"Ừm, nói chung là mở linh trí có hai tình huống. Một là động vật có huyết mạch linh căn vô tình sử dụng thiên tài địa bảo sẽ mở linh trí, nhưng tình huống này rất hiếm gặp. Thường thì người tu chân nuôi linh thú đều dùng đan Linh Thú và tinh huyết để thúc đẩy động vật mở linh trí.
Sau này con luyện chế một lò đan Linh Thú, lúc luyện chế nhớ cho thêm máu của con vào, sau đó cho con chồn và con khỉ uống là có thể giúp chúng mở linh trí. Có linh trí tức là có trí tuệ, hơn nữa chúng đã uống máu của con thì có thể nghe hiểu con nói chuyện, do đó cũng nghe hiểu mệnh lệnh của con.
Đương nhiên nuôi bằng tinh huyết cần kiên trì một thời gian dài, tốt nhất là mỗi tháng cho linh thú uống tinh huyết một lần. Linh thú uống càng nhiều tinh huyết thì càng trung thành với chủ nhân, cộng thêm chú liên kết ràng buộc, nó sẽ mãi mãi trung thành với chủ nhân.
Ừm, hơi lan man rồi, quay về chủ đề chính thôi. Sau khi có linh trí, động vật được coi là thoát khỏi cấp bậc thú hoang, miễn cưỡng có thể xem là linh thú. Nhưng linh thú mới chỉ là bắt đầu, muốn linh thú mang lại sự hỗ trợ lớn cho con thì phải biến nó thành linh thú đồng hành mạnh mẽ, con cần thăng cấp huyết mạch cho linh thú.
Thăng cấp huyết mạch rất đơn giản, con chỉ cần cho linh thú dùng thiên tài địa bảo chứa linh khí trời đất để linh thú tiến hóa là được. Mỗi một lần tiến hóa, thực lực của linh thú sẽ mạnh hơn một phần, thậm chí có thể kích phát sức mạnh huyết mạch.
Ví dụ như con khỉ trong tay con. Nếu vi sư không nhìn nhầm thì chắc hẳn trong cơ thể nó có huyết mạch Lục Nhĩ Di Hầu - một trong Tứ Linh Hầu Hỗn Thế.
Truyền thuyết kể rằng trong khắp vòm trời có Tứ Hầu Hỗn Thế là dị chủng hồng hoang, mỗi loài đều thần thông quảng đại, có bản lĩnh khác nhau khiến người ta khâm phục.
Thứ nhất là Linh Minh Thạch Hầu giỏi biến hóa, biết thiên thời địa lợi, đổi vật dời sao.
Thứ hai là Xích Khao Mã Hầu, hiểu âm dương, tinh nhân sự, giỏi xuất nhập, thoát chết sống lâu.
Thứ ba là Thông Tí Viên Hầu cầm nắm cả mặt trời mặt trăng, thu nhỏ cả nghìn núi, phân biệt được dữ lành, đùa cợt cả trời đất.
Thứ tư là Lục Nhĩ Di Hầu xét thông lý lẽ, biết việc sau trước, muôn việc sáng thông, có thể thiên biến vạn hóa. Trên thực tế, loài khỉ này có thể sánh với thần thú cổ như thần long, kỳ lân, phượng hoàng...
Hiện giờ vi sư ngày càng tò mò về tiểu thế giới này của con. Thật không ngờ con khỉ trong tay con lại có huyết mạch Lục Nhĩ Di Hầu, đúng là hiếm thấy. Ở Tu Chân Giới chỗ sư phụ, hậu duệ của dị chủng hồng hoang mạnh như thế đã biến mất mấy vạn năm rồi, vậy mà lại thấy nó ở tiểu thế giới này của con. Lạ quá, lạ quá! Còn con chồn kia nữa, nó cũng là hậu duệ của dị chủng có huyết mạch hùng mạnh, hình như là linh thú đời sau của thần thú Phi Thiên Thần Điêu. Nếu sau này huyết mạch có thể tiến hóa thì nó sẽ mọc chín đôi cánh, vỗ cánh bay vạn dặm. Phi Thiên Thần Điêu có hai sức mạnh bẩm sinh lợi hại nhất. Một là bay ngang Côn Bằng, hai là bản lĩnh quý giá nhất: tìm bảo vật. Bây giờ xem ra thiên phú tìm bảo vật của con chồn này đã bắt đầu lộ ra chút đỉnh. Sau này con hãy đối xử tốt với nó, có lẽ nó là trợ lực mạnh nhất trên con đường tu hành của con. Đương nhiên huyết mạch linh thú tiến hóa, hay nói cách khác là hai linh thú này có thể phản tổ hay không còn dựa vào thiên tài địa bảo mà con cho chúng ăn, ví dụ như cho chúng uống đan dược các thứ. Tuy nhiên cũng phải xem vận may của chúng. Tóm lại là vi sư cảm thấy con nên nuôi dưỡng hai linh thú này cẩn thận, biết đâu một trong hai con có thể tiến hóa sức mạnh huyết mạnh thì đó chính là sự báo đáp lớn lao dành cho con..."