Cúp máy, chân mày Nạp Lan Chỉ Thủy nhíu chặt.
Tập đoàn Venus, gan đúng thật đủ lớn. Chẳng lẽ không sợ chết oan chết uổng sao? Băng Lam Chi Lệ, chính là mơ ước mà những kẻ lòng tham không đáy theo đuổi.
Ánh mắt liếc nhìn, cô liền thấy Cảnh Tiểu Lang lẳng lặng ngồi bẹp dưới cạnh chân, ngẩng đầu nhìn cô.
"Thịt viên, tới ôm một cái~"
Chớp mắt ánh mắt Nạp Lan Chỉ Thủy trở nên nhu hòa, cô bồng Cảnh Tiểu Lang. Cảnh Tiểu Lang hớn hở vẫy đuôi, thỉnh thoảng hôn lên mặt cô.
Ô~~~~~~~ chị gái xinh đẹp hình như không được vui.
Từ nét mặt biến hóa mới vừa rồi của cô, Cảnh Tiểu Lang nhìn thấu một hai.
"Thịt viên, mi làm sao mà dáng dấp nhỏ quá vậy?"
Hai tay Nạp Lan Chỉ Thủy ôm Cảnh Tiểu Lang lên, ngẩng đầu nhìn cô thật kỹ.
"Ô ô~~"
Cảnh Tiểu Lang khẽ thấp kêu hai tiếng.
Ô ô ô~~ chị gái xinh đẹp, thật ra người ta một chút cũng đều không nhỏ rồi~~~~
Cảnh Tiểu Lang bỗng muốn thật nhanh biến trở lại, có lẽ có thể danh chính ngôn thuận làm quen với chị gái xinh đẹp.
"Haha, ta đút mi nhiều thịt một chút, là có thể lớn hơn rồi~"
Nạp Lan Chỉ Thủy dùng giọng điệu đương nhiên nói, lỗ tai Cảnh Tiểu Lang có chút cụp xuống, ánh mắt ai oán dường như bày tỏ cô có chút mất hứng.
"Sao vậy? Thịt viên." Nạp Lan Chỉ Thủy bế cô lại gần hơn, dùng cằm cọ nhẹ lên cái đầu lông xù.
"Ô~~~~~~~~"
Cảnh Tiểu Lang rụt đầu, dùng móng vuốt nhỏ sờ gương mặt Nạp Lan Chỉ Thủy. Nạp Lan Chỉ Thủy nhạy cảm ngẩng đầu, một chút động chạm vừa rồi khiến lòng cô sinh ra cảm giác khác lạ.
"Thịt viên, chúng đi tắm rồi đi ngủ nha~"
Tắm! Ngủ! Óa! Cái này có phải bày tỏ muốn mình cùng chị gái xinh đẹp thẳng thắn gặp nhau không.
Một tai Cảnh Tiểu Lang dựng thẳng, cô hưng phấn ngoắc ngoắc đuôi.
Đôi khi mong ước với thực tế vẫn chênh lệch nhau rất xa. Thực tế là, giờ phút này hai móng Cảnh Tiểu Lang đang gác lên chậu gỗ, Nạp Lan Chỉ Thủy ngồi trên một cái ghế nhỏ, cầm vòi sen cọ rửa thân thể cho cô.
"Thịt viên, ngoan ngoãn đừng động nga~"
"Một hồi là xong~"
Nạp Lan Chỉ Thủy cẩn thận an ủi, cô biết chó với mèo cực kỳ đặc biệt mâu thuẫn với chuyện tắm rửa, rất sợ thịt viên sẽ chống cự. Đương nhiên cho tới giờ phút này cô vẫn chưa thể chắc chắn chủng loại của thịt viên.
May mắn thịt viên an tĩnh nghe lời một cách khác thường, không nhúc nhích mặc cho Nạp Lan Chỉ Thủy táy máy.
Suy nghĩ trong lòng Cảnh Tiểu Lang chính là thất vọng.
Ô ô ô~~~~ thì ra không phải cùng tắm chung với chị gái xinh đẹp. Chỉ có điều động tác của chị gái xinh đẹp rất êm ái, xoa lên người mình thật thoải mái.
Cảnh Tiểu Lang rất không khí phách đắm chình trong 'mỹ nhân hương'.
Nạp Lan Chỉ Thủy nhìn sau khi đã tắm gội xong, lật ngửa Cảnh Tiểu Lang lại,
"Ô?"
Cảnh Tiểu Lang không hiểu nhìn Nạp Lan Chỉ Thủy, Nạp Lan Chỉ Thủy cầm khăn lông tay đưa tới bụng cô,
"Ô!"
Thời điểm ý thức được gì đó, Cảnh Tiểu Lang liều mạng đấu tranh,
"Ô ô ô!"
Cô kinh hoảng gào thét, này đã dọa sợ Nạp Lan Chỉ Thủy.
Lẽ nào mình đã vô tình làm bé con đau.
Nạp Lan Chỉ Thủy rụt tay lại, Cảnh Tiểu Lang sợ hãi rúc vào bên cạnh chậu gỗ.
Mẹ nói chỗ đó không được cho người khác đụng, ô ô ô~~~ cô làm sao quên đi được.
"Thịt viên?"
Nạp Lan Chỉ Thủy nhẹ nhàng gọi,
"Ô..." Cảnh Tiểu Lang cúi đầu.
"Thấy khó chịu ở đâu hả?"
Nạp Lan Chỉ Thủy chớp mắt nghi ngờ, lúc nhìn thấy bụng lông trắng của Cảnh Tiểu Lang, sẽ không phải là...
"Thịt viên là con cái?"
Cảnh Tiểu Lang liều mạng gật đầu, Nạp Lan Chỉ Thủy vỗ trán, bởi vì vóc dáng thịt viên quá nhỏ, cô cũng không để ý giới tính.
Thịt viên xấu hổ. Chỉ có một sự giải thích, nhưng hai từ xấu hổ dùng trên người một con 'chó nhỏ' thì có hơi quái dị, hơn nữa nó còn nhỏ xíu như vậy, hẳn cũng chưa hoàn toàn trỗ mã đi.
"Thịt viên, mi tới đây, ta không động vào mi nữa đâu."
Nạp Lan Chỉ Thủy vẫy vẫy tay, Cảnh Tiểu Lang chậm rãi co rúc. Nạp Lan Chỉ Thủy thở dài, cầm vòi sen hướng bên kia rửa tượng trưng mấy cái.
Mẹ nói, con gái nếu bị đụng chỗ đó liền đại biểu sau này cả đời phải ở bên người ta.
Cô với chị gái xinh đẹp... Trong lúc Cảnh Tiểu Lang suy nghĩ lung tung, Nạp Lan Chỉ Thủy quen thuộc dùng khăn lông bọc cô lên, đầu tiên giúp cô lau khô nước đọng trên người, sau đó dùng máy sấy, nhắm ngay thân người cô mở chốt điện.
"Ô ô ô!"
Cảnh Tiểu Lang mất trật tự trong làn gió, lông trên mặt trong chốc lát che lên mắt, cô cứ mặc thế cho gió ấm thổi toàn thân.
"Hahaha!"
Nạp Lan Chỉ Thủy cười lên,
"Thịt viên, bộ dạng này của mi chơi vui thật."
Nổi lên tâm tư chọc ghẹo, Nạp Lan Chỉ Thủy cố ý làm cho nhúm lông trên đầu cô thành hình, đầu củ hành!
Cảnh Tiểu Lang quay đầu nhìn mình trong gương, xém chút ngất xỉu.
Ô ô ô! Chị gái xinh đẹp là đồ đại bại hoại!
"Thịt viên, ta cảm thấy kiểu tóc này rất hợp với mi."
Nạp Lan Chỉ Thủy cân nhắc có cần sau này làm cho nó kiểu đầu củ hành không.
Nhìn thấu ý đồ của Nạp Lan Chỉ Thủy, đầu Cảnh Tiểu Lang lập tức lắc không khác gì cái trống lắc.
Tắm cho thịt viên xong, Nạp Lan Chỉ Thủy chủ ý quyết định bản thân cũng rửa ráy. Nhưng cô nghĩ cơm tối cũng chưa ăn, thịt viên nhất định đói bụng lắm rồi. Đầu tiên tuỳ tiện gọi điện gọi điểm tâm bên ngoài,
"Thịt viên, tối nay chúng ta ăn pizza thấy sao."
"Ô!"
Cảnh Tiểu Lang cao hứng vòng quanh chân Nạp Lan Chỉ Thủy chạy mấy vòng.
"Hihi."
Nhìn thịt viên đáng yêu như vậy, Nạp Lan Chỉ Thủy phát ra từ nội tâm cười lên. Dường như bắt đầu từ khi gặp gỡ tiểu tử này, nụ cười của cô ngày càng trở nên nhiều hơn.
Khoảng thời gian chờ đợi bên ngoài, Nạp Lan Chỉ Thủy mở laptop, tìm tòi liên quan đến chuyện tập đoàn Venus tìm được Băng Lam Chi Lệ. Hiển nhiên, vị tổng giám đốc tập đoàn này che giấu rất tốt. Gần như không hề lộ mặt trên truyền thông, mà báo cáo liên quan đến cuộc sống riêng tư cũng trống rỗng, duy nhất xác định được chỉ có là phái nữ, tuổi khoảng . Bao gồm thiết kế trang sức của Venus, công ty kim cương, lĩnh vực đồ cổ cũng xuất hiện dày đặc như chuyện thần kỳ nghìn lẻ một đêm vậy.
Từng có tin đồn, nói cô ta thừa kế một khoảng gia sản kếch xù, bắt đầu từ thuở niên thiếu đã tập cuộc sống thám hiểm, thành lập công ty này cũng là chuyện gần hai năm nay.
"L.K ký hiệu dưới chữ ký công ty như vậy, là tên cô ta sao?"
Nạp lan Chỉ Thủy suy nghĩ.
Trong phòng khách truyền tới tiếng chuông cửa, cắt đứt dòng suy tư của Nạp lan Chỉ Thủy. Bên ngoài đưa tới, Nạp Lan Chỉ Thủy nhận hai túi đồ ăn từ người giao đồ, đưa tiền.
"Thưa cô, chó nhà cô thiệt đáng yêu."
Nhân viên giao đồ nói như vậy,
"Vậy sao? Cảm ơn."
Nạp Lan Chỉ Thủy lễ phép trả lời, ngờ đâu nhân viên giao đồ sớm đã bị tướng mạo cô mê hoặc đến thất điên bát đảo, thời điểm đóng cửa, chỉ thấy hắn cong người, si ngốc cười lên.
"Thịt viên, chúng ta ăn cơm."
Cảnh Tiểu Lang lanh lợi đi theo sau lưng Nạp Lan Chỉ Thủy. Nạp Lan Chỉ Thủy dùng dao cắt một khối Pizza đặt lên cái dĩa giấy, bỏ lên đất, Cảnh Tiểu Lang lập tức tiến lên bộ dạng ăn như hổ đói.
Oa oa oa! Có mùi nấm rất đậm, Tiểu Lang thích nấm nhất.
Thấy Cảnh Tiểu Lang vui vẻ ăn, Nạp Lan Chỉ Thủy cũng thèm ăn nhiều hơn. Chỉ chốc lát sau, miếng Pizza đã nằm trong bụng Cảnh Tiểu Lang, cô ngẩng đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm hộp giấy trên bàn.
Nạp Lan Chỉ Thủy rất sợ cho cô ăn nhiều, sẽ đau bụng. Dù sao chó nhỏ dạ dày nhỏ nghe nói ăn nhiều sẽ không tốt, nhưng dưới đôi mắt long lanh lóng lánh của Cảnh Tiểu Lang, lại cắt thêm một miếng đưa cho cô.
————————————————
Kể từ giờ bận rộn trở lại, tiến độ của mình sẽ chậm hơn, khoảng đến chương một tuần.
Nhân tiện vô cùng cảm ơn bạn @MeuB đã cung cấp link QT cho đồng râm có nhu cầu