Lúc Lâm Hạo Vũ chụp ảnh đứng ở hàng đầu khu khán đài kim cương, bây giờ đưa ảnh xuống dưới là đang dựa vào lan can khom lưng nói chuyện.
Lộ Nam nhảy tới, ngẩng đầu, nhận ảnh.
Cô đang xem ảnh, mà những người xung quanh thì đều đang nhìn cô.
Không hẳn là xem người thật, còn xem cô qua video.
Bởi vì lúc này, màn hình led siêu lớn đối diện khu kim cương đang phát đoạn ngắn anh truy tôi đuổi kch thích nổi bật.
Nói thật, tay đua xe chuyên nghiệp có thể đạt tới tốc độ km/h trên đường đua F, đương nhiên, nhóm người Lộ Nam cho dù "giết đỏ mắt" cũng không thể đạt tới tốc độ đó.
Nhưng bọn họ cũng dễ dàng vượt mốc km/h.
May mắn ban nãy chỉ có chiếc xe, may mắn chiếc xe này màu sắc khác nhau nhiều, nếu không số ít khán giả trên khán đài chỉ nhìn đường đua e rằng sẽ không phân biệt được.
Nhưng video vận động tốc độ cao lắp sẵn thì không giống, còn có thể bắt được góc chếch thay đổi rất nhỏ khi lốp xe qua khúc cua!
Mọi người ở đây đa số là hiểu xe / nửa hiểu xe, mỗi lần qua khúc cua, tất nhiên có người phát hiện ra góc chếch rất nhỏ khi Romeo đỏ cua góc.
Căn cứ thiết bị đo tốc độ và đồng hồ đo hiển thị, trên đường thẳng, tốc độ nhanh nhất của chiếc xe này đều đã vượt km/h, tốc độ cua góc nhanh nhất là Romeo đỏ, đồng thời cũng cua ổn định nhất, sai số nhỏ nhất.
Cho nên, khán đài đều đang nhìn Lộ Nam: tay lái chiếc Romeo màu đỏ.
Cô ấy khá trẻ tuổi, tướng mạo xinh đẹp, hoàn toàn không giống cô gái vừa cuồng nhiệt chơi xe, nhưng khi cô cầm tấm ảnh, tóc tung bay, tùy tiện làm động tác "salute" lại khiến mọi người không thể không tin, người vừa lái chiếc xe đua rẻ, hơn nữa chạy đủ vòng, chèn ép Ferrari, gần như đuổi kịp Bugatii chính là cô.
Lâm Hạo Vũ bắt được khoảnh khắc.
Đương nhiên, Lộ Nam cảm thấy chủ yếu vẫn vì cô xinh đẹp, cho nên chụp thế nào đều đẹp: "Cảm ơn."
Không thể phủ nhận, chạy xong vòng, Lộ Nam cả người thần thanh khí sảng, nói chuyện càng thêm hào khí.
Chương Lễ tự nhiên dịch chuyển, đặt tay lên vai Lâm Kỳ Vĩ và mũ sắt Lộ Nam: "Tiểu Lâm tổng, chụp cho chúng tôi nhé?"
Không đợi Lâm Hạo Vũ động thủ, nhân viên phục vụ CLB đua xe này đã tới.
Bọn họ thu tiền "đầy đủ", phục vụ đương nhiên cũng đủ đầy, ngoài cung cấp trường đua, trang phục, xe đua, còn tổ chức phân đoạn trao giải đầy nghi thức, thỏa mãn hư vinh của người tham dự.
Mặc dù Chương Lễ "dũng" giành hạng ba, nhưng anh ta không nản lòng - lần này bất luận thành tích cá nhân hay thành tích tổng thể, đều là thành tích tốt nhất từ khi anh ta chơi xe. Thua bởi Lộ Nam và Lâm Kỳ Vĩ, cũng không có gì mất mặt, nhân ngoại hữu nhân, phải không? Làm người, nên so sánh chiều dọc, đừng luẩn quẩn nhất định phải so kè với người khác!
Chương nghĩ thoáng Lễ đưa tay vén tóc ướt mồ hôi ra sau, lộ ra vầng trán.
Anh ta cười híp mắt nói với nhân viên phục vụ: "Vậy làm phiền anh dẫn chúng tôi tới bục trao giải."
"Là thế này, trường đua chúng tôi còn cung cấp người trao giải là tay đua xe giải nghệ xxx, đương nhiên, bạn bè thân nhân các vị cũng có thể trao giải." Nhân viên phục vụ giải thích một hồi, tay đua giải nghệ đương nhiên không phải người nổi tiếng quốc tế, nhưng cũng thuộc về có profile trên Baidu, CLB đua xe có thể mời họ huấn luyện và đại diện cho trường đua, cũng là một kiểu kiếm tiền. Nhân viên phục vụ ám chỉ, trao giải không tính thêm phí.
Chương Lễ oán thầm: đừng tưởng ta ngốc. Lông dê lấy từ trên người dê, CLB đua xe này chi phí khác không thấp, ví như phí đặt bao trước là con số, còn không tính phí sử dụng và trang bị của chiếc xe.
Sau đó, người họ lần lượt nhận được tấm ảnh cá nhân ôm huy chương, tay cầm hoa tươi và tấm ảnh người chụp chung.
Chương Lễ còn kéo cả anh trai vào, Lâm Kỳ Vĩ cũng gọi con trai tới, người chụp ảnh chung.
Lâm Kỳ Vĩ hết sức chờ mong dặn dò Chương Lễ nhất định phải gửi ảnh chụp cho anh ta sớm.
Lộ Nam im lặng nhìn hai chàng "thiếu niên" tuổi tác chênh lệch nhưng không hề có khoảng cách thế hệ thành công kết bạn, Chương Lễ thành công lấy được một phương thức liên lạc khác của Lâm Kỳ Vĩ ngoài điện thoại, vx, e-mail.
CLB đua xe ngoài cung cấp nguyên bộ quy trình thì còn bao cả bữa tối.
Nhưng mọi người ở đây đều không thiếu bữa cơm này, Chương Kỳ có an bài khác, anh ta liếc em trai, Chương Lễ liền nhiệt tình mời cha con họ Lâm và Lộ Nam cùng ăn cơm tối.
Lâm Kỳ Vĩ đồng ý.
May mà CLB có chỗ tắm, nếu không người đầy mùi mồ hôi lên xe, có lẽ sẽ khiến Chương Kỳ và Lộ Nam đều ưa sạch sẽ phát điên.
...
Bữa cơm này ăn còn thoải mái hơn hôm trước một chút.
Chương Lễ cuối cùng thành công thân thiết với Lâm Kỳ Vĩ.
Lâm Hạo Vũ cũng cuối cùng gỡ xuống cảnh giác, tán thành Lộ Nam.
Chương Kỳ gọi xong thức ăn, kế đến là gọi rượu đồ uống.
Lộ Nam thản nhiên cười: "Chương tổng nhìn tôi làm chi, đừng vì tôi mà gọi rượu Hài Hòa - bây giờ là ngày nghỉ."
Chương Kỳ cười nhẹ, nói với phục vụ: "Rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên năm, đồ ngọt và nước khoáng mỗi thứ một ít."
Anh ta nói nửa câu sau gật đầu về phía người nhỏ tuổi nhất ở đây, ra hiệu cho họ tùy tiện gọi.
Lâm Hạo Vũ cười nói: "Chị Lộ Nam, chúng ta uống đồ ngọt."
Lộ Nam cũng không khách sáo, gọi nước: "Tôi thích uống nước."
Chương Lễ vốn còn định ồn ào chuyện Lộ Nam lại không uống rượu, nhưng thoáng nhìn anh trai, quyết định ngoan ngoãn làm người.
Trên bàn tiệc, Chương Lễ phụ trách làm nóng bầu không khí đi thẳng vào vấn đề, nói với Lâm Kỳ Vĩ: "Con người tôi không có chí hướng lớn gì, chỉ thích ăn uống chơi bời, không giống anh trai tôi, anh ấy làm nghề kiến trúc nhiều năm, là cái này." Nói rồi, giơ ngón tay cái.
Lâm Kỳ Vĩ đồng dạng cũng không có chí hướng gì, nhưng vì tranh cường trước mặt cha, để không bị A Vĩ được nhận nuôi so thành kẻ thất bại, nghe những lời này, bất giác cảm động lây.
Lâm Kỳ Vĩ uống ngà say vỗ vai Chương Lễ: "Em trai, giữa chúng ta, có gì cứ nói thẳng!"
"Em ấy à, muốn thay công ty nhà em kiếm chuyện làm ăn. Như vậy, em mới càng yên tâm làm sâu gạo!" Chương Lễ cười khì, quả nhiên nói thẳng.
Lâm Kỳ Vĩ đang định đồng ý, bỗng dưng cảm thấy bị đá nhẹ vào chân.
Anh ta quay sang nhìn con trai đang uống nước bên cạnh, bỏ tay ra khỏi vai Chương Lễ, ngượng ngùng nói: "Liên quan tới chuyện đấu thầu, cũng không phải do mình anh định đoạt..."
Lâm Hạo Vũ chen chân ngăn chặn cha nói lung tung, sắc mặt như thường tán gẫu với Lộ Nam, dường như không mảy may quan tâm tới chuyện "người lớn".
Chương Lễ không ngờ bầu không khí đã tới mức này, anh trai Lâm Kỳ Vĩ này còn có thể lật lọng. Anh ta vô thố nhìn anh trai.
Chương Kỳ đột nhiên mở miệng: "Lâm tổng không cần lo lắng, tôi mời ngài và lệnh công tử ăn bữa cơm này, không phải bắt ngài mở cửa sau cho Tứ Phương Kiến Trúc chúng tôi. Tôi nhất quán cho rằng công là công tư, tư là tư, không thể làm ăn chỉ dựa vào nhân tình. Cho nên, hôm nay chỉ là để Lâm tổng và Tiểu Lâm tổng quen mặt chúng tôi, để ngài biết thành ý của tôi và tư chất của Tứ Phương Kiến Trúc mà thôi."
Anh ta nói những lời này rất biết ý, Lâm Kỳ Vĩ yên tâm gật đầu: "Tốt tốt, chỉ cần hồ sơ của quý công ty có thể thông qua vòng tuyển chọn giấu tên đầu tiên, sau đó khả năng bắt lấy một đoạn công trình vẫn rất lớn." Anh ta nghĩ: ta nói vậy, không phải tùy tiện hứa hẹn phải không?
Lâm Hạo Vũ đang thảo luận thắng cảnh vui chơi ở BK với Lộ Nam, khóe miệng hơi nhếch.
Hơn h, bữa cơm này ăn xong.
Chương Kỳ biết cái gọi là được lợi thì dừng, không mời cha con họ Lâm đi tăng , thế là mọi người tách ra.
Lâm Kỳ Vĩ nói với Lộ Nam: "Tôi bảo tài xế đưa cô về nhé?"
Lộ Nam cười từ chối khéo: "Giờ này gọi xe rất dễ, không làm phiền Lâm tổng."
"Như vậy sao được..." Lâm Kỳ Vĩ vẫn không mấy yên tâm, nếu không phải có con trai ở đây, anh ta còn muốn tự mình đưa Lộ Nam về.
Lâm Hạo Vũ đứng cạnh lên tiếng: "Chị Lộ Nam, tối muộn rồi, để tài xế nhà em đưa chị về." Cậu ta nhấn mạnh vào chữ "chị", cha cậu ta thì vẻ mặt ngượng ngùng.
Lúc này Lộ Nam mới biết nghe lời phải, đồng ý.
Bên kia, anh em họ Chương lên xe, Chương Lễ say khướt - tửu lượng của anh ta chỉ tới thế, nhưng còn nhớ hỏi một câu anh trai: "Hôm nay em được việc chứ?"
Chương Kỳ đưa tay xoa rối tóc thằng em ngốc: "Có, giúp anh đại ân."
"Ừ, vậy thì tốt." Anh ta yên tâm thiếp đi.
Tài xế trên xe là người họ Lâm, Lộ Nam không tiện nhiều lời với Trần Kiêu, cô chỉ gửi liên tục những tấm ảnh và video mà CLB đua xe gửi cho cô, video hơi nặng, nên gửi hơi chậm.
Đến khi Lộ Nam về nhà, cô đạp rơi giầy: "Nhìn thấy không? Em soái không?"
"Rất soái." Trần Kiêu tuyệt đối thật lòng thật dạ khen bạn gái, chỉ là - anh ung dung hỏi: "Lần trước em nói đã rất lâu không sờ vào tay lái xe đua rồi nhỉ?"
Lộ Nam đầu kia điện thoại hơi khựng lại: "Rất lâu rồi, cho nên mới nói em có thiên phú nha!" Cô nửa thật nửa giả tự thổi phồng mình.
Trần Kiêu cười chán nản, nhưng trong lòng nghi hoặc cũng tạm thời vứt bỏ: có lẽ Nam Nam nói đúng, cô ấy là thiên tài không cần ôn tập.
...
Chương Lễ dựa vào sở thích chung với Lâm Kỳ Vĩ, thành công làm trung gian cho công ty gia đình.
Phía Lộ Nam thì ngoài đáp lại nhân tình giới thiệu khách hàng cho Chương Lễ, cũng thực hiện hứa hẹn với Lưu tổng của Nhất Thành Kiến Trúc, giới thiệu ông ta cho cha con họ Lâm.
Chỉ có điều trong phân loại nhân tế quan hệ của Lộ Nam, luôn có thứ tự trước sau và thân sơ, Lưu tổng chỉ trị giá Lộ Nam giới thiệu qua điện thoại mà thôi.
Còn Lưu tổng có thành công gặp mặt cha con họ Lâm, cuối cùng trao đổi với cha con họ thế nào, thì không phải việc Lộ Nam quan tâm.
Cô quan tâm, là tỷ suất người xem, lượng phát sóng và tầm ảnh hưởng về sau của kỳ cuối cùng "Dũng hướng chức trường" kết thúc ở tuần lễ quốc khánh hoàng kim.
Cộng với, tiến độ chiêu thương của Cừu Siêu Quần và Điền Dương ở Mỹ.
Thỉnh thoảng còn phải phân thần theo dõi tình hình hai ban xuất hàng, hồi khoản.
Lộ Nam ấy à, bận lắm.
Cứ bận rộn như thế, Nhà tiêu thụ BK tin mừng liên tục. Ngoài Nhà tiêu thụ hiện có vô cùng phối hợp, thì Nhất Thành Kiến Trúc trả tiền hàng lần cộng lại triệu, khiến Lộ Nam có khởi đầu thuận lợi trong quý .
Cô thở phào một hơi: như vậy, Vinh Bảo Tửu Nghiệp hợp tác tiêu cực ảnh hưởng tới rượu Hài Hòa BK đã bị ta khống chế xuống phạm vi nhỏ nhất. Thời gian còn lại, ta lại hi vọng Vinh Bảo Tửu Nghiệp và Lệnh Dương sẽ có "tuần trăng mật" không tồi.
Không phải Lộ Nam sinh nhị tâm hi vọng quân địch nở mày nở mặt, mà bởi vì.
"Lệnh Dương và Mỹ Lâm hợp tác sâu rộng đã diễn ra nửa năm, nửa năm này, rượu Lệnh Dương cũng có thành tích ở thị trường Mỹ, nhưng ngoài Mỹ ra thì các thị trường khác không hề khởi sắc, Chủ tịch Dương của Lệnh Dương rất không vui." Trần Kiêu gọi video cho Lộ Nam, nói về tình hình ngành rượu trắng tỉnh Xuyên dạo này: "Giống như chúng ta từng phân tích, bây giờ Lệnh Dương không trông chờ gì vào Mỹ Lâm nữa, nếu sàn thương mại điện tử và mấy kho hậu cần mà bọn họ và Vinh Bảo Tửu Nghiệp cùng nhau xây dựng có thể làm nên thành tích nổi bật trong tháng kế tiếp, như vậy Lệnh Dương và Vinh Bảo sẽ đổ thêm nhiều vốn liếng để xây dựng sàn thương mại này."
"Bọn họ đương nhiên sẽ đạt được hồi báo." Lộ Nam cười nói: "Bọn họ dịp quốc khánh tuyên bố khởi động sàn thương mại điện tử, rõ ràng chính là hướng về ngày lễ mua sắm vào tháng sau."
Trần Kiêu cũng có nghe nói về lễ độc thân cây gậy kỳ quái (/), nhưng anh hiển nhiên đánh giá thấp thị trường thương mại điện tử: "Thật có thể thúc đẩy lượng tiêu thụ?"
"Có thể, hơn nữa em phán đoán, kế tiếp mỗi năm, ngày lễ mà sàn thương mại điện tử tạo nên này lượng tiêu thụ sẽ cao tới mức khiến người trố mắt." Lộ Nam nói chắc nịch: "Nhưng Lệnh Dương và Vinh Bảo chỉ có thể ăn được tiền lãi ngắn hạn, còn có độc. Bởi vì em xem qua, dịch vụ hậu mãi của website họ hoàn toàn không thể so sánh với Mèo đen (Tmall), còn thua kém cả website của đám cẩu tử (paparazzi/blogger), mù quáng mở rộng, sau này vấn đề sẽ không ít." Ẩn bớt