Theo suy nghĩ của Trương Vân, nàng đã muốn đuổi bọn Lại mập mạp đi, chỉ còn lại mình và La thiếu gia ở chung.
Chẳng qua ngoài mặt vẫn rất khách sáo, nàng rất có kỹ xảo nói chuyện để tất cả mọi người hứng thú, nói nhãm hơn mười phút rồi, Lại mập mạp dù sao cũng là người thông minh, cho dù là mù chữ, cũng có thể nhìn thấy chị Vân đang động xuân tâm, cơ hồ như mười giây nàng lại nhìn lén Lục Minh, nếu muốn nói chuyện một mình với Lục Minh thì cứ việc nháy mắt để hắn xem xét là được rồi.
Người đàn ông tên A Hưởng đứng lên, tỏ vẻ là phía sau khu khách quý có sòng bài, xốc dĩa, blackjack .... hỏi Lại mập mạp có muốn đi chơi thử hay không.
Lại mập mạp dường như vớ được cái phao cứu sinh, quay về hướng Lục Minh nói : "La thiếu gia, tôi ra ngoài chơi trước, lát nữa gặp mặt!"
Với sự phối hợp của hắn, Trương Vân rất vui mừng, để cho A Hưởng dẫn Lại mập mạp đi, còn cho thêm hai vạn đồng, tính vào tài khoản của nàng. Lại còn đặc biệt dặn dò cô gái đi chuẩn bị đồ ăn, nàng muốn tận tình làm chủ, mời Lục Minh ăn ngon một chút.
"Khu khách quý không phải đóng cửa sao?" Lục Minh giả bộ kỳ quái hỏi.
"Không, cảnh sát điều tra rất nghiêm, nhưng bọn chị có người bên trong, họ còn chưa tới, bọn chị đã thu được tin tức, đóng cửa khu khách quý lại, bọn họ ở bên ngoài sảnh cũng không thể tra ra được cái gì, em có muốn đi chơi thử không?"Trương Vân chân thành đi tới, ngồi bên cạnh Lục Minh, làm nũng nói : ""La thiếu gia, em phẩm rượu lợi hại như vậy, dạy cho người ta được không? Đỡ phải về sau ra ngoài xã giao bị xấu mặt, làm cho người khác chê cười"
"Sao có thể được chứ, người khác chỉ lo nhìn chị thôi, chứ làm gì còn ai mà nhớ rõ cách phẩm rượu chứ"Lục Minh cười ha ha nói.
"Gạt người hông à, vậy tại sao em chỉ uống rượu mà không chịu nhìn người ta một cái ... Chị biết mà, em chỉ thích các cô gái trẻ thôi, chị Vân đã già rồi, đương nhiên là em không để mắt đến!"Trương Vân bưng ly rượu lên hướng về phía Lục Minh, hành động này làm cho cổ áo dạ hội mở ra một chút vùng gần cánh tay, nàng tin tưởng rằng hắn nhất định sẽ nhìn thấy ... thật ra thì, cái khe giữa ngực nàng còn sâu hơn cả rãnh biển Mariana Trench, Lục Minh làm sao không nhìn thấy được, nhưng hắn cũng chỉ cười, không tiếp tục hành vi rình coi háo sắc nữa, chỉ làm cho oán phụ này tức chết thôi.
"Em không phải là không nhìn, mà là không dám, sợ vừa nhìn đã mê đảo, biến thành kẻ ngốc nữa"Lục Minh nói như vậy càng làm cho xuân tâm của Trương Vân nhộn nhạo.
Xem ra vị La thiếu gia này không phải là không có ý tứ, chỉ là cẩn thận mà thôi, hơn nữa còn thích chơi tình thú hơi.
Không giống như thái tử gia thông thường, ỷ trong nhà có tiền, thấy con gái xinh đẹp, liền lọt sạch quần áo ra, vội vàng đem cái thứ đồ vật xấu xí kia nhét vào, làm như là kiếp trước chưa từng thấy qua đàn bà con gái vậy.
"La thiếu gia, em chỉ biết giễu cợt người ta ..."Trong lòng Trương Vân thoáng nghĩ qua, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể làm dục hỏa của hắn phát tác?
Thủ pháp tán tỉnh bình thường khẳng định là không được, vị thái tử gia này chẳng những là chuyên gia bình phẩm rượu, hơn nữa lại còn là một nghệ thuật gia trong lãnh vực chơi gái, nếu không hắn không thể nào ngửi ra mùi nước hoa hấp dẫn trên người mình. Một người đàn ông như vậy, mình càng hấp dẫn hắn, thì sẽ càng không cảm thấy thú vị. Nếu mình lột sạch quần áo ra, mở rộng chân ra để trước mặt hắn, phỏng chừng hắn còn có thể nhổ cho một bãi nước miếng.
Trong lúc Trương Vân vẫn âm thầm nghĩ biện pháp đối phó với Lục Minh thì hắn cũng đang tìm cách làm cho xuân tâm của oán phụ này càng thêm nhộn nhạo.
Hơn nữa, cũng không thể làm cho nàng vội vàng lột sạch quần áo ra và hiến thân... mặc dù đồng tử công đã luyện thành, nhưng lầu đầu tiên của mình, cái temp của mình, không thể lãng phí trên người một dạng đàn bà như vậy.
Trong lòng hai người đều đang mưu đồ lẫn nhau, cho nên mở miệng không chỉ là một câu nói chuyện.
Người con gái trở lại, nàng dẫn theo vài phục vụ mang một bàn đồ ăn đặc sắc, rồi yên lặngđi ra ngoài, đóng cửa rất kỹ.
Trương Vân vì để giảm khoảng cách và gia tăng bầu không khí lên, nàng cho mở nhạc, sau đó ngồi dùng cơm. Thật ra thì lúc phục vụ đến, nàng có thể ra lệnh. Nhưng cơ hội này, nàng tuyệt đối không thể để cho người khác cướp lấy, nàng đưa cho Lục Minh hai con tôm hùm, cười nói : "Em lọt vỏ tôm giùm chị đi, chị đi mở nhạc ..."
Bước qua bên kia cái tủ, cúi lưng xuống, nhếch mông lên thật cao, cúi đầu chọn một bài hát cổ.
Nàng biết, hắn nhất định đang nhìn.
Cái tư thế này, có thể kích thích lang tính của đàn ông, kích thích dục vọng chinh phục đàn bà của họ, chẳng qua lần này làm vậy để hắn dễ dàng ý thức được cử động của mình.
Khoảng một phút đồng hồ sau, nàng đã chọn xong nhạc, thành thật trở về.
Lục Minh đứng dậy kéo ghế cho nàng ngồi, Trương Vân ngồi xuống, không đế ý đến hắn có đang nhìn lén bộ ngực sữa cao ngạo của mình không. Trong lòng vui vẻ, quả nhiên hắn thích chơi theo kiểu tình thú, nàng không vội vã muốn khiêu vũ với Lục Minh, bởi vì phát triển quan hệ quá nhanh, có lẽ sẽ dễ dàng lên giường, nhưng hắn sẽ mất đi cảm giác hưởng thụ, nếu muốn hắn có cảm giác với mình, đầu tiên phải có khúc dạo đầu thật lãng mạn ...
Trong thời gian này, nàng lợi dụng tài ăn nói của mình, thỉnh thoảng tìm vài đề tài tán gẫu, để cho bầu không khí thêm hòa hợp.
"La thiếu gia đừng chọc ghẹo người ta, làm sao còn trẻ được, em xem tay của chị nè, so với mấy cô gái trẻ còn kém rất xa, thật sự hoài niệm cái tuổi !"Trương Vân ra vẻ hờn dỗi, cố ý như vô tình đưa bàn tay trắng tuyết đến cho Lục Minh xem, nàng chăm sóc tay rất tốt, ngón tay tiêm dài, làn da trắng noãn, lại được thêm một chiếc nhẫn kim cương phụ trợ, càng có vẻ đặc biệt mềm mại.
Đối với những người thưởng thức, bình thường sẽ không chỉ hứng thú với khuôn mặt của phụ nữ một cách đơn giản như vậy.
Bọn họ rất chú trọng đến các chi tiết nhỏ, ví dụ như mái tóc đen huyền trơn bóng, lông mi dày cong, ngón tay thon dài, eo nhỏ nắm chặt cùng với ngón chân đáng yêu ... tất cả đều được bọn họ âm thầm chú ý.
Một phụ nữ, cho dù mặt đẹp thế nào, ngực to như hai trái núi nhưng nế có lông nách, hoặc ngón tay thô ngăn, hoặc làn da thô ráp, cũng sẽ được đem đi ra bán đại hạ giá.
Ngược lại, nếu bộ mặt không đến nổi quá đáng, cộng thêm làn da nhẵn nhụi, ngón tay thon dài, thế là có được tiềm năng phát triển rồi đó.
"Tay của chị Vân còn xinh đẹp hơn mấy cô bé nhiều, tay quá hoàn mỹ, không tỳ vết, chỉ có chiếc nhẫn kim cương tám mươi vạn này mới hợp với tay của chị ..."Lục Minh nắm lấy tay của Trương Vân, nhẹ nhàng sờ, trong miệng tán thưởng không thôi. Nhưng khi ngón tay đụng đến bề mặt hột kim cương, đã hút hết tất cả năng lương bên trong, dù sao hút hay không hút cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới, tội gì phải buông tha?!
"A? La thiếu gia, em cũng có hiểu biết về bảo thạch?"Trương Vân đang tìm một lý do để nói chuyện tiếp, không ngờ Lục Minh lại hiểu biết ngọc thạch.
"Nhà của em trước đó cũng có kinh doanh ngọc thạch, cho nên cũng hiểu biết chút chút"Lục Minh cười ha hả, nếu kim cương không trong suốt quá mức, thì năng lượng hấp thu sẽ không dễ dàng bị nhìn ra, như vậy hắn còn muốn hấp luôn cả năng lượng của cái vòng cổ kim cương.
"Vậy em giúp chị nhìn xem, vòng cổ của chị trị giá bao nhiêu? Tuy rằng chị thích kim cương, nhưng thật sự không hiểu biết gì nhiều!"
Trương Vân hỏi giá kim cương là giả, bởi vì đã mua về, có giá trị bao nhiêu tiền, sao mà không biết được.
Mục đích của nàng, là muốn để cho Lục Minh sờ cổ mình.
Sự tiếp xúc lơ đãng nhiều, so với sự hấp dẫn không cố ý, càng có tác dụng hơn... Trương Vân vén mái tóc lên lỗ tai, để lộ cái cổ thon dài của mình. Nàng đã xem qua một tác phẩm tâm lý học của Mỹ, bên trong nói rằng, nếu phụ nữ không cố ý ngẩng đầu trước mặt đàn ông, để lộ ra lỗ tai, vậy thì chứng minh rằng người đó không có khát vọng với tình dục. Còn nếu nàng ta làm vậy với tình nhân, như vậy tỏ vẻ đã chuẩn bị rất tốt, hi vọng bạn tình có thể chủ động ... Cái động tác vô tình này, tương đương với hành động lắc mông lõa lồ ...
Dương nhiên đây không phải là hành động cố ý, hơn nữa cũng không phải là thói quen của người.
Trong quyển sách nghiên cứu ấy chỉ ra rằng, người con gái trung quốc khi thẹn thùng thường quay đầu đi, bởi vì nàng không phải muốn để lộ lỗ tai, mà muốn vân vê mái tóc để ổn định tâm tình.
Trương Vân biết động tác của mình có tính ám chỉ mãnh liệt.
Điề uquan trọng nhất chính là, cố tình giấu diếm, để hắn nhìn thấy sẽ có chút xúc động, nhưng không biết là mình đã bị nắm mũi dắt vào.
Quả nhiên, tay của La thiếu gia đưa lại, vân vê vành tai của nàng, sau đó khen lỗ tai nàng đẹp, rồi mới hạ xuống, vuốt vuốt vòng cổ ... hắn cảm nhận được ám chỉ của mình, xem ra mình trong lòng hắn, đã tăng lên mức tình thú rồi. Trương Vân trong lòng đắc ý.
"Cái vòng kim cương này có giá trị hơn ba trăm vạn, viên cương kim cara ở giữa này ... là ai giàu có quá vậy, tặng cho chị vậy?"Lục Minh không nhịn được đưa tay vuốt ve viên ruby ở giữa, lén hút lấy năng lượng của nó. Ai kêu bà chị đang động xuân tâm này dụ dỗ mình, hấp thu một chút năng lượng coi như là âm thầm dạy dỗ nàng, cũng là xứng đáng.
"Ông chồng ma quỷ của chị! Lúc còn sống ông ta cũng tốt với chị lấy, chỉ đáng tiếc, hai năm trước đã bỏ chị đi!"
Trương Vân nói những lời này, cũng có sự ám chỉ mãnh liệt.
Căn cứ theo nghiên cứu của các nhà khoa học mỹ, % đàn ông có tâm lý cưỡng đoạt những người đàn bà đã có chồng, % đàn ông có khát vọng đừa bỡn với vợ của người khác. Bởi vì chỉ có như vậy mới chứng minh mị lực cùng năng lực của mình. Trong ba mươi lăm ngàn người đàn ông chấp nhận phỏng vấn, thì có hơn hai vạn người trả lời rằng có khát vọng muốn lên giường với tiểu quả phụ xinh đẹp có chồng đã chết, bởi vì cái dạng như vậy không cần gánh vác tránh nhiệm và hậu quả.
Đàn ông, cũng có lòng ích kỷ giống đàn bà, đều cùng thuộc một loại sinh vật ích kỷ, khát vọng rất nhiều, nhưng không hy vọng mình phải trả giá.
Chẳng qua, có một cái khác nhau ở đây là, đàn ông khát vọng cơ hội được phát tiết dục vọng và khoái cảm, nhưng không hy vọng phải chịu trách nhiệm và tiền tài. Đàn bà thì khát vọng cảm giác an toàn, nhất là có thể đổi được cuộc sống thoải mái đầy tiền tài, đề cao sự hấp dẫn của vật chất, và không hy vọng phải lao động vất vả.
Tuy rằng kết quả điều tra đều có điểm chung, và cùng là người Mỹ, nhưng Trương Vân vẫn tin, nếu có cơ hội, thì nhiều người đàn ông Trung Quốc cũng sẽ không cự tuyệt lên giường với một tiểu quả phụ xinh đẹp khêu gợi.
Bởi vì trên đời này, không ai là không thích đồ miễn phí cả.
"Thật là đáng thương, xem ra ông ta chết do kiệt sức!"Lục Minh vừa nghe, lắc đầu cười ha hả : "Cưới một người vợ xinh đẹp cũng không phải chuyện tốt, mất công làm việc vất vả quá độ!"
"Hư quá, không phải như em nói đâu, ông ta có bệnh tim bẩm sinh di truyền, cho nên không liên quan đến chị!"Trương Vân không đồng ý, đánh nhẹ Lục Minh một cái.
"Có bệnh tim cũng là do vận động quá độ hay là kích động mức mới phát sinh thôi. Nếu cứ như một lão hòa thượng ăn chay ở chay và ngủ chay thì có bệnh tim hay không cũng không quan hệ. Chẳng qua, theo tình hình này, cưới một người vợ xinh đẹp, cho dù đoản mệnh mười năm, cũng rất đáng giá nha!"Lục Minh vừa nói, Trương Vân lại không đồng ý, thuận tiện nhéo hắn một cái, chẳng qua, chổ mà nàng chọn không phải là eo, mà là đùi của Lục Minh.
Nàng nhéo nhẹ một chút. Nhẹ ... không bằng cứ nói là sờ, đầy sự khiêu khích.
Cố ý vô tình, còn giả bộ như không trúng, đụng vào đũng quần Lục Minh ... Trương Vân lúc này cảm thấy lũ lụt đã lan tràn, cảm thấy cực kỳ trống rỗng, có khát vọng được lắp đầy. Nhưng hắn lại không phải loại háo sắc, chưa có động tác nhỏ gì, làm cho mình không thể thuận thế ngã vào ngực hắn.
Tiếp tục nhẫn nại khiêu khích, hay cứ ôm bom làm liều?
Trong lòng Trương Vân bất ổn, băn khoăn thật lâu, tiếp tục nhẫn nại thì rất vất vả. Nhưng nếu làm liều thất bại thì sẽ không thể chiếm được người đàn ông này nữa.
Ngoài cửa nhẹ nhàng vang lên tiếng gõ cửa, người con gái kia trở lại nói : "Black Jack và anh em Luther đã đến, còn dẫn theo bạn mới. Hôm nay bọn họ rất vui, không biết chị Vân có muốn qua chào hỏi bọn họ hay không?"
Black Jack? Trong lòng Lục Minh hiện lên cái tên này, Ôn Hinh phu nhân đã đề cập qua. Black Jack, chính là một trong mười ba kỵ sĩ bàn tròn của quân đoàn lính đánh thuê Hắc Ám Điện.
Hắn xuất hiện tại HongKong, chẳng lẽ Chiết Dực Thiên Sứ cũng tới??!