Cho dù thương mại điện tử đang trở thành xu hướng tiêu dùng mới, nhưng Trần Kiêu vẫn tin tưởng phán đoán của Lộ Nam về sàn thương mại tiêu thụ rượu này.
Giữa năm, Lộ Nam đã gửi cho Hạ tổng và anh báo cáo phân tích về tính khả thi của hành vi đầu tư thương mại điện tử, kết luận là: tạm thời không được.
Bản báo cáo đó, các vị lãnh đạo tổng bộ xem xong đều rất tán thành.
Lúc này chẳng qua là nhắc lại mà thôi, Lộ Nam lưu loát nói ra lần lượt từng khuyết điểm về bán rượu trắng trên mạng, đặc biệt là rượu trắng xa xỉ, còn ưu điểm, ít ỏi.
Nhưng cô không phải nhân viên Lệnh Dương, hơn nữa Mạc Tử Hào của Vinh Bảo đã đắc tội cô. Lộ Nam rất ghi thù, sao có thể làm chuyện tốt nhắc nhở đối phương?
[Ta còn đang mong Lệnh Dương và Vinh Bảo đập thật nhiều tiền vào sàn thương mại đó đây.]
Đây gần như là điều Lộ Nam viết trên mặt, thật là gian xảo.
Trần Kiêu quá thích nhìn dáng vẻ Lộ Nam kiêu ngạo tính kế kẻ khác - niềm yêu thích vô bờ bến này có khi khiến anh cảm thấy mình thật "bin thái".
"Phải rồi, còn có một tin tốt. Đồng Xương Tu (Đồng đại khu) mấy năm nay ở Đại khu Hoa Đông vi phạm quy định công ty, dung túng tình hình bán tháo hàng, đã bị chứng thực, mặc dù hành vi mắt đi mày lại giữa ông ta và Lệnh Dương không thể công bố, nhưng công ty đã nhận định, rượu Nguyên Xuyên có tình hình tiêu thụ bết bát như thế ở Đại khu Hoa Đông, Đồng Xương Tu có trách nhiệm không thể trốn tránh. Căn cứ điều này, văn bản thuyên chuyển vị trí ông ta sẽ gửi tới các Đại khu và thị trường cấp tỉnh vào sáng ngày ." Trần Kiêu cố gắng điều chỉnh tâm thần, nói về chính sự.
"Quá tốt rồi." Lộ Nam rất vui vẻ.
Biến thành bia ngắm lâu như vậy, cô cũng biết giận hiểu chưa: Đồng Xương Tu bởi vì những lý do như thời gian cô vào làm ngắn, lại chuyển làm nghiệp vụ viên từ kênh phân phối Đoàn mua "phi chủ lưu", ngoài Trần Kiêu thì không có chỗ dựa khác..., cho nên mới quyết định hạ thủ với quả hồng mềm như cô, dự định khiến Trần Kiêu ý thức được nội bộ Nguyên Xuyên phe phái san sát, phải đứng thành phe, tiến tới áp chế Trần Kiêu? Chỉ tiếc, cô trước giờ đều không phải quả hồng mềm, mà là hạt dẻ có gai; Trần Kiêu càng không phải "thiếu chủ" mặc người đắn đo.
Cô hỏi câu: "Cho nên, Đồng Xương Tu chuyển tới ban nào?"
Trần Kiêu không che giấu: "Ông ta đương nhiên không thể ở lại ban có thực quyền. Công ty quyết định chuyển ông ta tới ban liên quan tới duy trì thương hiệu, chính là ban dưỡng lão trong truyền thuyết, chờ một thời gian nữa nhìn xem để ông ta chủ động từ chức hay là về hưu non."
Lộ Nam thầm nghĩ: thế mới đúng. Đời này Đồng Xương Tu chuyển vị trí sớm hơn đời trước một chút, có thể là vì biến số như ta. Bất kể thế nào, ta đã sớm tin tưởng, Trần Kiêu không phải hạng tá ma giết lừa.
"Người thay thế ông ta là Ngô Xuyên?" Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng Lộ Nam cũng gần như nắm chắc.
"Là anh ta, Ngô Xuyên mấy năm nay thành tích công việc ở văn phòng tỉnh khá đẹp."
Nói tới đây, Trần Kiêu dừng lại một lát, "bảng thành tích" đẹp của Ngô Xuyên trong đó nguyên nhân rất lớn nhờ vào Lộ Nam sáng tạo mấy kỳ tích chưa từng có trước đó ở Hoa An: "Nhưng về lựa chọn Tổng giám đốc cấp tỉnh, thì còn chưa có kết luận, đó là việc Ngô Xuyên phải đau đầu. Theo anh biết, ngoài Từ Văn Đào, có mấy vị giám đốc thành phố khác cũng xin cạnh tranh."
Lộ Nam liếc mắt: "Từ Văn Đào e rằng khó - anh ta không có thành tích vững vàng, thâm niên cũng kém nhóm giám đốc Đường."
Nói thẳng, Lộ Nam hi vọng giám đốc Đường (giám đốc thành phố Hoa An hiện tại) quan hệ hữu hảo với cô thăng chức hơn.
"Ừ, quả thật không lạc quan lắm." Trần Kiêu không nói, anh cũng ra tay chặn lại đề nghị cạnh tranh của Từ Văn Đào.
Ngoài nguyên nhân Nam Nam đã nói, còn bởi vì Từ Văn Đào là người của cha anh.
Anh ta hiện nay đang vặn cổ tay phía với cha:
Về công, anh liên hợp Tổng giám đốc các ban Nhãn hiệu khác nghiêm khắc thẩm tra tình hình công việc của tầng lớp lãnh đạo trong trụ sở.
Về tư, anh liên hợp với ông nội hẹn bác sỹ tâm lý tới nhà chẩn đoán trị liệu cho cha, cố gắng điều chỉnh trạng thái tinh thần của cha.
Hai việc này đều khó làm, hiện nay đạt được hiệu quả vô cùng bé nhỏ.
Trần Kiêu không muốn Lộ Nam bận tâm điều này, nhưng lại sợ Nam Nam vì không biết nội tình mà rơi vào bị động.
Lộ Nam nghe xong biểu thị đã hiểu, phân tích từ góc độ khác: "Làm tốt lắm. Thừa dịp Lệnh Dương đang va phải đá ngầm ở thị trường hải ngoại, đặt tinh lực vào sàn thương mại điện tử, anh chỉnh đốn lại nội bộ công ty, sang năm chính là năm anh đại triển quyền cước. Trần tổng, đường dài lại gian nan, cố lên!"
Cô sẽ không đánh giá phương thức làm việc của Chủ tịch trước mặt Trần Kiêu.
Nhưng nội tâm cô hiểu rõ: nhiều năm qua, Chủ tịch luôn dùng người không khách quan, này tất nhiên là sai.
Chủ tịch làm ra sai lầm, hậu quả do Trần Kiêu gánh vác - [Chàng trai này bây giờ áp lực nhất định không nhỏ.]
Người quá độc lập và chững chạc lúc yêu đương, thường bất giác suy xét hộ đối phương.
Trần Kiêu sẽ không nói về áp lực mà anh phải đối mặt trong gia đình và ở tổng bộ.
Lộ Nam cũng chỉ nói những việc thú vị trong công việc và cuộc sống, còn khó khăn gặp phải, một chữ không đề.
Trần Kiêu nghe vậy, chống cằm, hết sức ngoan ngoãn đưa ra yêu cầu: "Lần sau anh nghỉ phép tới BK, em mang anh đi đua xe nhé. Anh muốn nhìn phong thái lái xe của Nam Nam."
Còn muốn sau khi em xông tới đích tặng hoa cho em, trao giải cho em, chụp ảnh chung với em, tất cả những thứ này không thể trải qua với em, thật sự tiếc nuối.
"Không thành vấn đề." Lộ Nam tươi cười đồng ý.
Còn thẻ VIP ở CLB đua xe? Tiền không phải vấn đề, tư chất cũng không phải vấn đề, cô có thể tự làm.
Mấy ngày hôm trước, giám đốc CLB đua xe còn lén biểu đạt muốn nhận cô làm hội viên VIP, hội phí ưu đãi. BK không thiếu kẻ có tiền, CLB đua xe càng không thiếu người muốn gia nhập, cho nên CLB lựa chọn khách hàng cũng khá bắt bẻ, nếu Lộ Nam sẵn sàng gia nhập, thì có thể trở thành mánh lới hút khách, giám đốc hứa hẹn sẽ giữ riêng Romeo đỏ cho cô, thậm chí sau này còn có thể phun lên hình vẽ chỉ thuộc về cô.
Lộ Nam có thể nhận được ưu đãi từ CLB đua xe, ngoài việc cô thể hiện năng lực khống chế tay lái tinh chuẩn, thì ít nhiều chiếm lợi từ giới tính, cái này không thể tránh, cũng không cần giấu kín như bưng.
Khi đó Lộ Nam biểu lộ phải suy nghĩ lại.
[Nhưng, nếu Trần Kiêu muốn xem, vậy ta đáp ứng giám đốc CLB cũng được nhỉ?]
...
Kết thúc video trò chuyện mỗi ngày, Lộ Nam thu hồi tươi cười, mở cả tablet lẫn sổ tay ra, vừa nhìn e-mail công ty vừa nhìn hệ thống công ty.
Có câu nói năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều.
Cô sao lại không có khó khăn đây, cho dù bây giờ ban Thị trường nước ngoài cùng ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK đều liên tục phát triển, nhưng cô làm lãnh đạo không thể chỉ xem phồn hoa hiện tại.
Phải nói thế này, các thuộc hạ đang nỗ lực vì xuất hàng, hồi khoản đầu quý , thì Lộ Nam đã phải suy nghĩ tới chính sách tiêu thụ và phương án hoạt động sau tết Dương, trong tết Âm rồi.
Ngoài công việc tiêu thụ, bây giờ Lộ Nam, còn phải phụ trách - người trong ban.
Đáng mừng là, rượu Hài Hòa BK có cấp dưới chững chạc như Nghiêm Quan Thành, Lộ Nam có thể bớt bận tâm nhiều.
Cho nên sau khi nhanh chóng sắp xếp công việc của rượu Hài Hòa BK, Lộ Nam vẫn đặt trọng tâm vào ban Thị trường nước ngoài.
Mặc dù so với các ban khác thì thị phần của ban Thị trường nước ngoài không lớn, nhân lực ít, công việc cũng ít, nhưng quá trình từ không tới có này đại biểu cho sự khó khăn vô cùng tận.
Ban Thị trường nước ngoài một lúc ký nhiều Nhà tiêu thụ như vậy, đây là mô hình kết nối hoàn toàn mới, không có bất cứ kinh nghiệm tham khảo nào - chỗ này bao gồm trong toàn ngành rượu trắng, bao gồm tất cả các xưởng rượu trắng khác kể cả Quốc tửu.
Cho dù là đời trước, tới tận trước khi Lộ Nam sống lại, xuất khẩu rượu trắng TQ đều chưa từng có xưởng rượu nào đạt được kim ngạch xuất khẩu như vậy.
Lộ Nam trong lòng vừa kiêu ngạo vừa lo âu.
Cô biết, ban Thị trường nước ngoài, không thể dựa vào tiên tri.
Cô vừa nhìn bảng biểu thống kê tình hình và xu hướng tiêu thụ của ban Thị trường nước ngoài trong vòng tháng gần đây, vừa tổng kết lại.
Sau khi xem xong, Lộ Nam nhận thức sâu sắc, vì vấn đề khoảng cách, xưởng rượu Nguyên Xuyên khống chế Nhà tiêu thụ hải ngoại thật sự có hạn; nước ngoài tán thành rượu trắng TQ cũng chỉ vẻn vẹn dừng lại ở một tầng nông cạn.
"...Cho nên, tôi cho rằng xuất khẩu rượu trắng, không chỉ là chuyện của một mình Nguyên Xuyên ta. Điều quan trọng nhất hiện tại là sau khi rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên thành công xin được tiêu chuẩn quốc gia, tích cực chủ động xin xét duyệt tiêu chuẩn rượu trắng TQ trên thị trường quốc tế. Rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên là loại rượu mới, cho dù xin tiêu chuẩn quốc tế - lần không thành công, cũng không phải chuyện mất mặt, coi như đi tiên phong giúp các xưởng rượu trắng khác; càng bởi vì rượu Hài Hòa là loại rượu kết hợp nồng hương và tương hương, một khi thành công xin được tiêu chuẩn quốc tế, sẽ rất có ý nghĩa tham khảo cho loại hình rượu trắng nồng hương và rượu trắng tương hương."
Đây là bản báo cáo tâm đắc cần giao cho tổng bộ, cũng là vấn đề dạo này Lộ Nam đang suy nghĩ.
Rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên năm nay đạt được thành tích ở mặt xuất khẩu, nhưng này còn xa mới đủ.
Với hiểu biết của cô, trong thống kê số liệu hải quan TQ, bất luận năm ngoái hay năm nay, rượu mạnh vẫn luôn có địa vị nhập siêu, chênh lệch giữa nhập và xuất phải lên tới - triệu đô.
Chênh lệch to lớn thế này, chỉ dựa vào rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, chỉ dựa vào rượu Nguyên Xuyên, là không thể san bằng.
"Lấy rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên làm nước cờ đầu, làm đá hỏi đường, noi theo phương thức xuất khẩu trước kia của Quốc tửu, kéo theo càng nhiều loại rượu trắng nổi danh trong nước xuất khẩu cùng."
"Một nhà hưng không bằng một ngành hưng, một cành nở hoa không phải xuân..."
Đây chính là dã tâm của Lộ Nam: sang năm, phải mang theo những xưởng rượu trắng nổi danh khác chơi cùng. Vừa là lôi kéo, vừa là mượn thế.
Đương nhiên, mang ai không mang ai, phải chọn lựa kỹ càng.
Như lão Đại ca Quốc tửu nhất định phải mang theo, người ta là con ruột quốc gia, quốc xí đấy.
Lại chẳng hạn như, Di tửu cũng có thể mang theo, người ta vừa lên top , có thể ngoan ngoãn làm em trai đi theo Nguyên Xuyên.
Còn Lệnh Dương, bọn họ bận chế tạo sàn thương mại điện tử mà, bây giờ tìm họ, họ e rằng cũng không có thời gian và tinh lực tham dự.
Lộ Nam ấn giữa mày, tiếp tục gõ phím.
...
Thẩm Hi Âm tới BK đã tháng.
tháng nay, cô ta gần như ngày ngày đều học nghiệp vụ tiêu thụ rượu, xem như tương đối thành thật.
Nhưng Cừu Siêu Quần xuất ngoại sắp ngày rồi, Thẩm Hi Âm không nhịn được hỏi Hạng Phỉ Phỉ hướng dẫn cô ta: "Phỉ Phỉ, cô nói, Cừu tổng và quản lý Điền bao giờ mới về?"
Hạng Phỉ Phỉ nhướn mày: "Cái này tôi cũng không rõ. Cô tìm Cừu tổng có việc, hay là tìm quản lý Điền có việc?"
"Ừm, cũng không phải. Tôi chỉ tò mò, công việc phía Mỹ bận thế sao?"
"Nếu cô muốn đổi thị trường kết nối, có thể hết tháng trình xin." Hạng Phỉ Phỉ lúc nghiêm mặt thì rất nghiêm túc, thoáng có vài phần điệu bộ Lộ Nam: "Tôi nghĩ, có thể thể hiện bản thân qua chương trình, cô nên hiểu rõ cô tới ban Thị trường nước ngoài để làm gì."
Thẩm Hi Âm khó xử cười, trở lại chỗ ngồi xem tư liệu khách hàng. Ẩn bớt