Lúc Dương Bách Xuyên nhìn về phía quan tài màu tím mang theo sát ý vô biên, rõ ràng Liễu Linh Linh đã bị ma nữ Hồng Phất ra tay làm hại. Đối mặt ma nữ Hồng Phất, Dương Bách Xuyên cực kỳ căm hận, đồng thời nhiều hơn vẫn là đau đầu. Từ khi ma nữ này chui lên từ ngôi mộ bên dưới lòng đất ở biệt thự thì chưa từng yên tĩnh, hơn nữa mỗi lần gặp lại tu vi của cô ta đều tăng lên rất nhiều. Bây giờ cô ta đã là Kim Đan rồi. Nếu không phải trong tay Dương Bách Xuyên có kiếm Đồ Long và côn trùng nghịch thiên như dị trùng thì nói không chừng hôm nay anh đã bị ma nữ hạ gục từ lâu. Bây giờ lại bị ma nữ tìm được vật báu quý giá của gia tộc Ruth, thật đúng là khiến Dương Bách Xuyên đau đầu. Theo như lời Ruth nói thì rất có thể tinh hạch cấp bậc Đế vương bên trong quan tài màu tím rất có thể tương đương với Nguyên Anh, Dương Bách Xuyên không dám tưởng tượng nếu bị ma nữ luyện hóa hấp thu sẽ xảy ra chuyện gì? Có lẽ hôm nay tất cả bọn họ đều sẽ nằm lại đây. Dương Bách Xuyên không dám chậm trễ, thanh kiếm khổng lồ hung hăng bổ xuống quan tài màu tím, nhất định phải ngắt ngang quá trình luyện hóa tinh hạch Đế vương của ma nữ. "Ầm ầm!" Sau một kiếm, quan tài màu tím chia năm xẻ bảy. "Rống!" Tiếng rống giận dữ từ trong đó truyền ra, quả nhiên là ma nữ nổi điên bật dậy từ trong quan tài. Trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên, ma nữ há miệng, để lộ hai cái răng nanh vô cùng dữ tợn nhào về phía anh, trên mười ngón tay có móng tay sắc bén đen kịt, đôi mắt đỏ má đáng sợ như đèn lồng, trên mặt có từng đường hoa văn, lúc này trông ma nữ như đang rơi vào trạng thái điên loạn. Cô ta như một con thú dữ xổng chuồng, muốn xé nát tất cả mới bằng lòng bỏ qua. Trận tập kích nhanh như chớp khiến Dương Bách Xuyên có chút không kịp trở tay, anh lập tức giơ kiếm Đồ Long lên trước ngực. "Keng keng!" Tiếng sắt đá va nhau vang lên. Trong lòng Dương Bách Xuyên chấn động, anh phát hiện ma nữ chỉ dựa vào một đôi tay là có thể đối đầu trực diện với kiếm Đồ Long của mình. Hơn nữa trong nháy mắt anh đã cảm nhận được một luồng sức mạnh lớn từ trên kiếm Đồ Long truyền tới, khiến dòng máu cuồn cuộn trong cơ thể anh bay ngược ra ngoài. "Ầm!" Lần này Dương Bách Xuyên đâm mạnh vào vách tường của phòng đá, đụng tới mức ngũ tạng hơi lệch. "Phụt!" Một búng máu phun ra. "Chủ nhân!" "Tiên sinh!" Ngô Mặc Thu và Ruth đều hoảng sợ, vội vàng ngăn trước mặt Dương Bách Xuyên. Không ngăn không được, ma nữ đánh thành công một cú lại tới.