn Khánh lần này thành thân được nghỉ một tháng.

Tuy nhiên một tháng này hắn cũng không hề tiêu dao khoái hoạt ngược lại thêm bận rộn.

Đúng như lời nói của Lý Ngôn Khánh, Từ Thế Tích sau khi đại thắng Hổ Lao quan đã khiến cho phấn chấn quân tâm các lộ phản vương khiếp vía, Lý Mật sau khi bại trận ở Hắc Thạch quan lập tức lui về Dương thành, mệnh cho Tần Quỳnh ra trấn Dương thành huyện, Ngụy Chinh làm phụ tá của Tần Quỳnh.

Sau đó hắn lại mệnh cho Ngưu Tiến Đạt đóng ở Trịnh thành, cùng Tần Quỳnh hô ứng lẫn nhau.

Sau khi sắp xếp tất cả Lý Mật chạy về Ngõa Cương thu thập tàn quân, sau cuộc chiến ở Hổ Lao quan, Hác Hiếu Đức thừa kế thoát ly khỏi Ngõa Cương, qua sông mà đi. Lý Văn Tương chết thảm ở trong loạn quân, Mạnh Nhượng tuy lui về Ngõa Cương nhưng đã mất đi hai mươi vạn đại quân, trải qua một trận chiến này tổn thất thảm trọng, Lý Mật sau khi kiểm kê thì khóc không ra nước mắt, trận chiến ở Hổ Lao quan, Ngõa Cương trại chỉ còn lại một phần tư.

Hác Hiếu Đức mang theo mấy vạn người khiến cho đại quân Ngõa Cương chỉ còn lại chưa tới mười vạn.

Hơn nữa sĩ khí sa sút nhân tâm rung chuyển khiến cho kho phủ Ngõa Cương hư không, người người khủng hoảng.

Đúng vào lúc này Từ Viên Lãng ở Lỗ Quận tới đây.

Hắn mang theo mấy vạn binh mã cùng rất nhiều lương thảo khiến cho Lý Mật vui mừng vô cùng, gia phong cho Từ Viên Lãng làm đại tướng quân, thượng trụ quốc, sau đó lại có Dương Ngụy Lục, Lý Đức Khiêm... sáu lộ phản vương tề tựu ở Ngõa Cương trại.

Ngay cả Đỗ Phục Uy Đậu Kiến Đức các lộ phản vương cũng liên tục tỏ vẻ thuần phục.

Bọn họ khen Lý Mật công tích vĩ đại, nói hắn chính là thiên mệnh, hi vọng Lý Mật tiếp tục cố gắng sớm ngày thành đại nghiệp.

Đến lúc đó bọn họ sẽ tới quy phục.

Đậu Kiến Đức, Đỗ Phục Uy bọn họ không chỉ phái người tới mà còn mang theo rất nhiều quân nhu.

Trong nhất thời tình thế của Ngõa Cương trại thay đổi bất ngờ, uy danh tái khởi, Hác Hiếu Đức rời khỏi Ngõa Cương trại lúc này liền hối hận, liền muốn qua sông đầu phục trở lại thì bị Từ Thế Tích phục kích, ba vạn quân tan tác bỏ trốn, Từ Thế Tích tựa như điên cuồng, đuổi đánh Hác Hiếu Đức đến cùng.

Nguyên lai trước kia Hác Hiếu Đức tàn sát Sơn Đông bừa bãi, đã tru diệt tộc nhân của Từ Thế Tích.

Từ gia vốn ở Sơn Đông, sau này Từ Cái mới tới Huỳnh Dương, ở Huỳnh Dương định cư, lúc đó cũng có rất nhiều tộc nhân đi theo nhưng cũng có nhiều người ở lại, kỳ thực những người này cũng không có nhiều quan hệ huyết thống với Từ Thế Tích, nhưng dù sao cũng là đồng tông, Từ thị ở đó cơ hồ bị Hác Hiếu Đức giết cho diệt tộc, những người trốn được khóc lóc kể lể vời Từ Cái.

Trước đây Từ Thế Tích còn chưa biết chuyện này, hiện tại hắn sao có thể bỏ qua, chốc lát đã đuổi giết Hác Hiếu Đức tới Hà Nội.

Từ Thế Tích hung hăng thề phải lấy đầu Hác Hiếu Đức, hắn cho Bùi Hành Nghiễm làm tiên phong, Tô Định Phương làm đại tướng trung quân, còn có Lô Tổ, Lý Huyền Đạo Mã Chu tất cả suất lãnh tám nghìn binh tốt hung hãn, dốc toàn lực tru diệt, Hác Hiếu Đức liên tục thảm bại lui đến Bạch Mã thì bên người chỉ còn lại mấy nghìn người.

Vì vậy Hác Hiếu Đức cầu viện Lý Mật, lại bị Lý Mật cự tuyệt.

Lão tử đắc thế ngươi tìm tới nương tựa, lúc thất thế ngươi lại bỏ đi, hiện tại mặt mũi nào muốn ta xuất binh cầu viện?

Vì vậy Hác Hiếu Đức mang theo tàn binh bại tướng, sau khi qua sông trốn ở Vệ huyện.

Từ Thế Tích vẫn không buông tha cho hdd, đốc thúc Bùi Hành Nghiễm qua sông, ở Vệ huyện một lần nữa đánh tan Hác Hiếu Đức, chém lấy thủ cấp của hắn.

Đúng lúc Từ Thế Tích muốn trở về Huỳnh Dương thì có một chuyện xảy ra.

Quận trưởng đương nhiệm Cấp quận, Ngụy Đức Thâm phụng mệnh trùng kiến kho lương Lê Dương.

Không ngờ kho lương Lạc Dương vừa mới khởi công xây dựng thì Đậu Kiến Đức đã xua quân tới đây, Nguỵ Đức Thâm từng là bộ hạ của Nguyên Bảo Tàng, khi Đậu Kiến Đức đánh kho lương Lê Dương, Nguỵ Đức Thâm khẩn cấp chiêu mộ binh lính hương dũng trong quận nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ là hương dũng mà thôi làm sao có thể là đối thủ của Đậu Kiến Đức, mà lúc này Từ Thế Tích ngang trời xuất thế khiến cho Nguỵ Đức Thâm hai mắt sáng ngời, lập tức cưỡng ép lưu lại binh lính trực thuộc Từ Thế Tích.

Nguỵ Đức Thâm không phải là dòng họ hoàng thất nhưng lại là hi vọng của mọi người ở Lạc Dương.

Cho dù Nguyên Văn Đô, Lô Sở bọn họ cũng vô cùng tôn kính hắn, nếu không Dương Đồng cũng không phái hắn tới Cấp quận, lần này Nguỵ Đức Thâm đem Từ Thế Tích ngăn lại ở đây, phái người vượt sáu trăm dặm trình báo Đông Đô, trong tấu có nói: Cấp quận là trọng địa Hà Bắc, trùng kiến kho lương Lê Dương không thể sơ sót, mấy năm nay sông Lạc đông có Lý Ngôn Khánh, tây có Vương Thế Sung, nhưng Cấp quận thì sao? Những năm nay người thủ hộ cũng không có, cho nên muốn giữ gìn kho lương Lê Dương thì cần phải giữ Từ Thế Tích lại.

Dương Khánh tức giận tới lôi đình.

Tên Nguỵ Đức Thâm này chọc gậy bánh xe cũng thật độc ác.

Ngươi thoáng cái đã lấy đi mất một thành viên của quân phủ với tám nghìn binh tốt hung hãn, chính là tinh nhuệ của Huỳnh Dương quân.

Nguỵ Đức Thâm hồi âm nói:

- Huỳnh Dương quận là thần dân của thánh thượng, Cấp quận cũng là thần dân của thánh thượng, chẳng lẽ Huỳnh Dương quân tốt tinh nhuệ kia không phải là thần dân của thánh thượng sao? Ta lưu lại họ thì có gì sai lầm. Kính xin Tuân vương có thể dạy bảo.

Ở Lạc Dương Nguỵ Đức Thâm là một người nổi danh quật cường chuyện mà hắn chuẩn bị thì không có khả năng thay đổi được.

Dương Khánh lúc này cũng bất chấp tính toán với Lý Ngôn Khánh.

Hắn không nói nhiều lời lập tức tới Đông Đô khóc lóc kể lể với Việt Vương Dương Đồng.

Dương Đồng lộ vẻ bất đắc dĩ:

- Cũng không phải là ta không muốn làm chủ cho vương thúc nhưng hiện tại Huỳnh Dương đúng là đã an bình, Nguỵ Đức Thâm lại đưa tấu chương lên cả Giang Đô và Trường An.

Ý của đại vương là kho lương Lê Dương liên quan tới thắng bại ở Hà Bắc nhất định phải có một người ra trấn. Từ Thế Tích có bản lĩnh to lớn, co thể sánh ngang với Lý vô địch, hắn ra trấn kho lương Lê Dương cũng có thể tùy thời vượt sông đánh Ngõa Cương, kìm chế binh mã Ngõa Cương, cho nên Từ Thế Tích ra trấn kho lương Lê Dương có trăm lợi mà không có một cái hại nào.

Huỳnh Dương danh tiếng hai vị vô địch, Dương Khánh đúng là muốn dùng Từ Thế Tích áp chế Lý Ngôn Khánh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio