Sư Sĩ Truyền Thuyết

chương 139: tự do thanh tước

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hừ, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ! Ngươi tuy rằng là người của tổ tinh anh, nhưng đáng tiếc... Sư sĩ quang giáp Thần thức ngấm ngầm buồn rầu nói, lời vẫn chưa dứt, ngay khi người khác cho rằng hắn vẫn chưa nói xong, hắn liền đột nhiên phát động!

- Ngươi... Tiểu nha đầu rõ ràng quá non nớt, không có kinh nghiệm, lập tức lâm vào thế bị động!

Ở bên cạnh đứng xem, Diệp Trùng quan sát tỉ mỉ bên chiến đấu. Hắn và quang giáp của Tông sở có đánh qua, nhưng đó là đánh nhau tập thể, Diệp Trùng vẫn chưa thấy qua năng lực tác chiến cá nhân của quang giáp Thần thức.

Ám chiêu của sư sĩ quang giáp Thần thức làm Diệp Trùng lập tức đánh giá cao sư sĩ này. Dùng lời nói thu hút sự chú ý của kẻ địch, lại chớp thời cơ đánh lén, thật đáng hỏi hỏi! Chẳng qua Diệp Trùng cũng là người trong nhà biết chuyện trong nhà, với cá tính của hắn, muốn sử dụng lời nói thì vẫn có chút khó khăn. So ra, hắn vẫn thích hợp hơn với việc trong bóng tối, không nói lời nào, không chút dấu hiệu đột nhiên đánh lén!

Hai bên giao đấu cực nhanh, do địa hình nhỏ hẹp, chướng ngại vật cực nhiều, khoảng cách bên cũng rất gần, người không hẹn mà cùng chọn phương pháp cận chiến. Điều này làm tinh thần Diệp Trùng chấn động, phải biết rằng, cận chiến chính là sở trường của hắn!

Lần trước chiến đấu quá đột ngột, ngoại trừ cái quang giáp màu tím đó, Diệp Trùng không hề có thời gian quan sát tỉ mỉ quang giáp khác.

Thiết kế chân của quang giáp Thần thức vô cùng khác lạ, đặc biệt, nhưng trên đất liền lại có thể có được tính năng cân bằng càng tốt hơn. Vỏ giáp màu xanh xem ra không chút bắt mắt, phía trên chân là cái khoang có hình dạng như hình bầu dục, cái khoang hình bầu dục thông qua ống kim loại mềm nối với cái đĩa tròn phẳng dẹp màu đó có hình dáng quái dị. Trên mặt cái dĩa tròn có rất nhiều điểm sáng màu trắng. Mấy điểm sáng này lớn nhỏ không đều, ở trên bề mặt của cái dĩa chớp tắt không ổn định.

Nếu như thời gian Diệp Trùng ở Quỹ hình khuyên lâu một chút, hắn nhất định sẽ biết, nguyên hình của quang giáp Thần thức là một loài sinh vật chỉ có ở Quỹ hình khuyên - Tam túc nhuyễn oa (Ốc sên mềm chân).

Quang giáp màu lục của tiểu nha đầu, Diệp Trùng vừa nhìn liền nhận ra là quang giáp mô phỏng loài chim, cả cái quang giáp xem ra giống như con chim sẻ màu lục hoạt bát nhỏ. Cái quang giáp này có thể hình nhỏ nhắn, so với quang giáp đối thủ thì nhỏ nhắn hơn nhiều, rất khó nhìn ra có điểm nào đặc biệt. Bất quá, Diệp Trùng vẫn không ngốc tới mức dùng ngoại hình để đánh giá giá trị của cái quang giáp. Càng huống chi, hắn đã thử qua uy lực của quang giáp Thần thức, từ thông tin lấy được từ miệng sư sĩ quang giáp Thần thức có thể nhìn ra, hắn đối với tiểu nha đầu vẫn khá kiêng dè.

Phương thức cận chiến của quang giáp Thần thức vô cùng ngụy dị!

"Keng" nhẹ một tiếng, trong cái ống kim loại mềm nối với cái đĩa tròn có cái rời ra. Vừa rời ra, tia sáng đỏ từ gốc của ống mềm men theo thân của ống mềm nhanh chóng kéo dài ra!

Trong nháy mắt, cái ống mềm này liền trở thành cái roi điện từ thúc diễm màu đỏ (đọc lại phần mô tả Thúc diễm đao mấy chương đầu), liên tục phát ra tiếp lốp bốp nhè nhẹ, ngẫu nhiên còn lóe lên vài tia hồ quang chói mắt, còn ở đầu mút của cái ống mềm lại phân biệt có chùm tia laser hình mũi khoan tròn.

Diệp Trùng không khỏi khen ngợi thiết kế xảo diệu! Hai cái ống mềm này vừa nhìn là biết do vật liệu đặc biệt chế thành, có thể mềm có thể cứng, phối hợp với chùm tia laser hình mũi khoan tròn ở đầu mút, có khả năng đâm xuyên nhất định. Với lại ống mềm cực kỳ linh hoạt, so với vũ khí cận chiến thông thường, góc độ biến hóa của nó càng tùy ý hơn, làm người ta không thể đề phòng. Nhưng Diệp Trùng vẫn vừa nhìn đã nhận ra khuyết điểm của roi điện từ thúc diễm, đó chính là rất khó gây ra tổn thương chí mạng cho đối thủ!

Còn cái ống mềm nối với dĩa tròn còn lại cũng giống vậy, trên thân ống đầy điện từ thúc diễm, dĩa tròn lại giống hệt cái khiên có thể thay đổi bất kỳ góc độ mong muốn nào.

Quả nhiên xảo diệu, chẳng qua, Diệp Trùng vẫn nhận ra, cận chiến chắc không phải là điểm mạnh của quang giáp Tông sở, nó chẳng qua chỉ có tác dụng hỗ trợ thôi! Từ vũ khí cận chiến trang bị cho nó có thể thấy được, thiếu vũ khí cận chiến có lực sát thương lớn. Điều này làm cho nó không cách nào lấy được ưu thế chủ yếu trong cận chiến, càng không cần nói so sánh với Hắc giác cực mạnh về cận chiến.

Quang giáp Thần thức chọn chủ động tấn công, tốc độ nó biểu hiện ra làm trước mặt Diệp Trùng sáng lên!

Quang giáp bên Hắc giác, Hiệp hội sư sĩ, Tông sở tuy rằng đặc điểm khác nhau, nhưng có điểm lại nhất quán đáng kinh ngạc, đó chính là có tốc độ cực kỳ kiệt xuất! Từ đó có thể thấy tốc độ mới là chỗ căn bản trong chiến đấu của quang giáp.

Hệ thống phân tích tự động của Thủ hộ bắt đầu nhanh chóng tiến hành phân tích cái quang giáp, vô số tin tức như thác đổ điên cuồng nhảy nhót. Diệp Trùng lúc này không có tâm tình chú ý mấy thứ đó. Sức chú ý của hắn đã toàn toàn bộ đặt vào cái quang giáp đang chiến đấu.

Quang giáp Thần thức hoàn toàn giống với dự liệu của Diệp Trùng, cái roi điện từ thúc diễm giống như con rắn độc, biến hóa cực kỳ ngụy dị, linh hoạt làm người ta cảm thấy không thể tưởng tượng. Còn cái khiên dĩa tròn cũng linh hoạt di chuyển xung quanh quang giáp.

Quang giáp màu lục rõ ràng vô cùng quen thuộc với phương thức chiến đấu của quang giáp Thần thức, dưới sự tấn công dồn dập điên cuồng của đối phương vẫn có vài phần ung dung. Chẳng qua, nàng ta vẫn không thể thoát khỏi toàn bộ công kích, quang giáp đã bị quất vài roi, để lại vài vết cháy khét. Cũng may roi điện từ thúc diễm tuy rằng hình dạng đáng sợ, nhưng uy lực lại rất có hạn, không hề gây ra tổn thương thực sự nào cho quang giáp của nàng ta.

Vũ khí cận chiến của quang giáp tiểu nha đầu cũng rất bình thường: Gai cận chiến, loại vũ khí Diệp Trùng cũng từng dùng qua.

- Ồ! Diệp Trùng khẽ thốt lên kinh ngạc, có điều cổ quái! Diệp Trùng nhìn chằm chằm quang giáp màu lục của tiểu nha đầu. Quả nhiên, tiểu nha đầu xem ra thì rơi vào thế hạ phong, vất vả chống đỡ, nhưng Diệp Trùng sáng mắt vừa nhìn đã nhận ra, tiểu nha đầu kỳ thật có hoảng sợ mà không có nguy hiểm. Ngược lại, vài lần phản kích của nàng lại sắc bén vô cùng, lần nào cũng bức đối phương phải loạn tay loạn chân.

Điều làm Diệp Trùng thật sự kinh ngạc không hề là những thứ này, mà là ở trên người của tiểu nha đầu Diệp Trùng nhìn thấy bóng dáng của người khác, chính là thiếu nữ áo tím hôm đó xém chút nữa làm mình mất mạng trong rừng cây!

Hai người trong quá trình chiến đấu thường xuất hiện tình huống biết trước, đã từng chịu thiệt thòi trên người thiếu nữ áo tím đó, Diệp Trùng nhớ rất sâu sắc. Tiểu nha đầu có quang giáp màu lục này cũng làm cho Diệp Trùng có cảm giác này, nàng giống như thường có thể trong tình huống nguy hiểm dự đoán được phản ứng của đối phương, mỗi lần đều vô cùng nguy hiểm tránh thoát. Chẳng qua cảm giác tiểu nha đầu này gây cho Diệp Trùng còn xa mới bằng mạnh mẽ bằng vị thiếu nữ áo tím đó.

Nếu như nói, thiếu nữ áo tím là con chim trưởng thành, vậy tiểu nha đầu trong quang giáp màu lục lại chỉ là con chim non.

Diệp Trùng gần như có thể khẳng định, loại phương thức tác chiến này nhất định là loại kỹ xảo đặc biệt trong nội bộ Tông sở, có thể nhờ học tập mà được! Với lại, từ trong vài lời của họ, Diệp Trùng hiểu được người giống như bọn họ hình như số lượng cũng không hề quá ít.

Vừa nghĩ tới mấy mươi, không, chỉ cần vài cái quang giáp do sư sĩ có loại kỹ xảo này điều khiển, thêm vào sự ăn ý giữa bọn họ, thực lực phát huy ra chắc là vô cùng kinh người! Diệp Trùng không khỏi mồ hôi lạnh chảy đầy lưng. Một đối một, Diệp Trùng cũng không xác định mình có thể thắng, đừng nói tới đấu , nhiều đấu !

Diệp Trùng mau chóng suy nghĩ, chỉ sợ sư sĩ có được loại kỹ xảo này mới là lực lượng nòng cốt chân chính của Tông sở! Tiểu nha đầu trước mặt chắc không phải là đối thủ của mình, nếu như có thể từ trên người nàng hiểu được một chút nội tình của Tông sở, đối với phán đoán của mình về tình hình phức tạp, rối ren trong Quỹ hình khuyên sẽ có sự giúp đỡ cực lớn. Với lại, đoán chừng sau này có , % sẽ gặp phải loại sư sĩ này, nếu như có thể sớm có được những một số tin tức, nói không chừng tới lúc đó còn có thể nhờ nó cứu mình mạng.

So ra, giá trị của cái quang giáp chân này lại nhỏ hơn nhiều.

Cơ hội khó gặp a!

Trong thoáng chốc, Diệp Trùng phân tích rõ ràng lợi hại trong đó, liền đưa ra quyết định.

Trên hình D dạng lưới của quang giáp chân trước mặt, có đường màu trắng sáng và điểm sáng, đã vô cùng hiểu rõ Thủ hộ, Diệp Trùng hiểu, đây chính là vị trí tấn công tốt nhất sau khi được Thủ hộ phân tích tìm ra.

Diệp Trùng giống như một con báo gêpa (cheetah) đã nhìn trộm rất lâu, đột nhiên phát động!

Tiểu nha đầu trong quang giáp màu lục đang cực khổ chống đỡ, nàng biết nếu như cứ thế này, người chống đỡ không nổi trước khẳng định là mình. Nhưng, nàng có thể chống đỡ tới mức độ này cho tới tận bây giờ đã là cực hạn của nàng rồi! Đầu óc nàng cũng vì sử dụng năng lực quá độ mà ngấm ngầm đau nhức, lời giáo huấn của thầy lúc trước thoáng qua trong đầu nàng, thầy của nàng không chỉ lần cảnh cáo nàng, năng lực sử dụng quá độ là việc vô cùng nguy hiểm.

Nhưng, nàng còn có cách khác sao?

Nàng không cam tâm! Không cam tâm như vậy mà bị thất bại! Không dễ dàng dùng hết tâm cơ trốn ra khỏi nơi quỷ quái đó, cho dù mấy ngày này không ngừng trốn chạy, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản nàng yêu thích thế giới tràn đầy sự sống bên ngoài này. Không giống trong căn cứ, vĩnh viễn ngày lại qua ngày huấn luyện, học tập, rồi lại huấn luyện. Loại cuộc sống khô khan, nhàm chán đó nếu như bắt nàng quay trở lại, nàng thà chết đi còn hơn.

Từ khi nàng biết chuyện, nàng đã luôn sống ở căn cứ, cái căn cứ vĩnh viễn được ánh sáng nhân tạo chiếu sáng đó. Tất cả mọi người đều lạnh lùng đối xử với mọi thứ xung quanh.

Ba năm trước, nàng ngấm ngầm bắt đầu kế hoạch bỏ trốn. Nàng rất nhanh phát hiện trí thức mà mình học tập có thể sẽ được dùng tới, nàng cũng vì thế mà càng cố gắng học tập tất cả mỗi thứ thầy dạy. Điều này làm nàng rất nhanh trở nên nổi bật trong tất cả nhân viên cùng tổ, được thầy chú ý và yêu thích.

Nửa tháng trước, nàng cuối cùng tìm được cơ hội, thành công trốn ra ngoài!

Giống như dự liệu của nàng, Tông sở phản ứng phải nói là cực nhanh, nhưng điều nàng không ngờ tới là, Tông sở lại phái ra cả tiểu tổ để đuổi bắt mình. Thật là xem trọng mình a, mỗi ngày nghĩ tới, nàng đều cười khổ không thôi. Phần vượt ra ngoài kế hoạch này không hề làm nàng hoảng loạn, nàng bình tĩnh tìm tòi tất cả sinh cơ có thể tồn tại.

Nàng dùng hết các loại phương pháp, mỗi giờ, mỗi khắc đều không ngừng tìm tòi. Dưới sự nỗ lực của nàng, kẻ địch đuổi bắt nàng từng người một giảm dần, hiện giờ, trước mặt nàng chính là kẻ địch cuối cùng còn sót lại!

Nhưng tình trạng trước mắt lại là tình huống nàng không muốn gặp nhất, nàng biết rất rõ, nếu chính diện chiến đấu, người thua nhất định là mình! Không phải là thực lực mình kém, tuy rằng nàng không có hoàn thành tất cả các hạng mục huấn luyện, nhưng là học viên xuất sắc nhất của tổ tinh anh, nàng có thực lực vượt qua sư sĩ bình thường của Tông sở. Chỉ là không biết làm sao, quang giáp của nàng quả thật là thua kém quang giáp Thần thức quá xa. Thanh phù tước chỉ là quang giáp huấn luyện bọn họ dùng để huấn luyện năng lực, còn lâu mới có thể so sánh cùng quang giáp chiến đấu tiêu chuẩn Thần thức của Tông sở.

Chẳng lẽ, hôm nay phải chết ở chỗ này? Trong lòng nàng dâng lên một sự tuyệt vọng!

Chú thích: Thanh phù 青蚨: loại sâu trong truyền thuyết, sống ở dưới nước. Sách Sưu Thần Kí 搜神記 nói rằng hễ bắt con nó thì mẹ nó tự nhiên bay lại, đem bắt mẹ nó giết chết xát vào đồng tiền, giết con trát vào dây xâu tiền, thì vứt tiền đi tự nhiên tiền lại về, vì thế tục gọi tiền là thanh phù.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio