"Chương tổng, tiểu Chương tổng, vị này là đồng nghiệp Lạc Tuấn Kiệt của tôi, trước kia cũng từng nhậm chức ở Hoa An, bây giờ điều tới BK phụ trách trợ giúp tôi liên lạc với những khách hàng ký hợp đồng tiêu thụ ở nước ngoài, sau này sẽ thường xuyên tới đây." Lộ Nam gật đầu với mọi người, giới thiệu Lạc Tuấn Kiệt.
Lạc Tuấn Kiệt tinh ý chào hỏi với hai vị Chương tổng, cười nhẹ với hai cô gái còn lại.
Chương Kỳ nhìn Lạc Tuấn Kiệt: ừm, nhìn quen mắt, trước đó không biết tên anh ta. Nhưng đã là người Lộ Nam giới thiệu, chắc không tệ.
"Trùng hợp, chúng tôi cũng điều nghiệp vụ viên chuyên nghiệp tới." Chương Kỳ nhìn Lưu Dương: "Lưu Dương và giám đốc Lộ có quen biết, chắc hẳn sau này sẽ phối hợp ăn ý trong công việc."
Ban nãy nhân viên lễ tân đẩy cửa ra, Lộ Nam nhìn thấy Lưu Dương xuất hiện ở đây, bây giờ cũng không giật mình với lời của Chương Kỳ - theo hiểu biết của cô về anh ta, văn phòng Chương Kỳ chỉ có thể là nơi bàn luận công việc, Lưu Dương ở đây, đương nhiên cũng bởi vì việc công.
[Không thể là em dâu anh ta tới tham quan công ty nhà mình chứ.]
Chỉ đùa thôi.
Chương Kỳ vừa dứt lời, Lưu Dương đã chủ động tiến lên hai bước: "Giám đốc Lộ, đã lâu không gặp, sau này còn cần ngài hỗ trợ, chăm sóc ở BK."
"Giám đốc Lưu khách khí."
Gần năm không gặp, Lưu Dương thay đổi rất nhiều.
Lộ Nam vẫn nhớ hồi cô mới vào làm, chị ta dẫn mình tới TTTM mua sườn xám, khi đó Lưu Dương tư thái lười biếng, có thể nói là cao thủ sờ cá; khi gặp lại ở Hoa An, vẻ mặt chị ta bị cô vạch trần chuyện làm giả kinh phí; còn cả lần gặp mặt cuối cùng ở cửa hàng đồ ngọt, chị ta biểu lộ ghen ghét tương đối rõ ràng.
Sau đó, Lưu Dương chỉ tồn tại trong lời nói của Lâm Yến, Lộ Nam thỉnh thoảng nghe thấy chị ta lại nhận được đơn đặt hàng mới, lại làm ra bao nhiêu thành tích.
Lộ Nam không hẳn vui vẻ thay chị ta - bởi vì quan hệ giữa hai người họ chưa thân quen tới mức đó, nhưng chị ta có thể đi đường ngay lối thẳng, cũng là một chuyện tốt.
Bây giờ Lưu Dương có làn da ngăm, hoàn toàn bất đồng với điệu bộ chán chường yếu ớt lúc trước.
Nếu gặp thoáng qua ở những trường hợp công chúng, Lộ Nam chưa chắc có thể nhận ra chị ta.
Lưu Dương không nói nhiều lời khách sáo với Lộ Nam, ngược lại chào hỏi Lạc Tuấn Kiệt: "Quản lý Lạc, chào anh, không ngờ chúng ta có thể gặp lại ở BK."
Lạc Tuấn Kiệt không nghĩ tới Lưu Dương còn sẽ chào hỏi mình, bởi vì lúc trước ở Hoa An làm việc nửa năm, về cơ bản chị ta không để ý tới ai cả. Trường hợp này, gọi chị Lưu Dương thì hơi là lạ, gọi quản lý Lưu - chị ta đã không phải nhân viên Nguyên Xuyên từ lâu rồi, Lạc Tuấn Kiệt tạm thời nhớ rõ bắt chước giám đốc Lộ ban nãy xưng hô, gọi một tiếng giám đốc Lưu.
Chương Kỳ hài lòng với tình hình này: " ngày nữa tôi phải về Hoa An, hãy nghe sắp xếp kế tiếp của giám đốc Lộ đi."
Lộ Nam gật đầu, căn bản không cần mở sổ ghi chép ra, êm tai nói: "Tứ Phương Tửu Nghiệp ký hợp đồng ở BK chia làm phần, phần là hợp đồng triệu Đoàn mua, phần là hợp đồng tiêu thụ nước ngoài triệu. Cái trước tôi giao cho quản lý Đoàn mua Lâm Ngữ Ninh phụ trách, lúc trước đã liên lạc với tiểu Chương tổng."
Nói tới đây, cô ngẩng đầu nhìn Chương Lễ một cái.
Chương Lễ nghiêm trang gật đầu: "Phải, quản lý Lâm nói tháng này tổng cộng có buổi Phẩm rượu nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể tổ chức, chỉ cần cuối tháng ảnh chụp, con dấu đầy đủ, không ảnh hưởng tới báo nợ tháng sau."
"Lạc Tuấn Kiệt phụ trách hợp đồng tiêu thụ nước ngoài, phụ trách trợ giúp quý công ty hồi khoản, báo đơn đặt hàng, xứng hàng, sắp hàng vào tủ, những công việc sau khi khai báo giảm thuế..., cùng với truyền đạt hướng dẫn phương án marketing của Nguyên Xuyên cho công ty - đương nhiên, chỉ là hướng dẫn mà thôi, Nhà tiêu thụ tiếp thu thế nào cũng được." Lộ Nam cười nhẹ.
[Haiz, bây giờ quyền tiêu thụ hải ngoại vẫn ở trong trạng thái ngắm hoa trong sương, tổng công ty còn đang do dự có nên thành lập ban Nước ngoài hay không, phương án marketing toàn do ta làm còn gì?]
Thầm lải nhải trong lòng, trên mặt không có chút oán trách nào, Lộ Nam còn phải biểu hiện ra vô cùng chuyên nghiệp, vô cùng nắm chắc.
Theo cô quan sát, Chương Kỳ coi như hài lòng gật đầu, chắc là yên tâm được một nửa.
Lộ Nam thở phào nhẹ nhõm: một chuyến Nguyệt viên có tác dụng, an tâm vị đại Chương tổng này.
Cô tiếp tục: "Phương hướng chủ yếu, thì như chúng ta bàn bạc trước đây, lấy Singapore làm trung tâm mở rộng ra Malaysia, cộng thêm ưu thế eo biển, trong vòng - năm tới tranh thủ mở rộng nghiệp vụ rượu Hài Hòa của Tứ Phương Tửu Nghiệp tới nước trở lên trong Đông Nam Á. Đương nhiên, thách thức cũng không nhỏ, phải phân tích cụ thể những vấn đề như tín ngưỡng của quốc gia, thói quen uống rượu, nồng độ cồn trong rượu trắng... Nhưng tôi nghĩ, giám đốc Lưu làm việc lâu ở Singapore, hiểu biết thị trường ở đó hơn, bây giờ cô ấy tới BK, những vấn đề này có thể giải quyết dễ dàng."
Trong lúc này, Lạc Tuấn Kiệt lấy sổ ra múa bút thành văn thì không kỳ lạ, không ngờ Lưu Dương cũng làm như thế, tốc độ tốc ký không thua kém Lạc Tuấn Kiệt chút nào, nghe thấy Lộ Nam điểm danh, thuận thế ngẩng đầu mỉm cười, nụ cười đầy tự tin: "Mặt này giao cho tôi, tôi sẽ nỗ lực hết sức."
Vẻ tự tin này cũng khác hoàn toàn so với trước kia.
Lộ Nam nghĩ: gác chuyện Lưu Dương làm giả kinh phí sang một bên, chỉ nhìn thái độ và năng lực làm việc sau khi chị ta xuất ngoại, kỳ thực chị ta là một lựa chọn không tồi. Hơn nữa bây giờ chị ta là nhân viên của Tứ Phương Tửu Nghiệp, đại Chương tổng tiếp tục dùng chị ta, tự nhiên có cách khống chế.
"Còn nữa, tháng sau các ban ngành liên quan bắt đầu tổ chức Diễn đàn tơ lụa, công ty tôi có bố trí sắp xếp với hoạt động này, đến lúc đó nếu Tứ Phương Tửu Nghiệp thấy hứng thú, có thể..." Lộ Nam nói sơ qua, Chương Kỳ hiển nhiên hào hứng, lập tức quyết định: "Được, giám đốc Lộ, cô sắp xếp đi."
Lộ Nam và Lạc Tuấn Kiệt nán lại hơn tiếng rồi rời đi, Lưu Dương chủ động nói: "Để tôi thay Chương tổng, tiểu Chương tổng tiễn giám đốc Lộ."
Chương Kỳ hơi gật đầu, để chị ta đi.
Lúc này, thư ký Khương rất biết điều ra khỏi văn phòng.
Văn phòng không có người, Chương Lễ dài giọng kêu: "Anh~~~ Sao Lưu Dương lại tới BK, anh chẳng phải nói giám đốc Phạm sẽ tới ư?" Sáng nay anh ta (h, coi như rất sớm) tới công ty, nhìn thấy Lưu Dương liền giật cả mình!
Chương Kỳ thoạt đầu chọn Tiểu Phạm. Tiểu Phạm làm việc với anh ta nhiều năm, phong thái chững chạc, từ chức vụ thư ký chuyển sang làm nghiệp vụ viên, - năm nay cũng hết sức xuất sắc, Hoa An, Singapore, tình hình tiêu thụ hai nơi này cô ấy đều hiểu rõ, sổ sách cũng rất rõ ràng, nhưng: "Thư ký Phạm có việc vui, năm tới không tiện chuyển nơi làm việc."
"Hả?"
Chương Kỳ giải thích: "Có thai."
Cái này... quả thật không thể miễn cưỡng, Chương Lễ chưa từ bỏ ý định, hỏi: "Vậy sao lại là Lưu Dương, thư ký Khương cũng được chứ sao, cô ấy cũng đi theo anh mấy năm, cũng rèn luyện đủ rồi."
Chương Kỳ liếc em trai: "Thư ký Khương ở BK, sau này anh cần dùng người thì thế nào?"
"..." Cũng phải, anh trai không dễ mới tuyển được thư ký hợp ý.
"Thôi được rồi, đừng có e ngại nữa. Anh thấy Lưu Dương hoàn toàn bỏ qua chuyện cũ rồi, chẳng lẽ em muốn nối lại tình xưa?" Chương Kỳ cố tình hỏi.
Nối lại tình xưa? Chương Lễ chưa bao giờ làm chuyện như vậy!
Chương Lễ biết, anh trai quyết định không thể sửa đổi, chỉ có thể cắn răng đồng ý: được rồi, trước khi về nước ta cũng đâu phải không cộng sự với Lưu Dương, bây giờ coi như không có gì đi. Hơn nữa nhân viên chi nhánh BK không biết ta và Lưu Dương từng có quan hệ, ta khó xử gì chứ?
Chương Lễ mau chóng thuyết phục bản thân, xua tay với Chương Kỳ: "Như vậy cũng được. À, phải rồi, anh giúp em đưa bao lì xì cho giám đốc Phạm nhé, chúc mừng cô ấy sắp lên chức."
Bên kia, Lưu Dương dẫn Lộ Nam và Lạc Tuấn Kiệt tới cửa thang máy, giúp họ ấn phím xuống.
Lúc đợi thang máy, Lưu Dương xoay người nhìn thẳng vào Lộ Nam, nhắc lại một lần nữa lời ban nãy: "Giám đốc Lộ, sau này mong cô chỉ giáo thêm."
Lộ Nam nhoẻn cười, chủ động vươn tay: "Đều vì công việc, phối hợp lẫn nhau."
Lưu Dương cũng vươn tay phải, bắt tay cô.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Lạc Tuấn Kiệt mới dám lên tiếng: "Tôi ban nãy cho rằng Lưu... phải gây phiền phức cho giám đốc Lộ." Năm đó Lưu Dương rời khỏi văn phòng Hoa An, tới Tứ Phương Tửu Nghiệp đi làm mọi người đều ghi nhớ.
"Lưu Dương là người thông minh." Lộ Nam nhìn con số trên thang máy dần lùi xuống, từ tốn nói: "Chị ta thông minh, thỉnh thoảng lâm vào bế tắc, nhưng sẽ không từ chối tiền. Người phụ trách liên lạc của Tứ Phương là chị ta, sau này lúc anh hạch toán kinh phí hỗ trợ phải thật cẩn thận, không được có sơ suất, dù sao chị ta từng làm việc ở Nguyên Xuyên, hiểu rất rõ kỹ xảo."
Lạc Tuấn Kiệt cảm thấy hiểu ra: "Giám đốc Lộ yên tâm, tôi nhất định làm việc tỉ mỉ, dựa theo quy định công ty, để chị ta không thể gây sự."
[Ý ta là tránh để có người lách chỗ trống chứ không phải gây sự.]
[Nhưng không sao, không cần phải nói rõ.]
[Dù sao ba ngày không gặp phải dụi mắt nhìn lại, Lưu Dương bây giờ tới tột cùng thế nào, cứ theo dõi là biết.]
Lộ Nam quay sang nhìn Lạc Tuấn Kiệt: "Đi thôi, tôi mời anh ăn cơm trưa."
Cơm trưa xong xuôi, Lộ Nam bảo Lạc Tuấn Kiệt ngồi xe bus trở về: "Đi tìm đồng nghiệp cũng được, tùy tiện dạo chơi cũng được."
Lạc Tuấn Kiệt đối diện Lộ Nam thì rất thành thật, cũng không dám về ký túc xá sờ cá, mở danh bạ điện thoại, buổi sáng anh ta đã lưu hết số điện thoại của các đồng nghiệp trong ban Nhãn hiệu, bây giờ không phải tìm người nhiệt tình nhất với mình hôm qua, Lưu Tử Hằng, mà tìm bạn cùng phòng Bành Thắng Nguyên: "Anh Bành, bận không? Tôi muốn chạy thị trường với anh, tiện không? À, tốt tốt, tôi tới tìm anh."
Thời gian còn sớm, Lộ Nam tùy tiện tìm một TTTM, dừng xe, vào nhà sách xem một lát, đến khi gần tới giờ hẹn, cô mới tới văn phòng Mỹ Lâm ở BK.
Đến nơi, Lộ Nam báo tên và số điện thoại của thư ký PCT Trần cộng với lịch hẹn trước, lễ tân xác nhận thân phận của cô, đưa cô lên tầng.
Lộ Nam nói thẳng ý đồ đến.
Coco nhắc lại: "Giám đốc Lộ muốn phát sóng video quảng cáo trên Quảng trường Thời đại vào ngày dịp tết Đoan Ngọ, phải không?"
"Phải, không biết cô có tiện sắp xếp thế không."
Coco do dự nói: "Tôi xin xác nhận đã." Hiển nhiên việc này vượt qua chức quyền của cô ta, cô ta ấn phím nội bộ xin chỉ thị cấp trên.
Kết thúc trò chuyện, Coco khách khí bảo Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, hay là cô trực tiếp nói với PCT Trần của chúng tôi đi, ngài ấy muốn gặp cô."
PCT Trần?
"Mời dẫn đường, cảm ơn." Gặp thì gặp.