"Sở Mộ, Bạch Ma Quỷ làm sao vậy?"
Cẩn Nhu công chúa trợn mắt kinh ngạc nhìn thân ảnh Bạch Ma Quỷ biến ảo giữa hai loại ma diễm, hồi lâu sau vẫn không thể hồi phục tinh thần.
Màu đen đại biểu cho Hắc Yểm Ma, Cẩn Nhu công chúa thường xuyên đọc sách cổ xưa, các loại điển tích cũng có ghi lại chủng tộc Hắc Yểm Ma. Nàng biết đây là huyết thống cao nhất trong Yểm Ma nhất tộc.
Hắc Yểm Ma chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, đám người Yểm Ma cung tại Tân Nguyệt Địa lẫn Tranh Minh đều chưa từng nhìn thấy một con Hắc Yểm Ma chân chính.
Cẩn Nhu công chúa chính là thành viên Yểm Ma cung, dĩ nhiên biết rõ địa vị Hắc Yểm Ma bên trong Yểm Ma nhất tộc cao thượng tới mức nào. Thế mà ở trước mắt nàng bây giờ lại thấy Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ biến ảo thành Hắc Ma Quỷ, nội tâm nàng hiển nhiên là không dám tin tưởng đây là sự thật.
"Nó thôn phệ linh hồn Hắc Yểm Ma."
Sở Mộ nói.
"Vậy… vậy Bạch Ma Quỷ của ngươi đã nắm giữ lực lượng Hắc Yểm Ma?"
Cẩn Nhu công chúa hỏi tiếp.
"Coi như là thế!"
Sở Mộ gật đầu xác nhận.
Thật ra, ngoại trừ Trữ Mạn Nhi biết được Sở Mộ Bán Ma hóa không giống dĩ vãng, những người khác đều không biết hắn bây giờ đã là Song Tà ma nhân, nắm giữ một loại lực lượng độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Trong lòng Cẩn Nhu công chúa rất ngạc nhiên và tò mò, nhưng hiện tại không phải là thời điểm nói chuyện. Bởi vì đám người Xà Long phái đã bắt đầu tiến vào khu vực sơn cốc.
Cẩn Nhu công chúa nhắm hai mắt lại niệm chú ngữ, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trán Bạch Ma Quỷ.
Ánh mắt Bạch Ma Quỷ mờ mịt nhìn Cẩn Nhu công chúa, đợi đến khi có một cỗ lực lượng đặc thù truyền vào trong thân thể, nó mới theo bản năng bắt đầu hấp thu chuyển hóa thành lực lượng bản thân.
Thực lực Bạch Ma Quỷ mạnh hơn Dạ một chút, chiến lực đã tiếp cận sơ đẳng Bất Hủ.
Sau khi Cẩn Nhu công chúa chuyển dời Ma Linh lực sang cho nó, tà khí trên người Bạch Ma Quỷ nhất thời bạo tăng, tốc độ ma diễm màu đen và ma diễm màu bạc thay đổi cũng nhanh hơn rất nhiều.
Chốc lát sau, Cẩn Nhu công chúa đã hoàn thành quá trình chuyển giao Ma Linh lực, sắc mặt nàng trắng bệnh dọa người.
"Ta chuyển Ma Linh lực cho Bạch Ma Quỷ, sau đó cấp cho nó một cái kỹ năng Ma Linh lễ tán, thực lực Bạch Ma Quỷ hẳn là ngang với sơ đẳng Bất Hủ. Ma Linh lễ tán là kỹ năng chúc phúc tăng trưởng chậm chạp, ngoài ra còn có một phần hi vọng giúp cho Bạch Ma Quỷ lên cấp."
Cẩn Nhu công chúa nở nụ cười nhợt nhạt, từ đó có thể thấy được nàng đã trả giá không nhỏ cho hai loại kỹ năng này.
Nhìn thấy thân thể Cẩn Nhu công chúa mờ nhạt hơn trước, Sở Mộ biết nàng đã sử dụng kỹ năng Ma Linh thương tổn chính mình, trong lòng hắn cũng cảm thấy nửa ngại ngùng nửa thương xót.
"Ngươi nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại giao cho ta là tốt rồi."
Sở Mộ nói.
"Ừ!"
Lực lượng tái giá là kỹ năng chủng tộc Ma Linh, sử dụng tinh thần lực hóa thành năng lượng nhằm tăng cường thực lực trong thời gian ngắn.
Ma Linh lễ tán là kỹ năng chúc phúc vĩnh cửu, tương tự với Tự Nhiên lễ tán của Vũ Sa, đây không chỉ là kỹ năng giúp cho Hồn sủng lĩnh ngộ kỹ năng mới, mà còn có mấy phần hi vọng tự mình lên cấp.
Bạch Ma Quỷ có hai loại huyết thống trong người, lực lượng Hắc Yểm Ma tương đối mỏng manh, bởi vì đây không phải là lực lượng nguyên bản của nó. Cẩn Nhu công chúa chính là ý thức được điểm này mới không tiếc hao tổn linh hồn lực thi triển Ma Linh lễ tán bổ sung thiên phú thiếu sót của Bạch Ma Quỷ, hi vọng trong tương lai sau này hai loại lực lượng sẽ tiến vào trạng thái cân bằng.
"Vũ Vân Long, Hồn sủng của ta công kích chỗ nào, ngươi cũng tập trung công kích chỗ đó."
Sở Mộ nói với Vũ Vân Long.
Vũ Vân Long gật đầu tỏ ý đã hiểu, cũng không thèm chất vấn câu nào.
"Kiệt kiệt!"
Bạch Ma Quỷ nhận được lực lượng Ma Linh tái giá, thực lực đột nhiên bạo tăng hiển nhiên là vô cùng phấn khởi.
Sở Mộ coi như hài lòng đối với thực lực hiện tại của Bạch Ma Quỷ, ít nhất một mình nó cũng có thể đối kháng mấy đầu Xà Long Bất Hủ, đảm nhiệm vai trò chủ chiến cũng không thành vấn đề.
"Mạc Tà, Dạ, Chiến Dã, các ngươi cũng thế, đánh vào địa phương Bạch Ma Quỷ công kích."
Sở Mộ lại ra lệnh cho nhóm Hồn sủng của mình.
Mạc Tà, Dạ và Chiến Dã đồng loạt gật đầu, lẳng lặng đi theo phía sau Bạch Ma Quỷ. Hết thảy mọi việc đã sắp xếp xong, ánh mắt Sở Mộ vô cùng tự tin chuẩn bị đánh một trận với đám người Xà Long phái.
Lúc này đám người Xà Long phái đã vượt qua sơn mạch, chỉ cần bay thêm một đoạn là có thể trực tiếp công kích Sở Mộ.
"Bạch Ma Quỷ, công kích!"
Sở Mộ phát ra mệnh lệnh.
"Kiệt kiệt kiệt!"
Bạch Ma Quỷ cười tà, bàn tay buông thả ma diễm màu đen huyễn hóa ra một thanh Không Gian ám nhận khổng lồ.
Không Gian ám nhận từ hai tay Bạch Ma Quỷ bay ra đâm về phía đội hình Xà Long.
"Xẹt!"
Không Gian ám nhận quét ngang một đường, bầu trời trên đầu và trước mặt đám Xà Long lập tức xuất hiện vết nứt không gian kinh tâm động phách.
Một lần công kích này khiến cho đám người Xà Long phái giật mình kinh hãi, bởi vì bọn họ có thể cảm giác được uy lực kỹ năng này rất mạnh.
Thế nhưng, Không Gian ám nhận chém sai vị trí nghiêm trọng, cho dù bọn họ không né tránh cũng bị lệch một đoạn khá xa.
"Tiểu tử này đoán chừng là bị chúng ta dọa cho sợ choáng váng, mục tiêu lớn như thế mà cũng đánh trật, ha ha ha!"
Gã nam tử cưỡi trên đầu Phong Xà Long cười phá lên.
"Đúng vậy, lúc nãy làm ta giật cả mình, còn tưởng rằng mạng nhỏ khó bảo toàn."
Cặp mắt Xà hộ pháp lộ rõ căm thù nhìn chằm chằm Sở Mộ và Vũ Vân Long, hiển nhiên là nàng nhớ kỹ một lần thua thiệt lúc trước.
Nàng nhận ra Sở Mộ chính là người cố ý phá hư chuyện tốt của mình. Nếu không, bây giờ ấu sủng Vũ Vân Long đã ở trong tay nàng rồi, hơn nữa còn không bị tổn thất mấy gã thủ hạ.
"Chưởng giáo, chính là hắn!"
Xà hộ pháp lửa giận hừng hực, chỉ về phía Sở Mộ mắng lớn.
Chưởng giáo Tằng Long không có chú ý Sở Mộ, mà lưu ý đến đầu Vũ Vân Long khí tức cường đại kia.
Hắn biết đối phương chỉ có duy nhất Vũ Vân Long là uy hiếp được mình.
"Địch nhân đã buông thả kỹ năng, chú ý phòng ngự."
Xà hộ pháp thấy mấy kỹ năng ở nơi xa đồng thời bay tới, vội vàng phân phó đám thủ hạ của mình.
Mạc Tà buông thả Nộ hỏa nóng rực, Chiến Dã thi triển Hủy Diệt Chi Quang, Dạ thi triển kỹ năng Toái Mộng nhất kích, Bạch Ma Quỷ là Không Gian ám nhận, Vũ Vân Long trực tiếp buông thả một đạo Long tức tụ lực.
Năm cái kỹ năng đồng thời bay tới rồi nổ tung ngay trước mặt đám người Xà Long phái.
"Tiểu tử này đang làm cái gì vậy? Khoảng cách xa như vậy, hắn công kích chúng ta không phải là hao phí sức lực vô ích hay sao? Hơn nữa còn đánh lệch..."
Một gã thủ hạ Xà Long phái lên tiếng giễu cợt.
Chưởng giáo Tằng Long nhìn tới khu vực không gian bắt đầu rung chuyển, nứt vỡ, trong lòng loáng thoáng cảm giác một cỗ nguy hiểm vô hình khó thể diễn tả.
Bỗng nhiên Tằng Long nghĩ tới chuyện gì đó, sắc mặt trắng bệch, nổi giận gầm lên một tiếng:
"Mau... mau rời khỏi nơi này … không gian sắp sụp đổ …"
Không gian chấn động kịch liệt, thế giới này vốn đã ở vào trạng thái mất ổn định, một khi kết cấu không gian bị đánh gãy sẽ lập tức dẫn phát hiện tượng sụp đổ dây chuyền cực kỳ nguy hiểm.
Bên trong không gian hỗn loạn đó, lực lượng hủy diệt nhanh như tia chớp lan tràn ra bốn phương tám hướng. Trong đó có một tia phong bạo hủy diệt vô tình đánh trúng Phong Xà Long.
Gã Hồn sủng sư không kịp phản ứng chút nào, thân thể Phong Xà Long đột nhiên bị tia chớp không gian chém làm hai khúc.
Đám người Xà Long phái ngây dại triệt để, bởi vì tia chớp hỗn độn kia chỉ xẹt qua cách vị trí bọn họ không tới mười thước. Chỉ cần nó lệch sang một tý là bọn họ chết cả đám rồi.
Chương : Không gian mai táng. (Hạ)
"Còn không mau đi, chán sống rồi hả?"
Tằng Long tức giận gầm thét điên cuồng.
Vừa nói dứt lời, Tằng Long đã khống chế Kim Xà Long nhanh chóng thối lui về phía sau.
Thực lực Kim Xà Long rất mạnh, nhưng Tằng Long cũng không dám để cho Kim Xà Long lấy thân mình ngăn cản cỗ lực lượng hủy diệt kinh khủng kia.
Chín gã thành viên Xà Long phái lúc này mới giật mình tỉnh lại, ai nấy lộ vẻ bối rối khống chế Hồn sủng của mình chạy ra đằng xa.
Nhưng mà phạm vi không gian sụp đổ lan tràn rất nhanh, tia chớp hỗn độn giăng ngang chằng chịt, sáu gã Xà Long phái động tác tương đối nhanh đã chạy ra đến vị trí an toàn.
Nhưng vẫn có ba gã thành viên hãm thân trong không gian sụp đổ, lấy thực lực bọn họ vốn không thể chống lại lực lượng không gian tan vỡ.
"Vãn Anh."
Gã nam tử khống chế Hỏa Xà Long nhìn thấy đồng đội của mình gặp nguy hiểm, hơn nữa trong đó còn có người yêu của hắn nhất thời sợ hãi đỏ mắt, dự định vượt qua không gian bạo liệt cứu nàng.
Xà hộ pháp giận dữ gọi hắn lại:
"Nghiễm Bình, ngươi không muốn sống nữa hả? Đi qua đó là hết đường về!"
Gã nam tử tên là Nghiễm Bình sửng sờ, ánh mắt nhìn xuyên qua vết nứt không gian đen nhánh kia, trong lòng có cảm giác giống như bầu trời sụp đổ, từng đạo từng đạo lôi điện hỗn loạn bạo liệt khiến cho người ta tê dại toàn thân.
Chần chờ một hồi lâu, Nghiễm Bình cảm thấy không có hi vọng giải cứu đồng bọn, đành phải quay đầu trở về.
"Xẹt!"
"Ầm!"
Bỗng nhiên không gian nứt vỡ phát sinh biến hóa, một đường khe nứt to lớn không biết từ đâu hiện ra nuốt chửng thân hình Tứ Dực Xà Long.
Đầu Tứ Dực Xà Long kia không kịp cho ra phản ứng, vết nứt lan tràn đúng ngay chiều dài thân thể của nó cứ thế trực tiếp nuốt sống nó vào trong lỗ đen tử vong. Cuối cùng lỗ đen không gian biến mất chỉ để lại một cái đầu trống rỗng vô hồn.
Nghiễm Bình và Xà hộ pháp lại ngây dại một lần nữa, lúc nãy vết nứt xuất hiện quá nhanh, chỉ cần nó hơi nghiêng sang phải một chút là hai người bọn họ bị thôn phệ mất mạng ngay tại chỗ rồi.
Nghiễm Bình làm gì còn tâm tư chú ý đến đồng bọn ở bên kia, hốt hoảng ra lệnh cho Hỏa Xà Long tăng tốc rời khỏi khu vực nguy hiểm.
Bên trong không gian vỡ vụn, ba gã thành viên Xà Long phái vẫn chưa có chết. Bọn họ đang liều mạng né tránh lực lượng hỗn độn công kích, chật vật chạy loạn trong không gian nứt vỡ tìm kiếm lối ra.
Nhưng mà tần suất không gian sụp đổ càng lúc càng nhanh, tia chớp hỗn độn xuất hiện càng thêm hung hiểm. Lúc này tầm nhìn của bọn họ và Hồn sủng đã bị chắn mất, trước mặt, sau lưng toàn là bẫy rập trí mạng.
Từng mảnh từng mảnh thi thể rã rời trong khu vực hỗn loạn, cuối cùng đều bị hấp thu vào trong vòng xoáy tử vong, đám người Xà Long phái hẳn là không ngờ đến sẽ có ngày mình chết thê thảm như vậy.
Ở nơi xa, trên mặt Cẩn Nhu công chúa lộ vẻ kinh hãi nhìn một màn đáng sợ kia, thật lâu vẫn không nói thành lời.
Bản thân Sở Mộ cũng không nghĩ tới không gian sụp đổ sẽ tạo thành mồ chôn sinh mạng kinh khủng như thế, ngay cả Hồn sủng cấp Bất Hủ cũng yếu ớt không chịu nổi một kích.
Nếu như toàn bộ Ấn cốc sụp đổ sẽ là cảnh tượng đáng sợ tới mức nào đây?
Sở Mộ không có cách nào tưởng tượng nổi hậu quả của nó.
"Chúng ta rời khỏi nơi này nhanh đi!"
Cẩn Nhu công chúa cũng bị tình cảnh kia hù dọa không nhẹ, nghĩ đến không lâu sau Ấn cốc sẽ sụp đổ triệt để, trong lòng nàng lại bắt đầu hốt hoảng.
Sở Mộ không thể lưu lại chỗ này quá lâu, hắn là một trong rất ít nhân loại hiểu rõ kết cấu không gian. Không gian tồn tại là do vô số điểm tựa nối liền nhau, một khi điểm tựa bị phá hủy dẫn đến toàn bộ không gian sụp đổ, hơn nữa tình huống sụp đổ này sẽ không ngừng mở rộng đến khi hết thảy mọi thứ diệt vong, trở về thời kỳ hỗn độn mới thôi.
Sở Mộ lần này hành động đã thành công bức lui đám người Xà Long phái, nhưng đồng thời cũng đưa thân vào trong tình thế nguy hiểm. Bởi vì hắn làm gia tốc tình trạng Ấn cốc tan vỡ, trong khoảng thời gian còn lại hắn phải nhanh chóng rời khỏi Ấn cốc nếu không muốn diệt vong cùng với nó.
"Nơi này thoải mái hơn, ta ghét nhất là ánh sáng."
Một nữ tử tháo mặt nạ xuống, thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nữ tử này có làn da trắng nõn, khuôn mặt hàn khí mười phần khiến cho những người bên cạnh đều e ngại tránh xa. Trong đó vẫn có một ít nam tử lộ ra thần sắc si mê, hẳn là bị vẻ đẹp của nàng hấp dẫn.
Ở chung quanh nữ tử này là một đám nhân loại sát khí rất nặng, chỉ nhìn một cái là biết ngay bọn họ thuộc loại ưa thích giết chóc, cùng hung cực ác. Nhưng mà đám người này lại bày ra tư thế cung kính nhất khi đối diện nữ tử, hẳn là rất sợ chọc giận nàng.
"Ty tiểu thư, loại chuyện này giao cho chúng ta làm đi! Chúng ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Lãnh Lâu khom người thi lễ, ngữ khí vô cùng lễ phép.
"Chẳng lẽ ngươi không biết ta thích nhất là xem cảnh đánh nhau chết sống, bể đầu chảy máu hay sao?"
Ty tiểu thư mỉm cười quyến rũ.
Lãnh Lâu không dám nói gì nữa, vội vàng cúi đầu lui ra.
Ty tiểu thư không có để ý Lãnh Lâu, ánh mắt làm như vô tình nhìn sang thân ảnh cao ngất ở bên cạnh.
Những người này ở chung quanh thỉnh thoảng đều tìm cách nhìn lén nàng, Ty tiểu thư từ trước tới giờ đã quen với chuyện này. Ngược lại nàng cảm thấy phải như thế mới chứng minh được mị lực của mình.
Chẳng qua là ở nơi này có một người vẫn luôn thờ ơ với sự tồn tại của nàng.
Chân chính thờ ơ chứ không phải là ngụy trang, Ty tiểu thư vẫn có đủ kiến thức để nhận biết một gã nam tử có để ý tới mình hay không.
Thế nhưng, gã nam tử thân thể cao lớn, khí thế uy nghiêm kia không nằm trong số đó. Người này tên là Thiên Lục, chủ nhân sự kiện tàn sát cả một thế triều ở phương bắc, nguyên một vùng lãnh thổ rộng lớn trải qua sự kiện kia không còn một sinh mạng nào sống sót.
Ty tiểu thư không phải lần đầu tiên tiếp xúc với Thiên Lục, thậm chí có thể nói những năm này Ty tiểu thư vẫn luôn lưu ý đến hành tung của hắn, từ khi âm thầm tranh quyền đoạt vị, tàn sát, âm mưu quỷ kế giết chết đối thủ …v…v từ từ thay đổi, từ từ thăng tiến cho đến khi ngồi lên địa vị cao thượng như hiện tại.
"Ta nghe nói có một cường giả cấp lãnh tụ xuất thủ với ngươi?"
Ty tiểu thư đi tới gần Thiên Lục, mở miệng hỏi.
"Ừ!"
Thiên Lục đeo khăn che mặt màu đen, chỉ để lộ ra hai tròng mắt sắc lạnh kinh người.
"Không mất hồn nào?"
Ty tiểu thư lại hỏi tiếp.
Cường giả cấp lãnh tụ chính là nắm quyền sinh sát lớn nhất trong thế giới nhân loại, Ty tiểu thư vô cùng rõ ràng thực lực bọn họ mạnh mẽ bao nhiêu. Những người đạt tới cấp bậc này rất ít khi xuất thủ, những mỗi lần hành động chắc chắn là máu chảy thành sông, hàng tỷ sinh linh cũng không thể sống sót, chứ không cần nói đến một mình Thiên Lục.
"Không có, hắn quá tự cao."
Thiên Lục nhàn nhạt nói.
Hồi tưởng lại tình hình ngày đó, ánh mắt Thiên Lục rốt cuộc xuất hiện biến hóa.
Đó là lần nguy hiểm nhất kể từ khi Thiên Lục bước lên con đường Hồn sủng sư, hắn mạnh đến mức khiến cho người ta run rẩy từ tận linh hồn, tâm can nguội lạnh. Hắn mạnh đến mức làm cho người ta có cảm giác vô lực, cho dù cố gắng tu luyện bao lâu nữa cũng không thể vượt qua, hết thảy lực lượng ở trước mặt hắn chỉ là cơn gió thoảng.
Bởi vì hắn là nguyên thủ hải quân của Ô Bàn đại địa, đây là một vị lãnh tụ được toàn bộ thế giới nhân loại kính sợ. Chỉ khi nào bước tới lĩnh vực này mới có thể nói là nắm gọn toàn bộ thế giới trong tay, quyền lực, thế lực, tiền tài … ở trong mắt bọn họ chỉ là hạt cát.
Bọn họ đã là cường giả đỉnh phong, phía trước chỉ còn duy nhất một đường truy tìm Bất Tử đại đạo.
Thế nhưng, hạng người như vậy nhất định là mắt cao hơn đầu, tự tin cao ngạo không gì sánh nổi. Thiên Lục chính là lợi dụng điểm này mới thành công tránh thoát một kiếp.
Có thể nhặt về một mạng từ trong tay nhân vật cấp lãnh tụ cũng đủ để vỗ ngực tự hào rồi, quả thật Thiên Lục cũng cảm thấy mình rất may mắn.
Chỉ có điều hắn không phải là hạng người ngồi chờ chết. Đối phương muốn giết hắn, hắn sẽ không để cho tên kia sống khá giả, cho dù là lãnh tụ cũng không được. Lần này tiến vào Ấn cốc, hắn không chỉ nhắm tới bia khóc trong tay những người khác, mà còn là vì đám thủ hạ dưới trướng tên lãnh tụ kia. Hắn giết không nổi nguyên thủ hải quân Ô Bàn, nhưng săn giết mấy tên thuộc hạ kia hẳn là không thành vấn đề.
"Yên tâm, ta sẽ nhờ phụ thân đòi lại công đạo cho ngươi."
Ty tiểu thư nghiêm túc nói.
"Có cần thiết không?"
Thiên Lục hỏi ngược lại.
"Có, ngươi thiếu chút nữa bị hắn giết rồi."
Trong mắt Ty tiểu thư hiện lên vẻ tức giận.
Thiên Lục không nói gì nữa, hắn sẽ tự giải quyết chuyện của mình, không cần thiết phải kinh động đến đầu lĩnh Hắc Ám giới. Hơn nữa, hắn cũng không muốn thiếu nhân tình của đại tiểu thư Ám Tông.
"Vù vù vù vù!"
Cuồng phong từ đâu đó ập tới lạnh thấu xương, một đầu Hồn sủng từ trên trời hạ xuống bên cạnh Thiên Lục và Ty tiểu thư.
Một gã nam tử che mặt nhảy xuống, cung kính nói với Thiên Lục:
"Đại nhân, Thần Tông phái ra đội hộ vệ đi cùng Tần Nghiễm, hải quân Ô Bàn phái đội ngũ Cát Quỷ truy tìm người thanh niên nắm giữ bia khóc, chúng ta có xuất thủ không?"
"Không vội, đám người Xà Long phái và Hỏa phái tới chưa?"
Thiên Lục nói.
"Hỏa phái bị đánh tan rồi, hình như Xà Long phái cũng bị thua thiệt nhiều, tổn thất không ít nhân thủ."
Gã thám báo Ám Tông lập tức hồi đáp.
Ty tiểu thư khẽ nhíu mày, trong mắt lộ vẻ hứng thú:
"Người kia cũng có một chút khả năng nhỉ? Hỏa phu nhân và Tằng Long đều là thứ không dễ chọc, không biết là ai lại có năng lực lớn như thế."
"Đã tra rõ ràng người kia là ai không?"
Thiên Lục hỏi.
"Không có, bên cạnh hắn có một đầu Vũ Vân Long thực lực cực mạnh, thuộc hạ không thể đuổi kịp bọn họ."
Gã thám báo Ám Tông nói.
"Thế lực còn lại đã tra được chưa?"
"Không thể nào tra được, hình như là một gã Hồn sủng sư lưu lạc."
Thiên Lục gật đầu, phất tay áo ra hiệu cho gã thám báo rời đi.
"Ngươi dự định làm gì bây giờ?"
Ty tiểu thư hỏi.
"Trước tiên cứ ngồi chơi xơi nước, để cho bọn họ cắn xé lẫn nhau cho đã rồi tính!"
Thiên Lục thản nhiên nói.