Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

chương 268

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mẹ của Trần Kiêu?

Lộ Nam quả thật biết vài điều.

Bà ấy tên Trần Diệp Thư, là người tỉnh Xuyên, cũng là một nhân vật lợi hại.

Vị Trần nữ sĩ này bối cảnh gia đình không tệ, thời trẻ kết hôn với Thẩm Kiến Bang, thanh niên tài tuấn mới đổi nghề, hiện thời là Chủ tịch tập đoàn Nguyên Xuyên, hai người họ cũng được coi là trai tài gái sắc, duyên trời tác hợp. Sau này li dị, nghe nói vị Trần nữ sĩ này tính cách cực kỳ kiên cường, mang theo con trai, đổi họ con thành họ mẹ, hai mẹ con họ sống mười mấy năm ở nước ngoài.

Những điều này là đời trước cô trở thành bạn tốt của Toa Toa, nghe cô ấy kể lại bát quái của lãnh đạo cao tầng Nguyên Xuyên nên biết, loại bỏ những lời khoa trương, thì chỉ còn hai câu ngắn gọn như vậy.

Còn những tin tức khác thì nguồn tin khá đáng tin.

Lộ Nam dựa theo lời Trần Kiêu kể vào Đêm bình an năm ngoái mà biết, năm trước, Trần Diệp Thư nữ sĩ mãnh liệt yêu cầu Trần Kiêu về nước hơn nữa tiến vào Nguyên Xuyên làm việc, năm trước cũng chính là lúc Trần Kiêu gần như đứng vững gót chân trong Nguyên Xuyên, Trần nữ sĩ liền muốn thông qua Trần Kiêu đạt được một số ý đồ, thậm chí không tiếc lấy việc nhường cổ phần lúc trước ra làm đạo đức bắt cóc.

Tuy nhiên Trần Kiêu là người mặc dù bề ngoài nhã nhặn, nội tâm lại có chính kiến và kiên trì riêng.

Anh ta suy nghĩ cặn kẽ, chắc là từ chối khéo mẹ, điểm này có thể thấy qua thái độ của Đồng đại khu trước kia và sau này.

Cho tới đầu năm nay, Trần nữ sĩ về nước, đương nhiên không phải vì gương vỡ lại lành với chồng cũ, mà là biết "không trông chờ được" vào con trai nên mới đích thân ra ngựa.

Lộ Nam soát lại quan hệ thời gian và logic, đại khái biết là chuyện gì.

[Nghĩ xem, vị Trần nữ sĩ này chọn lựa thời cơ cũng cực tốt, hiển nhiên ở nước ngoài cũng chú ý tới tin tức tập đoàn Nguyên Xuyên, mới có thể khi thấy công ty bất động sản có chuyện là lập tức về nước. Chủ tịch bây giờ tâm lực mỏi mệt, e rằng khó lòng chống đỡ được bà ấy.]

[Cho nên, Trần Kiêu bây giờ rốt cuộc gặp phải tình huống khó tới mức nào?]

[Xác thực mà nói, đời trước anh ta gặp phải rất nhiều chuyện lục đục trong ngoài công ty, nghi vấn trong ngoài gia đình cộng với cưỡng ép lợi dụ!]

Cừu Siêu Quần không nghe thấy Lộ Nam trả lời, cho rằng cô không biết ân oán xích mích giữa cha mẹ Trần Kiêu.

Anh ta không tiện bàn tán về bề trên, nhưng có thể nói qua về những việc mà bác Trần về nước làm ra.

Đây chính là thông tin mà Lộ Nam không biết, cô ra vẻ không hiểu gì, nghiêm túc nghe Cừu Siêu Quần giảng giải.

Bàn này vốn ngồi toàn Tổng giám đốc cấp tỉnh, tiệc tối còn chưa bắt đầu, mọi người ngồi tán gẫu từng nhóm, giống Lộ Nam và Cừu Siêu Quần cũng không tính là chướng tai gai mắt.

"Bác Trần đầu năm nói muốn đầu tư vào Nguyên Xuyên, bác ấy bây giờ là SVP của ngân hàng đầu tư cỡ lớn nước Mỹ (Phó chủ tịch cấp cao), trong tay có thể điều động rất nhiều đô la." Cừu Siêu Quần khẽ nói: "Nhưng Chủ tịch chắc chắn không đồng ý."

Lộ Nam tò mò nhìn anh ta.

"Đơn giản là, đầu tiên, Nguyên Xuyên của chúng ta không cần đầu tư thêm tiền; kế tiếp chính yếu là bác Trần xuất ngoại, vài năm sau đó đã tái hôn, bây giờ có quốc tịch Mỹ." Anh ta càng nói càng bé: "Đất nước ta về mặt lý luận là không cho phép có quốc tịch, nhưng có một số người vẫn không xóa bỏ căn cước và hộ khẩu trong nước, hoặc là dùng biện pháp khác, khụ khụ, cô hiểu chứ, để giữ lại chúng."

"Ừm, tôi hiểu rồi." Việc này không hiếm thấy.

Cừu Siêu Quần nói: "Nguyên Xuyên là công ty niêm yết trên sàn giao dịch chứng khoán, bỗng dưng có thêm một cổ đông ngoại quốc, hoặc nhận vốn từ nước ngoài không phải việc nhỏ, dù sao tôi thấy, hầu hết các vị cổ đông lớn đều không thích."

Giống Cừu Siêu Quần đã nói, tập đoàn Nguyên Xuyên trước khi xảy ra chuyện công ty bất động sản thì tình hình vẫn luôn tốt đẹp, hoàn toàn không cần tăng thêm đầu tư mới.

"Sau đó tôi nghe nói, bác Trần đề nghị hai bên đều nhường một bước, nếu Nguyên Xuyên tạm thời không muốn nhận đầu tư, vậy bác ấy muốn đạt được hợp tác sâu rộng với chúng ta - về nghiệp vụ xuất khẩu rượu." Cừu Siêu Quần bổ sung: "Bác Trần nói, bác ấy ở Mỹ nhiều năm có nhiều mối quan hệ, để bác ấy tiến hành bày bố thị trường thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều so với những Nhà tiêu thụ rời rạc của Trần Kiêu, bác ấy đưa ra phương án hợp tác vẫn rất có lợi cho Nguyên Xuyên, chúng ta gần như không cần bỏ tiền bỏ sức người, chỉ cần cung cấp rượu, cung cấp kinh phí hỗ trợ, phân chia khu vực tiêu thụ, bác Trần có thể một mình xử lý hết mọi việc vặt vãnh khác."

Cừu Siêu Quần thở dài một hơi: "Đó là những nội dung đàm phán vào đầu năm, nhưng bây giờ bởi vì triệu này, cộng thêm chuyện cổ phiếu tập đoàn đang rớt giá, tôi thấy bác Trần sớm muộn sẽ nhắc lại chuyện đầu tư."

Anh ta còn một câu chưa nói: hành vi của bác Trần bây giờ không thể nghi ngờ là đặt Trần Kiêu lên giá nướng, đây không phải mẹ ruột, quả thật còn tàn nhẫn hơn cả Võ Tắc Thiên. Cho nên, tiền thật sự trọng yếu như vậy sao?

Lộ Nam nghe xong thông tin anh ta bổ sung, bỗng hiểu ra: quyền tiêu thụ ở nước ngoài!

Vị Trần nữ sĩ này, căn bản chính là Hạng Trang múa kiếm, ý tại Bái Công. Bà ấy đưa ra yêu cầu đầu tư quá đáng trước, bị từ chối mới tỏ ra nhượng bộ, đưa ra yêu cầu hợp tác.

Bà ấy có ảnh hưởng nhất định trong Nguyên Xuyên, hơn nữa Trần Kiêu là con ruột của bà ấy, cực lớn có khả năng gây ảnh hưởng lên một nhóm người tự động giúp bà ấy thuyết phục Chủ tịch đồng ý hợp tác. Nếu như Chủ tịch không đồng ý phương thức hợp tác trăm lợi không một hại này, như vậy trong nội bộ tập đoàn Nguyên Xuyên hiển nhiên sẽ có người hoài nghi ông ta có phải xử trí quá theo cảm tính rồi không.

[Đáng tiếc vị Trần nữ sĩ này hình như không hiểu biết thấu triệt về con trai mình. Anh ta là một người cực kỳ lý trí, giúp lý không giúp thân, cho dù Trần nữ sĩ đưa ra những điều kiện đàm phán hậu đãi như vậy, nhưng anh ta vẫn đứng về phía Chủ tịch.]

Sau đó em ruột Chủ tịch, cái tên heo đồng đội này, ở thời điểm mấu chốt hung hăng hố người một nhà, hố tập đoàn một cái!

Nghe ý tứ của Cừu Siêu Quần, bây giờ trong tổng công ty đã có vài lời đồn nhảm, trong số cổ đông cũng có người nảy ra ý định khác. Thậm chí có một bộ phận cổ đông và lãnh đạo cao cấp nhắc lại chuyện hợp tác với Trần nữ sĩ.

[Những kẻ này không ngốc, biết rõ đã từ chối một lần mà lại quay đầu tới tìm Trần nữ sĩ bàn chuyện hợp tác, Nguyên Xuyên sẽ đánh mất quyền chủ động rất lớn. Bọn họ chỉ đang giả ngu thôi, muốn Trần Kiêu ra mặt đàm phán, giành được lợi ích lớn nhất cho Nguyên Xuyên.]

Lộ Nam thở dài một hơi: Chủ tịch, Trần nữ sĩ, Trần Kiêu, những việc phát sinh giữa người này, đã không chỉ nằm trong phạm vi gia đình rồi.

"Nhưng càng là lúc này, càng không thể chủ động đi tìm bà ấy. Lúc trước cái gọi là hợp tác chính là viên đạn bọc đường, nếu bây giờ tự dưng đi xin người ta, như vậy còn không thể lấy được đường." Lộ Nam nói nhỏ: "Anh Kiêu để anh quản lý quyền tiêu thụ hải ngoại, chính là muốn tìm lối đi khác. Dù sao, Trần nữ sĩ có các mối quan hệ ở Mỹ, anh Kiêu cũng có."

Cừu Siêu Quần không ngờ cô em này lại thông minh như vậy, gật gù: "Cậu ta đã cho anh phương thức liên hệ của mấy khách hàng tiềm năng. Chỉ nếu mỗi thị trường Mỹ thì còn xa mới đủ. Cho nên, kế tiếp những hoạt động như con đường tơ lụa, con đường tơ lụa trên biển, còn phải nhờ em hỗ trợ."

Lộ Nam gật đầu: "Đừng khách sáo, vốn dĩ là việc nên làm."

"Nhưng, sao em lại cảm thấy đề nghị hợp tác của bác Trần không tốt?" Dù sao anh ta nghe thấy cái này còn dao động một chút, còn em gái này chỉ nghe mình kể lại, đã đưa ra nhận xét giống hệt Hi Nghiêu, chẳng lẽ bọn họ là trời sinh một đôi?

Lộ Nam khiêm tốn nói: "Trực giác?"

"Ê, em thật keo kiệt! Anh kể cho em nhiều bí mật như vậy."

Biết rõ Cừu Siêu Quần tối nay "tiết lộ" một mặt để mình càng hiểu biết Trần Kiêu vất vả, tiến tới thương xót anh ta - giữa anh em, người nhiệt tình chẳng phải là thường thích làm chuyện hoàng đế không vội thái giám vội này sao? Anh ta không có ác ý, cũng nắm chắc đúng mực.

Mặt khác thì muốn mình dẫn anh ta tới Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng ở BK, diễn đàn và các loại hoạt động liên quan tới phát triển ngoại thương của nhà nước - Lương Hi Minh có giúp anh ta hay không thì khó mà nói, không gây trở ngại chính là a di đà phật rồi, còn những giám đốc thành phố còn lại, chỉ có cô là dẫn đầu tiếp xúc tới những bên tổ chức các hoạt động liên quan.

Cũng dễ hiểu thôi.

Dù sao, thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí.

Cho dù là đồng minh, cũng không phải ai cũng có nghĩa vụ giảng giải tỉ mỉ tin tức, phân tích tình thế trong tổng công ty cho cô nghe.

...

Tiệc tối chính thức bắt đầu, Cừu Siêu Quần cũng kết thúc thì thầm.

Phỏng chừng Trần Kiêu cũng dặn dò anh ta, hoặc giả là sự ăn ý từ hồi còn nhỏ chơi đùa với nhau?

Khai tiệc được một lát, anh ta nói với Lộ Nam: "Đi thôi, chúng ta thừa dịp Trần Kiêu đang có mặt đi kính rượu, lộ mặt, bằng không lát nữa chỉ còn đám cáo già kia, có rất nhiều người muốn khó xử anh."

Lộ Nam bê chén rượu, đi theo "địa đầu xà".

Tới nơi, một người đàn ông trung niên đỉnh đầu hơi trọc hỏi: "Tiểu Cừu, hàng năm đều thấy cậu mang Tiểu Lộ tới, không phải có ý tưởng gì đấy chứ?"

Cừu Siêu Quần "hứ" một tiếng: "Chú, đừng nói bừa. Thỏ không ăn cỏ gần hang." Cứu mạng, có nói tiếng người không thế? Ta không muốn bị tên nhóc kia ghim đâu.

Ánh mắt Hạ tổng quét qua mọi người ở đây, cười tủm tỉm bảo Lộ Nam: "Tiểu Lộ gửi phim quảng cáo tôi xem qua rồi, quay tốt lắm."

"A, là gì thế? Tôi chưa thấy. Trần tổng định ém đòn sát thủ sao, thời khắc cuối cùng mới mang ra?"

Lộ Nam quyết định đơn phương ghi thù, sau này sẽ gọi vị Tổng giám đốc Đại khu Hoa Nam này là "Đầu trọc đại khu"!"

Trần Kiêu dường như hoàn toàn không hiểu hàm ý trong lời nói của đối phương, cười giải thích: "Nửa đêm hôm qua mới sửa xong, giám đốc Lộ gửi mail cho tôi, sáng nay mới thấy. Đồ đại khu nếu tò mò, sáng mai là có thể nhìn thấy ở triển lãm."

Bốn lạng đẩy ngàn cân.

...

Sáng sớm hôm sau, Lộ Nam chuẩn bị gọi xe tới trung tâm triển lãm.

Còn chưa ra khỏi cửa phòng, đã nhận được điện thoại của Trần Kiêu: "Đợi em ở đại sảnh."

Anh ta không điên, anh ta còn tiện đường mang theo Cừu Siêu Quần, nghiễm nhiên là điệu bộ "tiện đường", "giải quyết việc công".

Tới trung tâm triển lãm, nhờ phúc thái tử gia, không cần xếp hàng ở ngoài, chờ nhân viên công tác đứng cạnh nhân viên bảo vệ xác minh thân phận Trần Kiêu xong, chiếc xe dán giấy thông hành này có thể trực tiếp tiến vào ga ra của trung tâm triển lãm.

Còn lại lưu trình thì giống hệt những năm trước, lãnh đạo cấp tỉnh nói xong, các vị Chủ tịch hoặc Tổng giám đốc công ty rượu nổi tiếng lên sân khấu phát biểu, Trần Kiêu thay thế Chủ tịch, là người trẻ tuổi nhất trong số này.

Quá trẻ tuổi, quá đẹp trai, bỗng dưng xuất hiện trên sân khấu, làm cho các nhân viên bày biện khu trưng bày cùng những người vỗ tay có lệ đều thoáng chốc yên tĩnh lại.

Những kẻ đầu óc nhộn nhạo và những kẻ ghen tị trong lòng đều có, mỗi bên một nửa.

Lộ Nam không biết Trần Kiêu rốt cuộc thuyết phục Hạ tổng thế nào, nhưng lúc này, lúc anh ta phát biểu, màn hình led sau lưng đang phát đoạn quảng cáo rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên!!!

[Những năm trước lúc này đều phát đoạn quảng cáo rượu Kinh Điển.]

Thời khắc này, Lộ Nam thật sự cảm nhận được thái tử gia và thái tử gia nhiếp chính có gì khác nhau.

Phim quảng cáo rượu Hài Hòa là thế này:

Mở đầu màn ảnh là một cây bạch ngọc lan rụng lá trong giá lạnh, góc nghiêng tự thành một cảnh cuối xuân, gió hơi lay động, cánh hoa rơi rụng như ngọc phai.

Tiếng sáo du dương vang lên, đuổi theo cánh hoa ngọc lan xuôi theo dòng nước, bỗng thấy một chiếc đình bát giác ảnh ngược dưới nước, mặt nước lân lân, giữa ảnh ngược đình bát giác là một chiếc bình mạ vàng đen như mực, nhân viên Nguyên Xuyên đều nhận ra, đây là rượu Hài Hòa năm.

Ngay sau đó sương mù như khói như tơ dâng lên, đình bát giác quay ngược chính diện, có ngói lưu ly, trầm lắng cổ xưa, đường nét bình rượu Hài hòa nhiễu loạn một chút, một chàng thanh niên trẻ tuổi mặc đồ cổ trang luyện công màu đen ung dung tự đắc đánh Thái cực quyền.

Tới đây, kỳ thực vẫn bình thường, rượu Kinh Điển hình như cũng từng quay như vậy.

Không phải cố ý dựa sát cổ đại sao?

Những xưởng rượu trắng nổi danh làm phim quảng cáo, nhà thì nhà tìm người đánh Thái cực quyền, nhà còn lại đại khái là múa kiếm Thái cực.

Nếu nói có gì đặc biệt, đó chính là người đánh Thái cực là thanh niên trẻ tuổi!

Còn trắng trẻo nữa, thanh niên thì đánh Thái cực gì chứ? Không ít đàn ông trung niên thầm tức giận: vốn dĩ, Tổng giám đốc Nguyên Xuyên đang phát biểu đã khiến rất nhiều người trong số họ cảm thấy bản thân thật già nua, rồi sao nữa? Nguyên Xuyên năm nay định lợi dụng nam sắc tới cùng à?

Nhưng mọi người không thể không thừa nhận nhìn soái ca đánh Thái cực quả thật rất vừa lòng đẹp mắt.

Khoảng nửa phút sau, hình ảnh tản ra như nước, không thấy thanh niên đánh Thái cực nữa, mà là một chàng trai trẻ tuổi ăn mặc thời thượng, mặc áo phông vàng, đội mũ lưỡi trai, không nhìn thấy rõ đôi mắt.

Lúc cậu ta xuất hiện, nhịp trống vang lên. Khác hẳn với phong cách khoan thai chậm rãi ban nãy, street dance, rung động, nhiệt huyết...

Có người đàn ông trung niên không mấy thích thú điều này, bắt đầu cau mày: còn không bằng tên nhãi mới đánh Thái cực đâu. Thật bát nháo, Nguyên Xuyên lung tung quá đi?

Street dance tiết tấu siêu nhanh duy trì chừng nửa phút, kế tiếp, hình ảnh lại như dòng nước tản ra.

Hai người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ một đen một trắng, trang phục một cổ một kim đứng trong ao mịt mờ hơi nước hình Thái cực, biểu diễn kỹ năng của từng người, bọn họ thoạt đầu mỗi người một kiểu, dần dần bắt đầu giao lưu với nhau, góc quay chuyển lên trên, quần áo màu sắc đối lập rõ ràng tươi sáng và ống kính rung động xoay tròn, từ từ hòa thành bình rượu Hài hòa năm.

Chiếc bình im lặng đứng trong đình bát giác, dường như vừa rồi không xảy ra gì hết, chỉ có cánh hoa ngọc lan hơi rung rinh dường như muốn nói cái gì.

Dần dần, hình ảnh mờ đi, biến thành một tờ giấy Tuyên Thành, vết mực hiện ra.

Đạo sinh Nhất.

Nhất sinh Nhị.

Nhị sinh Tam.

Tam sinh Vạn vật.

...Chung quy Thiên nhân hợp nhất.

Trùng hợp, rượu Hài Hòa năm tên gọi Thiên nhân hợp nhất.

Sau đó phát sóng phiên bản tuyên truyền hội Đường rượu thông thường.

Giới thiệu một chút quy mô xưởng rượu Nguyên Xuyên (nhất định phải có công nhân đội mũ sắt an toàn, biểu lộ ánh mắt kiên nghị).

Công nghệ sản xuất (nhất định phải có từng đống cao lương, vẻ mặt nông dân vui mừng).

Kèm theo hình ảnh loại sản phẩm rượu (mỗi sản phẩm bày biện khoa trương).

Cừu Siêu Quần nói: "Quay đẹp lắm, nhưng sao không có phần sau thế? Lại chiếu mấy cái cũ rích này?"

"Phía sau nếu vẫn là rượu Hài Hòa, vậy anh Kiêu và tôi hôm nay đại khái không thể rời khỏi bàn tiệc." Lộ Nam cười nói.

[Trường hợp này, có thể tranh thủ p chiếu rượu Hài Hòa đã không tồi.]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio