Hôm nay trước khi diễn ra triển lãm, các xưởng rượu cũng không biết "đám oan gia" lần này định giở thủ đoạn gì.
Bởi vì mọi người đều sẽ bảo mật tới cùng, xung quanh che màn, ngay cả đỉnh gian triển lãm đều che lên, cho dù đứng lên thang cũng không nhìn thấy quầy triển lãm bên cạnh thế nào, có thể thấy cũng chỉ là kéo vào từng xe vật liệu, kéo ra từng xe rác lúc lắp đặt mà thôi.
Bây giờ chính thức khai mạc, lại có vài phần "bát tiên quá hải, các hiện thần thông".
Luận bố trí, mỗi quầy đều vô cùng tinh xảo, mời công ty quảng cáo và đội ngũ lắp đặt chuyên nghiệp, không tiếc chi phí lắp đặt.
Chẳng hạn như Quốc tửu, dùng bình rỗng của hệ liệt Bạch sứ xếp thành hai chữ "Phi Thiên" vào phía sau tường, Lộ Nam nhãn lực cực tốt, nhìn thấy rõ, những chiếc bình này bất đồng năm ủ, rất có giá trị sưu tầm trên thị trường.
Lộ Nam nhận xét: một tường bình rỗng này, khiến những người say mê Quốc tửu nhìn thấy sẽ ngứa ngáy thích thú thế nào đây!
Còn Lệnh Dương, mặt tường phấn vàng chạm khắc hình rồng, vuốt trông rất sống động, ngũ trảo kim long thì khí thế bàng bạc, vừa to vừa khí phách, phỏng chừng tốn không ít sức người sức của chạm trổ, liệu có bắt chước khảm kim sơn hay không thì tạm không bàn. Mọi người hoài nghi phấn vàng thật sự bằng vàng, nếu không sao họ phải dựng thêm hàng rào inox bảo vệ phía dưới nhỉ.
Lộ Nam thầm nghĩ: trang trí thế này hơi lệch rồi, tối thiểu để duy trì phong cách nhất trí, cũng nên dùng đá cẩm thạch (cho hàng rào) mới tốt!
Chẳng hạn như Di tửu, vừa xem liền thấy họ đi theo lối khéo léo cổ xưa, sứ men xanh đựng rượu, tự có phong nhã và phong cốt, tường phía sau khắc D, cũng rất có dã thú. Nhưng center là lồng thủy tinh to chống trộm, góc bên trong đặt chai rượu sứ men xanh bất đồng, còn ở giữa là một khối ngọc bích, chất ngọc tinh tế trong suốt, thế nước đẹp, Lộ Nam không hiểu sâu về thứ này, nhưng chắc chắn nó tuyệt đối là bảo vật.
Lộ Nam líu lưỡi: mua hay mượn vậy? Di tửu thật là bỏ hết vốn liếng nha, còn thuận tiện khiến Lệnh Dương bên cạnh biến thành nhà giàu mới nổi.
Nhưng nếu nói về mới lạ, thì phải thuộc về bình rượu nổi giữa không trung của quầy triển lãm rượu Nguyên Xuyên.
Khu triển lãm của Nguyên Xuyên lấy màu đen làm chủ, màu vàng làm phụ, mặc dù không có vẻ vui mừng như Quốc tửu, nhưng lại có phong cách hào hùng riêng.
Hạng Phỉ Phỉ săm soi toàn bộ các góc khu trưng bày, không buông tha từng cái khe, mới tìm được một từ thích hợp: cảm giác.
Màu đen khu triển lãm không phải đen đặc, mà là có sự đối lập nông sâu.
Quầy triển lãm chữ U hai bên trái phải lần lượt là rượu Xa hương và rượu Hài Hòa, trưng bày chỗ này không cần Lộ Nam phí tâm, công ty có quy định rõ ràng trưng bày thế nào.
Vị trí trung gian là bình rượu Hài Hòa năm trôi nổi, "rượu" đổ xuống cuồn cuộn không dứt, khiến nhân viên xưởng rượu kia đều muốn tiến lên tìm tòi nghiên cứu.
Nếu nói cả quầy triển lãm chỗ nào bố trí chính quy nhất, thì chính là cuối chữ U, cũng chính là tường phía cuối, Nguyên Xuyên không giống xưởng kia bố trí hoa mỹ, chỉ đặt một màn hình LED to không khung, mọi người suy đoán, có lẽ dùng để phát phim quảng cáo, dù sao nghe nói đó là phim quảng cáo đồng bộ phát trên màn hình Quảng trường Thời Đại nước Mỹ, Nguyên Xuyên không thể buông tha mánh lới này.
Non nửa năm qua, lãnh đạo mấy xưởng rượu ở BK đều biết tới Lộ Nam, thí dụ như Quốc tửu tự giữ thân phận Đại ca trong ngành rượu, tên công ty có chữ "quốc" đứng đầu, Tổng giám đốc Đại khu Hoa Bắc hôm nay tới đây đích thân xác nhận quầy triển lãm của công ty mình không có vấn đề, bèn mang thủ hạ, cũng chính là giám đốc BK tới khu của Nguyên Xuyên: "Giám đốc Lộ, lần này phong cách trang hoàng của các vị rất đẹp, là công ty quảng cáo nào thế, sau này tiến cử cho chúng tôi với."
Cừu Siêu Quần cười nói: "Quách tổng (Tổng giám đốc Đại khu Hoa Bắc của Quốc tửu), ngài nói sai rồi, em gái tôi thăng chức rồi! Bây giờ cô ấy là Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài kiêm giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK của Nguyên Xuyên tôi."
"À à? Là mới thăng chức sao? Xem ra tôi nói nhầm, Lộ tổng đừng phiền lòng nhé." Quách tổng cười tủm tỉm tạ lỗi với Lộ Nam, rồi chúc mừng: "Tuổi vẫn còn trẻ, đã cân quắc không nhường tu mi."
"Quách tổng là tiền bối trong ngành, được ngài khen ngợi một câu, tôi thật quá vinh hạnh."
Mọi người khách sáo vài câu, Lộ Nam thấy, Quách tổng thực ra không hẳn muốn hỏi thăm tên công ty quảng cáo mới tới đây - các xưởng rượu đều có công ty quảng cáo quen thuộc mỗi năm, căn bản không thể chỉ vì một lần sáng tạo có phần không xuất sắc bằng nhà khác đã đổi phía hợp tác.
Tán dóc vài câu, Quốc tửu lại tới quầy triển lãm của Di tửu, cuối cùng mới tới Lệnh Dương.
Nhìn vào trình tự đặt quầy triển lãm, xưởng rượu trắng nổi danh ở hai bên lối đi lớn, trong đó Quốc tửu và rượu Nguyên Xuyên ở cùng một bên, bên còn lại đương nhiên là Lệnh Dương và Di tửu.
- Lối đi. -
Quốc tửu (lối đi) Lệnh Dương
Nguyên Xuyên (lối đi) Di tửu
Công ty khác (lối đi) Công ty khác
Khu Rượu (lối đi) Khu Rượu
Các lãnh đạo Quốc tửu đi theo hình này, cuối cùng trở về khu triển lãm nhà mình, thoạt nhìn không có vấn đề gì.
[Nhưng Bộ Thương mại sắp xếp trình tự này rất có vấn đề.]
[Vị trí của Quốc tửu tới gần ngã tư lớn, cho nên Lệnh Dương đối diện với Quốc tửu cũng là vị trí tuyệt diệu, so sánh ra, khu triển lãm lần này của Nguyên Xuyên cũng không phải không tốt, chỉ là thấp hơn một bậc so với Lệnh Dương. Rõ ràng Nguyên Xuyên và Lệnh Dương đều là những xưởng rượu sàn sàn như nhau ở top , nhưng bây giờ lại thầm thua một bậc, chỉ có thể đứng ngang hàng với Di tửu.]
[Một vì bất động sản Nguyên Xuyên không ổn, mặc dù tập đoàn đối ngoại luôn nhấn mạnh nghiệp vụ bất động sản không liên quan tới rượu, nhưng hai công ty cùng thuộc một tập đoàn, đều có chữ Nguyên Xuyên, làm sao có thể không ảnh hưởng chút nào. Cho dù bây giờ dư luận đã thể hiện cái gì gọi là "internet không có trí nhớ, nhiệt độ trên internet bay rất nhanh", nhưng về mặt quốc gia, tất nhiên vẫn tạo ra chút ảnh hưởng không tốt lắm; Hai là, Lệnh Dương hợp tác với Mỹ Lâm, lắm tiền nhiều của, huênh hoang tự đại, như mặt trời ban trưa, là những cụm từ có thể hình dung Lệnh Dương hiện giờ.]
[Chậc, nhưng còn có rất nhiều từ như thịnh cực tất suy, tốt quá hóa lốp đấy. Nhìn điệu bộ ngang ngược của Lệnh Dương hiện tại, ta cảm thấy - quả nhiên Diễn đàn tơ lụa lần này đối thủ cần chú ý nhất vẫn là Di tửu mới đúng.]
Lộ Nam mau chóng suy nghĩ, trên mặt vẫn mỉm cười đúng mực, cho dù lúc này đối diện với nhân viên Lệnh Dương, cô vẫn khách khí khen khu triển lãm của họ dễ nhìn.
[Khen thì đã sao, khen lại không tốn tiền.]
Vừa rồi bên Quốc tửu tới, Lương Hi Minh cũng đứng bên cạnh, tỏ ra thận trọng, không ngờ lãnh đạo Quốc tửu chỉ gật đầu với anh ta rồi không nói gì hết, kỳ thực cũng dễ hiểu thôi, dù sao Nguyên Xuyên có một vị Tổng giám đốc, một vị Phó Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu ở đây, thấy thế nào đều không tới lượt Lương Hi Minh ra mặt. Nhưng anh ta kinh doanh ở BK nhiều năm, tự cảm thấy mất mặt.
Lương Hi Minh bây giờ nhìn thấy Lộ Nam "vỗ mông ngựa Lệnh Dương", lắc đầu nguầy nguậy, đi tới gần tường khu vực Xa hương tửu, trong lòng không cho là đúng: không phải là một bình rượu treo lơ lửng thôi sao? Chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi, không đủ ngay ngắn!
nghiệp vụ viên còn lại thì thành thật phân tán tại các góc, sợ dính xui xẻo.
Nửa tiếng sau, khách khứa tiến vào hội trường, sảnh triển lãm thoáng cái náo nhiệt hơn nhiều.
Hội trường quả nhiên giống bác tài thích trò chuyện đã nói, Triển lãm quốc tế khá đông người nước ngoài.
May mắn Lộ Nam và Cừu Siêu Quần sớm chuẩn bị, nhân tài phiên dịch chuyên nghiệp đều ở đây, tiếng Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Ả Rập..., đều có chuẩn bị.
Trừ giảng viên báo giá hơi cao, còn những nghiên cứu sinh hoặc sinh viên năm , năm thì đã hàng ngon giá rẻ so với giá trên thị trường rồi - dù sao Cừu Siêu Quần và Lộ Nam lấy lý do cũng văn vẻ, quy mô triển lãm này rất lớn, khác hẳn những hoạt động thương mại thông thường!
Đám người nước ngoài nhìn thấy bình rượu trôi nổi, nhỏ giọng kêu "amazing": người TQ đều biết võ, cho nên bọn họ dùng nội lực khiến chai rượu trôi nổi sao?
Hay thật, còn biết tới nội lực...
Đương nhiên, mọi người chỉ đùa giỡn mà thôi, động não chút, những người hiểu vật lý đều biết, trôi nổi không hẳn là trôi nổi.
Trong lúc này, Lạc Tuấn Kiệt cũng thử giao tiếp với thương nhân nước ngoài, mặc dù thoạt đầu còn hơi căng thẳng - không phải vì đối mặt người nước ngoài, mà vì bên cạnh có máy quay, nhưng anh ta suy nghĩ giây lát, chậm rãi bình tĩnh lại, tương đối thong thả lưu loát giới thiệu rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên cho họ nghe.
Đợi đám khách này cầm tư liệu tuyên truyền của Nguyên Xuyên rời đi, Hạng Phỉ Phỉ sán lại gần: "Giỏi lắm!"
"Tôi tới sớm hơn các cô một tháng, có thêm thời gian tìm hiểu thị trường và học từ vựng. Nếu là cô, cô cũng làm được."
Bởi vì sau đó lại có thương nhân khác tới khu triển lãm của Nguyên Xuyên, cho nên bọn họ không tán gẫu nữa, ngược lại toàn tâm toàn ý giới thiệu cho khách hàng.
...
Khu triển lãm mở đầu không tồi, mới buổi sáng đã có mười mấy quốc gia và vùng lãnh thổ tới xem, hơn nữa nán lại khá lâu.
Buổi hội đàm chính thức bên Đại lễ đường nhân dân thì nghiêm túc hơn nhiều.
Buổi chiều các quan chức chính phủ phát biểu xong, những người tham dự sẽ lần lượt từng nhóm tổ chức hơn diễn đàn nhỏ với các chủ đề bất đồng trong thời gian ngày, hết sức chặt chẽ, quá trình đàm phán cũng hết sức quyết liệt.