PCT Trần nói với Tần lão, chơi trò chơi nhỏ vốn để buổi bình luận thêm náo nhiệt, mà không phải để khách khứa không quá tinh thông rượu trắng cảm thấy mất mặt.
Đã là trò chơi, đương nhiên là tự nguyện tham dự. Bà ấy nhẹ nhàng biểu đạt ý này.
Sắc mặt của những Nhà tiêu thụ như Chương Kỳ thả lỏng hơn chút: có thể để người chuyên nghiệp hơn tham gia, chúng ta chỉ cần xem náo nhiệt là được.
Hôm nay khách khứa tới đây một phần là mộ danh Tần lão tới thêm kiến thức; một phần khác là giống Lộ Nam mang theo Chương Kỳ, xưởng bày ra quan hệ và sức mạnh ở BK cho Nhà tiêu thụ xem.
Nghĩa là, trong số người ở đây khá nhiều người có tửu lượng tốt, biết uống rượu, nhưng hiểu rượu thì không nhiều.
Nhân viên phục vụ mỗi bàn đều khom người nhỏ giọng hỏi khách có muốn tham dự trò chơi không. Một bàn người, tối thiểu có - người xua tay từ chối, tặng cơ hội lại cho người trẻ tuổi.
Thật là cáo già, người trẻ tuổi xấu mặt thì không sao hả?
Những người trẻ tuổi ở đây phân chia thế nào? Nếu như tính tuổi trung bình của mọi người ở đây, thì chừng tuổi trở lên, vậy những người có thể tham dự không vượt qua bàn tay, à, trong số này Nguyên Xuyên chiếm , Nhà tiêu thụ của Nguyên Xuyên còn chiếm .
PCT Trần nhìn thấy tình cảnh này, cũng không mất hứng, mà từ tốn bổ sung thêm: "Vừa rồi tôi còn chưa nói hết, đã là trò chơi tự nguyện tham gia, như vậy không có giải thưởng cũng không được."
Bà ấy nhìn quanh mọi người, không úp mở, nói thẳng ra phần thưởng mà mình vừa nghĩ ra: "Mỹ Lâm chúng tôi có màn hình quảng cáo riêng ở quảng trường thời đại NY, hôm nay người đầu tiên đoán đúng, tôi có thể khiến sản phẩm công ty họ luân phiên phát trong ngày trên quảng trường thời đại." Thân là PCT cấp cao, bà ấy vẫn có quyền hạn này.
Là màn hình lớn, không phải màn hình quảng cáo thông thường.
Cừu Siêu Quần không chú ý thông tin này, nhỏ giọng hỏi Lộ Nam: "Cần rất nhiều tiền?"
"Nếu là màn hình lớn, một tháng tối thiểu - triệu đô, ngày thì..." phép tính đơn giản không cần nói nữa.
Cừu Siêu Quần chậc lưỡi một tiếng: Cô Trần giàu ghê, a không phải, phải nói là công ty Mỹ Lâm thật giàu có.
Phần thưởng này quá hấp dẫn.
Một số người không có nghề chính làm rượu, sợ trả lời sai thì xấu hổ cũng chuẩn bị tham dự.
Đáp sai, xấu hổ thì sao?
Có xác suất / cơ mà, nếu đoán mò đúng, như vậy tự dưng lại hời mấy trăm nghìn đô.
Càng có giám đốc BK của rượu Lệnh Dương "không biết xấu hổ", ồn ào nói: "Chúng tôi có thể tham dự không?"
Bị mọi người xôn xao ngăn chặn.
PCT Trần cười tủm tỉm, nói: "Đương nhiên có thể - chỉ là để công bằng, nhân viên Lệnh Dương viết bình luận không được tính vào kết quả."
Coi như là đơn thuần tham dự cho vui. Nhưng trên có chính sách dưới có đối sách, Lộ Nam lập tức nghĩ ra, người phía Lệnh Dương có thể nếm thử rồi tìm ra bình chia rượu khác biệt, sau đó đưa đáp án chính xác cho khách khứa mà họ mời tới hôm nay!
Căn cứ vào điều này, Lộ Nam vốn định thế nào cũng được bắt đầu nghiêm túc. Cô thay đổi khí thế, Cừu Siêu Quần và Chương Kỳ ngồi cạnh cô nhận thấy đầu tiên.
Cừu Siêu Quần nắm nhẹ nắm tay bảo Lộ Nam: "Cố lên, kiếm thể diện cho Nguyên Xuyên ta, sau này về trụ sở họp, anh mời em ăn lẩu xa xỉ, cái loại mà trên trời dưới biển đều không có."
Lộ Nam cúi đầu cười, nhấc nhẹ tay phải, chạm nhẹ nấm đấm với anh ta: "Nhất định toàn lực ứng phó." Sau đó nói với nhân viên phục vụ: "Chào bạn, bên này."
Đại khái không lâu trước đó có danh tiếng manh biện loại rượu nổi danh, bây giờ cô mới vẫy tay, những người ngồi xung quanh bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, đánh giá cô.
Tần lão mỉm cười hòa khí, quay sang bảo PCT Trần: "Vị giám đốc trẻ tuổi này rất khác biệt."
Trần Diệp Thư gật đầu: "Tôi có nghe nói."
Nhân viên phục vụ đặt chén rượu nhỏ trước mặt khách tham gia trò chơi, rót theo thứ tự, trong lúc này tất nhiên có trước có sau, vì công bằng, người tham dự đều đứng lên, tay không chạm bàn, càng không được chạm vào chén.
Lộ Nam nhìn thấy, mỗi bình chia rượu đều dán nhãn, chắc là người khởi xướng này cũng sợ người nhiều tay tạp, lúc đưa đồ lên lấy nhầm.
-p sau, tất cả nhân viên phục vụ đều không chuyển động nữa, đại biểu cho đã đặt đủ chén rượu ml trước mặt người chơi.
PCT Trần đứng lên khỏi chủ bàn, giơ lên thìa bạc gõ nhẹ vào ly chân cao trong tay, phát ra tiếng leng keng: "Như vậy, trò chơi bắt đầu."
Lộ Nam thoải mái thả lỏng, hoàn toàn không giống những người khác, mong mỏi trước khi uống đều ngửi một lần hơn nữa ghi lại mùi thơm, cô uống thẳng. Uống một ngụm rượu, lập tức uống một ngụm nước để tan vị, lần như thế, cầm lấy tấm thẻ bình luận trước mặt viết ra phán đoán, bên phải ghi số: .
Cô tiết kiệm nửa thời gian so với những người khác nhìn màu rượu, ngửi hương rượu, giơ tay ra hiệu hoàn thành, nhờ phục vụ chuyển tấm thẻ, bất giác khiến những người khác căng thẳng lo âu. Trong số này rất nhiều người ôm tâm lý may mắn, thấy vậy, cũng mặc kệ đúng sai, tùy viện viết bằng cảm giác.
Cừu Siêu Quần ngoài mặt thản nhiên (bày ra vẻ mặt hàng ngày của Trần Kiêu), miệng không nhúc nhích, khẽ hỏi Lộ Nam: "Sao, nắm chắc mấy phần."
"- phần đi." Tám chín không rời mười mà, Lộ Nam trả lời không hề khiêm tốn.
Kỳ thực còn chưa nếm thử, cô đã ngửi ra chén nào không phải rượu Lệnh Dương.
[Vị PCT Trần này thật thú vị, trong hai chén rượu tương hương có một chén là rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên năm.]
Này thật là mẹ khéo đẻ con khôn, trùng hợp quá. Lộ Nam nghĩ: ta làm gì? Ta là người Nguyên Xuyên, rượu Kinh Điển và rượu Hài Hòa bê qua mũi ta, thoáng ngửi cũng phân biệt được! Hôm nay phần thưởng này nếu không phải thuộc về ta, quả là thiên lý nan dung.
Bởi vì phần thưởng mê người, cho nên có tận hơn người tham gia trò chơi, nhưng chọn lựa cũng rất đơn giản, xem trước từ người đầu tiên, nhìn thấy câu trả lời, những người sau cũng không cần xem tiếp nữa.
Chỉ là, mọi người đều nghĩ, Lộ Nam là người đầu tiên trả lời nhanh hơn mọi người rất nhiều, nếu cô ấy đúng, đã tuyên bố từ lâu rồi.
Bây giờ đã có người thứ , người thứ trả lời, như vậy chứng tỏ Lộ Nam trả lời sai rồi phải không?
Có thể thấy lần trước manh biện loại rượu lớn, hoặc là mèo mù vớ phải chuột chết, hoặc là có người lén chỉ cho cô ta.
Trong số đó, người Lệnh Dương ầm ĩ lớn tiếng nhất: "Tần lão, PCT Trần, tuyên bố kết quả đi chứ?" Không chỉ vì người trả lời thứ và thứ là những vị khách họ chỉ cho viết, còn bởi vì thù mới hận cũ tụ tập một chỗ.
Nhân viên Lệnh Dương đã khó chịu với Lộ Nam từ lâu rồi, bất luận là Ngô Khắc Thành ở Hoa An kể khổ trước kia, hay là mấy hôm trước diễn giảng ở Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng bị so sánh không bằng, dù sao chỉ cần đối mặt với cái cô Lộ Nam của Nguyên Xuyên này, bọn họ cứ như trúng tà, chưa từng thắng lợi.
Càng quá đáng hơn là, bọn họ rõ ràng nghe theo lãnh đạo tổng công ty dặn dò, dự định chấp hành sách lược "đánh không lại thì nghĩ cách khiến cô ta gia nhập chúng ta", viết tên Lộ Nam vào dòng thứ nhất trong "danh sách đề nghị đào người" giao cho Mỹ Lâm. Sau đó - lại không khiến cô ta cảm động! Lãnh đạo tổng công ty Lệnh Dương cũng tò mò: Nguyên Xuyên cho Lộ Nam ăn mê hồn dược? Hay là phát tiền lương triệu năm cho cô ta?
PCT Trần và Tần lão cúi đầu thương lượng một chút, sau đó bảo nhân viên phục vụ bê một mâm đựng bình chia rượu tới.
Những người còn lại không hiểu tình hình gì, tới tấp duỗi dài cổ nhìn về phía chủ bàn.
Cừu Siêu Quần nghe thấy đám Lệnh Dương tổ truyền thối miệng kia nói, vội vàng an ủi Lộ Nam: "Ban nãy anh đùa thôi, cho dù không đáp đúng cũng là chuyện bình thường, chúng ta làm rượu Nguyên Xuyên, lại không phải làm rượu Lệnh Dương. Hôm nay em giao đáp án đầu tiên đã coi như thắng rồi, thắng ở quyết đoán. Sau này, anh Cừu vẫn mời em ăn lẩu!"
Lộ Nam mỉm cười, lắc đầu bảo Cừu Siêu Quần: "Anh yên tâm, em không đoán sai."
Cô viết tấm thẻ bình luận, không chỉ tìm ra rượu Kinh Điển Nguyên Xuyên năm; còn mua tặng , viết tên loại rượu Lệnh Dương, kèm cả năm ủ.
Trong đó, có một loại đặc thù nhất.
Chắc hẳn đây là nguyên do mà Tần lão và PCT Trần chậm chạp không tuyên bố thắng bại.
"Hử?" Cừu Siêu Quần dỏng tai nghe. Anh ta coi như hiểu ra, em gái trước mặt này, còn bình tĩnh hơn tên nhóc Trần Kiêu, chưa biết chừng hôm nay lại khiến toàn trường khiếp sợ!
Lộ Nam vẫy tay, bảo Cừu Siêu Quần ghé tai lại gần, Chương Kỳ ho khan một tiếng, cũng kề sát lại.
"Là thế này, em nếm được, ngoại trừ rượu Kinh Điển năm của chúng ta, trong số loại rượu Lưu thông của họ, có một loại không phải thuộc dòng chính."
Rượu thuộc dòng chính là rượu mà xưởng rượu tham gia sản xuất và tiêu thụ.
Không phải rượu dòng chính, đó chính là rượu dán nhãn? Nghiêm khắc mà nói, còn không phải rượu của Lệnh Dương!
Đây đại khái chính là sự khác biệt giữa lục hạch đào và bát hạch đào, chỉ là "bát" cũng không phải đồ giả mạo, người ta cũng được trao quyền từ "lục" mà thôi.
Cừu Siêu Quần trợn to hai mắt: "Thật sự? Cái này mà em cũng nhận ra được?"
Lộ Nam cực kỳ tự tin gật gù: "Rượu dòng chính của Lệnh Dương em biết hết."
Lộ Nam thầm nhủ: ta làm vậy, không phải muốn làm hỏng chuyện của họ nha.
Đại khái đoán ra tâm tư của cô viết lên trên mặt, Cừu Siêu Quần hết sức thoải mái nói: "Đương nhiên không phải, rượu dòng chính và rượu dán nhãn sao có thể giống nhau! Lệnh Dương họ đắc ý nhất không phải là có trăm loại rượu dán nhãn sao!"
Đây không phải lời hay gì. Xưởng rượu nhượng quyền thương hiệu, nhượng quyền một phần sản phẩm giá cả thấp và vừa, chất lượng khó khống chế, tự nhiên là tốt xấu lẫn lộn.
Rượu Lệnh Dương làm người ta lên án nhất ở chỗ, có quá nhiều loại rượu Lưu thông, kiểu dáng đa dạng, thậm chí những nghiệp vụ viên vào làm chưa lâu, không làm kênh phân phối Lưu thông đều không biết loại nào là xưởng rượu tự sản xuất, loại nào là rượu dán nhãn.
Tần lão tinh tế nhấm nháp, PCT Trần dặn dò nhân viên phục vụ đóng gói lại loại rượu này.
Vài phút sau, Tần lão tuyên bố người chiến thắng cuối cùng trong trò chơi này: "Lộ Nam."
Lộ Nam không những tìm ra rượu Kinh Điển của Nguyên Xuyên, còn viết rõ tên và năm ủ rượu của loại rượu Lệnh Dương còn lại, đặc biệt đối với loại số đánh dấu ba chữ "rượu dán nhãn", một lần nữa chứng minh sự nhạy bén và chuyên nghiệp của cô trong phương diện phẩm rượu là không thể bắt bẻ.
Nhân viên Lệnh Dương sắc mặt không đẹp, đại để trong lòng oán trách người chuẩn bị trò chơi này; hoặc là vì mấy chữ "rượu dán nhãn" bị đề cập trước công chúng?
Lộ Nam làm người giành giải thong thả đi từng bước tới chủ bàn, nâng chén kính Tần lão trước.
Tần lão cười ha ha: "Hậu sinh khả úy."
"Ngài quá khen, tôi còn có rất nhiều chỗ phải học hỏi." Lộ Nam bình tĩnh thản nhiên.
Sau đó cô kính rượu PCT Trần, bà ấy bắt tay cô: "Chúc mừng giám đốc Lộ, quyền sử dụng quảng cáo trên màn hình lớn trong ngày ở quảng trường thời đại thuộc về cô."
Lộ Nam hỏi thẳng: "Có thể chọn lựa thời gian không?"
"Đương nhiên, hẹn trước tháng với thư ký của tôi là được." PCT Trần hơi ngẩn ra, nhưng dứt khoát trả lời.
Lộ Nam đặt chén rượu thấp hơn, nhẹ nhàng chạm cốc với PCT Trần.
[ nha, thật là con số may mắn của ta.]
[Ta đây thắng quang minh chính đại.]
[Cũng không biết bắt được cơ hội quảng cáo hiếm có này cho rượu Hài Hòa, ban Nhãn hiệu liệu có chịu quy thành tiền mặt trả cho ta không.]