Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

chương 269

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lần này Lộ Nam tới Dung thành, đương nhiên không chỉ để đưa phim quảng cáo - một phần tư liệu video, cho dù là bản HD đều có thể gửi qua mail, gửi lên hệ thống, cô bay tới chẳng qua là thêm một tầng bảo hiểm thứ mà thôi; ngoài ra, cô vẫn muốn do thám xem hội Đường rượu năm nay, các xưởng rượu trắng quy hoạch thị trường thế nào, có thái độ thế nào với Diễn đàn hội nghị thượng đỉnh rượu trắng...

Quả thật.

Cô biết trước tương lai, tin tức linh thông, nhưng cũng không chứng tỏ các xưởng rượu khác đều là tai ngơ mắt điếc đi?

Cô biết tương lai, biết rượu trắng bán ra nước ngoài nên tránh đi đường vòng thế nào, không có nghĩa lãnh đạo các xưởng rượu trắng khác cũng không biết đi?

Cho nên rất cần phải tới hội Đường rượu Dung thành một chuyến. Biết mình biết người.

Kế đến, cho dù biết rõ hướng gió chính sách và xu hướng thị trường mấy năm gần đây, nhưng Lộ Nam cũng không thể chỉ làm việc dựa theo trí nhớ đời trước được.

Cô biết, khi cô dần lên tới chức vụ cao ở Nguyên Xuyên, có tầm ảnh hưởng ngày càng lớn với ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, sẽ có càng ngày càng nhiều chuyện chệch khỏi quỹ đạo vốn có.

Lộ Nam bây giờ đương nhiên không có năng lực ảnh hưởng tới tình thế quốc tế và tổng giá trị sản xuất trong nước, nhưng nói thẳng ra thì, cô đã thực sự thay đổi phương hướng phát triển và tương lai gần của rượu Hài Hòa - từ khi cô khuyến khích Hoàng nữ sĩ bắt lấy quyền tiêu thụ hải ngoại rượu Hài Hòa tới nay, những Nhà tiêu thụ ký rượu Hài Hòa đã gần nhà, tổng kim ngạch mỗi năm vượt triệu tệ.

Mặc dù không thể so sánh với thị trường hơn tỷ trong nước, nhưng có một vĩ nhân đã nói: từ một đốm lửa, có thể cháy lan ra đồng cỏ.

Chỉ cần đáp nhờ xe đi theo chính sách, lượng tiêu thụ rượu Hài Hòa ở nước ngoài trong năm nay có thể tăng vọt tới bao nhiêu?

Lộ Nam có lòng tin: triệu, đô la.

Cô sẽ không khách sáo với Hải Lâm, tỉnh Kiềm Giang, năm nay các hợp đồng ký quyền tiêu thụ ở hải ngoại, phải tính vào lượng tiêu thụ của thị trường BK. Ngô Xuyên hoặc giám đốc Đường có ý kiến? Vậy có thể xuất hàng tới Đại khu Hoa Bắc, bên này cũng có bến cảng, dễ dàng vận chuyển hàng.

Ba là, cô tới đây một chuyến, còn muốn thám thính tình hình tổng công ty, thuận tiện xem xem có thể giúp gì cho Trần Kiêu hay không.

[Bây giờ xem ra, quả thật có thể giúp chút chuyện. Nhưng, đầu tiên phải tìm cơ hội tâm sự với Trần Kiêu đã.]

Lộ Nam chơi ngày ở hội Đường rượu, tìm hiểu rõ phương hướng tiêu thụ của các xưởng rượu trắng nổi tiếng xong, còn cố ý quan sát khu trưng bày Di tửu.

Di tửu có lượng tiêu thụ mỗi năm nằm ở nhóm hạng và trong ngành rượu trắng, dựa theo quỹ đạo phát triển đời trước, Di tửu sẽ trở thành ngựa ô tiêu thụ năm nay, xưởng rượu này đẩy mạnh loại rượu Di Hòa, mang nó tham gia chiêu thương ở Diễn đàn tơ lụa năm nay, hoạt động mà các xưởng rượu trắng nổi tiếng khác đều không thấy hứng thú. Kế tiếp, Di tửu theo sát hướng gió chính trị, tận dụng chính sách, tiến vào những thương hiệu rượu trắng nằm trong top , sau đó lượng tiêu thụ hai năm kế tiếp mặc dù có giảm xuống, nhưng tiếng tăm còn đó, coi như là đứng vững gót chân trong nhóm rượu top .

Lộ Nam thoáng nhin Chủ tịch Di tửu, đó là một người đàn ông trung niên chừng tuổi, béo tròn, phúc hậu.

Cô không có cảm giác tội ác khi đoạt cơ hội của người khác.

Bởi vì chuyện lần này khác hẳn với chuyện Điền Ái Trân tài trợ "Chu kim sơn".

Lần tài trợ đó đối với Điền Ái Trân là cơ duyên xoay người duy nhất trong thời gian ngắn, nhưng Thương mại tơ lụa thì khác, những ban ngành liên quan của quốc gia bày ra hàng nghìn hàng vạn loại hàng hóa, cùng một ngành có rất nhiều nhãn hiệu bất đồng cạnh tranh; tơ lụa có tuyến đường, lục địa và trên biển, năm nay sẽ giao thương - quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới, năm kế tiếp sẽ tăng lên thành quốc gia và vùng lãnh thổ, đây là thị trường rộng lớn cỡ nào chứ, những thị trường này trước giờ chọn lựa hàng hóa ở TQ không phải cứ chọn sản phẩm của công ty A thì sẽ từ bỏ sản phẩm của công ty B.

Cho nên, cách làm của Lộ Nam hiện tại nhiều nhất là giành trước một bước, không hề cướp đi cơ hội cạnh tranh công bằng và phất lên của Di tửu.

Đến khi những hoạt động trong Hội nghị thượng đỉnh bắt đầu, Di tửu và rượu Di Hòa dưới trướng nó cùng với Nguyên Xuyên và rượu Hài Hòa, cuối cùng loại rượu nào sẽ bán chạy hơn ở thị trường nước ngoài? Như vậy phải dựa vào bản lĩnh của từng bên.

...

Ngày thứ ba, Lộ Nam hẹn thời gian với trợ lý của Trần Kiêu trước, h sáng tới tổng công ty.

"Giám đốc Lộ, ngài đợi thêm một lát, phía Trần tổng còn chưa kết thúc." Trợ lý cũng tỏ ra rối rắm sầu khổ, hiển nhiên vị khách ở trong văn phòng Trần Kiêu khiến mọi người rất đau đầu.

Lộ Nam nhướn mày:?

Trợ lý thấy khu tiếp khách không có ai, bèn nhỏ giọng nói: "Là mẹ của Trần tổng." Nhiều hơn thì cậu ta không thể nói.

[Ái chà.] Lộ Nam thật lòng cảm thấy tên nhóc Trần Kiêu thật không dễ dàng.

Đợi một hồi lâu, Lộ Nam nghe thấy có tiếng mở cửa, tiếng nói chuyện, tiếng giày cao gót đạp lên nền gạch, cô phải thừa nhận, cô rất tò mò, bèn thuận thế đứng dậy ra vẻ thu dọn đồ trong ba lô, kỳ thực mắt nhìn lục lộ, nhìn về phía cửa phòng tiếp khách.

Trần Diệp Thư nữ sĩ để tóc ngắn tới tai, cắt tỉa phù hợp, người mặc âu phục cắt may vừa vặn, trong tay xách túi H không đặt trước không mua được, bước đi toát ra khí thế nữ vương.

Lộ Nam nhìn bà ấy một cái, rồi lại nhìn thêm cái nữa.

Bà ấy phát hiện có người đang chú ý mình, bèn ngước mắt nhìn thẳng vào phòng tiếp khách có Lộ Nam.

Lộ Nam dáng người cao ráo đứng thẳng, gật đầu, mỉm cười khách sáo.

Trần Diệp Thư nữ sĩ đánh giá Lộ Nam, cũng hơi gật đầu, sau đó quay người lại.

Vị Trần nữ sĩ khí thế bách người lại gần vài bước, nói với Trần Kiêu: "Bất luận về công về tư, mẹ đều hi vọng có thể đạt được hợp tác với Nguyên Xuyên. Trần tổng cứ suy nghĩ thêm đi."

"Chuyện này con cho rằng Nguyên Xuyên đã biểu đạt rất rõ ràng rồi..." Trần Kiêu nhỏ giọng, kiên định.

"Ôi~ không cần vội vã từ chối. Dù sao, trước khác nay khác." Trần Diệp Thư nữ sĩ cười nhẹ, đưa tay vỗ lên vai Trần Kiêu: "Cuối tuần này mẹ tới thăm ông bà con." Đây là câu trần thuật, không phải câu hỏi.

Lộ Nam nhìn đôi mẹ con (đơn phương) giương cung bạt kiếm, trong lòng thầm thở dài.

Trần nữ sĩ nói xong, nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng nhìn sang Lộ Nam, cười bảo Trần Kiêu: "Được rồi, không cần tiễn nữa, đừng làm cho cô gái xinh đẹp này phải đợi."

Ánh mắt mọi người chuyển hướng sang Lộ Nam, Lộ Nam tiến về phía trước vài bước, ra khỏi phòng tiếp khách.

Cô coi như không biết lời này của Trần nữ sĩ không ổn thỏa, thoải mái nói: "Trần tổng, tôi đến báo cáo công việc của BK, nếu ngài còn bận, vậy sau giờ cơm trưa tôi tới cũng được."

Trần Diệp Thư nữ sĩ nhún vai kiểu tây: "Xem ra mẹ hiểu lầm rồi, Wendy, chúng ta đi thôi."

Một lát sau, hành lang khôi phục yên tĩnh.

Trần Kiêu quả nhiên nghe lời, không tiễn họ nữa.

Anh ta đứng nguyên tại chỗ nhìn nhóm Trần nữ sĩ rời đi, sau đó xoay người đẩy cửa văn phòng, nói với Lộ Nam: "Để em đợi lâu, ngại quá, vào đi." Nói năng hết sức xa lạ, Lộ Nam biết Trần Kiêu không cố tình. Chỉ là còn sót lại sự bất đắc dĩ và xa cách của buổi gặp ban nãy, mới thuận miệng nói vậy.

Ngồi xuống, anh ta vuốt giữa trán: "Chuyện vừa rồi, rất xin lỗi."

"Không sao." Vừa rồi mọi người đều biết Trần nữ sĩ chỉ tiện tay bắt "con tốt thí" mà thôi, Lộ Nam cũng học điệu bộ nhún vai của Trần nữ sĩ: "Bà ấy khen em đẹp mà."

Mặc dù không hiểu lắm, nhưng điệu bộ của Lộ Nam quá đáng yêu, Trần Kiêu bỗng nhiên nhoẻn cười.

Lộ Nam đẩy cốc trà sữa nóng mà trợ lý đưa cho cô sang phía Trần Kiêu.

Trần Kiêu đặt tay xuống, ngạc nhiên.

"Em còn chưa uống."

"À, anh không có ý này." Anh ta đẩy cốc không trước mặt ra, thuận theo ý Lộ Nam, bê cốc trà sữa nóng lên, thổi nhẹ, mùi sữa và mùi trà thơm ngát. Uống một ngụm lớn, từ thực quản ấm tới bụng, ấm tới dạ dày, tỏa sự ấm áp ra toàn thân.

Sắc mặt Trần Kiêu hồng hào hơn chút, mày cũng nhăn lại: "Đúng rồi, em muốn nói gì?"

"Định nói vài ý tưởng về hoạt động chiêu thương tơ lụa. Nhưng bây giờ lại lo..." Lộ Nam nói thẳng: "Em biết anh nhờ giám đốc Cừu kể chuyện cho em với ý gì. Nếu vị Trần nữ sĩ vừa rồi thật sự hợp tác sâu rộng với công ty, như vậy quyền chủ động về việc tiêu thụ nước ngoài sẽ không nằm trong tay chúng ta nữa."

Nước ngoài chỉ có một thị trường bày bố Nhà tiêu thụ, tốc độ dĩ nhiên là chậm chút, nhưng vẫn tuân theo nguyên tác "song phương lựa chọn"; nếu hoàn toàn thả tự do quyền tiêu thụ hải ngoại, như vậy mô hình tiêu thụ ở nước ngoài khác hẳn với trong nước, càng giống mô hình "tổng đại lý".

Nói trắng ra là, đến lúc đó trời cao hoàng đế xa, thị trường rượu Hài Hòa ở nước ngoài không biết sẽ loạn thành thế nào.

Đương nhiên, đối phương đưa ra hợp tác sâu rộng là để kiếm tiền - điểm này không thể nghi ngờ.

Nhưng đối phương chỉ e muốn kiếm tiền nhanh, mà kiếm tiền nhanh thường không thể tránh được tổn hại tới lợi ích của xưởng, tổn hại hình tượng nhãn hiệu, tổn hại lợi ích của những Nhà tiêu thụ khác trong cùng thị trường.

[Ta khó khăn lắm mới đốt lên được đốm lửa phồn vinh nhỏ trên thị trường rượu Hài Hòa nước ngoài, tuyệt đối không cho phép tình hình này xuất hiện.]

[Nếu không, ta chạy!]

[Nơi này không có chỗ cho ta, tự nhiên là có nơi khác!]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio