Sống Chung Với Sếp Tổng

chương 11

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Chủ tịch, dự án đầu tư còn chưa bàn xong, ngài có trở lại… hay không…” Jason muốn nói lại thôi.

“Để cho họ chờ một chút.” Vẻ mặt Liêm Tuấn âm trầm, “Chuyện tôi cần tra, anh đã tra được chưa?”

“Đã… tra được, là…” Vẻ mặt Jason khó khăn.

“Là cái gì?” Giọng nói Liêm Tuấn lại trầm xuống vài phần.

“Phu nhân… đi ra ngoài làm việc…”

“Làm việc? Ở đâu?”

“Là một công ty nhỏ dưới cờ Liêm thị, làm… làm nhân viên tiêu thụ…”

“Vậy sao?” Làn môi nhếch lên một cách không dễ dàng phát giác, một lát sau, Liêm Tuấn nói, “Jason, lịch trình hôm nay còn trống không? Lát nữa theo tôi xuống xem tình hình tiêu thụ ở công ty con một chút.”

Người ta nói rằng, sự yên lặng thường đến trước một cơn bão táp.

Quả nhiên! Phố kinh doanh cách văn phòng của sếp tổng đại nhân không xa, chỉ thấy những cảnh thịnh vượng và hòa bình.

“Thật sự quá ngoài dự đoán của mọi người! Tốt!” Chu Đại Phú kích động rơi lệ đầy mặt.

Một ngày trước, sách lược nghệ danh đưa tới một số lượng lớn quần chúng theo dõi không rõ chân tướng, hơn nữa còn có một bài phỏng vấn radio nổi tiếng nhất của thành phố A.

Cô phóng viên xinh đẹp mặc áo trễ ngực cầm mic đứng trước đám người: “Kính thưa quý vị, vài ngày trước trong khu trung tâm thành phố, một chiến lược tiếp thụ mới được triển khai trên internet, gây ra một tiếng vang cực lớn, bây giờ chúng tôi sẽ vào trung tâm để phỏng vấn ông Chu.”

Vì thế, Chu Đại Phú vừa liếc trộm bộ ngực của người đẹp, vừa nói ra sáng kiến vĩ đại của ông, chẳng bao lâu thì cảnh tượng nước bọt văng tứ tung sẽ theo TV, truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ thành phố A, càng nhiều người đến đây xem. Trong vẻn vẹn một ngày sáng tạo ra cách tiêu thụ hiệu quả, Chu Đại Phú sao có thể không mặt mày hớn hở?

Chu Đại Phú cao hứng, nên phát tiền thưởng cho trong tất cả nhân viên mậu dịch, mọi người rất vui vẻ! Tinh thần ai cũng vô cùng hào hứng, trừ Đỗ Lôi Ty là uể oải.

“Tiểu Đỗ, cô phải cố gắng lên lên nữa nha! Đợi lát nữa quản lý sẽ phát tiền thưởng cho chúng ta!” Giới Vô Song ý chí chiến đấu sục sôi.

“Từ lúc bắt đầu, không hiểu sao mà mí mắt trái của tôi cứ giật giật, tôi cảm giác thứ quản lý phát là phiếu giảm giá.”

“…”

Dự cảm của Đỗ Lôi Ty quả không sai, Chu Đại Phú vung tay lên, phiếu giảm giá rơi xuống, lần này giảm giá đến một trăm, nhưng điều kiện là: phải tiêu đến một nghìn đồng.

Phát phiếu giảm giá sau, mí mắt Đỗ Lôi Ty giật giật không ngừng.

Kỳ quái, phiếu giảm giá cũng đã phát rồi, sao mà mí mắt vẫn giật vậy nè? Đỗ Lôi Ty vuốt vuốt huyệt Thái dương, đang tính tìm cơ hội nghỉ ngơi một chút.

Đang lúc này, tất cả bỗng nhiên xôn xao.

“Chị có nghe không? Hôm nay cấp trên có người xuống thị sát tiêu thụ của công ty đấy! Nghe nói là nhân vật lớn!” Nữ A ra vẻ thần bí nói.

“Có thật không? Nhân vật lớn nào, thần bí như vậy?”

“Nghe nói là chủ tịch tập đoàn Liêm thị!”

“Có thật không? Nghe nói…”

Vừa nghe đến vậy, Đỗ Lôi Ty chẳng thể nghe thêm gì nữa, tất cả dây thần kinh não đang dừng ở câu “chủ tịch tập đoàn Liêm thị” kia, cả người trong nháy mắt ngây dại.

Chủ tịch tập đoàn Liêm thị? Đừng nói là…

Một trận gió thổi qua, Đỗ Lôi Ty nhịn không được rùng mình một cái.

“Đến rồi! Mau ra xem!” Có người kêu lên một tiếng.

Đến rồi?

Đỗ Lôi Ty giật mình một cái, tỉnh lại. Bất kể có phải sếp tổng đại nhân hay không, chuồn rồi hãy nói!

Cho nên cô làm bộ nhặt đồ, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất, trốn dưới mặt quầy.

Chỉ chốc lát sau, truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó từ từ rõ ràng.

“Thưa chủ tịch, công ty con nhỏ như vậy còn phiền ngài tự mình xuống thị sát, thật sự quá ưu ái!” Chu Đại Phú nịnh hót, những thớ thịt trên mặt chen chúc nhau đến không còn thấy mắt đâu.

“Nghe nói, ở đây có một sáng kiến giúp tiêu thụ sản phẩm rất nhanh?” Một giọng nói quen thuộc vang lên, Đỗ Lôi Ty trong lòng cả kinh, người co lại.

Vừa nghe Liêm Tuấn nhắc tới chuyện này, tinh thần Chu Đại Phú lập tức tỉnh táo, nói bốc nói phét, rành rọt kể lại đầu đuôi cuộc phỏng vấn của ông và cô phóng viên hôm qua, kịch tính dâng trào, nước miếng tung bay!

“Ý của ông là, bây giờ nhân viên tiếp thị dùng nghệ danh sao?”

“Đúng!” Chu Đại Phú cười cười gật đầu, bỗng nhiên lại nghĩ tới điều gì, “Nhưng có một nhân viên, cô ta dùng tên thật!”

Chu Đại Phú làm nóng không khí một chút, thuận tiện cũng nói khoác một chút về khả năng liên tưởng phong phú của mình, nhưng rơi vào tai Đỗ Lôi Ty, lời này giống với một quả bom hẹn giờ, trong nháy mắt nổ tung ở trong đầu.

Xong! Sếp tổng đại nhân ngàn vạn lần xin đừng hỏi tiếp!

Nhưng sếp lớn hiển nhiên không làm như cô mong muốn, tiếp tục hỏi: “Vậy sao? Là ai vậy?”

“Đây chính là Tiểu Đỗ mới tới! Đúng rồi, cô ta ở phía quầy bên này!” Chu Đại Phú vừa nói, vừa dẫn Liêm Tuấn đến quầy tiêu thụ bao cao su.

Đỗ Lôi Ty căng thẳng, co rúm lại.

Cô không biết rằng, cô cố ý tránh đi, Liêm Tuấn lại càng chú ý tới cô.

“Chủ tịch, giới thiệu cho ngài, đây chính là nhân viên tiếp thị đã cho tôi linh cảm.” Chu Đại Phú vừa nói, gọi to Đỗ Lôi Ty, “Tiểu Đỗ, cô tới đây nhanh một chút! Mau!”

Đỗ Lôi Ty đứng ở trong góc quầy bị Chu Đại Phú réo tên, không ra không được.

Lúc này, ánh mắt Liêm Tuấn chứa xâm lược vô hạn bắn thẳng đến sau lưng cô, cho dù không thấy, nhưng cô có thể cảm nhận được một loại cảm giác không rét mà run.

“Tiểu Đỗ, cô làm gì đó? Mau tới đây!” Chu Đại Phú thúc giục một tiếng.

Đỗ Lôi Ty không thể làm gì khác hơn là cúi đầu, chậm rãi chui ra từ trong góc, sau đó vừa cúi đầu xoay người, dùng giọng nói đã lai lái đi: “Chào quản lý ạ.”

“Chủ tịch, đây chính là nhân viên tiếp thị Đỗ Lôi Ty.” Chu Đại Phú đắc ý nói, “Đây không phải là nghệ danh, là thật tên đó!”

Quản lý! Đồ miệng rộng! Đỗ Lôi Ty than ở trong lòng.

Giọng nói không nhanh không chậm của Liêm Tuấn truyền đến: “Thật sao? Tôi cũng biết một người tên là Đỗ Lôi Ty, không biết có phải cùng một người hay không?”

“A, thật sao?” Chu Đại Phú mừng rỡ, “Tiểu Đỗ, mau ngẩng mặt lên cho chủ tịch nhìn!”

Lời này sao mà nghe giống như xem gái thanh lâu vậy? Đỗ Lôi Ty cẩn thận ngẩng mặt.

Chu Đại Phú vội vàng nói: “Chủ tịch, có phải bạn của ngài hay không?”

Trầm mặc khiến Đỗ Lôi Ty ngừng hô hấp.

Một lúc lâu, lại nghe giọng nói trầm thấp của Liêm Tuấn: “Tôi nghĩ, tôi nhận lầm người rồi.”

Ớ? Đỗ Lôi Ty ngây ngẩn cả người, sếp tổng đại nhân không vạch mặt cô?

Đang băn khoăn, Chu Đại Phú nóng lòng giới thiệu: “Tiểu Đỗ là người mới ở đây, làm việc rất tốt!”

“Vậy sao?” Ánh mắt Liêm Tuấn dừng ở trên người cô, tiện đà bất động thanh sắc hỏi, “Đỗ tiểu thư trước kia có kinh nghiệm sao?”

“…”

Đỗ Lôi Ty không trả lời được.

Chu Đại Phú thấy thế không đúng, vội vàng lên tiếng: “Tiểu Đỗ không có kinh nghiệm, nhưng cô ta còn trẻ, chưa kết hôn, phần lớn thời gian là học tập nghiêm túc, có tiềm lực phát triển rất lớn!”

Đỗ Lôi Ty gấp đến độ sắp phát khóc rồi, Chu Kinh Lý, ông cái gì không nói, lại nói kết hôn! Quả nhiên, sắc mặt Liêm Tuấn liền biến đổi, lạnh lùng nói: “Đỗ tiểu thư chưa kết hôn?”

“Vâng…” Giọng nói Đỗ Lôi Ty yếu ớt như ruồi nhặng.

“Không kết hôn, không phải là thiếu kinh nghiệm tiêu thụ sản phẩm này sao?”

Câu hỏi này, khiến Đỗ Lôi Ty 囧.

Kinh nghiệm? Kinh nghiệm gì? Chẳng lẽ là… Vừa nghĩ như vậy, trong nháy mắt, khuôn mặt cô nóng ran.

Liêm Tuấn tiếp tục không buông tha hỏi: “Tôi muốn hỏi Đỗ tiểu thư, trong quầy có nhiều nhãn hiệu như vậy, cô thấy mỗi nhãn hiệu có điểm gì đặc sắc?”

Đối mặt với sự cố tình gây sự của sếp tổng đại nhân, những gì mấy ngày qua Đỗ Lôi Ty vất vả học tất cả đã quên mất, chỉ cảm thấy đầu trống rỗng, không biết nên nói gì.

Phản ứng như thế, khiến vẻ mặt sếp tổng đại nhân nhanh chóng đen lại, lạnh lùng nói: “Đỗ tiểu thư, cô bán sản phẩm, chẳng lẽ một chưa dùng thử sao?”

“Chuyện này…”

Rốt cục, Đỗ Lôi Ty bởi vì khó có thể chống đỡ, bắt đầu nói năng không có mạch lạc: “Hay là… Đêm nay tôi sẽ thử một lần…”

“A?” Liêm Tuấn nheo mắt lại: “Đỗ tiểu thư muốn tìm ai thử?”

“…”

“Đỗ tiểu thư không nói lời nào, những gì cô vừa nói vừa rồi chẳng qua là đùa với tôi sao?”

“Tôi…”

“Dĩ nhiên không phải! Ai dám đùa chủ tịch cơ chứ!” Chu Đại Phú lại mở miệng giảng hòa, “Tiểu Đỗ là nhân viên rất trung thực, tôi tin cô ấy tối nay nhất định sẽ dùng thử! Cô nói có đúng hay không, Tiểu Đỗ?!” Ánh mắt Chu Đại Phú giết tới đây, rõ ràng nói cho cô biết: nếu cô không thử, ngày mai không cần tới nữa!

Đây chính là hình thức đồng thời áp lực, Đỗ Lôi Ty rốt cục đầu hàng, “Hôm nay về tôi sẽ tìm bạn trai thử, vậy được chưa!”

Lời này vừa nói ra, trong hội trường nhất thời yên tĩnh.

Đỗ Lôi Ty hỗn loạn, trời ạ, cô rốt cuộc đang nói gì?

Liêm Tuấn ngẩn người, khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên thành một nụ cười không dễ phát giác: “Nếu như vậy, tôi rất mong đợi cảm nghĩ dùng thử vào ngày mai của Đỗ tiểu thư, tôi nghĩ Đỗ tiểu thư sẽ không khiến tôi thất vọng chứ?”

“Không… Không biết…” Đỗ Lôi Ty khóc không ra nước mắt.

~~

Sau khi Liêm Tuấn đi, một đoàn các cô gái nhanh chóng quây vào.

“Wow! Đó chính là sếp lớn đó! Cực giỏi!” Giới Vô Song ở một bên phát ra tiếng than sợ hãi.

“Hơn nữa cô có chú ý tới ánh mắt của anh ta hay không, quả thực bất cứ lúc nào chỗ nào cũng có thể phóng điện nha!”

“Đúng rồi! Sao anh ấy không đến nói chuyện với tôi chứ? Thật là đáng tiếc…”

“Tiểu Đỗ, số cô thật tốt đó nha! Có thể nói chuyện với chủ tịch!”

“…”

Song, những câu bàn tán này Đỗ Lôi Ty một câu cũng không nghe lọt, quanh quẩn qua lại trong đầu cô chỉ có bốn chữ – Cảm! Nghĩ! Dùng! Thử!!!

Trời cao ơi, đất dày ơi, cô phải tìm ai để dùng thử đây???

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio