PCT Trần rời khỏi, Cừu Siêu Quần thở phào một hơi.
Lộ Nam buồn cười hỏi: "Chưa tới mức đi?"
"Ừm, em không biết thôi, cô Trần này trước kia tạo ra bóng ma tâm lý rất lớn cho đám nhóc tụi anh. Một mình cô ấy tăng lên thành tích ngành gia sư, các lớp phụ đạo và lớp năng khiếu ở khu nhà bọn anh." Cừu Siêu Quần lắc đầu, tỏ ra chuyện cũ không dám nghĩ lại: "Dù sao Trần Kiêu hồi nhỏ thảm lắm, cái gì cũng phải học. Hơn nữa cô Trần chưa bao giờ phạt về thể xác, một khi nó phạm sai lầm, phải viết kiểm điểm, viết không sâu sắc thì viết lại. Có trời mời biết, nó mới lớn tới tầm này (Cừu Siêu Quần ra hiệu độ cao tới chân/mông), biết viết sâu sắc thế nào. Lão hán nhà anh biết, còn bảo đúng là ý kiến hay, rồi làm theo y hệt, mấy năm sau đó anh có một xấp dày bản kiểm điểm đấy." Trong đó việc Trần Kiêu viết hộ anh ta thì không nhắc nữa.
Dù sao đây là trường hợp xã giao thương mại.
Dù sao còn có Nhà tiêu thụ như Chương Kỳ ở đây.
Cừu Siêu Quần ném cho Lộ Nam ánh mắt tự hiểu.
Lộ Nam trong đầu đột nhiên toát ra hai chữ: kê oa? Đây chính là hành vi hết sức kê oa đúng không?
Nghĩa là tiêm máu gà, chỉ cha mẹ vì muốn con cái thành tài mà ép buộc học hành và tranh tài ở nhiều mặt.
Chương Kỳ nghe lọt lời này, trong lòng lại bỗng thấy tiếc nuối: nếu Chương Lễ hồi nhỏ cũng được giáo dục như thế, liệu có phải bây giờ sẽ triển vọng hơn nhiều?
Chương Lễ đang lắc lư gần Nguyệt viên bỗng nhiên hắt xì hai cái.
Chương Kỳ ôm tâm trạng không biết phương pháp giáo dục này có hữu hiệu với Chương Lễ hay không, nghiêm túc nói: "Tôi cảm thấy... vị PCT Trần này vừa rồi nhìn về phía chúng ta không phải chỉ vì PTGĐ Cừu, e rằng còn vì giám đốc Lộ đấy."
Cừu Siêu Quần và Lộ Nam liếc nhau - ừm, cũng không phải không thể.
Lộ Nam suy tư, chính mình dạo này ngoại trừ có chút danh tiếng trong ngành, thì còn có thứ gì đặc biệt đáng để bà ấy chú ý? Đại khái là quyết đoán từ chối lời mời lương triệu đô năm?
Ngay từ lúc công ty săn đầu người lấy ra mức lương triệu đô năm, cô đã nhận ra phía Lệnh Dương chưa chắc đã hào phóng như vậy.
Thái độ của PCT Trần ban nãy càng thêm vài phần khẳng định.
Không phải Lộ Nam tưởng bở.
Nếu như cô chỉ là một giám đốc thành phố thông thường, năng lực tầm thường, như vậy PCT Trần nhất định sẽ không chú ý tới cô.
[Trong ngành biết tin phong thanh là Lệnh Dương bỏ nhiều tiền đào người, nhưng đào ai đương nhiên là bảo mật. Trên thực tế Lệnh Dương và Mỹ Lâm đạt được hợp tác sâu rộng, mặc dù Mỹ Lâm không đầu tư vào Lệnh Dương, nhưng đôi bên đều lấy ra thành ý tràn đầy, thành lập một công ty tiêu thụ rượu hoàn toàn mới, hai bên chia cổ phần. Ta đoán mò, trong đó Mỹ Lâm chiếm cổ phần lớn hơn chút. Bởi vậy có thể đoán ra, Mỹ Lâm trừ việc chia sẻ con đường xuất ngoại (liệu có bán được hay không còn phải xem xét), thì cũng đầu tư tài chính khá nhiều. Đầu tư này sẽ không lỗ vốn, cho dù tiêu thụ rượu trắng ở nước ngoài không khởi sắc, nhưng công ty tiêu thụ này có thể trực tiếp chuyển đổi sản phẩm kinh doanh, chuyển đổi thị trường mục tiêu - dù sao công ty đăng ký ở BK, đào và tuyển được người đa số cũng ở lại trong nước.]
[Tóm lại, cho dù không phải PCT Trần tự mình ra lệnh đào ta, thì quyết định đào người triệu đô này cũng nhất định do bà ấy tự tay phúc đáp.]
[Chương Kỳ nói đúng, PCT Trần nhìn về phía chúng ta, có một nửa sự chú ý đặt trên người ta.]
Chỉ vì ánh mắt Trần Diệp Thư không có gì ác ý, Lộ Nam và Cừu Siêu Quần lại ngồi gần nhau, nên ban nãy cô không phát hiện kịp thời.
Ba người nhỏ giọng bàn luận, có những người khác tới làm quen, bất kể là xưởng rượu hay Nhà tiêu thụ, Lộ Nam đều giản lược giới thiệu cho Chương Kỳ, không quan tâm tới việc họ trao đổi danh thiếp.
Dù sao thị trường rượu trắng lớn như vậy, nhiều lựa chọn như vậy, Nguyên Xuyên đã hợp tác với Tứ Phương hơn năm rồi, nếu Tứ Phương còn có thể bị xưởng rượu khác cạy mất, vậy Lộ Nam không cần lăn lộn trong ngành nữa; còn những Nhà tiêu thụ khác, Lộ Nam mong sao Chương Kỳ liên lạc nhiều với họ, có so sánh, anh ta mới biết xưởng rượu Nguyên Xuyên qua tay cô chăm chú phụ trách Nhà tiêu thụ tới mức nào.
Mọi người hàn huyên, bắt chuyện tầm nửa tiếng, sau đó, tiếng tỳ bà nhỏ nhẹ dần to lên, bức tường che màn đỏ hai bên đại sảnh rơi xuống, hai bức tường treo tấm tranh chữ, cộng lại là tấm.
Bắt đầu tiến vào tiết mục "thưởng nhã" hôm nay, trong đó có bản dập, cũng có bản vẽ thư pháp đẹp của những nhà thư họa đương thời, kết hợp với tiếng đàn lượn lờ, trầm hương thoang thoảng, đong đầy ý vị nhã nhặn.
Cầm kỳ thư họa thi tửu hoa trà, tám dạng nhã sự.
Rượu, từ xưa tới nay là thứ luôn được văn nhân mặc khách ưu ái, hơn nữa lúc này tai nghe vì hư, mắt thấy vì thật, buổi bình luận hôm nay đã xuất hiện hơn dạng nhã sự.
Lộ Nam đứng xem, trong số người ở đây có - người có thể phân biệt thư họa đã coi như không tệ.
Tần lão đắc ý nói: "Đây là Trần nữ sĩ ra mặt mượn các tác phẩm cho chúng ta cùng chiêm ngưỡng, bức "Tửu trung tiên bi văn" này là tác phẩm thời Thịnh Đường, còn bản dập mọi người đang xem được tạo ra từ thời Thanh..."
Giới thiệu một hồi, mọi người đều biết tài lực của vị PCT Trần của Mỹ Lâm này, khá nhiều người toát lên ánh mắt hâm mộ người của Lệnh Dương - đây là ôm được đùi vàng nha.
Lộ Nam cảm thấy: người của Lệnh Dương e rằng còn tưởng chiếm của hời. Nhưng trên trời sẽ rơi xuống bánh thịt ư? Thương nhân tới từ đất nước tư bản từ - năm trước tiến vào thị trường trong nước đã luôn chơi trò này. Bọn họ chịu cho anh triệu, triệu, thậm chí là trăm triệu đô, đều sẽ phải kiếm lại sau đó.
Thưởng thức xong thư họa, không khí coi như nóng lên, Tần lão tuyên bố tiến vào chủ đề chính hôm nay: phẩm rượu.
Trước khi vào Nguyệt viên, mọi người đều tò mò, buổi bình luận này nhân vật chính là loại rượu nào.
Khi tham dự trong đó, mọi người lại đoán, hôm nay sẽ uống loại rượu Lệnh Dương nào.
Tần lão nhìn Trần Diệp Thư.
PCT Trần cầm mic, cười nói: "Hôm nay chủ yếu phẩm hai nhãn hiệu rượu lớn, tổng cộng loại, trong đó..." Trong đó, loại rượu trắng, loại rượu vang.
loại rượu trắng toàn bộ tới từ Lệnh Dương, bao gồm rượu cao cấp, Đặc Khúc, Lưu thông, mỗi thứ loại khác nhau.
loại rượu nho tới từ trang viên rượu do Mỹ Lâm sở hữu, toàn bộ là rượu vang, lần lượt là rượu vang đỏ khô, nửa rượu vang đỏ khô, nửa rượu vang ngọt và rượu vang ngọt.
Rượu vang đỏ khô là loại không ngọt, lượng đường dưới %.
Chọn chủng loại, cũng tương đối thú vị.
Trần Diệp Thư nói vậy, dưới sân khấu, mọi người trộm liếc các nhân viên xưởng rượu Lệnh Dương, ờ, sắc mặt họ cũng ngây ra.
Buổi bình luận rượu gần như chưa từng có tiền lệ thế này.
Bởi vì bình luận lẫn lộn rượu vang và rượu trắng, bất luận loại nào ở trước loại nào ở sau, cái trước sẽ ảnh hưởng tới mùi vị cái sau, cho dù súc miệng bằng nước cũng không loại bỏ được toàn bộ.
Chương Kỳ bình thản nhìn Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, cô đoán đúng."
Anh ta quá nhạy bén, cho dù không phải Nhà tiêu thụ bán rượu chuyên nghiệp, cũng nhìn ra trò mèo trong loại rượu này.
Cừu Siêu Quần sờ mũi: quả nhiên, bác Trần vẫn là bác Trần trước kia, về mặt lời nói có vẻ khiêm tốn, nhưng hành sự vẫn rất bá đạo.
Tới lúc này, người Lệnh Dương mới nhớ ra, lần trước văn phòng BK kết nối với PCT Trần của Mỹ Lâm này, giám đốc văn phòng và Tổng giám đốc Đại khu còn vụng trộm vui mừng, cảm thấy vị PCT Trần này chỉ là phụ nữ, dễ thương lượng, không hề dị nghị với danh sách đào người mà họ đưa ra, còn chịu tốn tiền nhiều, nhờ công ty săn đầu người đào người.
Nào ngờ bây giờ bị vả mặt.
Người ta không phải dễ thương lượng, mà là đã làm hai tay chuẩn bị từ trước rồi!
Buổi hoạt động này do Mỹ Lâm bỏ tiền toàn bộ, bọn họ một xu tiền không bỏ, cho nên bây giờ còn không có lập trường mà chất vấn.
Không thể để mọi người sôi nổi bàn tán, trong thời gian cực ngắn, người Lệnh Dương nghĩ rõ ràng, nhận được ánh mắt của PCT Trần, không thể không ra giảng hòa: "Mọi người ở đây ai mà chưa từng uống rượu Lệnh Dương chúng tôi nào? Chúng tôi đang tung gạch nhử ngọc, phẩm rượu xong, mọi người lại uống vài thứ mới mẻ."
Cuối cùng là giữ được thể diện, nhưng phải phẩm rượu trắng Lệnh Dương trước.
Lộ Nam mắt thấy người Lệnh Dương sắc mặt không tốt lắm. Cô bụng bảo dạ: bây giờ mới phát hiện ra làm áo cưới cho kẻ khác? Không chỉ có thế đâu, sau này các vị còn khổ nha. Nếu không phải ta quá lương thiện, nhất định sẽ đề nghị Mạc tổng của Vinh Bảo Tửu Nghiệp thương lượng với phía Lệnh Dương đưa rượu của họ lên bán trên các sàn thương mại điện tử. Dù sao Vinh Bảo Tửu Nghiệp cũng là Nhà tiêu thụ của Lệnh Dương, chỉ ký hợp đồng không nhiều bằng Nguyên Xuyên mà thôi.
Buổi bình luận chính thức bắt đầu, nhân viên phục vụ dẫn mọi người tới khu vực kế bên, nơi đó đã bố trí tốt sân bãi, có hơn người tham dự buổi bình luận, bàn sắp xếp đầy đủ, ngồi xuống.
Hôm nay tới Nguyệt viên, lúc ký tên, đưa danh thiếp, nhân viên tiếp khách phát cho mỗi người một con số, bây giờ trước bàn mỗi người đều có một xấp thẻ nhỏ, để mọi người viết bình luận sau khi uống rượu, góc phải chỉ cần viết tên con số nhận được.
Loại rượu đỉnh cao, Đặc Khúc, Lưu thông của Lệnh Dương liên tục được nhân viên bê lên, mỗi bàn có bình chia rượu.
Trong số này, phẩm chất tốt nhất đương nhiên là tương rượu đỉnh cao, bởi vì ủ lâu năm, màu rượu hơi ngả vàng trên tấm lót trắng trên khay. Nhưng hôm nay khăn trải bàn lại là màu sâm panh, ngay cả khăn ăn của khách khứa cũng là màu vàng nhạt... Cho nên không thể lợi dụng màu sắc, còn phải uống.
PCT Trần mỉm cười nói: "Trước khi phẩm rượu, chân thành mời các vị chơi một trò chơi nhỏ. Trước mặt các vị có bình chia rượu, trong đó có bình không phải rượu Lệnh Dương, vị nào có thể trong thời gian ngắn nhất tìm ra, sẽ đạt được một phần quà tặng nhỏ."
Cái này cũng không dễ gì hơn manh biện.
Cừu Siêu Quần nhìn Lộ Nam, ý tứ: em làm được không?
Chương Kỳ dù không biết PTGĐ Cừu nhìn Lộ Nam làm gì, nhưng cũng nhìn theo.
Đây là sản phẩm của công ty đối thủ. Lộ Nam rũ mắt cười: ta hết sức quen thuộc chúng. Ngoại trừ rượu Nguyên Xuyên, ta am hiểu nhất chính là rượu Lệnh Dương.