“Không ngờ Thân Đồ Thạch này cũng có thiên phú tu luyện cao như vậy…” “Chắc mấy cậu không biết, tôi nghe nói mười năm trước khi khi kinh mạch Thân Đồ Thạch không có vấn đề cũng đã là Tiên Thiên tầng tám, hơn nữa Thân Đồ Thạch đạt Tiên Thiên khi mới hai mươi bảy tuổi, nghe nói yêu nghiệt Chiêm Khánh Nhân của Côn Lôn đạt Tiên Thiên năm hai mươi tám tuổi.” “Vãi cứt thật, nói như thế nếu không phải Thân Đồ Thạch vì vấn đề kinh mạch thì cũng có thể là một trong Thập Đại Yêu Nghiệt…” “Chắc chắn rồi…” Lúc trong sân đang nghị luận sôi nổi, trong cơ thể Thân Đồ Thạch lại vang lên tiếng nổ: “Ầm!” “Trời ạ, Tiên Thiên tầng chín đại viên mãn rồi!” “Lại một yêu nghiệt sinh ra!” “Thân Đồ Thạch đỉnh thật!” … Dương Bách Xuyên nở nụ cười, Thân Đồ Thạch thăng cấp Tiên Thiên đại viên mãn đã vượt qua dự liệu của anh, trong lòng anh vui mừng khôn xiết, người cha Thân Đồ Thành Cương của anh ta đã đại diện gia nhập Vân Môn, nói cách khác ngày sau Vân Môn sẽ có một đệ tử có thể sánh với Thập Đại Yêu Nghiệt. Sau khi thăng cấp đến Tiên Thiên tầng chín đại viên mãn, khí tức và linh khí trên người Thân Đồ Thạch mới tản đi, anh ta mở hai mắt ra, sau đó đi tới trước mặt Dương Bách Xuyên, bái kiến môn chủ. Đến lúc này hai cha con Thân Đồ đã quy thuận, Dương Bách Xuyên thu nhận được hai đại cao thủ. Sau khi khách sáo một phen, Dương Bách Xuyên cười tủm tỉm nhìn Miêu Mậu Thiên, nói: “Miêu Thánh Thủ, đến lúc ông thực hiện lời hứa rồi!” Miêu Mậu Thiên khinh thường Dương Bách Xuyên như thế, Dương Bách Xuyên há có thể quên ông ta. Dương Bách Xuyên nói xong, ánh mắt mọi người trong sân đều đổ dồn vào Miêu Mậu Thiên. Bao gồm nhìn Lăng Hư Tử, Diệu m sư thái và lão hòa thượng. Trở thành tiêu điểm, sắc mặt Miêu Mậu Thiên sầm lại, thật sự ông ta không ngờ Dương Bách Xuyên có thể chữa khỏi kinh mạch cho Thân Đồ Thạch. Bây giờ không chỉ chữa khỏi mà còn giúp tu vi Thân Đồ Thạch đột phá đến Tiên Thiên tầng chín đại viên mãn, đứng trong hàng ngũ cao thủ võ cổ giả. Lúc này Miêu Mậu Thiên phải nói mình là lang băm trước mặt hàng trăm người, còn phải hứa rời khỏi y đạo giới cổ võ, đúng là muốn mạng của ông ta. Nhưng có đám người Lăng Hư Tử, lão đạo và Diệu m sư thái nhìn chằm chằm, ông ta không có đường lui. Suy nghĩ một lúc, trong ánh mắt Miêu Mậu Thiên nhìn Dương Bách Xuyên đầy sát ý, ông ta nghĩ chỉ cần giết chết Dương Bách Xuyên, y đạo giới võ cổ vẫn là thiên hạ của Miêu Mậu Thiên ông ta. Đi về phía trước một bước, ông ta đi về phía Dương Bách Xuyên, từ từ nói: “Được, lão phu thực hiện lời hứa của mình, Miêu Mậu Thiên tôi là…” Nói đến đây, Miêu Mậu Thiên đột nhiên chưởng về phía Dương Bách Xuyên, vẻ mặt điên cuồng nói: “Lão phu giết chết mày…” “Ông dám!” “Miêu Mậu Thiên lớn mật!” “Láo xược!” Mấy người Lăng Hư Tử giận dữ, bọn họ không ngờ Miêu Mậu Thiên lại đột ngột ra tay với Dương Bách Xuyên.