Black Jack và anh em Luther là đối tượng hợp tác quan trọng của quán bar Khô Lâu, tuy rằng không cần đóng góp tiền nhưng đôi khi dùng lực lượng của bọn họ thì mới có thể bình yên trôi qua ngày ở khu vực này. Trong lòng Trương Vân do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định qua đón tiếp một tiếng, bởi vì đại ca có cổ đông lớn nhất lại không có mặt, sắp tới lại chuẩn bị có sóng ngầm, nếu không thu phục được thủ hạ của Hắc Ám Điện thì một khi xảy ra chuyện, thật đúng là không có người ra tay giải quyết.
Trong lòng đã định, Trương Vân xoay mặt lại cười với Lục Minh, hỏi : "Trong khu khách quý của chị có rất nhiều chổ để chơi, hay là em qua đó chơi một chút ha? Chị cũng thuận tiên qua thăm một người bạn!"
Lục Minh cười ảm đạm, nói được rồi.
Lúc này, trong lòng Trương Vân đã bắt đầu hối hận, nàng rất giỏi nhìn mặt người, phát hiện ra La thiếu gia không vui, mình bỏ hắn đi thăm bạn, hành động này xem ra đã chọc "rận"hắn, chẳng qua, lời đã ra khỏi miệng, muốn đổi ý cũng không kịp rồi.
Nàng kéo tay Lục Minh, cười duyên nói : "Chị phải đi chào hỏi một chút, không thể mặc kệ người ta được, hay là em ở đây chờ chị nha?"
Nếu La thiếu gia đồng ý ở lại, như vậy tỏ vẻ hắn không để ý, và mình còn hy vọng.
Trong lòng ôm hy vọng, chờ mong nhìn Lục Minh.
Nhưng mà, Lục Minh đứng lên, cười nói : "Em cũng muốn ra chơi cho biết, không sao đâu, chị cứ làm việc đi"Một câu nói đã làm cho tim của Trương Vân thiếu chút nữa đã không còn giọt máu, xem ra vị La thiếu gia này chẳng những căm tức trong lòng, hơn nữa nhất định có phản cảm, vừa rồi hắn và mình ở chung nói chuyện cũng rất khá, chỉ là trong lúc vô ý mình lại quyết định một chuyện ngu ngốc, làm cho hắn cảm thấy bản thân không được coi trọng, kết quả là làm cho hắn tức giận.
"La thiếu gia, người bạn này chị đắc tội không nổi, chờ chị tiếp hắn xong, sẽ lại đây với em"Trương Vân vẫn muốn vãn hồi lại.
"Không sao đâu, chị đi đi!"Lục Minh đứng lên đi ra khỏi cửa, nói với cô gái đang đứng ở ngoài : "Bạn của tôi đâu?"Trương Vân rất rất muốn nói với hắn rằng, mình sẽ không đi chào hỏi nữa, sẽ ở lại bồi hắn, để hắn đừng ghen. Nhưng miệng thì chỉ há ra được, chứ lời thì chẳng nói ra ngoài.
Cô gái hơi hơi do dự nhìn một chút, nhìn Trương Vân, rồi lại nhìn Lục Minh, rồi cuối cùng chỉ chỉ dưới lầu.
Trương Vân thấy hắn đi xuống rất nhanh, rất muốn hô to : Chờ một chút. Cầu xin hắn trở lại, nhưng thủ hạ còn đứng đó, không thể có hành động như vậy được. Đành phải chịu đựng đau đớn trong lòng, hỏi cô gái xem Black Jack và anh em Luther đem đến người bạn mới tên gì. Cô gái trả lời là bốn người con gái, hai tóc vàng, một con lai và một da đen. Xem ra đều là người của Hắc Ám Điện. Những người này đều mặc trang phục đặc biệt, bên hông còn có súng, đứa con lai thì mặc quân phục màu mè. Xem ra những người này đến HongKong có nhiệm vụ đặc biệt.
Lục Minh đang đi xuống lầu nhưng cái lỗ tai vẫn động. Tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng thính lực siêu cường thì vẫn nghe được những đoạn đối thoại quan trọng nhất.
Bốn cô gái? Nữ sát thủ cũng có bốn?
Hắc Ám Điện phái nhiều người đến HongKong như vậy làm gì? Chiết dực thiên sức đến HongKong, nếu nhắm vào Ôn Hinh phu nhân, thì hành động càng phải nhỏ lại chứ, không thể mang theo nhiều người đến đây. Hay là hắn có ý định khác?
"La thiếu gia, ngài phải đi sao? Sao không ỏ lại ngồi chơi một lát"kim mao tươi cười hỏi.
"Tôi muốn tìm ông mập, nhưng không tiện đi, anh gọi hắn xuất hiện đi ..."Lục Minh nghĩ thầm, người nhận thức ra mình chỉ có Lại mập mạp, sau khi đuổi hắn đi, thì mình dịch trang trở lại, rồi giết hết đám sát thủ của Hắc Ám Điện. Nếu đám người Trương Vân có liên quan hoặc thấy mình giết người thì thuận tay xử lý luôn. Những người này cho dù giết một trăm lần cũng không đáng tiếc, mình tuyệt đối không thể để cho đám sát thủ âm mưu gây hại cho Ôn Hinh phu nhân kiêu ngạo được, phải cho chúng một chút cảnh cáo.
Đừng tưởng rằng trung quốc không có người, nơi này mặc dù là HongKong, nhưng không phải chổ mà chúng muốn tới là tới, muốn làm gì là làm.
ở trên Trương Vân đã nghe thấy giọng của Lục Minh, sợ hắn phải đi, ngay cả cơ hội giải thích thêm, vội chạy nhanh tìm người : "Kim Mao, mang La thiếu gia đến khu khách quý chơi đi, đưa cho ngài ấy mười vạn trước, nếu không đủ thì lấy thêm, cứ tính cho chị ..."
Lục Minh ngẩng đầu nhìn Trương Vân một cái.
Trương Vân cảm thấy đây không phải là cảm kích, mà là một sự phẫn nộ âm thầm thiêu đốt.
Trong lòng cả kinh, tuy rằng La thiếu gia ăn mặc rất bình thường, nhưng xem ra rất có tiền, hơn nữa ngạo khí hoàn toàn không giống với người thường, bình thường nghe thấy có người cho tiền miễn phí là vui mừng muốn chết, nhưng ... mình lại chọc "rận"hắn rồi, trơi ơi, sao hôm nay mình lại liên tiếp mắc sai lầm thế này? Bình thường mình có thể phỏng đoán được tâm lý của đàn ông, tại sao lại không thể dùng được với hắn?
Kim mao vội vàng dắt Lục Minh vào một con đường rất dài, cuối đường, ấn chuông cửa một cái.
Sau khi ba hồi chuông vang lên, vách tường đối diện mở ra, một con đường khác lộ ra, bên trong có một ảnh lớn đầy ấp người đang đánh bài và chơi mạt chược, phỏng chừng đến mấy chục bàn, bên trong có không ít ghế lô, có rất nhiều em xinh tươi gợi cảm mặc bikini đầu đội tai thỏ bưng chén dĩa đi qua đi lại. Nhưng kim mao không dẫn Lục Minh vào, mà lại bảo Lục Minh đi vào một lối đi tương đối nhỏ, ở giữa lối đi, mở ra một cái toilet nữ, rồi dẫn Lục Minh vào.
Ở trên tường trên một bức tranh cô gái khỏa thân, hắn kéo bức tranh qua, ấn cơ quan bên trong.
Sau cánh cửa thứ ba trong toilet, vách tường lui ra, lộ ra một con đường lớn. Đèn treo hai bên, tỏa sáng dưới nền đất, đi vào khoảng mười bước, sau đó lại quẹo, rồi gặp một cái không gian vô cùng lớn, bên trong có hơn bàn bài bạc, đổ xúc xắc, đánh xì dách .... vân vân và vân vân ... đủ các hình thức cờ bạc bên trong, những người chơi đều mặc đồ tay mang giày da cả.
Nơi này không ồn ào náo nhiệt như trên mặt đất, thỉnh thoảng chỉ có âm thanh vang lên, có vẻ lớn tiếng trong bầu không khí nơi nay, thật ra thì tại vì nơi đây có vẻ im lặng quá mức.
Rất nhiều người giàu có đều tự mang bạn gái đến, cách ăn mặc của các nàng rất là "mát"theo đúng nghĩa thật và nghĩa ẩn.
Cho dù không mang bạn gái giống như tên khốn Lại mập mạp, thì bên cạnh cũng có nữ hầu ngồi chung nói chuyện phiếm, hoặc là lấy bài lấy tiền giùm. Mà phải công nhận là mấy em này còn hấp dẫn hơn bikini tai thỏ rất nhiều, toàn bộ đều là các em xinh tươi có dung mạo thượng thừa.
Quần áo cũng không hở hang thái quá, chỉ mặc sườn xám xẻ cao cao.
Trước ngực có một cái lỗ hình bán nguyệt, để lộ ra một phần ngực trắng tuyết, loáng thoáng, tăng thêm phần hấp dẫn.
"La thiếu gia, ngài chờ một chút..."kim mạo chạy đến giải thích cho bảo an, rồi chạy lại chổ đổi thẻ, lấy ra mười vạn, rồi đưa cho Lục Minh.
"Thật sao? Vậy thưởng cho anh!"Lục Minh cười, vỗ vỗ bả vai kim mao, rồi lập tức đi lại chổ đổi thẻ, nhìn cô gái đổi thẻ bằng con mắt của loài sói, móc ra một xấp đô HongKong ra, thản nhiên nói : "Đổi cho tôi một vạn là được, lấy mười thẻ là được"( thẻ = đồng )
Kim mao đang cầm một đống thẻ tiền trong tay, ngây ngốc nhìn Lục Minh. Người con gái kia cũng mở to mắt ra nhìn Lục Minh, giống như đang nhìn thấy người điên.
Lục Minh không để ý đến, nhịp tay gõ gõ mặt bàn, chờ cho nàng tỉnh lại, lấy thẻ tiền, lại cười, đưa một thẻ cho nàng : "Vì đôi mắt to xinh đẹp này, anh thưởng cho em"
Nói xong, cầm lấy chín cái thẻ, tùy tiện tìm một bàn, ngồi xuống.
Trợ thủ bên cạnh mỹ nữ chia bài mỉm cười ngọt ngào với Lục Minh, nói hoan nghênh quý khách, rồi đưa một quyển sổ ghi chép Baccarat lại, Lục Minh cũng không thèm nhìn, trực tiếp ném ba thẻ vào vị trí hòa. Chia bài và mỹ nữ trợ thủ đều choáng váng, người bình thường chơi Baccarat, ai lại chơi như vậy. Tuy rằng kiểu này là ăn , nhưng cơ hội rất thấp, phải xem nhà cái và bài của người chơi mới có thể thắng được.
Một trăm lần chia bài, phỏng chừng một lần cũng chưa được như vậy.
"A, không thể đặt sao"Lục Minh kỳ quái hỏi.
"Có thể, La thiếu gia, vẫn được đặt, chưa nhìn bài thì đặt bao nhiêu cũng được, nhưng có bài để xem rồi, thì nên có ý tứ một chút!"Kim Mao phỏng chừng vị La thiếu gia này lần đầu tiên đánh bài, cho nên nhanh chóng giải thích.
"Có thể đặt là được, vậy tôi đặt"Lục Minh xem ra rất quyết tâm.
"Ngu ngốc, ngu không thể tả, ngay cả Baccarat cũng không biết chơi, lão tử đặt ..."Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi cười hả hả nói, hắn làm ra vẻ khôn khéo, mặc trên người toàn là đồ hàng hiệu, bạn gái ngồi bên cạnh cũng kiều diễm động lòng người, khuôn mặt xinh xắn và dáng người thon dài, phỏng chừng là một người mẫu hay là tiểu minh tinh.
"Nhà cái điểm, người chơi điểm, huề điểm ... "Em chia bài đã choáng váng, chẳng lẽ đây là vận chó trong truyền thuyết?
Điều này sao có thể? Một người không biết chơi Baccrat lại có thể đặt trúng?
Mỹ nữ trợ thủ ngây người vài giây, rồi nhanh chóng đưa thẻ tiền cho Lục Minh, mỉm cười ngọt ngào, chúc mừng hắn.
"Trời đất, thắng tiền dễ dàng vậy sao?"Lục Minh phát biểu ra cảm giác thắng tiền lần đầu tiên trong đời, kỳ thật là hắn cảm thấy tâm linh cảm ứng và năng lực trong lòng, trả qua sự huấn luyện bằng phương thức quấy rầy của Hạ Linh và Ngu Thanh Y, rồi trải qua ngộ đạo của việc phẩm rượu vừa rồi, đã đạt lên cảnh giới mới, mình không cần nghĩ cái gì, tùy tâm nhất phóng, thế mà lại trúng, căn bản là không tốn nhiều sức, có vẻ còn đơn giản gấp mấy lần so với mấy lần đánh bạc trong tưởng tượng lúc trước.
Kim mao và em chia bài xém té xĩu xuống đất, đây ... đây quả thật là vận chó rồi, cho dù có đặt thêm lần nữa, cũng chưa chắc đã có lần hai.
Trên thật tế, đây là lần đầu tiên trong hôm nay nhà cái và người chơi huề điểm với nhau, cho nên, không phải là không có cơ hội, mà là vì quá nhỏ. Nếu nói là may mắn thì không bằng ra ngoài trời đứng cho chim ị vào miệng còn hay hơn.
"Con mẹ nó thổ bao tử, con bò nông thôn, lây mùi làm cho lão tử bị xui"Thằng trọc nửa đầu kia thì thào tự mắng, điểm vốn không nhỏ rồi, tưởng có thể thắng, ai dè lật bài một hồi, lại để cho tên chết tiệt kia thắng. Cô bạn gái ôm lấy tay của hắn làm nũng nói : "Ông xã à, đẻ em thổi giúp anh, vận khí nhất định sẽ tốt, lần tới nhất định sẽ điểm"
"Đừng thổi, liệt dương thì thổi cái gì, có thổi cũng không cứng được đâu"Lục Minh cười ha hả, rồi đem thẻ tiền ném vào cửa huề.
"..."Mỹ nữ chia bài vừa thấy, choáng váng muốn chết luôn.
"Bình thường chia bài mấy trăm ván mới có một lần, La thiếu gia, ngài vẫn đặt cửa huề sao?"Mỹ nữ trợ lại cười ngọt ngào, không nhịn được nhắc nhở Lục Minh, vốn nàng không thể khuyên khách chơi, nhưng thấy Lục Minh thật sự không biết chơi baccrat, vừa mới thắng được một lần, khẳng định lần này đặt tiếp sẽ thua, cho nên nhắc nhở một chút. Kim Mao cũng a a đúng vậy, cũng khuyên đừng đặt.
"Đặt, sao lại không thể đặt, hắn muốn thua tiền của hắn, không được sao? Tất cả mọi người không được nhúc nhích ... tôi đặt .... Oa, điểm, bảo bối, anh yêu em chết mất, em thổi rất khá, làm cho anh rất thoải mái, chờ anh thắng tiền sẽ mang em đi tắm dục, nhất định sẽ rất thoải mái!"
"Nhớ uống Viagra nhiều một chút, chẳng qua nhìn bộ dạng của ông phỏng chừng có uống cũng không có tác dụng"Lục Minh mỉm cười, không chút lưu tình phản kích.
"Người chơi điểm, nhà cái điểm, lại là hòa ..."Chia bài xém chút nữa đã sùi bọt mép ngã xuống đất rồi.
"Xem ra muốn thua cũng khó!"Lục Minh cười ha hả đứng lên.
"Mày ... mày đứng đó!"Thằng trọc nửa đầu giống như bị lợn rừng bị bắn phải mông, phẫn nộ đứng dậy chỉ vào Lục Minh hét lớn : "Mày dám ra tay? Mày muốn chết!"