Sống Chung Với Sếp Tổng

chương 12-1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đỗ Lôi Ty lớn như vậy, lần đầu tiên sâu sắc cảm nhận được cái gọi là hoạ là từ ở trong miệng mà ra…

Mãi cho đến khi tan sở, cô vẫn còn phiền não không dứt vì cảm tưởng về cái chuyện dùng thử kia. Ai bảo sếp tổng đại nhân là người chuyên gây sự như vậy, làm hại cô nhất thời kinh động phải chấp nhận, bây giờ muốn đổi ý đã không kịp nữa.

Đây chính là dùng thử bao cao su đó! Không giống đồ trang điểm, có thể tuỳ tuỳ tiện tiện bôi đại lên mặt là xong. Thật sự muốn cô tìm người dùng thử sao?

[Aiz: chi bằng … đem cho con người sếp tổng hắc ám kia dùng thử đi ..?!]

Nghĩ như vậy, Đỗ Lôi Ty hận không thể đập đầu vào bao cao su ở trên quầy.

Aiz, chuyện đến nước này, cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước!

Lúc đỗ Lôi Ty kéo theo bộ dạng trầm trọng đi ra cửa lớn của cửa hàng… Chu Đại Phú đột nhiên chạy tới nói lời từ biệt với cô: “Tiểu Đỗ, đi đường cẩn thận, buổi tối nhớ dùng thử nha!”

Cô choáng váng, xém chút ngã xuống ở cửa lớn.

Quản lý Chu à, chú có cần phải kinh hãi thế không?

Đường về nhà bỗng quá dài, đi tới cửa nhà, Đỗ Lôi Ty do dự thật lâu, rốt cục nhấn chuông.

Chưa đầy một lát, lão Dư đã ra mở cửa cho cô.

Thấy lão Dư, Đỗ Lôi Ty tính toán trước hết phải tìm hiểu tình hình bên địch đã: “Lão Dư, chủ tịch về chưa?”

“Báo cáo phu nhân, chủ tịch vừa về, bây giờ đang ở trong phòng ăn chờ cô cùng dùng cơm.”

“Vậy… Chủ tịch có nói gì không?”

“Báo cáo phu nhân, chủ tịch sau khi về vẫn không nói gì nhiều.”

Xong đời! Đỗ Lôi Ty trong lòng cả kinh, sếp tổng đã bị cô chọc tức đến mức ngay cả nói cũng không được!

“Vậy tâm trạng của chủ tịch…nhìn qua ra sao?”

“Báo cáo phu nhân, tâm trạng của chủ tịch nhìn qua không thật sự tốt…”

Giờ này khắc này, trong đầu Đỗ Lôi Ty chỉ quanh quẩn ba chữ —— Nhất! Định! Chết!

Có lẽ, trang đầu của báo ngày mai sẽ chạy tít “Cô gái cơ khổ vào trong nhà giàu có, đại sếp tổng tức giận ly hôn” hoặc là “Chuyện xưa chôn giấu: Câu chuyện bạo lực của nhà giàu” hoặc nữa là “Hôn nhân không bình đẳng ai sẽ bị thiệt?”…

Lúc Đỗ Lôi Ty đang suy nghĩ hết sức lung tung, cô bỗng ngạc nhiên phát hiện, chuyện xảy ra cũng không phát triển như cô nghĩ. Khi cô ló đầu vào cửa, chuẩn bị để sếp tổng đại nhân chặt thành tám khúc, sếp tổng đại nhân lại không mắng cô, càng không đánh cô, nhưng mà anh lại làm một chuyện còn đáng sợ hơn!

… Sếp tổng đại nhân chính là không để ý đến cô!!!

Hồi tưởng lại, loại tâm lý này thật ra rất giống như khi còn bé làm việc sai trái, hy vọng ba mẹ hung hăng chửi mình một bữa. Đỗ Lôi Ty không phải không thừa nhận, lúc này cô không nói gì với sếp tổng đại nhân mà tự tiện đi làm ở cửa hàng, cũng không nghe lời của sếp tổng đi bệnh viện thăm lão phu nhân, thật sự là có chút quá đáng.

Nhưng sếp tổng đại nhân cũng không cần phải làm khó cô trong trường hợp ở nơi công cộng như vậy chứ?

Làm khó còn chưa tính, anh lại còn dùng chiến thuật trầm mặc, làm cô rùng mình!

Cảm giác khổ sở này nói không ra lời, như rớt giữa không trung, thật sự là rất tệ. Vì thế, Đỗ Lôi Ty thậm chí ngay cả cơm tối cũng không ăn miếng nào, mệt mỏi đi về phòng.

Sau khi về phòng, cô vẫn phiền não không ngừng.

Sếp tổng đại nhân làm vậy là có ý gì? Buổi sáng buộc cô phải trình bày cảm nghĩ dùng thử ra sao, bây giờ lại không để ý tới cô, chẳng lẽ đây chính là sự yên lặng trước khi có bão táp trong truyền thuyết? Tiếp sau đó, rất có thể sẽ phát sinh một loạt hành động trả thù cực kỳ tàn ác…

Nghĩ thế, Đỗ Lôi Ty hoảng sợ.

Sếp tổng đại nhân có tính cách hiển nhiên có thù phải trả, anh bây giờ không trả, không có nghĩa là sau này không trả, như vậy so ra thì cũng như lãi suất cao, chỉ biết lãi sinh lãi, càng sinh càng lớn, cuối cùng đè chết người sống.

Trời ạ! Cô không muốn hồng nhan bạc mệnh sớm như vậy đâu!!!

[Tiu Ú: phụt … ai là hồng nhan???][Aiz : là ss Tiu Ú ]

Dưới sự kích thích của ý nghĩ kinh khủng kèm kinh hãi trong đầu, Đỗ Lôi Ty rốt cục nảy ra một quyết định to gan, cô muốn…thành thật thẳng thắn nghiêm túc nói chuyện với sếp tổng đại nhân!

Chết sớm thì siêu sinh sớm, so với bây giờ tự mình dọa mình, cuối cùng sếp tổng đại nhân còn chưa động thủ thì cô đã hương tiêu ngọc vẫn trước rồi, không phải sao?

Sau khi đã quyết định chủ ý một cách thẳng thắn, Đỗ Lôi Ty trước hết lên Baidu tra các bước xin lỗi.

(Baidu: trang web tìm kiếm giống như Google ở Trung Quốc)

Baidu đại thần nói, nói xin lỗi gồm có bốn bước:

Bước một, thừa nhận sai lầm, như: “Thật xin lỗi, tôi sai lầm rồi.”

Bước hai, tự nhìn nhận thương tổn đã gây ra, như: “Tôi không nên xxx, tôi làm như vậy để xxx…”

[Aiz : bạn Aiz tự tiện xoá chữ x, mong mọi nguời không chọi dép ]

Bước ba, hứa hẹn ở thì tương lai, như: “Tôi sau này sẽ không xxx nữa…”

Bước bốn, rất quan trọng, nịnh nọt đối phương, như: “Xin đại nhân đừng chấp tiểu nhân, hãy bỏ qua cho tiểu nhân lần này!”

Cuối cùng, xin chú ý, lúc xin lỗi thái độ phải thành khẩn, phải làm cho đối phương cảm thấy lời xin lỗi của bạn xuất phát từ nội tâm, không phải đang lừa gạt tình cảm của họ.

Biết được bốn bước, Đỗ Lôi Ty định liệu trước hết là đi ra khỏi phòng, đi tới trước cửa phòng cách một bức tường của sếp tổng đại nhân.

Cửa phòng đang đóng, ánh đèn hắt ra qua khe cửa.

“Cộc cộc cộc…” Cô nhẹ nhàng gõ cửa.

Trong phòng không có động tĩnh, đang lúc cô định gõ nữa, cửa bỗng nhiên mở ra, ngay sau đó thân hình cao gầy của sếp tổng đại nhân đập vào võng mạc của cô.

Anh vẫn còn mặc áo sơ mi vừa nãy, nút áo tất cả đều cởi ra, lộ ra lồng ngực bên trong. Một tay của anh chống lên khung cửa, từ trên cao nhìn xuống Đỗ Lôi Ty, ánh đèn nhu hòa bên trong phòng cùng ánh mắt sắc bén của anh tạo thành sự đối lập rõ rệt.

“Chuyện gì?” Liêm Tuấn lạnh lùng mở miệng.

“Tôi… Tôi…” Tình cảnh này, Đỗ Lôi Ty lần nữa nói lắp, nín thật lâu mới yếu ớt nói, “Tôi là… Đến giải thích với anh…”

Lúc nói lời này, cô vẫn cúi đầu, nhưng có thể cảm thấy rõ ràng ánh mắt của Liêm Tuấn đang dán lên người mình.

Một lúc lâu, Liêm Tuấn nói: “Vào rồi hãy nói.”

Sau đó, cửa mở ra.

Đỗ Lôi Ty do dự một chút, líu ríu vào theo.

Đây là lần thứ hai cô vào phòng của sếp tổng đại nhân, cũng coi là lần thứ hai tiến cung, dù gì cũng nên có chút năng lực thích ứng. Nhưng cô so với lần trước càng khẩn trương và thấp thỏm bất an hơn.

Trong đầu càng không ngừng tái diễn các bước xin lỗi vừa tra trên Baidu, bước đầu tiên là gì nhỉ? Đúng rồi! Thừa nhận sai lầm trước!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio